Bạn đang đọc Ngươi Ta Yêu Nhau Vì Dân Trừ Hại – Chương 9
Cảnh tượng này giống hệt như đêm hôm đó.
Đột nhiên bị ôm, Trì Gia còn có chút đờ đẫn, phản ứng đầu tiên vốn còn tưởng rằng hồ ly tinh lại đang trêu đùa nàng.
Ai mà biết được giây tiếp theo, Cảnh Nhuế nâng cằm nàng lên, môi càng ngày càng tiến sát.
Đúng lúc này, một bài hát khá mơ hồ và da diết như muốn tán tỉnh trêu ghẹo đang được vang lên trong quán bar.
Vừa hay làm nổi bật lên bầu không khí hiện tại.
Chóp mũi đụng chóp mũi chỉ một chút xíu nữa thôi bốn cánh mũi sẽ chạm vào nhau, hơi thở ấm áp quyện vào nhau.
Cảnh Nhuế ôm mặt Trì Gia, từ từ nhắm mắt lại: “Hôn tôi…”
Trì Gia ngây ngốc.
Thấy Trì Gia không né tránh, Cảnh Nhuế có chút say, nhẹ nhàng đưa môi chạm đến môi trên của nàng.
Chỉ là nhẹ nhàng thôi mà đủ làm nóng bừng cả người.
Cảnh Nhuế dùng chóp mũi lướt trên má Trì Gia, vẫn giữ khoảng cách gần gũi, khóe môi mỉm cười.
Theo như cách nói của Trì Gia, cô ta cười như một con hồ ly.
Cho dù là khi nãy Trì Gia vẫn còn đang hoài nghi bản thân đã nghe nhầm, nhưng với tư thế hiện tại thì cũng đủ cho nàng hiểu rõ mọi chuyện.
Huống hồ gì lần này Cảnh Nhuế thật sự đã hôn nàng.
Bị…!phụ nữ hôn rồi.
Trì Gia vội đẩy Cảnh Nhuế ra, tim không ngừng đập loạn nhịp: “Cô bị điên rồi sao, uống nhiều quá rồi!”
“Tôi nhìn thấy người yêu cũ, tôi không muốn cô ta quấy rầy tôi thêm nữa”.
Nhìn vào đôi mắt của Trì Gia, Cảnh Nhuế giải thích: “Giúp tôi việc này.”
“Cho dù là như vậy cô cũng không thể hôn tôi chứ!” Trì Gia vừa nói vừa thừa dịp liếc nhìn quả nhiên có một nam một nữ đang hướng tới đây.
“Giúp tôi.” Cảnh Nhuế lại gần nhìn thẳng về Trì Gia: “Tôi sẽ giới thiệu cho cô một đơn hàng.” Trong giờ phút dầu sôi lửa bỏng như này, lại có thể bàn đến chuyện kinh doanh.
“Đây không phải là vấn đề của đơn hàng…” Trì Gia cảm thấy rằng nàng nhất định phải tuân theo các nguyên tắc của riêng mình.
Cảnh Nhuế rất giỏi đánh vào điểm yếu của người khác: “Biệt thự, năm trăm mét vuông.” Căn biệt thự rộng năm trăm mét vuông…
Trì Gia làm một năm cũng hiếm khi tìm được đơn đặt hàng thiết kế lớn như này.
Lương cơ bản của nhân viên thiết kế nội thất cực kỳ thấp, lương chủ yếu đều là dựa vào phần trăm hoa hồng của đơn đặt hàng mới được tăng cao, phần trăm được hưởng theo biệt thự hoàn toàn là rất cao, vừa nghe thấy căn biệt thự 500 mét vuông…
“Cô…nói thật chứ?”
“Dĩ nhiên là thật rồi.”
Trì Gia lúc này rất phối hợp, khi Cảnh Nhuế lại ôm eo nàng, nàng còn chủ động đưa tay quàng lên cổ Cảnh Nhuế, nhìn chằm chằm đối phương một lúc, mím môi, nhắm mắt lại từ từ hôn.
Không chỉ là giả vờ hôn thôi sao, thực ra cũng chẳng có gì cả, dù sao họ đều là phụ nữ cũng không mất gì cả.
Trì Gia vòng tay qua ôm lấy cổ Cố Nhuế từ từ hôn lên mặt nàng.
Để có được đơn hàng, đêm nay nàng bèn đánh liều một phen.
