Người Ngồi Sau Tôi Là Biến Thái

Chương 33: Bắt Cởi Quần Áo


Bạn đang đọc Người Ngồi Sau Tôi Là Biến Thái – Chương 33: Bắt Cởi Quần Áo

Edit: Smile (Smilinggg02)


“Cậu, cậu làm cái gì vậy?”

Tiêu Tiêu trừng lớn hai mắt, từ trên giường ngồi dậy.

“Gíup tiểu huyệt gãi ngứa, khiến tiểu huyệt mau chóng chảy nước.” Từ Hoàng đưa tay ra ấn Tiêu Tiêu nằm xuống.

“Không được, cậu, không được làm như vậy.”

Rất khó chịu, chết tiệt, đây là cực hình, phải, nhất định là cực hình.

Lông chim không ngừng quét qua quét lại tiểu huyệt, còn lướt qua đùi, sự đụng chạm như có như không kia khiến người ta phát điên lại không thể làm gì.

“Tiêu Tiêu nếu không phối hợp, cái video kia…”

Cậu như suy nghĩ gì đó mà nhìn về phía Tiêu Tiêu, Tiêu Tiêu ngẫn ra, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cậu nói tôi phải phối hợp như thế nào?”

“Cởi hết quần áo ra.” Từ Hoàng ngồi thẳng người dậy, sâu trong đôi mắt chứa đựng sự hưng phấn.

Tiêu Tiêu do dự một chút, cuối cùng không thể thắng được sự uy hiếp của cậu, đành cởi hết quần áo ra.


Thân thể trắng nõn, nổi bật dưới ánh sáng, trắng đến chói mắt. Từ Hoàng trong chớp mắt như hóa thành dã thú, nhào tới, hung hăng ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của cô, mặc dù được cậu liếm mút nhiều lần rồi, nhưng dưới sự thô bạo của cậu, không lâu liền bị cắn rách da.

Máu tươi từ cánh môi cô chảy xuống, mùi tanh lan ra giữa môi và lưỡi của hai người.

Tiêu Tiêu nhíu mày, có chút buồn nôn.

Dùng sức đẩy Từ Hoàng ra, sau khi tách nhau ra cả hai đều thở dốc.

“Tiêu Tiêu muốn anh uống nước đến mức không chờ được nữa rồi sao?” Từ Hoàng cong môi, thở gấp, lồng ngực phập phồng kịch liệt.

Tiêu Tiêu trừng mắt nhìn cậu một cái không trả lời, cô sợ nói ra điều gì không đúng, chọc cho cậu ta phát điên.

“Tiêu Tiêu xấu hổ sao?”

Tùy cậu nghĩ thế nào cũng được.

Tiêu Tiêu không nghĩ muốn sửa lại lời cậu, ngoan ngoãn nằm xuống, chỉ hy vọng lát nữa có thể mau chóng kết thúc.

Mông đột nhiên được người ta nâng lên, phía dưới được lót một vật mềm mại, Tiêu Tiêu cúi đầu xuống nhìn thấy một chiếc gối.

Từ Hoàng tách chân cô ra, môi âm hộ mở ra nhìn thấy một cái khe thịt màu hồng nhạt bên trong, dường như có dâm thủy từ bên trong chảy ra.


Cái lông chim chết tiệt kia lại xuất hiện, nhẹ nhàng lướt qua rốn, ở trên đùi quẩn quanh vài vòng, lại như đùa dai ở trong khe thịt của cô trêu chọc, khe thịt run rẩy, chất lỏng sệt sệt từng đợt từng đợt chảy ra thấm cả ra bên ngoài.

Tiêu Tiêu cắn mu bàn tay, mỗi khi cô muốn rên lên lại hung hăng cắn mạnh vào tay mình, giữ cho lý trí luôn tỉnh táo, không để cho dục vọng lấn áp, làm ra hành động khiến bản thân sau này phải xấu hổ.

“Im lặng như thế, Tiêu Tiêu lúc trước nhất định sẽ rên rỉ thật ngọt ngào.”

Giọng nói Từ Hoàng tràn ngập bất mãn, tay cầm lông chim bất ngờ đâm vào bên trong.

“A…”

Lần này Tiêu Tiêu rên ra tiếng, cô sợ nếu không rên đợi lát nữa cậu ta sẽ nghĩ ra cách nào đó để trừng phạt cô.

“Tiêu Tiêu rên quả nhiên dễ nghe.”

Cậu vừa lòng mà cúi đầu, vứt cọng lông chim đi, tách khe thịt của cô ra, khiến cho hạt đậu nhỏ lộ ra trước mắt cậu.

“A…”

Hàm răng cắn nhẹ vào hạt đậu nhỏ mẫn cảm, hạt đậu nhỏ lập tức run rẩy, hạ thể cảm thấy như bị điên giật, một cổ lửa nóng trào ra.

Tiểu huyệt phấn nộn bị cưỡng ép mở ra lúc này đã tràn đầy dâm thủy, chỉ chạm nhẹ vào, nhất định cũng chảy ra rất nhiều nước.

Từ Hoàng đối với phản ứng này của cô vô cùng vừa lòng, động tác cắn hạt đậu nhỏ tăng lên không ít. Cùng lúc đó, tay cậu cũng không nhàn rỗi, một đường hướng lên phía trên, nắm lấy bên vú của cô, dùng sức xoa bóp, một tay khác chui vào trong tiểu huyệt, ở vách huyệt không ngừng va chạm, càng ngày dâm thủy bên trong càng chảy ra không ngừng.

Tiêu Tiêu cảm thấy tiểu huyệt của mình lúc này giống như một cái vòi nước, mà người mở van ra lại là Từ Hoàng.

[778 words]
14/04/2021


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.