Người Nối Nghiệp Chân Chính

Chương 100


Bạn đang đọc Người Nối Nghiệp Chân Chính FULL – Chương 100


NGƯỜI NỐI NGHIỆP CHÂN CHÍNH (P100)
Tác giả: Hà Phong Xuy
Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang
Chương 38: Mừng lo lẫn lộn
Hoàng Tiểu Đan phát biểu xong, Soái Ninh cầm micro lên, quay mặt về phía người dân thôn Liên Diệp đang tụ tập, lên tiếng: “Mấy bữa trước, trên mạng xuất hiện một clip, trong đó có mấy người tự xưng là hộ trong diện di dời nói Bất động sản Quan Vũ chúng tôi vào thôn cưỡng chế phá dỡ, chiếm nhà đất của họ.

Hiện tôi chưa xác minh được thân phận của từng người trong bọn họ, nhưng đã xác định có ba người trong đó đúng là hộ thuộc diện di dời của thôn Liên Diệp.

Bởi vì nhân viên dưới quyền tôi từng đến nhà họ thương lượng việc đền bù phá dỡ, khi đó có gắn camera giấu kín, ghi lại hết từng câu họ đòi khoản tiền đền bù chót vót.

Tôi đã đăng công khai các clip này trên mạng, cũng kiện ba hộ đó ra tòa.

Bọn họ không chỉ bôi nhọ tôi, còn bôi nhọ cán bộ chính quyền xã, huyện, gây ảnh hưởng rất xấu, thiệt hại rất lớn.

Nếu qua điều tra xử lý, tòa án phán có tội, chắc chắn họ sẽ bị nghiêm trị.”
Cô tỏ rõ khí thế tấn công sắc bén nhằm vào kẻ bịa đặt, răn đe những phần tử gây rối đang lẩn trong dân làng, tiếp theo lật thêm bằng chứng:
“Hôm nay cả nước, thậm chí quốc tế, đều đang chú ý cuộc họp báo này.

Mỗi tin tức từ hiện trường đều sẽ truyền tải sự thật đến hàng tỷ người xem.

Bây giờ tôi hy vọng bà con thôn Liên Diệp có thể mạnh dạn lên tiếng.

Nếu Soái Ninh tôi và Bất động sản Quan Vũ từng làm việc gì tổn hại lợi ích của bà con, bà con có thể dõng dạc nói ra trước mặt mọi người.

Hiện đang là thời gian phát sóng trực tiếp, còn có nhiều lãnh đạo và nhà báo trong ngoài nước chứng kiến như vậy, mỗi câu nói của bà con đều là lời khai làm chứng hữu hiệu, không ai có thể lấp liếm bóp méo.


Nếu sau này có người vì nói ra sự thật mà bị công kích hãm hại, dư luận và pháp luật sẽ che chở lấy lại công bằng cho bà con, cho nên mọi người không cần phải băn khoăn bất cứ điều gì, xin mời mạnh dạn nói cho thỏa thích, nói ra những lời gan ruột của mọi người ạ.”
Dân làng nào đã trải qua tình cảnh này bao giờ, đây nhìn kia, kia nhìn đây, tất cả giống lũ chim sẻ sợ rúm lại, miệng câm như hến.
Lặng ngắt mất mấy phút, Soái Ninh ra tay xé toạc cục diện đang bế tắc, nói với đám phóng viên: “Bà con còn không quen đứng trước ống kính, xin mời các vị phóng viên qua hỏi tận nơi ạ.”
Đám phóng viên nghe thế thì hành động ngay, Tân Hoa Xã giành trước quyền phỏng vấn, xông lên chọn một anh trung niên đứng ngay hàng đầu, giơ micro hỏi to: “Thưa anh, xin hỏi anh là hộ trong diện giải phóng mặt bằng ở thôn Liên Diệp phải không ạ? Lúc trước Bất động sản Quan Vũ đặt điều kiện đền bù với hộ nhà anh như thế nào?”
Hỏi xong thì chìa micro về phía anh ta, người quay phim cũng để anh ta vào giữa khuôn hình.
Người đàn ông cóng đờ cả người, mọi người xung quanh cười hi hi ha ha nhìn anh ta, giục anh ta trả lời.