Làn da của phụ nữ đúng là mềm mại mịn màng và tỏa ra một mùi hương thơm thoang thoảng có như không có.
Thực ra, thoải mái hơn cả khi hôn đàn ông…
Khi đối phương vừa chỉ dùng môi xoa xoa khuôn mặt của chính mình, Cảnh Nhuế đã thực sự có cảm giác.
Trì Gia nhất thời không thể nào thích ứng được việc cùng với phụ nữ làm những điều như này, chỉ nhíu mày cố gượng ép bản thân hôn tiếp.
Môi của hai người liền dính chặt lại hòa quyện vào nhau.
Trì Gia thân thể trở nên cứng ngắc, nàng áp vào môi Cảnh Nhuế bất động, càng thêm ngây ngốc.
Chỉ là diễn thôi mà, có cần phải diễn chân thực đến vậy không!
Dưới nền nhạc du dương, ánh sáng và bóng tối đan xen.
Tất cả các hành động đều diễn ra trong tiềm thức.
Trì Gia ban đầu còn kháng cự, nhưng dần dần biến mất dưới sự tấn công nhẹ nhàng của đối phương, lông mày của Trì Gia cũng dần giãn ra, từng chút một, nhắm mắt lại như thể đang tận hưởng.
Trì Gia nghĩ tối nay chắc chắn là uống say rồi chứ nếu không cùng một người phụ nữ hôn, không những nàng không đẩy ra, lại còn nhiệt tình hợp tác.
Mà còn rất thoải mái, môi người kia mềm mại như thạch hoa quả vậy.
Trì Gia luôn cảm thấy mùi nước hoa trên người Cảnh Nhuế rất thơm.
Lúc này, chóp mũi cô tràn ngập mùi hương của Cảnh Nhuế, hương thơm dường như từ môi của họ tỏa ra đi thẳng đến tâm nhĩ.
Tim đập rất nhanh, nhanh đến nỗi sắp đuổi theo nhịp đập của bộ trống.
Đã lâu rồi không có cảm giác này, Cảnh Nhuế rơi vào đê mê.
Một màn mây mưa tình cảm nụ hôn nóng bỏng đã kích thích mọi dây thần kinh trong não.
Chờ đã, chờ đã lưỡi…!hôn lưỡi?
“Sao…” Trì Gia mở mắt và đẩy Cảnh Nhuế ra, lúc này cô đã đỏ ửng cả mặt rồi: “Không cần như vậy chứ…”.
truyen bac chien
“Giao tiếp cho cô đơn hai biệt thự nữa” Cảnh Nhuế cảm thấy mình đã bị mắc câu hoàn toàn, cô không muốn dừng lại như thế này, cô nghiêng đầu về phía Trì Gia rồi lại gần chạm vào trán cô, hơi thở hổn hển, giọng điệu tâm tình: “Nào, chúng ta tiếp tục…”
“Gì chứ?”
Hai biệt thự…
Trì Gia lại một lần nữa chịu khuất phục và đồng ý thỏa hiệp.
Không thể không phủ nhận kỹ năng hôn của hồ ly là rất tốt, Trì Gia cảm thấy những nụ hôn trước đây của mình thật yếu ớt.
Trì Gia nửa nọ nửa kia, trong tiềm thức rõ ràng cho rằng chuyện này không thích hợp…!Nhưng dù sao đó cũng là hai biệt thự, mà đằng nào cũng đã hôn rồi.
Cảnh Nhuế tiếp tục chủ động gửi một nụ hôn bay bổng khiêu khích khiến cho lòng người ngứa ngáy lâng lâng.
Trì Gia không kìm lòng nổi liền đột ngột hôn lại Cảnh Nhuế.
Cảnh Nhuế liền mỉm cười, mọi thứ đều rõ ràng.
Trì Gia sững sờ mơ hồ nhìn gương mặt Cảnh Nhuế, xong rồi say rồi.
Rượu ngày hôm nay nặng quá, Trì Gia cảm thấy hồ ly tinh rất đẹp và càng xấu hổ hơn nữa nàng còn muốn…!tiếp tục hôn cô.
Rượu tiếp tục kích thích lên não bộ.
Nhìn Cảnh Nhuế với nụ cười say xỉn, não Trì Gia liền nóng lên, cảm xúc dâng lên ngay lập tức ấn Cảnh Nhuế lên mép quầy bar, đưa môi trên lên và thả lỏng người hoàn toàn.
