Người Què Cũng Bị Tôi Lừa Đến Đứng Dậy - Hắc Miêu Nghễ Nghễ

Chương 135: Cố Diệp Mới Là Con Của Trời


Bạn đang đọc Người Què Cũng Bị Tôi Lừa Đến Đứng Dậy – Hắc Miêu Nghễ Nghễ – Chương 135: Cố Diệp Mới Là Con Của Trời

Biên tập: Lilith 🌸 Chỉnh sửa: June


Sau khi nghe Cố Diệp nói xong, Akina nổi giận: “Cố Diệp, cậu dám ư?!”

Cố Diệp cười lạnh nói: “Vậy anh liền rửa mắt mà đợi đi. Thái Bạch Tinh soái sát phạt tứ phương!”

Cố Diệp ném lá bùa trong tay lên đỉnh đầu của Quỷ Tướng sau đó nó hóa thành một ánh sáng trắng bảo hộ quanh thân. Ngay lập tức Quỷ Tướng ngưng tụ thành thực thể hình người, bọc quanh thân là một đồ vật màu vàng và tím. Công đức và tử khí là thứ mà quỷ sợ nhất mà giờ lại bám trên thân quỷ khiến cho mọi người đều trừng to mắt nhìn cảnh tượng khó tin này. Loại chuyện này người bình thường cũng không dám nghĩ vậy mà Cố Diệp lại dám làm! Cậu có năng lực khiến cho thứ kia bám quanh thân của quỷ nhưng không hề làm tổn thương đến hồn phách quỷ, loại lực khống chế này trong toàn bộ Huyền Thuật chỉ có cậu là cao cấp làm được.

Còn vị Quỷ Tướng này vậy mà lại tin tưởng cậu như thế, lãnh đạm tiếp nhận.

Gương mặt dữ tợn của Quỷ Tướng nhìn về phía đối diện rồi xoay ngang thanh đao, thân hình đột nhiên biến mất. Chỉ trong chớp mắt đã ở trên đỉnh đầu của Akina, nhanh đến nỗi mắt thường không thể nhìn thấy rõ. Sau vài lần va chạm với thức thần thì vang lên một tiếng hét thảm, thức thần này đã đầu một nơi thân một nẻo. Quỷ Tướng hất thanh đao lên nhìn đối phương hóa thành một sợi khói xanh, sau đó thoắt một cái lại biến trở về trước người Cố Diệp.

Quá nhanh!

Trong vài nhịp thở đã xử lý xong rồi!

Thoáng một cái khiến tất cả tất cả ngây ngẩn cả người. Người xung quanh đi theo Cố Diệp đều bị một màn phát sinh này hù dọa. Cố Diệp vậy mà lại che giấu một sức mạnh như vậy, chẳng trách lúc ở chợ quỷ cậu lại dám kiêu ngạo.


Ánh mắt của tất cả mọi người nhìn Giải Thừa ý hỏi thăm anh: Lúc hai người cùng một đội thì có phải Cố Diệp bảo vệ anh đúng không?

Khóe miệng Giải Thừa giật giật. Bình thường lúc cần ra tay Cố Diệp đều lười biếng đẩy hắn lên trước! Hắn cũng không hề biết Cố Diệp có loại bản lĩnh này.

Khóe miệng Cố Diệp khẽ nhếch: “Còn lại mười một cái.”

Ánh mắt Quỷ Tướng u tối chĩa thẳng mũi đao vào cỗ thức thần mang theo mặt nạ hồ ly, động tác khiêu khích này làm đối phương sững sờ. Dễ nhận thấy việc giết một cái kia vừa rồi rất có lực chấn nhiếp, làm đối phương phải kiêng kị.

Cố Diệp vẽ xong một cái trận pháp phức tạp dưới chân rồi lấy bút chu sa trong tay vẽ tiếp lên không trung một cái phù văn, sau đó nhỏ máu tươi trên đầu ngón tay ra. Chỉ trong chốc lát, lực công đức phát ra một mảnh trên đỉnh đầu. Sau khi linh hồn đối diện cảm nhận được lực uy hiếp thì nhanh chóng lùi lại. Đúng lúc này Quỷ Tướng hóa thành một vệt bóng đen, ánh sáng sắc lạnh lóe lên, sau một đường đao như rồng gầm khiến đầu của thức thần mang mặt hồ ly lắc lư trước mắt Akina rồi hóa thành một sợi khói xanh, hồn phi phách tán.

Mũi đao của Quỷ Tướng lại chỉ vào một cái thức thần, cái đó bị chỉ tới thì toàn thân run lên một cái.

Lúc này Akina cũng kịp phản ứng biết Cố Diệp rất khó đối phó. Mười hai thức thần này là do hắn được kế thừa của thầy đem xuống đó! Chỉ trong chớp mắt liền mất đi hai cái, sắc mặt Akina trắng bệch, vội nắm lấy lá bùa lên niệm nhanh chú ngữ điều khiển tất cả thức thần cùng tiến công.

