Đọc truyện Người Tình Của Thuyền Trưởng – Chương 47
Tháng Mười chứng kiến nhiều thay đổi! Danny quay trở lại Cambridge và tham gia vào mọi trò nghịch ngợm mà chàng có thể tưởng tượng ra. Kate và Branwell quay về dinh thự Mannering ở London. Nell và thuyền phó Hatch đã tìm thấy sự yên ấm và hoà hợp trong cuộc hôn nhân của họ. Sarah, theo một cách khó hiểu, vẫn để ông già John lẵng nhẵng bám theo mình, nhưng chẳng ai biết được bao giờ bà mới quyết định kết thúc cuộc sống goá bụa ! Perry rút cuộc cũng cưới được cô gái kếch sù Clifford, và chỉ có Chúa mới biết tương lai của họ ra sao. Mirabel và cô em gái đã thoát được sang Paris an toàn và được trả công hậu hĩnh. Hỉ hả với chiến tích của mình, họ lên đường đi Venice và lui về dinh thự Mirabel, để rồi cuối cùng cũng được nhìn thấy thành qủa những nỗ lực chính trị của họ. Ngày 20 tháng 10 năm 1805, liên minh thứ ba hoàn toàn tan rã. Tuy nhiên, thủ tướng Pitt đã bù lại tổn thất này bằng một trận đánh đã biến nước Anh thành một cường quốc hải quân. Ngày 21 tháng 10 năm 1805, chỉ một ngày sau khi liên minh thứ ba sụp đổ, đô đốc Nelson dẫn hạm đội của mình đối đầu với hạm đội Pháp ở Trafalgar. Ông đã thắng trận, nhưng đổi lại bằng sự hy sinh của chính mình.
Cả nước Anh thương tiếc vị đô đốc qủa cảm ấy. Riêng Bá tước Mannering buồn không tả xiết.
***
Mấy ngày sau cái chết của Nelson, Branwell đang ngồi trong thư phòng, buồn rầu suy ngẫm về số mệnh của con người thì Kate ùa vào, nhảy lên lòng chàng.
− Anh có thích đặt tên bé là Nelson không?- nàng hỏi, tràn đầy hân hoan.
− Cái gì? Em lảm nhảm cái gì vậy, cưng?- Chàng lơ đãng nói- Đặt tên cho ai?
− Con trai chúng ta chứ còn ai nữa!- nàng đưa mắt nhìn sang mặt bàn- Anh đang soạn bài phát biểu ở Nghị viện vào ngày mai đấy à? Ồ, nhanh lên, không có Willy và Brummel xộc đến bây giờ đấy. Em đã mời…
− Con trai chúng ta?- Bá tước cắt ngang, mặt thộn ra. Rồi như sực tỉnh, chàng reo lên- Kate, Kate …em có bầu rồi đấy ư?
− Sao lại không hả anh chàng của em?- nàng chun môi hỏi lại.
Chàng đưa tay vuốt nhẹ vòng bụng thanh mảnh của nàng, thầm ngạc nhiên sao một đứa bé, đứa con của chàng lại có thể chui gọn trong một tạo vật nhỏ nhắn đến nhường này. Rồi môi chàng tìm đến môi nàng, và nụ hôn của họ, hơn lúc nào hết, lại như thưở ban đầu.