Bạn đang đọc Người Què Cũng Bị Tôi Lừa Đến Đứng Dậy – Hắc Miêu Nghễ Nghễ – Chương 94: Ai Cũng Là Kẻ Giết Người
Cố Diệp và Giải Thừa đi theo Tiểu Trương và Tiểu Vương lên lầu, đi đến căn hộ của gia đình xảy ra hỏa hoạn. Hiện trường đã bị phong tỏa, cảnh sát đang điều tra hiện trường, sau khi vào xem xét mới phát hiện căn phòng này không hề hỗn loạn như trong tưởng tượng, chỉ có mỗi ban công bị thiêu rụi. Hiện tại lửa đã được dập tắt, trên mặt đất vẫn còn nước, thi thể cũng không có ở đây.
Cố Diệp đứng ở ban công: “Giống như cố ý để người khác biết nhà này đang bị cháy vậy.”
Tiểu Trương thắc mắc: “Có thể thiêu chết một người nhưng không đốt tới đồ vật xung quanh, tất cả bày trí trong nhà đều bình thường, quá kì lạ.”
Cố Diệp “Hừ” một tiếng, lắc đầu, tự nói trong lòng rằng bởi vì việc này không phải do người làm.
Giải Thừa dạo một vòng quanh nhà, đi ra ban công: “Cái xác đâu rồi?”
“Thi thể đã được mang về để khám nghiệm.” Tiểu Vương thấy các nhân viên cảnh sát khác đều đang bận rộn việc riêng, nhỏ giọng thì thầm với hai người họ: “Trước đó kiểm tra tử thi nói là bị thiêu sống, hoặc là sặc khói chết, nhưng lửa nhỏ như vậy sao có thể thiêu chết hay sặc chết được chứ? Hai người các cậu đã tới đây rồi, có phải cũng thấy vụ án này rất bất thường không?”
Cố Diệp cười cười: “Bọn tôi vẫn đang tra nên cũng chưa chắc chắn được, trước mắt nghi ngờ có liên quan đến quỷ.”
Lúc này những người khác đã kiểm tra gần xong, Tiểu Vương đi hỏi thăm nghe ngóng: “Người chết đúng là một phụ nữ năm mươi tuổi, phương thức chết khá bi thảm, dùng túi rác quấn quanh toàn thân, rót nửa thùng dầu ăn lên đầu rồi tự châm lửa đốt. Điều kỳ lạ nhất là cách chết đau đớn như vậy nhưng sau khi châm lửa bà ta không hề giãy dụa, cứ nằm trên mặt đất không nhúc nhích.”
Giải Thừa nghe thấy mà tê cả da đầu: “Lúc bị lửa thiêu bà ta còn sống không?”
“Chưa có báo cáo khám nghiệm tử thi nên không biết được tình huống cụ thể. Nhưng dựa theo các báo cáo khám nghiệm tử thi trước đó thì hẳn là còn sống.”
Cố Diệp im lặng nhìn Giải Thừa: “Đối phương rõ ràng đang trả thù, sao có thể để chết rồi mới đốt, chắc chắn phải để bà ta còn sống mà bị thiêu chết.”
Giải Thừa xoa xoa cánh tay, cách chết này khiến cho người ta không rét mà run.
Sau khi những người khác rời đi, Tiểu Vương đề nghị: “Các cậu có muốn dùng phương pháp đặc thù để tra không?”
Cố Diệp lắc đầu: “Vô dụng thôi, hồn phách đã bị ăn mất rồi.”
“Ai ăn?”
Cố Diệp cười cười: “Tạm thời thì khó mà nói, bọn tôi tra của bọn tôi, các anh tra của các anh, đến cuối cả hai bên đều có manh mối th, có thể sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn, hiện tại không thể nói trước được.”
“Đúng, cậu nghĩ chu đáo thật.”
Giải Thừa hỏi: “Các anh có nghi ngờ người nào không?”
Tiểu Trương nói: “Ngay từ đầu chúng tôi đã xác định là một người đàn ông, chủ nhân còn lại của căn nhà này là một trong những nghi phạm, nhưng vừa nhận được tin hắn ta luôn ở trong bệnh viện, không có thời gian gây án.”
