Bạn đang đọc Người Què Cũng Bị Tôi Lừa Đến Đứng Dậy – Hắc Miêu Nghễ Nghễ – Chương 20: Vì Gả Cho Hào Môn
Biên tập: Nguyệt Mẫn
_CHƯƠNG 38_
Vì gả cho hào môn
Tình thế đang rất cấp bách nhưng Cố Lâm vẫn thong dong hỏi: “Cô ta không nói là ai đá sao?”
Trưởng bộ phận PR vội vàng trả lời: “Không nói thẳng.”
Cố Lâm híp mắt: “Cứ để vậy đã, kẻ cô ta muốn uy hiếp không phải chỉ một người.”
Bên bộ phận PR vốn đã xắn tay áo chuẩn bị kỹ càng cho trận đánh ác liệt sắp tới, nhưng nghe thấy ngữ điệu như vậy của Cố Lâm thì cơn sốt sắng liền bị dập tắt và có ngay chủ kiến riêng: “Dạ được thưa giám đốc Cố, bên tôi sẽ giám sát chặt chẽ động thái trên mạng, có gì sẽ báo anh sau.”
Cố Diệp duỗi ngón tay cái, anh hai đúng là thông minh! Cô gái này một chân đạp mấy thuyền, mục tiêu cuối cùng chỉ là được gả vào một nhà giàu, không nhất thiết đó là nhà ai.
Lúc này, một người trẻ tuổi có vẻ quen mặt đưa cho Cố Lâm một chiếc USB: “Giám đốc Cố, sau khi cô ấy rời đi thì có gọi điện cho giám đốc Hứa, tôi tra ra được đó là tổng giám đốc của công ty giải trí Định Nam, Hứa Thuận, cuộc nói chuyện thì trong video.”
Cố Lâm không ngạc nhiên, chỉ nhếch miệng cười nhạt: “Biết ngay mà, có mỗi cô ta thì sao dám làm như thế.”
Người thanh niên lại nỏi: “Sau đó cô ấy lại gọi điện cho một doanh nghiệp giàu có trong ngành bất động sản.” Vẻ mặt thanh niên hơi kỳ lạ: “Ép cưới.”
“Phụt!” Cố Diệp suýt thì phun ngụm canh ra ngoài, yêu tinh này đúng là lả lướt, một ngày ép hôn tới hai lần, gấp như vậy sao?
Ngay sau đó người thanh niên còn nói: “Cuối cùng cô ấy còn gọi cho một phú nhị đại, nói là mình đang mang thai rồi ép cưới. Cuộc nói chuyện đều trong video cả.”
Cố Diệp nhìn cậu chàng, đúng là thủ đoạn, lợi hại quá. Bây giờ cậu mới nhận ra thanh niên này là người bảo vệ lúc nãy, giờ đã thay quần áo nên nhìn có vẻ khá chững chạc. Cố Diệp hết hồn: “Showbiz kích thích vậy sao, đến cả kỹ năng diễn xuất của bảo vệ cũng lợi hại như vậy?”
Anh nhân viên bảo vệ ngại ngùng nói: “Cậu ba nói quá rồi, tôi từng làm lính đánh thuê ở nước ngoài, làm việc điều tra.”
Cố Lâm nheo đôi mắt đào hoa lại: “Cậu bạn nhỏ ngây thơ thế, em nghĩ nếu anh mà không có những người tài giỏi như thế này trong tay thì sẽ có được hôm nay sao? Thằng bé ngốc, sau này dù thế nào đi nữa em phải luôn chuẩn bị đường lui cho mình, ngay cả người em tin nhất cũng không được nói, nhớ chưa?”
Cố Diệp gật đầu lia lịa, nhớ rõ rồi, còn sau này có dùng được hay không thì chưa biết vì cậu không thích đấu trí.
Cố Lâm bưng chén canh uống một hớp, ung dung nói: “Cứ để cô ta làm loạn, bên bộ phận PR không những không cần ngăn mà còn phải giúp cô ta lên được trang nhất, để càng nhiều người biết càng tốt. Nếu như cô ta không kéo tôi vào thì im lặng xem ai là người kết thúc, còn nếu như dính líu dến tôi thì tung đoạn video này lên cho mọi người cùng hít drama.”
“Được rồi, tôi đã hiểu.”
