Người Ngồi Sau Tôi Là Biến Thái

Chương 2: Chuyển Chỗ


Bạn đang đọc Người Ngồi Sau Tôi Là Biến Thái – Chương 2: Chuyển Chỗ

Edit: Sel

“Cục cưng, trùng hợp quá đi, chúng ta được ngồi cùng với nhau này!”

Thiếu nữ dáng người cao gầy buộc tóc đuôi ngựa kích động chạy tới ôm lấy thiếu nữ bé bé xinh xinh trước mặt.

Mặt của Tiêu Tiêu bị cưỡng chế vùi trong bộ ngực lớn của bạn thân lập tức đỏ ửng lên, cô nhẹ nhàng giãy giụa, cố gắng nâng đầu từ trong ngực của bạn thân mình ra. Sau đó lại trộm nhìn quanh lớp học, thấy không ai chú ý đến mới nhỏ giọng nhắc nhở: “A Vân, đừng như vậy, mắc cỡ lắm.”

Thiếu nữ được gọi là A Vân không thèm để ý, nhướng mày: “Làm sao chứ? Ôm một cái thì phạm pháp à? Không thích nhìn thì có thể đi báo cáo với giáo viên.” Nói xong A Vân lại khinh thường nhìn về phía sau Tiêu Tiêu.

Chỉ thấy nam sinh bị cô dùng ánh mắt khinh thường để nhìn có tóc mái rất dài, tóc mái dài đến nỗi cơ hồ sắp che khuất cả đôi mắt của cậu. Kiểu tóc này ở trường họ là vi phạm nội quy, nhưng chẳng hiểu sao tất cả giáo viên đều làm lơ người vi phạm nội quy trường học này.


Có lẽ là ánh mắt của Lâm Vân quá mức sắc bén, nam sinh lập tức cúi thấp đầu xuống.

Lâm Vân giống như cảm thấy tức giận bởi hành động nhút nhát của cậu, cô đột nhiên đi tới dùng sức hất hết đống sách vở đã được cậu xếp gọn gàng để trên mặt bàn xuống đất.

Tiêu Tiêu kêu lên một tiếng, vội vàng kéo lấy tay Lâm Vân, thấp giọng nói: “A Vân, cậu làm cái gì vậy?”

Lâm Vân ngoảnh mặt làm ngơ, tiếp tục nói với nam sinh: “Từ Hoàng, sau khi tan học lập tức đi tìm chủ nhiệm xin đổi chỗ, nếu không sau này cậu phải chịu đủ đấy.”

Sau khi sách vở rơi xuống đất, nam sinh tên Từ Hoàng hơi khựng lại một chút, sau đó không nhanh không chậm ngồi xổm xuống bắt đầu thu dọn lại đống sách vở dưới đất. Lúc này không có một ai giúp đỡ cậu, mấy học sinh ngồi gần thấy vậy cũng chỉ thờ ơ liếc một cái rồi coi như không có chuyện gì.

“Từ Hoàng, tôi nói nghiêm túc đấy.” Lâm Vân lại cảnh cáo thêm lần nữa.

“Reng reng reng…”

Tiếng chuông vào học đột nhiên vang lên, Tiêu Tiêu vốn đang định khuyên Lâm Vân vài câu nhưng tình huống trước mắt này lại không có cách nào giải quyết được ngay, cô vẫn nên thu dọn tàn cục đã.

Cô cũng ngồi xổm xuống nhặt sách giáo khoa giúp Từ Hoàng, khi cầm tới sách ngữ văn, hai ngón tay ở trong không trung đột nhiên chạm vào nhau, đầu ngón tay của Tiêu Tiêu không cẩn thận đụng vào khớp xương ngón tay của Từ Hoàng. Tiêu Tiêu sửng sốt một chút, sau đó vội vàng xin lỗi: “Ngại quá, tôi không phải cố ý.”

Nghe nói Từ Hoàng không thích tiếp xúc da thịt với người khác, thậm chí có thể nói là chán ghét. Nhớ rõ có một lần hoa khôi của lớp không cẩn thận chạm vào mu bàn tay của cậu, sau đó cậu ở toilet kì tay tận 20 phút, kết quả của việc này chính là cậu bị cô lập.


Cho nên khi Tiêu Tiêu nhìn thấy ngón tay của Từ Hoàng run rẩy, phảng phất giống như tinh thần gặp phải đả kích gì rất lớn. Tiêu Tiêu lập tức sợ tới mức không biết nên làm gì cho phải.

“Tiêu Tiêu, cậu quan tâm cậu ta làm gì? Nhanh về chỗ đi, giáo viên sắp vào rồi đó.” Lâm Vân hung tợn trừng mắt lườm Từ Hoàng một cái, sau đó kéo Tiêu Tiêu về chỗ ngồi.

Tiêu Tiêu quay đầu lại muốn xin lỗi Từ Hoàng lần nữa nhưng cằm dưới lại bị Lâm Vân tóm lấy, căn bản là cô không động đậy được. Cô đành phải chuyển động tròng mắt, dùng dư quang để quan sát bộ dáng lúc này của Từ Hoàng.

Nhưng làm như vậy cũng chỉ nhìn được đến một giới hạn nhất định, cô chỉ mơ hồ thấy được Từ Hoàng ngồi xổm trên mặt đất, cả người cứng đờ.

“Từ Hoàng, vào giờ học rồi em còn ngồi xổm ở đó làm gì?”

Giáo viên Toán thấy Từ Hoàng đang ngồi xổm dưới đất thì nhíu mày nhắc nhở.

Lúc này Từ Hoàng mới giống như tỉnh lại từ trong mộng, nhanh chóng thu dọn sách vở xong rồi ngồi về chỗ.


“Này, cậu ổn chứ?” Nam sinh ngồi cùng bàn lười biếng ngồi nhỏm dậy, lười biếng hỏi một câu.

Mà Từ Hoàng lại cúi thấp đầu coi như không nghe thấy, nam sinh cùng bàn thấy cậu không thèm để ý đến mình thì lẩm bẩm một câu: “Quái nhân.”

Sau đó ánh mắt chuyển tới trên người giáo viên Toán trên bục giảng mà không để ý đến cậu nữa.

Nhưng mà cậu ta lại không để y rằng, sau khi ánh mắt của mình rời đi, quái nhân ngồi cùng bàn với mình lại nâng ngón tay vừa chạm phải Tiêu Tiêu lên miệng. Sau đó đầu lưỡi đỏ thắm từ trong miệng duỗi ra, nhẹ nhành liếm mút khớp xương ngón tay được cô đụng phải. Thời gian trôi đi động tác liếm mút càng trở nên kịch liệt, không lâu sau ngón tay cậu đã ướt đẫm nước bọt.

Cặp mắt luôn giấu dưới tóc mái dài qua mắt kia lúc này lại nở rộ ra cuồng nhiệt, say mê đến nỗi khiến người ta sợ hãi…

🧚‍♀️Sel: Hem biết các người đẹp còn nhớ anh nam chính nào của nhà tui cũng để tóc mái dài qua mắt như này hông? 🌝 nhưng trình biến thái của anh đó còn chưa bằng 1/10 của anh này =))))


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.