Giải Thừa ngạc nhiên: “Bọn tôi nghe nói hắn đang mất tích cơ mà.”
Tiểu Vương bất đắc dĩ nói: “Các cậu nghe ai nói vậy? Không mất tích đâu, hắn đang ở bệnh viện, dù sao cũng chịu đả kích quá lớn, được người thân đưa đi chữa trị nên chưa từng trở về. Đến bây giờ, thi thể của ba mẹ con vẫn còn nằm trong cục cảnh sát, không có ai lãnh.”
Giải Thừa gật đầu: “Bọn tôi cảm thấy vụ án thứ nhất có vẻ không giống với những vụ khác.”
Giải Thừa và Cố Diệp cùng liếc nhau, trong lòng thầm nghĩ, nếu như người đàn ông này không có thời gian gây án, vậy là loại bỏ trường hợp người và quỷ phối hợp phạm tội. Con quỷ kia nhiều khả năng chính là người phụ nữ đầu tiên bị thiêu chết. Thế nhưng bây giờ không tìm thấy cô ta, không có cách nào xác định được.
Đang nói chuyện, điện thoại của Tiểu Vương vang lên, sau khi nghe điện thì đột nhiên sắc mặt liền biến đổi: “Cái gì? Lại chết nữa!”
Một câu nói đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người ở đây: “Được, tôi biết rồi, chúng tôi sẽ lập tức qua đó, nhớ duy trì trật tự, bảo vệ hiện trường.” Tiểu Vương cúp điện thoại, sắc mặt khó coi nói: “Đi nhanh lên, đến nhà để xe dưới tầng hầm.”
Tiểu Vương chạy đằng trước, người phía sau đuổi theo, sau khi chạy vào thang máy, sắc mặt Tiểu Vương rất khó coi nói: “Trong nhà để xe dưới tầng hầm ở chung cư đối diện, có người chết trong xe.”
“Ở dưới lòng đất hả?”
“Đúng, chung cư này và chung cư đối diện thông với nhau dưới lòng đất, không chỉ có nhà để xe mà còn có một cái nhà ma. Địa điểm xảy ra vụ án ở ngay bên cạnh cái nhà ma.”
Cố Diệp và Giải Thừa liếc nhau, sắc mặt hai người đều rất khó coi, quẻ chỉ ra ít nhất phải chết hai người nữa, đây mới là người thứ nhất, còn phải thêm một người nữa.
Khi mấy người họ chạy tới hiện trường, tình cảnh đã không thể khống chế nổi, người vây xem rất đông. Hiện tại vốn là giờ nhảy quảng trường, nghe nói phía dưới có xe cứu hỏa thì nhiều người đều chạy tới hóng hớt, lúc này lửa đã bị dập tắt, thi thể ở ngay trong xe.
Người bên quản lý tài sản công cộng đã đến nơi, đang duy trì trật tự. Tiểu Vương đi lên hỏi tình hình, biết được là trong lúc bảo vệ đi tuần tra phát hiện chiếc xe đang bốc cháy, sau khi lấy bình cứu hỏa ở hành lang để dập lửa thì phát hiện trong xe có người nên vội vàng báo án. Còn những người vây xem này làm thế nào biết được thì họ cũng không biết.
Kiểm tra camera giám sát cho thấy ở hiện trường không có người thứ hai, Tiểu Trương và Tiểu Vương đều vò đầu bứt tai, đây có vẻ lại là một vụ tự tử khác.
Cố Diệp và Giải Thừa tìm một vòng xung quanh, không tìm được hồn phách của người này, giống như vụ trước đó, đã bị ăn mất rồi. Hai người bọn họ lại cảm nhận được một chút quỷ khí, Giải Thừa kinh ngạc nói: “Hình như mạnh hơn trước đó rồi, không lẽ là giết người cắn nuốt hồn phách, bảo bối cũng không đè ép nổi hơi thở trên người nữa?”
Cố Diệp thả Cẩu Nha ra để nó tìm kiếm ở khu vực xung quanh, chỉ cần đối phương còn muốn giết người thì sẽ còn trở lại.
