Người Lớn Và Trẻ Nhỏ - Freenbecky

Chương 4: 3


Bạn đang đọc Người Lớn Và Trẻ Nhỏ – Freenbecky – Chương 4: 3


Chap 3

Sau khi tắm xong, Becky đi đến gõ cửa phòng Freen hỏi, cả ngày hôm nay đều ở bên cạnh cô lái xe đưa thẳng về biệt thự, Becky cũng có chút quan tâm người sống chung nhà với mình: “Chị có quần áo để tắm không vậy?”

Cánh cửa nhẹ nhàng bật mở, Freen trở lại phòng tiếp tục sắp xếp đồ đạc: “Lúc nào trên xe của tôi cũng có chuẩn bị sẵn vài bộ quần áo phòng việc phải đi công tác qua đêm, tối nay như thế là ổn rồi, ngày mai tôi sẽ về nhà dọn thêm vài thứ cần thiết.”

Becky tò mò bước vào phòng của Freen quan sát, hiện tại cũng không có gì nhiều ngoài chiếc giường lớn và một cái gối nằm: “Chỗ chị không có chăn sao?”

“Không sao! Lát tôi chỉnh điều hòa ấm lên là được.”

Ngồi luôn lên giường ngắm nhìn tấm lưng của Freen từ phía sau, Becky chợt nhận ra không chỉ khuôn mặt, vóc dáng của cô gái phía trước cũng rất đẹp.

“Tính ra chị đã biết rất nhiều thông tin về tôi, còn tôi chưa biết gì về chị hết, như thế không công bằng chút nào.”

Freen quay người nhìn lại cô nàng đang gác chéo chân ngồi trên giường của cô rất thoải mái, hàng chân mày hơi nhướng lên đáp: “Thế nên?!”

“Tối nay chị qua phòng tôi ngủ đi, bên phòng tôi có chăn ấm lắm. Sẵn tiện tôi cũng muốn biết thêm vài thứ về người sẽ ở cùng với mình thời gian tới.”


“Em muốn hỏi gì cứ hỏi đi! Tôi không quen ngủ chung với người khác.”

Becky bĩu môi không hài lòng, cô nhích người leo hẳn lên giường nằm xuống, lấy cái gối nằm chống lên để có tư thế nằm thuận tiện ngắm nhìn người vẫn đang đứng trước mặt: “Cả ngày hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy tôi và chị đều mệt rồi, tôi chỉ muốn trò chuyện một cách thoải mái thôi, chị không cần nghiêm túc như thế, chán lắm!”

Bước đến gần hơn, Freen lướt nhìn dáng vẻ lười biếng buồn ngủ của đứa trẻ nhỏ, ánh mắt lúc này mới có dịp nhìn xuống chiếc váy ngủ hai dây màu đỏ của Becky, nó hoàn hảo phô bày toàn bộ đường cong cơ thể xinh đẹp, tai Freen cảm thấy nóng lên, may là đã được tóc che khuất đi.

“Con người tôi xưa nay đều rất nhàm chán, việc của tôi chỉ là giúp đỡ em nắm rõ tình hình của tập đoàn từng bước quen với việc điều hành…”

Bàn tay vươn ra tìm đến tay Freen kéo cô ấy nằm xuống giường cùng mình, Becky lườm nhẹ người nằm cạnh vẫn còn đang sốc với hành động đột ngột của cô: “Tôi không muốn nói về chủ đề công việc trong thời gian nghỉ ngơi đâu, chị chỉ cần trả lời những câu hỏi của tôi thôi, nếu không muốn chị có thể nằm yên như thế này.”

“…”

Từ nhỏ đã du học ở nước ngoài nên tính cách Becky khá thoải mái và phóng khoáng, một phần do lối sống khác nhau, tính tình Freen có phần bảo thủ và khép kín hơn, Freen tạm thời chấp nhận sự mất tự nhiên này, nằm xuống giường cô mới nhận ra cơ thể mình cũng đang rất mệt, lần này cô sẽ thư giãn một chút.

“Chị bao nhiêu tuổi rồi?”

“25 tuổi.”

“Trông chị có vẻ rất trung thành với ba tôi. Ông ấy cũng rất tin tưởng chị.”

“Chủ tịch là người có ơn với gia đình tôi, ngài ấy là một chủ tịch xuất chúng và là một người ba tốt.”

“Là ơn gì thế?”