Anh ta ngượng ngùng gãi gãi trán, cười tít mắt.
“Họ bảo phá nhà chúng tôi đi, rồi xây thôn mới ở khu đất trống phía đông thôn, đền bù cho mỗi hộ một căn nhà tầng mới, lại cho thêm tiền bồi thường.

Đất nền với đất ruộng nhà tôi tính ra có thể lĩnh hơn bốn trăm ngàn.

Về sau các căn hộ thương mại và biệt thự của họ xây xong, còn có thể bố trí việc làm trong đó cho tôi và thằng con.”
Phóng viên hỏi: “Vậy anh cảm thấy điều kiện họ đặt ra hợp lý không ạ? Anh có đồng ý nhận không ạ?”
Anh kia gật đầu lia lịa: “Nhận, nhận.” Một bác gái bên cạnh cướp lời: “Điều kiện tốt như thế, chúng ta đương nhiên đồng ý rồi.

Nghèo lâu thế rồi, ai không muốn lên hương cơ chứ?”
Rất nhiều người xung quanh cũng hùa theo.
Soái Ninh hy vọng màn phỏng vấn sẽ trăm hoa đua nở (ý là đa dạng quan điểm), mời Tân Hoa Xã tạm dừng hỏi, chia thời gian phát sóng trực tiếp cho các cơ quan truyền thông chính thống như báo Nhân Dân điện tử, Hoàn Cầu Thời Báo, Đài truyền hình Trung ương, báo Thanh Niên Trung Quốc, báo Đô Thị Phương Nam v.v..
Các phóng viên phỏng vấn ngẫu nghiên 20, 30 dân làng, nhận được các câu trả lời tổng thể giống nhau, chỉ khác chút chi tiết: Bất động sản Quan Vũ khi vận động giải phóng mặt bằng luôn theo đuổi cách thương lượng lý tính, chưa xuất hiện hành vi nào sai trái.
Trước khi cuộc họp báo bắt đầu, không ít cơ quan truyền thông đã qua thôn Liên Diệp điều tra thăm hỏi, công bố một số video clip có nội dung ăn khớp với tình hình thực tế lúc phát sóng trực tiếp, chứng tỏ độ tin cậy của các cuộc phỏng vấn lúc này rất cao.
Đại khái là lòng nhiệt tình được kích lên, một chị trung niên chủ động nói với phóng viên đài truyền hình Đông Phương: “Mấy hôm trước có hai người đến nhà tôi, nói phải quay cái clip cho mọi người trong nhà tôi.

Họ bảo chúng tôi nói là Quan Vũ cưỡng ép phá dỡ trong thôn, còn ra tay đánh chúng tôi.

Nếu nói, sẽ được trả 20 ngàn bạc.”
Lời này khơi gợi sự chú ý của tất cả, phóng viên vội truy hỏi tình hình cụ thể.

Chị gái này nguyên là một trong những hộ ngoan cố, lại không phải dạng tối mắt vì tiền, từ chối lời dụ dỗ của kẻ xúi giục.
“Nhà tôi tôi muốn bán bao nhiêu là quyền của tôi, không ai có thể nói gì tôi.

Nhưng nói dối hãm hại người ta thì không được rồi, tiền trái lương tâm thế này có kiếm được buổi đêm cũng không ngủ được đâu.

Không chỉ nhà tôi, nhà khác cũng gặp, các bác hỏi tí là rõ.”
Chị ta quay lại đánh tiếng với một bà cụ lưng còng cách đó không xa: “Bà Chu, đám người đó chẳng phải cũng qua nhà bà hay sao?”
Bà Chu gãi mặt cười cười, bị phóng viên xúm lại, bối rối lủi vào đám đông, ra sức xua tay, nói: “Đừng hỏi tôi, tôi không quen biết những người đó, cũng không nhận lời họ.”
Có hai người thuộc diện hộ ngoan cố cũng theo đó hé lộ sự việc tương tự, chánh văn phòng công an tỉnh Trương Khải dẫn trợ thủ đi tới, trước mặt truyền thông, hỏi mấy người dân làng xem có đúng thế không.

