Đọc truyện Người Thắng Cuộc – Chương 90: Tâm sự của editor/Review ngắn
Sau khi đã edit hoàn, tôi mới quay lại để review ngắn về bộ truyện này, trong khi các bộ khác thì thường viết review trước. Thực ra nói là review cũng không hẳn, tôi chỉ nói lên cảm nghĩ của mình về tác giả và bộ truyện, không có spoil tình tiết.
Lý do thứ nhất là vì là truyện của Trì Đại Đại thuộc thể loại “hay lắm í, tui không biết nói sao nhưng cứ đọc đi rồi biết” =)) Cái hay của chị không nằm ở cốt truyện mới mẻ hay hài hước, mà nổi bật ở lời văn giàu hình ảnh và cách dẫn dắt câu chuyên lôi cuốn, đậm chất tiểu thuyết. Tình yêu của các nhân vật trong câu chuyện của chị cũng được hình tượng hóa rất mạnh, rất say đắm và điên cuồng, cuồn cuộn như vũ bão, khắc sâu vào tận trong xương tủy, tựa như hai người sinh ra chỉ để dành cho nhau, tựa như hai con thiêu thân lao đầu vào biển lửa. Thế giới của các nhân vật trong truyện của chị khá nhỏ, chỉ xoay quanh nhân vật chính và câu chuyện tình yêu của bọn họ, do đó thường sẽ không lan man chệch nhịp, mà chỉ bám sát một tuyến nhân vật và cốt truyện duy nhất.
Tôi mê mệt các bộ truyện dài của bà í, mê lối văn phong miêu tả tỉ mỉ từng động tác, cử chỉ, từng biểu cảm của nhân vật, khiến cho người đọc có cảm giác đặt chân lên một chuyến tàu lượn siêu tốc, lên xuống vui sướng ngọt ngào đắng cay theo tâm tình và cảm xúc của nhân vật, sợ hãi và nghẹt thở, nhưng cũng không có cách nào dừng lại được. Hệ quả của việc này thứ nhất là dịch rất mệt, vì tìm từ rất khó (huhu), thứ hai là cứ đọc xong một bộ là tôi sẽ bị ám ảnh một thời gian dài, không đọc lại được. Truyện của Trì Đại không phải là kiểu lâu lâu nhớ đến lôi một chương yêu thích, mà phải đọc lại toàn bộ. Mọi sự kiện, tình tiết, diễn biến tâm lý của nhân vật đều được xâu chuỗi và móc nối với nhau thành một chuỗi chỉnh thể không thể tách rời.+
Ở điểm này thì phong cách của chị hoàn toàn trái ngược sự bình dị và gần gũi trong cả văn phong và câu chuyện của đại thần tôi, Ngũ Quân, tuy rằng tôi thích Trì Đại chỉ sau mỗi đại thần.
Lý do thứ hai, rất khó để viết review mà không spoil. Như đã nói ở trên, các sự kiện trong truyện đều rất liền mạch, nhân quả rõ ràng, như một bức tranh hoàn chỉnh mà người đọc cần phải từng bước từng bước khám phá ra những mảnh ghép theo từng chương truyện. Cụ thể đối với truyện này, trong tag đã spoil luôn là “mất trí nhớ”, “ngụy thế thân” nên mọi người đọc truyện chắc cũng lờ mờ đoán được plot chính như thế nào, tôi nghĩ mình cũng không cần phải nhiều lời nữa.
Chỉ xin phép gỡ mìn một chút:
– Cả công lẫn thụ đều có những mối quan hệ khác trước khi gặp nhau; công từng kết giao với vài người đàn ông, chỉ lên giường với người yêu, cuộc tình một đêm với thụ là ngoại lệ; thụ từng có một người bạn gái, sau đó là một người bạn trai (nhưng là top), khoảng thời gian thụ bị mất trí nhớ thì điên cuồng ngủ lang (với phụ nữ) để tìm linh cảm viết truyện, nhưng đây cũng là một biểu hiện bất thường về tâm lý, mong mọi người có thể bỏ qua chi tiết này, hoặc nếu thấy là mìn thì né. Motif chung của Trì Đại thường là top xuống bot, thẳng bẻ cong, trước khi gặp nhau thì phong lưu đa tình, yêu nhau rồi thì một lòng một dạ trung trinh. Bản thân tôi cũng dán mìn chi tiết này, nhưng truyện của chị thì không hiểu sao dứt không được:v
– Có một đoạn ngược khi thụ nhớ ra được quá khứ, còn lại đa số là ngọt.
– Không hẳn là mìn: thông tin thêm, truyện có nhắc đến cặp Văn Diên – Yến Vũ trong “Tay Chơi”, cậu bạn thân Trình Sở của Du Dã cũng từng xuất hiện trong “Tay Chơi”, các nhân vật này cũng có một ít đất diễn cameo trong truyện, có tầm ảnh hưởng đối với mạch truyện.
Hết rùi đó, nhảy hố thôi nào X”D