Người Tôi Thích... Chính Là Em

Chương 60


Đọc truyện Người Tôi Thích… Chính Là Em – Chương 60

Bảo My bước từ nhà vệ sinh ra, đến bên bọn hắn với danh phận của nó – Hani, sao em không lấy đồ ăn? – Hắn hỏi

– Em không thấy đói nữa.

Vì Bảo My đã phẫu thuật để giọng nói của mình sao cho thật là giong nó nên hắn không hề nhận ra

– Bà chằn, tổ chức lễ đính hôn xong chị đó định về Hàn Quốc không? – Jonghyun chạy ra hỏi

Theo trí nhớ, bọn xã hội đen mà Bảo My thuê có tiết lộ rằng Jonghyun là em họ của nó. Nhớ lại rồi Bảo My mới cười hiền

– Chị vẫn chưa biết

– Ô, hôm nay chị sao vậy? Mọi khi em gọi chị làm bà chằn thì y như khủng long bạo chúa, vậy mà bây giờ lại hiền như tiên nữ giáng trần thế?

– À, hôm nay chị hơi mệt ý mà.

– Mệt sao? Để anh đưa em về. – Hắn lo lắng

– Dạ, mọi người cứ chơi tiếp nha, mình về đây.

Về đến nhà, hắn liền bảo Bảo My đi tắm cho đỡ mệt rồi đi ngủ. Tắm xong, Bảo My diện một bộ đồ ngủ tơ tằm trong suốt. Hắn đang làm việc thì thấy Bảo My ăn mặc như vậy liền ngỡ ngàng

– Hani, sao em lại mặc như vậy? Đồ ngủ của em đâu?

– Đồ ngủ của em đây ạ.

– Sao lại mặc như vậy?

– Không được sao ạ?


– Nó hơi..quyến rũ..

– Vậy sao?

Bảo My tiến đến, ngồi trên đùi hắn, vuốt ve khuôn mặc tuyệt mỹ của hắn. Nhưng hắn lại cảm thấy vô cùng lạ lẫm

– Hani, vòng cổ của em đâu? – Hắn chỉ vào chiếc cổ không đeo vòng của Bảo My

Lúc này Bảo My mới nhận ra rằng đã quên mất lấy chiếc vòng cổ của nó. Nhưng chỉ nghĩ đó là chiếc vòng bình thường nên không quan tâm cho lắm

– Em sơ ý làm rơi rồi. Chỉ là một chiếc vòng, anh đừng có lo lắng.

– Nhưng đó là..

Chưa kịp nói hết câu, Bảo My đã hôn hắn thật sâu. Nhưng càng sâu, hắn lại cảm thấy khác thường, đây không phải vị của nó. Bảo My từ từ cởi khuy áo của hắn thì đã bị hắn ngăn lại

– Em chẳng phải không muốn sau khi kết hôn anh mới đụng vào em sao?

– Em muốn ngay bây giờ. – Bảo My thấy bị ngăn lại nên liền tỏ vẻ khó chịu

Thấy dáng vẻ này của Bảo My, hắn không khỏi nhiu mày.

– Nhưng anh không muốn vậy, anh xin lỗi.

Xong hắn bỏ ra khỏi phòng, để mặc Bảo My ở lại

* Một ngày nào đó anh sẽ muốn em* – Bảo My nghĩ thầm.

Sáng hôm sau, Bảo My quyết định làm bữa sáng cho hắn. Cả đêm hôm qua hắn không về phòng khiến cô rất cô đơn. Đi xuống bếp, Bảo My liền lấy nguyên liệu ra làm bữa sáng. Hắn đi xuống thì thấy Bảo My đang cặm chị trong bếp nên mỉm cười một cái rồi đi ra ngoài phòng khách

– Zac, hôm nay em làm bữa sáng cho anh – Bảo My đưa một đĩa trứng ốp cho hắn.

– Cảm ơn em.