Cố Diệp đứng trong trận đã vẽ một cái phù chú trên không trung, sau đó ném ra ngoài: “Thái ất chân tể, ngũ lôi hùng binh, lôi hàng!”


Trên đỉnh đầu lập tức hiện lên ánh chớp, càng là tà ma càng sợ thiên lôi. Ánh chớp kẹp lấy lực lượng của công đức. Sau khi đụng phải liền cảm giác được linh hồn chấn động, đau đớn từ linh hồn khiến thức thần không còn dám mạnh mẽ chống đỡ nữa mà cuống quít chạy trốn. Ngay trong nháy mắt Quỷ Tướng từ sát mặt đất bay qua đá phải một cái thần thức xuống dưới sấm sét khiến nó bị đánh hét lên một tiếng thảm thiết rồi hóa thành sợi khói xanh. Ngay giữa những tiếng kêu gào thê thảm thì đao lại nâng lên, sau khi ánh sáng sắc bén hạ xuống thì một cái nữa lại thành sợi khói xanh biến mất không tăm hơi. Mà ý đồ của cái thức thần muốn tiếp cận sau lưng Quỷ Tướng đều bị Cố Diệp điều khiển quả cầu sét ngăn cản.

Akina nhìn đên đây ánh mắt đã đỏ lên, thủ đoạn này quá quen thuộc: “Cố Diệp, rốt cuộc cậu là ai?”

Cố Diệp cười: “Anh tìm tôi khiêu chiến nhưng không biết tôi là ai sao?” Cậu nhìn sau lưng Akina một chút nhắc nhở: “Còn lại tám cái.”

Bầu không khí nghiêm trọng, bọn Giải Thừa cũng đã bị dọa. Đây đều là sức mạnh bên trên ghi chép lại không thể tùy tiện điều khiển sử dụng, vậy mà Cố Diệp đã học xong.

Cố Diệp cầm bút chu sa trong tay vẽ thật nhanh một phù chú rồi dán lên người Quỷ Tướng, khóe miệng hơi nhấc lên. Ngay trong nháy mắt Quỷ Tướng đã đến sau lưng Akina bổ một đao xuống chém đứt cánh tay hắn. Một chết một bị thương! Tốc độ cực nhanh khiến người ta thể bắt kịp, lại nhìn sau lưng Quỷ Tướng thấy tấm phù chú vẫn còn tỏa sáng không ngừng phát ra ma khí, Quỷ Tướng dường như đang cưỡi gió vậy.

Cố Diệp nheo mắt: “Còn lại bảy cái.”

Quỷ Tướng lại bay qua lần nữa, hình bóng lấp lóe nhanh khiến cho người ta không kịp nhìn rõ ràng. Cố Diệp vẽ tiếp một tấm phù chú quăng lên không trung, dưới chân Akina bùng lên một ngọn lửa ánh sáng xanh thiêu đốt linh lực rồi lan ra một đám lớn. Thức thần bị chặt đứt một cánh tay không kịp né tránh bị đốt cho hồn phi phách tán. Tàn ảnh của Quỷ Tướng lần nữa lướt qua một đao chém đứt cái đầu lâu sau đó đem một cái khác đạp rơi vào trong lửa.

Theo vài tiếng kêu thảm thiết Cố Diệp hờ hững nói: “Còn lại bốn cái.”

Ánh mắt Akina đỏ ngầu nhìn chằm chằm Cố Diệp. Không ngờ thức thần thầy giữ lại cho hắn lại bị một con quỷ Cố Diệp nuôi giết đi tám cái. Nhìn lại sắc mặt Cố Diệp đã mơ hồ trắng bệch, hiển nhiên là do liên tục dùng phù chú có lực sát thương mạnh như thế nên cậu ta tiêu hao nhiều năng lượng. Lập tức Akina đè lại sự tức giận, ánh mắt nhìn Cố Diệp có chút vui mừng u tối, đây chỉ vừa mới bắt đầu thôi nếu tiêu hao càng nhiều thì càng tốt.


Cố Diệp thản nhiên nói: “Tôi không biết nhiều pháp trận, phù chú có lực lớn cũng chỉ học qua mấy cái. Ma trận ẩn, lên!”

Cố Diệp vừa nói xong xung quanh liền nổi lên từng cơn gió lạnh. Nơi bị Quỷ Tướng giẫm qua hình thành nên trận địa nối thành một vòng tròn lớn, mấy trăm con ác quỷ dữ tợn leo ra từ trong trận pháp rồi lôi kéo bốn cái thức thần cùng Akina xuống dưới. Akina dùng một thanh dao găm ngắn màu trắng chém đứt một cánh tay của ác quỷ nhanh chóng chạy trốn, sau đó hắn quay lại, nhìn mấy thức thần kia không có vận may như vậy. Ác quỷ đấu với ác quỷ, bốn cái đấu cùng một đám quỷ. Dù cho có giãy dụa khổ sở như thế nào cũng khó mà thoát khỏi vận mệnh bị kéo xuống dưới.

