Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1361: Đai kết cục (103)


Đọc truyện Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc – Chương 1361: Đai kết cục (103)

Editor: Thùy Trang Nguyễn
Tưởng gia!
Diệp Mạn Nghi lẳng lặng ngồi trên sô pha trong phòng khách, nhìn về phía mệnh lý sư chậm rãi nói: “Ông lần trước nói đếnđỉnh lư hương của Đường gia chợt nổi lửa, là bởi vì Đường gia không chịu nổi hai mệnh rồng, kia.. Cặp rồng có khả năng biểu thị hai bảo bảo trong bụng Khả Hinh không… Là hai con trai? Phải biết… Con bé sắp sinh rồi, Trang gia muốn chuẩn bị đến khấu tạ tổ tông, còn muốn làm lễ rửa tội, tất cả điều này chúng ta đều phải chuẩn bị thỏa đáng.”
Mệnh lý sư nghe lời này, lập tức mỉm cười nhìn Diệp Mạn Nghi nói: “Tưởng phu nhân, tôi lần trước cũng đã nói… Đỉnh lư hương của Đường gia nổi lửa, không chịu nổi hai mệnh rồng, đó là bởi vì tổng giám đốc Trang vốn chính là mệnh cửu ngũ chí tôn, ngài ấy chính là một con rồng trong đó…
Diệp Mạn Nghi hơi lưu chuyển hai tròng mắt nghĩ ngợi, lại ngạc nhiên nhìn về phía mệnh lý sư nói: “Vậy ý của ông là…”
Mệnh lý sư lộ ra thâm ý nhìn Diệp Mạn Nghi nói: “Lúc đó lúc đó khi tổng giám đốc Trang vượt qua ải, lư hương chợt nổi lửa, ba người chúng ta đều tận mắt nhìn thấy, kim long trên nóc nhà Đường gia xoay quanh, kim phượng thẳng tới tầng mây màu tím tận chân trời!”
Diệp Mạn Nghi nghe lời này, trong nháy mắt bộc lộ vẻ kinh hỉ cùng kích động tươi cười, hơi gật đầu.
Điện thoại lúc này, chợt vang lên, quản gia tiếp điện thoại, ngay lập tức đi tới nhìn về phía Diệp Mạn Nghi vừa khẩn trương vừa vui mừng nói: “Phu nhân, tôi vừa nhận được điện thoại, nói Trang thiếu phu nhân sắp sinh rồi!”

“Cái gì?” Diệp Mạn Nghi nhất thời khiếp sợ xoay người, nhìn về phía quản gia!!!
Bên trong thang máy tòa nhà Hoàn Á!!!
Trang Hạo Nhiên nghe nói Đường Khả Hinh sắp sinh, anh tức khắc vừa kích động lại vừa khẩn trương hô bên ngoài, sai người nhanh chóng mở cửa ra, chính mình lại nhanh chóng cởi âu phục, gấp đến độ đầu đầy mồ hôi vươn tay cũng dùng lực mạnh nhất cùng người bên ngoài người nội ứng ngoại hợp cùng nhau kéo hai cánh cửa ra, ai biết cửa này vô cùng chắc chắn khiến cho gân tay nổi lên nhưng cánh cửa vẫn bất động. Anh thực sự không còn biện pháp nào, lại khẩn trương kêu lên: “Tổng giám đốc Tưởng đâu ——————?”
Tô Lạc Hoành cùng Lãnh Mặc Hàn trái phải xuất hiện bên thang máy, cả người đầy mồ hôi vừa nói; “Tổng giám đốc Tưởng cũng bị vây, điện thoại cũng không liên lạc được. Tất cả mọi thứ trong khách sạn Á Châu của chúng ta so với bên ngoài vô cùng kiên cố!!”
“A ——————” Trang Hạo Nhiên sốt ruột nâng tay đập vào cửa kính trong suốt, lại nhanh chóng cùng mọi người liên thủ cố gắng dùng sức lực lớn nhất mở cửa ra, biết Khả Hinh lúc này khát vọng mình ở bên cạnh, anh lại đau lòng nói: “Thực sự không có cách nào, các ngươi trong đó phái một người mau chóng quay lại, nói với Khả Hinh để cho cô tới bệnh viện trước, tôi sau đó sẽ tới, hiện tại bảo bảo quan trọng hơn!”
“Được!” Tô Lạc Hoành nghe xong, liền mau chóng xoay người hướng đến đại sảnh khách sạn Á Châu chạy đi, Lãnh Mặc Hàn cùng mọi người tiếp tục cố gắng mở cửa thang máy!!
Đại sảnh khách sạn Á Châu, mọi người cũng không dám tới gần nhiều, nhao nhao khẩn trương nhìn, bác sĩ cùng y tá của khách sạn nhanh chóng đi tới, đầu tiên là kiểm tra xem nước ối của Đường Khả Hinh đã vỡ chưa, cũng đã bắt đầu có dấu hiệu, liền đề đề nghị phải nhanh chóng đưa tới bệnh viện. Đường Khả Hinh lại vào giờ khắc này, cả người cô đau đến nỗi cả thân đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt, hai tròng mắt rưng rưng hỗn loạn nhìn về phía trước, chưa từng có như vậy khát vọng người đàn ông kia ở bên người. Cô tiếp tục túm chặt ống tay áo của Dĩnh Hồng, thở dốc, hít thở không thông gọi…”Hạo Nhiên… Hạo Nhiên…”

