Người Què Cũng Bị Tôi Lừa Đến Đứng Dậy - Hắc Miêu Nghễ Nghễ

Chương 103: Cố Diệp Là Người Đẹp Rắn Rết Hại Nước Hại Dân


Bạn đang đọc Người Què Cũng Bị Tôi Lừa Đến Đứng Dậy – Hắc Miêu Nghễ Nghễ – Chương 103: Cố Diệp Là Người Đẹp Rắn Rết Hại Nước Hại Dân

 Biên tập: Cá Bơn Vui Vẻ || Chỉnh sửa: Vân Nhi


Để bắt được công chúa cương thi, đám đại sư trẻ tuổi chẳng thèm quan tâm Cố Diệp có đồng ý hay không mà đã nhanh chóng đẩy cậu lên dùng sắc dụ lấy ngai vàng của vị công chú góa phụ. Cố Diệp phản đối vô hiệu, đành tuyệt vọng móc một cái khẩu trang trong túi ra đeo lên, có cảm giác không còn mặt mũi gặp người nữa. Quan trọng nhất là lỡ như bị Úc Trạch biết được thì cậu phải đối phó thế nào đây? Úc Trạch là người cố chấp, lại hay ghen tuông, tâm nhãn nhiều, dỗ thế nào cũng không được.

Giải Thừa bị chọc cười, “Em mua khẩu trang thật đó hả?”

Cố Diệp liếc mắt, “Nói nhảm gì đấy? Lần trước anh bảo em dọa quỷ chạy mất, nói em đi ra ngoài nhớ đeo khẩu trang, không phải anh đã mua sẵn từ trước rồi sao?” Cố Diệp móc túi, lấy ra ba cái, “Em còn đây này, anh có muốn dùng không?”

Giải Thừa xua xua tay, “Không cần, anh không có danh tiếng lớn như vậy, khiến người quỷ đều biết.”

Cố Diệp phiền lòng chỉ đành thở dài.

Các đại sư trong nhóm đều đang thảo luận, “Cố Diệp chỉ có một thôi, đế đô lớn như vậy, công chúa lại chạy nhanh, không ngăn cản nổi, đầu đồng thiết cốt đánh không xi nhê, làm sao để tận dụng gương mặt này của Cố Diệp đây?”

Cuối cùng có người đưa ra một biện pháp, “Lên mạng tải ảnh chụp của Cố Diệp về, chọn hình tốt nhất in ra, mỗi người một tấm, trông thấy công chúa thì nhanh chóng lấy hình ra, nhất là lúc đánh nhau, dùng mặt của Cố Diệp đập vào mặt nàng, khiến công chúa phân tâm rồi nhân lúc đó dẫn nàng vào còng vây của mọi người, cùng nhau tấn công, chỉ cần rút thi khí và khí huyết sát ra khỏi người là nàng sẽ trở về nguyên dạng.”


Cố Diệp nghe đến đây chỉ muốn chửi đổng: “Cái đám thần kinh mấy người! Đây là để tôi kéo giá trị thù hận mà!”

Mọi người đồng thời an ủi: “Đừng sợ, cậu ở cùng chúng tôi, chúng tôi sẽ bảo vệ cậu.”

Cố Diệp không biết phải nói gì nữa, đây không phải vấn đề có bảo vệ hay không, bộ mấy người không thấy mình thiếu đạo đức hả?

Lúc này bỗng có người trong nhóm báo cáo: “Cấm chế tôi bày vừa nãy bị chạm vào, công chúa đang đến rạp chiếu phim!”

Mọi người giật mình: “Nàng đến rạp chiếu phim làm gì?”

Hiện tại đang là nửa đêm rạng sáng, rạp chiếu phim sau nửa đêm vẫn có người, lỡ không may làm bị thương bình dân bách tính thì lại lớn chuyện. Cố Diệp vội vàng liên hệ cảnh sát, nhờ bọn Tiểu Vương mặc thường phục rồi lẫn vào trong đám đông, phòng trường hợp có người bị thương, còn bên đây tranh thủ thời gian chuẩn bị kế hoạch của bọn họ, mang theo đầy đủ dụng cụ, đại chiến cuối cùng sắp diễn ra.