Cố Diệp cười lạnh một tiếng: “Ngay cả trợ giúp bọn nó anh cũng không làm được thì anh định lấy gì để thắng? Huyền thuật đại sư chân chính không chỉ có thể nuôi quỷ cho nó tăng cường sức mạnh mà còn có thể triệu hoán quỷ đi ra để tăng cường sức mạnh.”

Ngòi bút của Cố Diệp lắc một cái, đạo phù văn được ném ra, ác quỷ trong trận pháp càng như điên cuồng ngập tràn sát khí, ác quỷ túm lấy thức thần rồi cùng nhau rơi vào vực sâu!

Cố Diệp cười cười: “Hết rồi.”

Akina cúi đầu, toàn thân run rẩy. Cố Diệp tưởng rằng hắn sẽ giận điên lên nhưng thật lâu sau đó: “Ha ha, a a a a…” Đối diện truyền đến tiếng cười đè nén. Sắc mặt Cố Diệp tối sầm nhìn dáng vẻ của đối phương, điên rồi?

Akina cười lạnh mở ra cái hộp mình mang tới, mười con búp bê mặc kimono quỷ khí âm trầm đứng lên.

Sắc mặt Cố Diệp lập tức thay đổi: “Bọn chúng là do anh giết chết trẻ con luyện ra.”

Akina u ám nói: “Cuối cùng thầy cũng dạy tôi, vì khôi phục lại vinh quang cho tộc Thổ Ngự Môn thì giết một chút người râu ria cũng không đáng là gì.”

“Đồ điên!”


Mười con quỷ búp bê oán khí ngút trời, ở giữa sát khí dày đặc “ha ha ha…” Tiếng cười của trẻ con u ám chói tai. Người ở đây lần đầu tiên gặp được oán khí nặng như vậy, tất cả đều đổi sắc mặt.

Vừa nãy Akina nhất quyết không ra tay, lúc Cố Diệp đối phó với mười hai thức thần đã mất đi không ít sức lực, hiện tại sắc mặt cậu trắng bệch, hắn cười nói: “Bây giờ thì cậu dùng cái gì đấu với tôi đây?”

Giải Thừa nghe đến đây mắng một câu: “Cặn bã! Quá độc! Mười hai thức thần kia là hắn cố ý thả ra chịu chết! Cố Diệp! Đừng so đo, tên cháu trai này quá đen tối!”

Cố Diệp cười cười rồi ngoắc đầu ngón tay với Linh Linh đang đứng quan sát từ bên cạnh. Linh Linh bay tới ngồi trên vai Cố Diệp nhìn mười con búp bê ở phía đối diện, nghiêng đầu tò mò nhìn không nhịn được liếm liếm liếm môi, oán khí thật nhiều nha.

Cố Diệp nheo mắt: “Tôi đã sớm phát hiện được trên người anh oán khí ngút trời. Quả nhiên đây mới chính là đòn sát thủ để đối phó tôi, đáng tiếc…” Cố Diệp muốn nói lại thôi, chỉ nhìn về phía khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của Linh Linh, thấp giọng nói bên tai bé gái: “Thật đáng tiếc, mấy con búp bê kia rất đáng yêu.”

Ánh mắt màu tím của Linh Linh lập tức tràn đầy sát khí nhìn mười con quỷ búp bê, nhanh chóng sượt khỏi bờ vai của Cố Diệp bay ra ngoài, dẫm chiếc giày da nhỏ lên mặt đất cộc một tiếng: “Con béo bên kia! Trước mặt ba tao tỏ vẻ đáng yêu, muốn chết hả?”

Cố Diệp xém chút phì cười: “Con gái, con hiểu lầm rồi.”

Linh Linh hừ lãnh một tiếng, bất mãn nói: “Ba nói bọn họ đáng yêu!”

Cố Diệp bật cười, mấy con búp bê có da thịt núc ních đó thật sự rất đáng yêu. Nhìn quen gương mặt nhỏ của Linh Linh lại nhìn thấy khuôn mặt có da thịt vẫn cảm thấy rất mới mẻ.

Linh Linh thấy ánh mắt của Cố Diệp liền tức giận quát một câu: “Đi chết đi!” Bé loli nóng nảy cuốn lấy oán khí mãnh liệt xông lên. Sau khi oán khí của mười đứa trẻ kia tiếp xúc với oán khí của Linh Linh liền không khống chế được cuốn theo hướng của cô. Linh Linh giống như một cái hang không đáy, điên cuồng hấp thu hết oán khí của mấy con búp bê.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.