Cố Diệp chỉ có thể nghĩ được một câu: Anh hai quả nhiên là hồ ly, cái này rõ ràng là tận diệt không ít người, đủ xảo quyệt cũng đủ ác. Nhưng mà cậu rất thích!
Fans hâm mộ của Lăng Như Nguyệt rất nhiều, họ dùng bộ phận marketing đi chèo kéo CP, còn tìm người tẩy trắng cho cô, hò hét rằng đừng có mà kéo nữ thần của họ vào những chuyện này, nữ thần của chúng tôi là ngọc nữ trong sạch, người đang tức giận bị tẩy não rất nhiều. Đặc biệt là những thiếu niên mới biết yêu thì bị lừa xoay mòng mòng, vốn coi cô như người tình trong mộng, tìm đối tượng cũng phải tầm cỡ cô.
Đột nhiên, Lăng Như Nguyệt post một video lên weibo khóc lóc kể lể chuyện mà mình gặp phải, chưa lập gia đình đã có thai, người ta không muốn lấy, tâm hồn của cô bị tổn thương quá lớn, sống không nổi nữa, trước khi rời khỏi thế giới này thì định chào tạm biệt những người hâm mộ của cô, khóc lóc như mưa, trông đáng thương không tả được.
Ngay tức khắc, trên mạng bùng nổ, rất nhiều người tức đến mức muốn xách dao đi chém tên rác rưởi kia ra.
Fans hâm mộ có báo cảnh sát, có khuyên nhủ cô: Nữ thần đừng khóc nữa, chuyện đâu còn có đó! Chúng ta đừng vì một tên khốn nạn mà làm liên lụy bản thân! Chị vừa đẹp lại vừa trẻ, sau này còn có rất nhiều những người đàn ông khác yêu thương chị!
Hắn không cưới thì em cưới chị! Thằng rác rưởi đó, chị nói hắn là ai để em đi chém chết hắn!
Tôi muốn biết tên khốn vô trách nhiệm đó là ai, a a a a a a tôi tức chết mất thôi! Mau nói đi, kéo hắn ra ánh sáng!!!
…
Khi fans hâm mộ đang phát điên lên thì Lăng Như Nguyệt lại post lên weibo một tin: Đừng nói nữa, tôi không muốn làm phiền đến cuộc sống của anh ấy, hãy để tôi và đứa con bình yên rời khỏi thế giới này.
Fans hâm mộ cuống cuồng, phát khóc: Nữ thần đừng ngốc như vậy! Rốt cuộc gã đàn ông kia là ai, mau nói một câu đi!
Dám làm mà không dám nhận, làm đàn ông thì phải có trách nhiệm!
Nghe nói công ty của nữ thần rất gần công ty của tổng giám đốc, có phải nữ thần cũng bị quy tắc ngầm rồi không?
Con trai của Cố Đức Thành, kẻ được gọi là người chồng quốc dân Cố Lâm đúng không? Đúng là con ông cháu cha đều không tốt lành gì! Tên khốn nạn, hãy đi chết đi! Chết đi cho rảnh đất!
Lại là Cố Lâm! Có chứng cứ không?
Tôi có chị gái là nhân viên của công ty truyền thông Ngọc Minh, chị ấy có thấy nữ thần đến công ty tìm Cố Lâm rất nhiều lần nhưng hắn ta không chịu gặp.
Đù má! Thằng cặn bã khốn nạn! Nữ thần chị đừng vì tên khốn nạn đó mà nghĩ quẩn! Hắn nhất định sẽ gặp quả báo, cả nhà chết không được tử tế!
…
Sóng gió trên mạng mỗi lúc một to, lại có thêm người lăng xê cho cô nên mau chóng lên đầu trang nhất. Lăng Như Nguyệt lướt weibo, thấy fans khóc lóc cho mình muốn điên lên rồi, lửa chiến cũng sắp lan đến Cố Lâm, cô bật cười nhắn cho ai đó một đoạn tin: Giám đốc Hứa, chắc chắn Cố Lâm đang nghĩ cách chặn dư luận tẩy sạch cho mình rồi, cơ hội em cho anh, anh đừng quên điều kiện đã đồng ý với em nhé.”