Nhận được lời khẳng định đồng loạt, ông lập tức đề nghị họ phối hợp với cơ quan chức năng, hỗ trợ cảnh sát bắt giữ những nghi phạm chế tạo lan truyền tin giả, phá hoại sự ổn định của xã hội kia.
Cuộc họp báo tiến hành đến đây là Soái Ninh đã thu được hiệu quả và lợi ích như mong muốn, nhường sân khấu cho các cán bộ chủ chốt, để họ sắp xếp bế mạc.
Cư dân mạng như đang xem tuồng, bận bịu đắm chìm vào cốt truyện gay cấn không dứt ra được, tiếp tục thảo luận say sưa.
“Quan Vũ ra điều kiện đền bù di dời rất đầy đặn á, quê tôi sầm uất hơn xã Liên Hoa nhiều mà giải phóng mặt bằng cũng không đền bù cao thế.”
“Dân xã Liên Hoa này rắn thế hả? Cái bà đanh đá quẩy trần truồng ở đồn công an kia ngang ngược trời thần luôn, thấy thương ông đồn trưởng già kia, bị đánh đến thế vẫn nhịn, không đánh lại.

Nếu là tôi chắc đã sớm đạp mấy đạp cho chết rồi.”
“Một tên vô lại cỏn con dám kéo đàn kéo lũ bao vây tấn công ủy ban xã, quyền lực công ở cơ sở của nước ta yếu kém đến vậy sao? Tăng cường củng cố chính quyền cơ sở đi, tăng thêm biên chế cho lực lượng công an, tiến hành xử lý nghiêm bọn lưu manh ác bác kia đi.

Nhân tiện nói một câu, Nháo Nháo rất giỏi.

Tình hình lúc ấy đến tôi là đàn ông còn sợ vãi tè mà bà ấy còn bố trí được máy bay trực thăng đi đón cảnh sát, bản lĩnh vững vàng thật.”
“Đầu tiên tưởng phim chống tiêu cực, sau chuyển thành phim luân lý gia đình, sau nữa biến thành phim giật gân ly kỳ, giờ lại mở ra dạng phim điều tra phá án.

Biên kịch Hollywood cũng không buông thả đến thế.”

“Kẻ chủ mưu vụ này quá khủng, không chỉ vỗ thẳng mặt Quan Vũ, còn bôi đen cả chính quyền luôn.

Thật là một Thanos thế hệ mới à nha.”
“Sợ thật, bỏ bừa tí tiền thuê người quay mấy cái clip là lừa mọi người vòng quanh luôn.

Lần này lãng phí mất bao nhiêu nguồn lực để bác bỏ tin đồn đấy.

May mà Quan Vũ xử lý khủng hoảng tốt lắm, kịp thời phơi bày hết nhân chứng vật chứng ra cho toàn xã hội thấy rõ, chứ không lại bị truyền thông nước ngoài tóm lấy đưa tin, bôi nhọ hình ảnh đất nước.”
“Nghĩ lại bọn lên mạng chửi chính quyền mấy hôm trước mà phát bực.

Trên mạng lắm bọn phản động ba que với khát nước quá.

Nhà nước ta vẫn chưa đủ chú trọng đến an ninh mạng, hẳn là nghĩ cách trừng trị bọn này.”
“Cảm giác sâu sắc nhất mà chuyện này cho tôi chính là bạo lực trên mạng thật đáng sợ.

Không chỉ cá nhân bị tổn thương khắp mình mẩy mà cả cơ quan chính phủ gặp bạo lực trên mạng cũng sẽ bị động.

Hơn nữa những kẻ khởi xướng bạo lực mạng còn không hề đầu tư phí tổn gì.”
“Không gian mạng đã sớm được xếp vào chiến lược an toàn quốc gia, thuộc về lãnh thổ mới của quốc gia.

Những thách thức Trung Quốc gặp phải ở lĩnh vực này thật nghiêm túc, hy vọng bài học lần này sẽ giúp gia tăng kinh nghiệm, sau này đỡ bị thế lực thù địch lợi dụng sơ hở.”
“Lần này chủ yếu bởi vì nhân vật chính là Nháo Nháo, bản thân chị ấy thu hút lượng theo dõi quá lớn, bùng nổ khắp mạng ngay lập tức.