Nhìn lại hiện trường vụ án, Cố Diệp nhức cả đầu, quá nhiều người!
Tiểu Trương lạnh lùng quát: “Đừng đi vào, không được phá hỏng hiện trường.”
Có người không thèm để ý đến ngăn cấm, tò mò tiến lên ngó thử, sau đó liền bị dọa đến hét lên. Cố Diệp nhăn mày, sợ hãi đến vậy mà vẫn muốn nhìn, cảnh tượng hỗn loạn này có gì đáng xem, không sợ mơ thấy ác mộng hả?
Trong đám người đó, Cố Diệp bất ngờ nhìn thấy một người quen, chính là bác gái ở cửa chính đã nói cho họ những tình huống kia. Cố Diệp đi qua, bất đắc dĩ hỏi: “Dì à, náo nhiệt ở cạnh chung cư mà dì cũng tới xem à?”
“Này! Dù sao cũng đang rảnh rỗi không có chuyện gì, ngó thử một chút chứ sao.” Bác gái không để tâm, nhỏ giọng nói với Cố Diệp: “Thảm quá! Nãy dì có nhìn thoáng qua, người trong đấy bị thiêu đến mức không thấy rõ hình dạng. Chàng trai này, sao mấy cậu cũng ở đây? Các cậu là cảnh sát phải không?”
Cố Diệp cười cười: “Là cảnh sát ngầm ạ.”
Bác gái chưa kịp phản ứng, rất hiếu kì: “Cảnh sát gì cơ?”
Giải Thừa trừng mắt nhìn Cố Diệp, ý bảo cậu đừng có nói hươu nói vượn với bác gái, không chừng một lát nữa bà bác lại loan tin rằng hai người bọn họ làm cho tổ chức ngầm. Thấy người vây xem quá đông, Giải Thừa hù dọa: “Mấy người đi nhanh đi, chiếc xe vừa được dập lửa, có lẽ lát nữa sẽ nổ tung đấy.”
Hầu hết xung quanh toàn là các ông các bà, nghe thế liền có người sợ chết, lùi về sau mấy bước. Có người vẫn hớn hở: “Chàng trai cậu đừng dọa người khác, xe đã được dập lửa rồi, làm sao mà nổ được chứ?”
Cố Diệp híp mắt, nghiêm túc nói: “Thật sự có thể sẽ phát nổ, hiện tại động cơ vẫn còn bốc khói lên, nổ một phát thì tất cả đều phải chết.”
Vừa nói như thế, đám các ông các bà đều sợ hãi, người xem náo nhiệt trong nháy mắt tản đi, xung quanh lập tức liền trống trải hơn.
Nhưng hiện trường vụ án đã bị phá hỏng, nếu như mặt đất nơi này có là đất mềm, dù hung thủ có lưu lại một dấu chân to tướng thì cũng chả tìm ra nổi.
Đúng lúc này, Tiểu Trương đã sao chép video giám sát xong đem tới, Tiểu Vương gọi Cố Diệp và Giải Thừa, bốn người cùng xem.
Trong video giám sát, chiếc xe này nhẹ nhàng chạy đến chỗ đỗ như thường ngày, sau khi dừng xe, người ngồi bên trong mở cửa bước xuống, nhưng ngay giây tiếp theo bỗng giống như bị thứ gì đó khống chế, thu chân mới bước ra về rồi tiện thể đóng cửa xe lại.
Theo góc nhìn, chiếc xe ở ngay dưới camera, chuyện gì xảy ra trong đều có thể nhìn thấy rõ ràng, càng nhìn lại càng thấy quỷ dị.
Người đàn ông vùng vẫy trong xe một hồi, sau đó hắn dùng bật lửa châm lửa đốt quần áo mình rồi đau đớn vật lộn trong xe, chính vì hành động này mà chiếc xe nhanh chóng bốc cháy.
“Cái này… Lại là tự sát hả? Vì nguyên nhân gì?”
Cố Diệp nhìn khuôn mặt ngơ ngác của hai vị cảnh sát, rất muốn nói với hai người rằng, các anh đừng cố nữa, đừng nghĩ tới mấy cái căn cứ khoa học, chuyện này không phải do người làm đâu.