Hồ ly tinh biết cách dụ dỗ hấp dẫn người khác, và nàng Trì Gia cũng không thuộc tuýp ăn chay.
Trì Gia đột nhiên hiểu ra, nửa đêm đi uống rượu cũng chỉ là muốn được thư giãn, hiện tại cô cảm thấy hôn hồ ly tinh rất thoải mái, mà còn thơm mùi vị ngọt ngào mềm mại, hôn rất thích.
Bên kia đột nhiên bùng lên cơn lửa tình chủ động như vậy, Cảnh Nhuế bên này đương nhiên cầu được đáp ứng lại.
Đây vốn không phải là một quán bar Les, nụ hôn tuyệt đẹp giữa hai người phụ nữ chắc chắn sẽ gây không ít sự chú ý.
Ninh Thiển đã vì chuyện của Ôn Cận mà luôn cảm thấy chán nản không vui, tối nay một mình đến đây uống rượu, vừa vào quán bar không bao lâu liền nhìn thấy hai mỹ nữ ôm hôn nhau như thể đất khô gặp mưa xuân và củi khô gặp lửa cuồng nộ hoàn toàn không thể kiểm soát tình yêu.
Nhìn kỹ lại, mới phát hiện ra hai người họ cô đều quen.
Nhìn thấy bộ dạng say sưa của Cảnh Nhuế, Ninh Thiển cảm thấy xấu hổ toát mồ hôi: ” ôi chúa ơi, đây gọi là không có hứng thú…”
Không biết đã qua bao lâu, Trì Gia đã không còn biết khái niệm về thời gian là gì.
Nàng chưa từng có cảm giác hưng phấn, hai đầu lưỡi quấn quýt triền miên giống như bị nghiện vậy.
Cho đến khi không thở nổi, Trì Gia mới chịu bỏ cuộc, thở gấp gáp.
Mặt đỏ bừng, nhưng may là dưới ánh đèn lờ mờ không quá rõ.
Cảnh tượng nóng bỏng này đã thu hút sự chú ý của người qua lại, cuối cùng Trì Gia cũng nhận ra rằng họ đã làm hơi lố.
Tâm trạng dần ổn định.
Ninh Thiển không bước lên để chào hỏi họ, vì sợ rằng khung cảnh sẽ trở nên thảm hại.
Cô ấy tìm cho mình một góc riêng để uống rượu buồn chán của riêng mình.
Nhiều khi cảm thấy rất hâm mộ với những người không lưu luyến tình cũ, cô ấy chính là quá lưu luyến, thế nên ngày nào cũng trải qua cảm giác khó chịu ngột ngạt.
Đến bao giờ cô và Ôn Cận mới giống như hai người vừa rồi.
Ôn Cận nhất định sẽ ôm và hôn vô cùng dịu dàng ấm áp…
Ninh Thiển thấy rằng cô ấy đã suy nghĩ nhiều quá rồi…
“Kỹ năng hôn không tệ đó.” Cảnh Nhuế vừa uống rượu vừa nhận xét về màn biểu diễn khi nãy của Trì Gia.
Hôn phụ nữ, hồ ly tinh hoàn toàn giữ tư thái lãnh đạm.
Trì Gia nghĩ, đáng lẽ bản thân phải thể hiện thờ ơ như không có vấn đề gì mới đúng.
Dù sao thì cũng coi như do uống nhiều đi, điên một lần với trò chơi, nếu như cứ canh cánh trong lòng thì sẽ rất ngại ngùng.
“Cô cũng không kém cạnh, rất thoải mái.” Trì Gia giả bộ vẻ lãnh đạm không có chuyện gì như thể trong phái đoàn diễn kịch nào vậy, rõ ràng tâm trạng vừa rồi có thể gọi là những con sóng dữ dộ đang dâng trào.
Nghe Trì Gia trả lời như vậy, Cảnh Nhuế đột nhiên nhìn cô với vẻ vui đùa: “Cô không phải là cong đó chứ?”
“Ai nói hôn phụ nữ thì là cong chứ, không phải chị nhờ tôi giúp chị sao?” Trì Gia tí nữa là bị sặc rượu.
Nàng nói với Cảnh Nhuế từng câu từng chữ một: “Cảnh tiểu thư cứ yên tâm, tôi không có cảm giác gì với phụ nữ.
Và tôi lại càng không có cảm giác gì với cô.”