Trong xã hội thật sự rất nhiều người thù ghét người giàu, toàn ngóng trông chị ấy vấp ngã, tâm lý những người ấy cũng đến là đáng sợ.”
“Những đứa chửi Nháo Nháo chửi chính quyền trốn đâu rồi ấy nhở? Không ra xin lỗi à? Lôi mười tám đời cụ kị nhà người ta ra băm vằm, máu trên tay còn chưa khô đã vờ như không có việc gì hả?”
“Phần lớn chúng nó bản chất tối tăm, hơi một tí cosplay sứ giả chính nghĩa, thật ra chỉ muốn viện cớ trút sự bất mãn đối với xã hội, nói trắng ra chỉ là một lũ loser.”
“Ha hả, có những đứa tư thế bưng bô chuẩn ghê cơ.

Những chuyện cực phẩm Nháo Nháo trải qua còn ít à? Cả nước lắm dân oan án sai như vậy, tham nhũng thối nát đã thành phong trào cả, chỉ một lần lật ngược này là có thể coi như thái bình?”
“Phát hiện hiện tượng bất công, không hợp pháp có thể phê phán, nhưng không thể bịa đặt bôi nhọ.


Trước khi chỉ trích người khác nên giữ tâm thái của chính mình cho ngay ngắn.”
“Ngó thấy một số người còn nhận định Quan Vũ thông đồng với chính quyền diễn sâu, mấy người này chắc xem phim Hollywood nhiều quá à? Nếu đây là show diễn, thế là Quan Vũ không những phải mua được hết các quan chức trung ương địa phương liên quan cùng hơn trăm cơ quan truyền thông trong và ngoài nước; còn phải mời cả vạn diễn viên quần chúng, mấy trăm diễn viên có kỹ năng diễn xuất tinh vi vào vai dân làng, cảnh sát, bác sĩ, lưu manh, vệ sĩ; làm xong những việc này còn phải làm chuẩn công đoạn bảo mật mới giấu giếm trót lọt tất cả mọi người.

Đây là loại năng lượng nghịch thiên gì chứ, cho rằng chính phủ Trung Quốc là người phát ngôn của tập đoàn Quan Vũ? Nhân viên nhà nước được nhà họ Soái trả lương hết cả? Soái Quan Vũ nếu biết là ông ta bị thần thánh hóa đến thế sẽ có cảm tưởng gì nhỉ?”
“Lão Soái khéo sợ hói cả đầu.

Mấy năm trước Quan Vũ cạnh tranh làm ăn ở châu Phi, biết đối thủ là ZJ[1] thì rút ngay.

Cụ này tỉnh lắm, biết thân biết phận, cho cụ ấy thêm mười lá gan cũng không dám chạm vào cái dây điện cao thế SZ[2] này.”
“Đây là uy lực của lời đồn á, có một số kẻ nhìn sự việc đã rành rành ra còn nhất quyết không nhận, chỉ tin những thứ đúng ý, nhìn thấy sự thật cũng đóng vai có mắt như mù, tiếp tục bịa đặt tin đồn.

Mấy năm sau thể nào cũng còn những người chưa biết thực hư mắc mưu.”
“Để không bị coi là fan của Nháo Nháo, nói trước một câu Nháo Nháo chết đi! So với việc Nháo Nháo khoe giàu lăng-xê, nói chuyện gợi đòn, bóc phốt bừa bãi, những kẻ bịa đặt và lan truyền tin đồn còn đáng giận trăm lần.

Về sau bắt gặp sự việc kiểu này tuyệt đối không phát biểu dễ dãi để khỏi bị người khác lợi dụng.”
“Lời đồn vượt qua 500 lần share tính là phạm pháp rồi, em chuẩn bị thống kê một tí xem news feed nhà em có mấy blogger đạt chuẩn, chụp hình báo cảnh sát mạng, ai cũng có trách nhiệm giữ gìn an ninh mạng cơ mà.”
“Kêu gọi nhà nước ra luật phòng chống và trừng phạt bạo lực mạng, đừng để internet biến thành vũ khí cho kẻ xấu làm điều ác nữa!”

(Hết phần 100, xin mời đón đọc phần 101.

Nếu muốn đọc các phần trước, xin mời click vào dòng chữ Album Tiểu thuyết “Người nối nghiệp chân chính” phía trên!)
Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang (FB/VerandadeJulia)
– —–
Chú thích:
1.

Tên viết tắt của “Căn cứ hỗ trợ Quân Giải phóng Trung Quốc tại Djibouti”.
2.

Chỗ này bọn mình đoán là tên viết tắt của lực lượng quân đội Trung Quốc đồn trú ở nước ngoài, sẽ hỏi lại tác giả sau..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.