Trong lúc này, công chúa đã đi đến tầng hầm của rạp chiếu phim, bình thường rạp chiếu phim thường dán áp phích tuyên truyền, dù rạp không ở tầng này nhưng vẫn dán vài cái áp phích để giới thiệu, gần đây trong mấy bộ phim đang nổi cộm có một bộ cổ trang, áp phích được chú trọng dán ngay ở cổng để tuyên truyền. Ánh đèn dưới hầm rất tối, ánh đèn ở cổng thì lại rất sáng, trực tiếp chiếu vào video phía trên, thấy rõ nhân vật chính.

Đảm nhận vị trí quan trọng nhất chình là thận tượng lưu lượng đang nổi Đỗ Gia Nặc.


Đây là vai nam chính đầu tiên Đỗ Gia Nặc diễn, ngũ quan tuấn mỹ, khí chất phong lưu không chịu trói buộc, bộ phim vừa được chiếu đã kéo tới rất nhiều fan hâm mộ cho Đỗ Gia Nặc. Công chúa đứng trước tờ áp phích, cẩn thận quan sát người trên đó, móng tay dài quét qua mặt Đỗ Gia Nặc rồi dừng ngay chỗ yết hầu, con mắt càng ngày càng đỏ, gương mặt đầy vẻ tham lam. Tướng mạo của tên nam nhân này khiến nàng rất muốn nếm thử máu của hắn xem có phải cũng đầy mỹ vị như vậy không, móng tay trượt đến phần cổ, mùi vị máu tanh làm nàng phải liếm khóe miệng.

Bộ dạng hiện tại của nàng càng lúc càng giống người, máu của huyền thuật sư không chỉ ngon mà còn có thể cung cấp sức mạnh cho nàng, tiếc là không dễ bắt.

Nếu có thể bắt được huyền thuật sư có linh khí mạnh mẽ, nàng sẽ nhanh chóng biến về lại dáng vẻ ban đầu, nhưng huyền thuật sư có bộ dạng làm nàng thèm thuồng quá ít ỏi.

Móng tay dài chứa đầy thi độc có màu đen quỷ dị, rất cứng chắc. Áp phích dù được làm bằng vải nhưng sau khi bị móng tay xẹt qua, chỗ yết hầu đã bị đâm rách một lỗ thủng lớn, hiện tượng này làm mặt mũi công chúa tràn đầy tức giận, những tên dân đen này dám dùng người giấy khắp nơi lừa nàng!

Không ai biết rằng cảnh tượng này đúng lúc bị đại sư phụ trách giám sát thấy được, nhanh chóng báo cho mọi người trong giới, cả đám nhìn cảnh công chúa đâm thủng yết hầu Đỗ Gia Nặc, lập tức cảnh giác, “Hình như nàng nhìn trúng Đỗ Gia Nặc kìa, muốn giết chết Đỗ Gia Nặc để uống máu phải không?”

“Bà công chúa này tôn thờ chủ nghĩa vẻ ngoài quá đi, ăn mà cũng đòi chọn thứ đẹp mắt.”

“Nếu công chúa đi bắt diễn viên thì chắc chắn sẽ gây ra hỗn loạn, hành động nhanh lên!”

Cả nhóm vội vàng in thật nhiều hình Cố Diệp, mỗi người cầm một tấm áp phích in hình Cố Diệp đi dạo phố, dù bây giờ đã gần nửa đêm về sáng nhưng trên đường không phải không còn ai, thỉnh thoảng có người đi ngang qua thấy một đám trẻ ranh to xác đeo ba lô, tay cầm ảnh chụp của minh tinh, trùng trùng điệp điệp đi đến rạp chiếu phim thì đều tò mò ngó lại vài lần. Chàng trai trên tấm áp phích thật sự rất đẹp trai, chỉ là đám fan hâm mô này nhìn thế nào cũng thấy không phải người đứng đắn, có tên cầm kiếm gỗ, có kẻ cầm kiếm đồng tiền, có người trên lưng cắm phất trần, có cả người cầm theo quái bàn, đám người theo đuổi ngôi sao này nhìn giống như một hội tà giáo vậy.


Cố Diệp sống không còn gì luyến tiếc, cầm biển hiệu bị cả nhóm vây vào giữa, không muốn đi thì bị lôi đi.

Đúng lúc có mấy nữ sinh đi ra từ trong rạp chiếu phim, thấy bọn họ cầm ảnh chụp, lại nhìn cách ăn mặc của họ, đôi mắt lập tức phát sáng, có nữ sinh hưng phấn hỏi: “Mọi người là fan hâm mộ của Cố đại sư hả? Mọi người đang tham gia hoạt động gì à?”