Nói là giải vây, khi Trì Gia và Cảnh Nhuế đang nồng nhiệt với nhau, thì sớm đã lãng quên sự tồn tại của cô người yêu cũ kia rồi.
Cảnh Nhuế nhíu mày cười: “Tốt nhất là như thế”
Giọng điệu cố tỏ ra vẻ? Họ Cảnh này dường như sợ rằng chính mình sẽ yêu cô?
Trì Gia nghĩ rằng cô ấy là một người kinh doanh giỏi.
Sau khi uống cạn một ly rượu, Trì Gia không ngừng cười khinh bỉ và thề với Cảnh Nhuế rằng: “Cho dù nam nhân trên thế giới này đều tuyệt chủng, không, cho dù cả nam và nữ đều tuyệt chủng, chỉ còn lại có hai chúng ta…!Tôi cũng sẽ không thích cô đâu.”
Khi nói ra điều này, liền cảm thấy thực sự thoải mái dễ chịu.
Cảnh Nhuế muốn cười: “Uống nữa thì say đó, đừng uống nữa.”
“Tôi không say, tôi còn uống được.” Trì Gia còn muốn gọi thêm rượu, Cảnh Nhuế nói sẽ chiêu đãi cô, giờ không uống chẳng phải phí sao.
“Cô mà say tôi sẽ không đưa cô về nữa đâu.”
“Buồn cười, tôi cũng đâu có kêu cô đưa tôi về…”
Kết quả là sau khi uống xong, Trì Gia đã bám chặt lấy cánh tay của Cảnh Nhuế không buông, sống chết cũng không chịu thả tay ra.
Lại như vậy nữa, Cảnh Nhuế ngay từ đầu đã đoán trước được cảnh tượng này.
Nói là sẽ không đưa Trì Gia về, nhưng Cảnh Nhuế vẫn không đến nỗi không có chút tình người vô cảm như vậy.
Lên xe thổi điều hòa một hồi, Trì Gia tỉnh táo hơn rất nhiều.
Cảnh Nhuế đưa cho cô một chai nước, cô nhận lấy và uống một ngụm nhỏ.
Trong xe hai người ngồi ở đó yên tĩnh vô cùng, Trì Gia cảm thấy buồn chán nên nói vài lời với Cảnh Nhuế: “Đó là người yêu cũ của cô sao?”
“Ừ.”
Trì Gia uống quá nhiều, bắt đầu lộ ra chân tướng con người thật, dành cho Cảnh Nhuế toàn những lời chê bai độc đoán: “Sao xấu vậy, con mắt chọn đàn ông của cô quả thực chẳng ra làm sao.
Tuy nhiên, bạn gái hiện tại của bạn trai cũ cô so với cô thì đẹp hơn rất nhiều đó.”
“Cô nói bạn gái cũ của tôi trông xinh hơn tôi? Mắt cô có vấn đề à, cô cần đến khoa mắt khám thử xem sao?”
Trì Gia vừa muốn đáp lại, nhưng lại cảm thấy có gì không đúng, cô ngây người nhìn Cảnh Nhuế, một lúc sau hoàn toàn không quay đầu lại, còn cho rằng Cảnh Nhuế nói lộn: “Bạn gái cũ?”
Khi đó, một nam một nữ đi về phía họ, Trì Gia luôn lầm tưởng rằng người đàn ông đó chính là người yêu cũ của Cảnh Nhuế.
“Bạn gái cũ của tôi, cô cảm thấy cô ấy đẹp hơn tôi ư?” Cảnh Nhuế không vòng vo thẳng thừng hỏi.
Vậy, bạn gái cũ có ý nghĩa là gì…
“…!cô cong hả?!!!”
“Tôi đã nói lần nào tôi là thẳng sao?”
Quả thực chưa bao giờ nói điều đó.
Nghe được câu trả lời của Cảnh Nhuế, tinh thần của Trì Gia liền lập tức muốn điên lên, rượu trong người trực tiếp bốc hơi.
Chẳng trách Cảnh Nhuế trong quán bar khi nãy có thể nhuần nhuyễn kỹ năng mọi thứ đều dễ dàng quen tay đến vậy, âu yếm ôm nàng, hình như còn sờ vào nàng!
Càng nghĩ tới đây, Trì Gia càng suy sụp, nàng lấy mu bàn tay đưa lên môi lau mạnh, lông mày cau có lại như có thể kẹp chết một con ruồi: “Cảnh Nhuế! Cô lợi dụng tôi!!!”.