Ngay sau đó Lăng Như Nguyệt nhắn tin thêm cho hai người nữa, toàn là paste: Em không ngờ họ điên cuồng như vậy, lại còn hiểu lầm Cố Lâm, em giận quá, đứa nhỏ này không phải của Cô Lâm mà là của anh đó! Không ai có thể coi thường tình yêu của em đối với anh được. Anh có thể không cần em nhưng em không thể chết mà không được rõ ràng.
Tin nhắn vừa gửi đi, vài giây sau đã được trả lời: Đừng nói ra ngoài! Anh phải ly hôn vợ trước đã, anh cho em năm trăm vạn tiền sinh hoạt trước, cục cưng cứ tin ở anh, em là tình yêu đích thực của anh, em chết rồi làm sao anh sống được? Em chờ nhé, thêm vài ngày nữa thôi!
Để anh bàn bạc lại với cha mẹ đã, kết hôn thì kết hôn thôi, sao em lại làm ầm ĩ như thế, mai đi đăng ký, em đừng ầm ĩ nữa! Nếu em nói ra thì mặt mũi cha mẹ anh phải để đâu đây?
Lăng Như Nguyệt đọc hết, trả lời một câu: Em không chờ được, bụng càng lúc càng to, em không thể quay phim, yêu đương không công khai thế này em không chịu.
Cục cưng, tiền sinh hoạt anh gửi em rồi đấy, cho anh thời gian hai ngày, anh nhất định sẽ ly hôn để cưới em!
Kết hôn! Kết kết kết! Cha mẹ anh đồng ý rồi, anh lạy em, em quá đáng lắm!
Lăng Như Nguyệt đọc xong hai tin nhắn thì suy nghĩ một hồi. Cố Lâm vô tâm đá mình, mềm không được cứng không xong, y chưa tiếp xúc da thịt với cô thật, đứa con đó chắc chắn không phải của Cố Lâm được, con đường này khó đi quá, đành phải bỏ thôi.
Diệp Hoành Duy yêu cô thật lòng nhưng hắn ta đã có vợ, vợ hắn là một con cọp cái đanh đá muốn chết, hắn muốn ly hôn với cô ta thì phải mất đến mấy tháng.
Vạn Tử Duệ là con ông cháu cha, lăng nhăng ong bướm, không phải kiểu không có cô không được. Nhưng bây giờ hắn còn trẻ, còn gây khó dễ được, sau này hắn kế thừa gia nghiệp thì cô cũng đứng vững ở Vạn gia. Với cả tên thanh niên này dễ lừa gạt, rất dễ kết hôn với cô.
Lăng Như Nguyệt sờ lên bụng mình, cầm điện thoại gọi cho bác sĩ trưởng khoa: “Bác sĩ Tôn, đứa bé này có thể ra đời suôn sẻ được không?”
Đầu dây bên kia trả lời : “Tử cung cô quá mỏng, nói thật là rất khó giữ được đứa bé này, chỉ sợ thai lớn dần tử cung sẽ rách do không chịu nổi, đến lúc đó cô cũng sẽ gặp nguy hiểm, tôi đề nghị là nên sớm phá cái thai này đi, nếu muốn con có thể nuôi trong ống nghiệm.”
Sắc mặt Lăng Như Nguyệt đen lại: “Vậy ba tháng nữa đứa bé này có an toàn không?”
“Không đảm bảo được.” Bác sĩ áy náy nói: “Cô cứ chuẩn bị tâm lý đi, lúc nào cũng có thể sinh non.”
“Tôi biết rồi.” Lăng Như Nguyệt khẽ cắn môi, sau đó cúp điện thoại, lập tức nhắn một tin cho Vạn Tử Duệ: Em chờ anh đến tìm em, ngày mai đi đăng ký, vì đứa nhỏ nên em không phải chờ nữa.”
Vạn Tử Duệ trả lời: Em chờ anh, bây giờ anh sẽ đến, em ngoan ngoãn nhé!
—
Cố Diệp cũng đang hóng hớt trên mạng, mắt thấy fans của Lăng Như Nguyệt sắp điên lên, cậu âm thầm cười một tiếng: “Lăng Như Nguyệt dùng cách trực tiếp như thế này mà lại không dám livestream công khai, rõ ràng là có vấn đề, đám người này nghĩ gì mà dám rủa nhà chúng ta chết cho rảnh đất? Không biết gì mà vẫn đi gõ phím chửi người, ai nói cho bọn họ biết là anh đá Lăng Như Nguyệt chứ?”