Giải Thừa nghiêm túc đáp: “Xin lỗi, chúng tôi đang cử hành nghi thức.”

Mấy cô gái hai mắt phát sáng, “Nghi thức gì vậy? Bọn tôi có thể tham gia không? Bọn tôi cũng là fan của Cố đại sư.”

Tất cả cùng lắc đầu từ chối, “Không thể, chỉ cần nam không cần nữ.”

Đám nữ sinh lạnh mặt quan sát họ, tất cả đều là nam, còn bắt chước cách ăn mặc của đại sư, nhìn là biết fan cuồng Cố Diệp, có cô gái mũm mĩm nhanh mồm nhanh miệng, “Chắc mấy người là fan bạn trai của Cố Diệp ha, tôi biết gần đây có một đám người như vậy xuất hiện trong nhóm fan hâm mộ, đều là nam đồng chí thích Cố Diệp, mấy người thích thì thích nhưng không thể làm ra hành động được, Cố đại sư đã có người thương rồi, hủy cp cẩn thận ăn cứt chó đấy!”

Khóe miệng Giải Thừa giật giật, có cần ác vậy không? Bọn họ không có hứng thú ăn cứt chó.

Cố Diệp kéo khẩu trang lên, quấn mình thật chặt chẽ, lỗ tai ửng hồng, còn ai chưa biết quan hệ giữa cậu và Úc Trạch không?

Trong khi nhóm đại sư đi về phía bên này, công chúa cũng cảm giác được có rất nhiều linh khí đăng xúm lại quanh mình, nàng cảnh giác ngẩng đầu lên, nhìn phương hướng linh khí di chuyển phía trên, ngay trong nhóm người này nàng cảm nhận được một luồng linh khí lớn mạnh, sạch sẽ, thuần khiết, khác hẳn với linh khí của những kẻ khác, giống như không thuộc về thế gian này mà thuộc về thế giới bên kia. Đây là loại thể chất dễ bị nàng hấp thu sức mạnh, công chúa tham lam liếm liếm khóe miệng, lập tức bỏ lại những người giấy này, đuổi theo luồng linh khí kia.


“Đến rồi! Đ*! Đến tìm chúng ta rồi kìa!”

Mười mấy đại sư đồng loạt nhận được cảnh báo, mọi người đều khó hiểu, “Tại sao nàng lại chạy đến đây? Không lẽ nghĩ rằng một người có thể tiêu diệt nhiều người chúng ta như vậy?”

“Mọi người qua bên kia! Bày trận!” Giải Thừa chỉ hướng đông, bên kia có một công viên lớn, hiện tại là ban đêm, trông công viên không có người, ngay cả đèn cũng tắt hết, là địa điểm tốt để giải quyết đối phương, sẽ không làm bị thương tới người ngoài.

Giải Thừa và Cố Diệp ở lại, những người khác chạy sang bên kia, không bao lâu, một bóng đen theo chân tường xông đến, nháy mắt đã đến trước mặt bọn họ, Giải Thừa quan sát bộ dạng của công chúa bây giờ, trong lòng hoảng sợ, trước đó đã khó đối phó như vậy, hiện tại càng ngày càng giống người, chuyển động nhanh lẹ như thế không phải sẽ càng khó đối phó hơn sao?

Ánh mắt công chúa lạnh lẽo đánh giá hai người họ, nhìn thấy ảnh chụp trông tay họ, vẻ mặt hơi khựng lại, biểu tình trên mặt lộ ra vài phần thưởng thức.

Chợt Giải Thừa lóe lên một suy nghĩ, chỉ vào người trong tấm hình nói với công chúa: “Chúng ta tìm chỗ trò chuyện chút, người này sẽ thuộc về cô.”

Cố Diệp chỉ muốn đánh chết Giải Thừa, thuộc về em gái anh!

Sắc mặt công chúa lạnh lẽo, nháy mặt vọt tới trước mặt Giải Thừa, giật lấy tấm áp phích in hình Cố Diệp, giọng nói của nàng khàn khàn, âm u, trong cổ họng khạc ra hai chữ, “Dân đen!”

“Đ*! Sao cô lại mắng chửi người vậy hả? Cậu ấy giống dân đen chỗ nào?” Giải Thừa giật tấm hình trong tay Cố Diệp, chỉ vào mặt Cố Diệp tức giận hỏi: “Từng gặp qua dân đen có vẻ ngoài đẹp mắt như vậy chưa? Đen chỗ nào hả?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.