Thi Ngữ nước mắt đã chảy xuống, hiểu được tâm tư của Đường Khả Hinh, nhưng vẫn là nhìn về phía cô nghẹn ngào khẩn trương nói: “Thiếu phu nhân, tổng giám đốc Trang có khả năng thật sự có việc chưa thể đến được, chúng ta tới bệnh viện trước đi!! Ngài sắp phải sinh rồi. Bảo bảo quan trọng a!”
Đường Khả Hinh nặng nề thở dốc, nước mắt chảy xuống, nhìn con đường mơ hồ phía trước, cả người đã đau đến hoa mắt, bàn tay rốt cuộc chậm rãi buông ống tay áo của Dĩnh Hồng ra.
“Bang bang bang bang phanh ——————” Cầu thang xoắn ốc tòa nhà Hoàn Á, bang bang truyền đến một trận âm thanh lo lắng chạy xuống tầng!
Trang Hạo Nhiên rất nhanh mà mãnh liệt hướng cầu thang phi xuống, vừa chạy vừa nghĩ đến bà xã sắp sinh, trước hết không rõ ở đại sảnh khách sạn Á Châu là tình huống gì chỉ đành nhanh chóng lao xuống, chạy đến cả thân đều là mồ hôi, hai tròng mắt lóe ra kịch liệt, trong miệng luôn mồm gọi: “Khả Hinh… Khả Hinh…”
Chiếc xe Rolls-Royce nhanh chóng lái tới trước cửa khách sạn Á Châu, tài xế nhanh chóng mở cửa xe, bác sĩ cùng y tá tự mình đỡ Đường Khả Hinh chậm rãi đứng dậy. Lâm Sở Nhai vừa muốn ôm lấy cô chuẩn bị lên xe, lại vào giờ khắc này nghe thấy bên trong đại sảnh truyền đến tiếng kêu kịch liệt: “Khả Hinh —————— “
Đường Khả Hinh vừa đau đến hít thở không thông muốn ngất đi, mới chịu theo Lâm Sở Nhai chuẩn bị đến bệnh viện, lại nghe được âm thanh quen thuộc kia, trong nháy mắt cô quay đầu lại, hai tròng mắt rưng rưng nhìn về phía trước.
Trang Hạo Nhiên vừa nóng vừa mệt đầu đầy mồ hôi, thở dốc chạy vào đại sảnh khách sạn, nhìn về phía dáng vẻ vô cùng đau đớn của bà xã mình, sắc mặt tái nhợt, anh tức khắc đau lòng chạy tới, vừa chạy vừa khẩn trương gọi: “Cảm tạ trời đất, rốt cuộc tôi cũng chạy tới!”