Hắn cắt một miếng trứng bỏ vào miệng thì bỗng nhổ ngay ra, ho sặc sụa. Bảo My thấy vậy mới rót một cốc nước đưa cho hắn. Hắn nhận lấy cốc nước uống một hơi

– Sao trứng em cho nhiều muối vậy? Mặn quá

– Ồ vậy sao? Hôm nay em chắc là ước lượng nhầm.

– Thôi, hôm nay là ngày đến “Rồng con” đấy. Em chuẩn bị đồ đi

Rồng con là cái tên mà nó đã đặt cho bang Dragon của hắn. Hàng tháng, hắn sẽ đưa nó đến để luyện tập. Mặc dù đã rửa tay gác kiếm nhưng nó vẫn muốn vật lộn mỗi khi chán. Bảo My nghe đến “Rồng con” mới tưởng là khu vui chơi nên hớn hở chạy lên phòng thay đồ. Một lúc sau, Bảo My chạy xuống nhà, trên người diện một bộ váy màu hồng

– Em muốn mặc váy đến đó sao?

– Có vấn đề gì hả anh?

– Nhưng mặc váy sẽ làm khó em đó.


Nghe vậy Bảo My liền chạy lên lầu thay một bộ quần dài áo phông, trước hết không thể để hắn nghi ngờ được.

Nó tỉnh dậy trong 1 nhà kho tối tăm, đầu nó thì đau choáng váng.

– Đại ca, con bé đó tỉnh rồi.

– Xin chào cô bé. – Người đàn ông tiến đến gần nó

– Để tôi đoán, hai anh là người Bảo My thuê?

– Cô bé thật là thông minh nha.

– Cô ta đúng là bắt nhầm người

– Cô em nói vậy là sao?

– Anh biết Choi Jihyun là ai chứ?

– Đương nhiên. Sát thủ đứng đầu trong hắc đạo. Bọn tôi rất kiêng nể cô ấy.

– Vậy còn bắt cóc tôi ư?

– Cô nói vậy là sao?

Hai người kia vừa nói xong đã bị nó cho một cú đâm ngã lăn ra sàn. Lúc nãy khi tỉnh lại, nó đã dùng chiếc nhẫn mà Kin tặng để cởi trói

– Các anh đã gặp được thần tượng của mình rồi. Giờ nói cho tôi biết, Bảo My đang ở đâu.? – Nó túm lấy cổ áo của một người

– Cô..cô là Choi Jihyun!!

– Phải! Bảo My đang ở đâu?

– Tôi…tôi không biết. Cô ta chỉ bảo nhốt cô lại thôi. Bọn tôi không biết gì hết..Mong cô tha mạng..

Reng…reng…reng..


– Là cô ta gọi.

– Hãy cư xử như bình thường, đừng để cho cô ta phát hiện. Bằng không anh sẽ chết.

– Vâng..vâng ạ.

– Alo.

– Các anh, con nhỏ đó tỉnh lại chưa.?

Người đàn ông ngước lên nhìn nó. Thấy nó lắc đầu thì mới nói tiếp

– Chưa thưa tiểu thư

– Haha..Con nhỏ yếu đuối. Một tí thuốc mê đã lăn ra như vậy rồi. Giờ tôi phải đến “Rồng con” với Zac đây. Tạm biệt

Nó nghe thấy Bảo My nói “Rồng con” thì mới nhớ ra hôm nay là ngày hắn đưa nó đi luyện tập. Nó nhếch kép cười một cái, chuyện vui sắp bắt đầu rồi.

– Bây giờ làm sao ạ?

– Các anh có đói không? Đi ra ngoài mua cơm đi, tôi đói rồi. – Nó nói rất thản nhiên

– Hả?!

– Sao chứ? Tôi là người, tôi không thể để yên cái bụng rỗng của mình được. Một trong hai anh ra ngoài mua cơm đi, nhớ là mua món nào ngon ngon ý. Tôi đi nằm nghỉ một chút.

Xong rồi nó leo lên giường đánh một giấc rất ngon lành trong khi hai người kia đang trố mắt nhìn nó.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.