Đường Khả Hinh hai tròng mắt rưng rưng nhìn về phía ông xã mình xuất hiện, cả người tức khắc được ấm áp vây quanh, nghẹn ngào gọi: “Hạo Nhiên…”
“Khả Hinh!” Trang Hạo Nhiên nhanh chóng xuất hiện trước mặt bà xã, trong nháy mắt nhanh chóng đem cả người cô ôm lấy, thật nhanh hướng tới Rolls-Royce đi đến, vừa ngồi lên vừa phân phó tài xế: “Mau!! Đến bệnh viện!! Sở Nhai cậu lập tức thông báo với người trong nhà và Thụy Kỳ!”
“Được!” Mấy người Lâm Sở Nhai ngồi trên một chiếc xe khác, bèn nhanh chóng vừa ngồi lên xe, vừa thở dốc lấy điện thoại di động ra, khẩn trương gọi điện thoại!!!
Trang gia!!
Ân Nguyệt Dung đang đứng bên trong hầm rượu nhìn dì Lý cùng người hầu chính đem rượu gạo bỏ vào bên trong một chiếc bình thủy tinh. Bác Phúc nói thân thể Khả Hinh có tính hàn, đến lúc đó ở cữ nên ăn nhiều cái rượu gạo ủ tám tháng, có lợi cho thân thể. Bà nhìn mấy người hầu động tác chậm chạp, nhịn không được nhấc váy lên, chính mình cúi người xuống cầm lên cái thìa, múc lên từng thìa cái rượu gạo…
Một trận tiếng bước chân vội vàng truyền đến!! Có một người hầu nhanh chóng đi tới, khẩn trương nói: “Phu nhân!! Vừa rồi người bên tổng giám đốc Trang gọi điện thoại qua đây, nói thiếu phu nhân sắp sinh rồi!”
“Cái gì?” Ân Nguyệt Dung lại một trận hoa mắt, cả người thiếu chút nữa ngã trên mấy bình cái rượu gạo, hạnh phúc được dì Lý đỡ dậy, bà lại một trận kích động, vừa hưng phấn vừa khẩn trương kêu lên: “Sắp sinh rồi!! Mau!! Mau thông báo cho lão gia và tiểu thư!! Chúng ta cũng nhanh chóng đến bệnh viện!! Mau —————— “
Vừa nói xong, bà liền ném cái thìa đi, nhanh chóng đi ra ngoài.

Vợ chồng Đường Chí Long cùng mấy người Nhã Tuệ nghe nói Đường Khả Hinh sắp sinh, đều nhanh chóng mà khẩn trương vội vội vàng vàng hướng bệnh viện đi tới. Mấy gia đình đều nhanh chóng hướng đến bệnh viện chạy tới!!
Bệnh viện!!!
Viện trưởng tức khắc dẫn vô số bác sĩ khoa phụ sản, hạ lệnh tức khắc phong tỏa toàn bộ khu vực VIP, triệu tập bác sĩ phụ sản cùng những hộ lý giỏi nhất ưu tú nhất, nhanh chóng hướng đến đường cấp cứu. Tô Thụy Kỳ mặc màu áo bác sĩ cũng theo mọi người đi về phía trước, vừa mới bước ra cầu thang cũng đã nhìn thấy Trang Hạo Nhiên khẩn trương ôm Đường Khả Hinh nhanh chóng đi xuống khỏi xe Rolls-Royce, đem cô thuận lợi đặt lên bàn cấp cứu đã chuẩn bị sẵn.
Viện trưởng cùng mọi người nhanh chóng cùng mấy người nhanh chóng tiến lên. Bác sĩ trước hết nhanh chóng vươn tay kiểm tra bụng Đường Khả Hinh, liền nhanh chóng nói: “Hiện tại nước ối vỡ càng ngày càng nhiều, không có thời gian đến phòng chờ sinh làm kiểm tra rồi!! Mau!! Trực tiếp đưa đến phòng sinh!”
Tô Thụy Kỳ trong nháy mắt bước tới trước mặt Đường Khả Hinh, nhìn sắc mặt cô tái nhợt, đau đớn đến hít thở không thông, anh nhanh chóng nắm chặt tay cô, nói: “Khả Hinh!! Em phải nhớ, đi vào phong sinh, không cần khẩn trương, không cần phải sợ, tất cả liền theo bác sĩ nói mà làm, hiểu chưa?”
Đường Khả Hinh nặng nề nuốt khan nơi cổ họng, tùy ý để mồ hôi lạnh trận trận chảy xuống, thân thể đau đến thở không được, nhưng vẫn là chậm rãi mà thống khổ gật đầu.
“Mau!! Đưa sản phụ đi!” Viện trưởng lo lắng thời gian không còn kịp, tự mình chỉ huy!!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.