“Trước đây ba tôi bị nghi oan là biển thủ tiền công ty suýt bị bắt vào tù, chính chủ tịch đã đứng ra bảo lãnh và cho người điều tra làm sáng tỏ mọi việc trả lại công bằng cho ba tôi. Nếu không có lẽ bây giờ tôi là con gái của tội phạm rồi.”

Becky không ngờ Freen lại mang ơn ba mình sâu đậm như thế, có một điều khiến cô thắc mắc: “Vậy ba chị cũng làm việc cho ba tôi sao?”

“Phải! Ba tôi trước đây là giám đốc của tập đoàn, cũng là cánh tay đắc lực của chủ tịch, nhưng sau sự việc đó ông đã xin nghỉ việc. Bây giờ còn tôi làm việc cho chủ tịch.”

“Oh!”

“Vậy chị có người yêu chưa?” – Becky nhanh chóng chuyển qua chủ đề khác, cô nhìn Freen tò mò hỏi, ánh mắt chăm chú quan sát biểu cảm trên khuôn mặt lành lạnh bên cạnh.


“Chưa có.”

“May thật!” – Nhìn cái nhướng mày của Freen, Becky nở nụ cười tươi nói thêm vào: “Tôi chỉ tội dùm cho người yêu của chị, vì trông chị rất tẻ nhạt và tham công tiếc việc.”

“…”

Bàn tay một lần nữa đưa ra, nhưng lần này nơi Becky chạm vào lại là bên má mịn màng của Freen, một cái chật lưỡi nhẹ khi đối phương có ý định muốn gỡ tay cô ra: “Chờ đã nào, may mà chị có một khuôn mặt xinh đẹp, xem như là điểm cộng đi. Làm việc với một người xinh đẹp vẫn tốt hơn.”

Freen muốn thiết lập rõ giới hạn với đứa trẻ này, cô đã kiên quyết hơn kéo tay Becky xuống, ánh mắt nghiêm nghị nhìn Becky: “Thứ nhất tôi lớn tuổi hơn em, thứ hai tôi cũng không quen với những hành động quá mức tự nhiên đột ngột thế này. Về sau em đừng có tùy hứng làm theo ý mình nữa.”

Becky ngây ra một lúc để tiêu hóa lời nói của Freen, ngay sau đó là một cái lè lưỡi trêu chọc cùng đôi mắt đen sáng hiện rõ ý cười bên trong: “Không thích! Tôi luôn tùy hứng như vậy đó. Chị làm gì được tôi nào?”

Thở nhẹ ra điều chỉnh lại cảm xúc của mình không để bị tác động bởi đứa trẻ bướng bỉnh, Freen ngồi dậy kéo luôn Becky ngồi theo cô: “Tôi mệt rồi, còn phải tắm nữa! Em muốn tùy hứng gì thì về phòng của mình đi!”

“Freen, chị thích con gái sao?”

“Cái gì?” – Freen không thể tin nổi cô lại bị hỏi câu tế nhị như thế?

Becky vẫn giữ nụ cười đầy ẩn ý chắp hai tay sau lưng tiến gần về phía Freen, cô ấy theo phản xạ bất giác lùi về sau, đến khi đụng phải chân tường mới phải dừng lại, vẻ mặt không vui nhìn cô.

“Thôi nào! Tôi phát hiện thêm một điều là da mặt chị rất mỏng, vừa bảo thủ lại vừa hay ngại. Chúng ta đều là con gái với nhau mà. Chị không thích những người xinh đẹp sao? Hay là khuôn mặt tôi không xinh?”

Dùng ngón tay chạm vào trán tạo khoảng cách với Becky khi cô ấy cứ cố tình dí sát khuôn mặt lại gần mình, Freen nuốt khan muốn tìm cách thoát ra nhưng về mặt thể lực cô hoàn toàn không có cơ hội.


Lảng tránh không phải là cách hay trong lúc này, Freen quyết định đối mặt vấn đề hỏi ngược lại: “Còn em rất thích trêu đùa người khác. Vậy em có thích con gái không?”

Không do dự gật đầu, Becky nở nụ cười tươi hơn thẳng thắn đáp, tay nựng lên bên má của Freen, ban nãy chạm vào cô đã thấy thích, bây giờ nựng lên càng muốn chạm vào nhiều hơn nữa: “Tôi rất thích, đặc biệt là những người xinh đẹp và hay ngại ngùng như chị.”

Freen bối rối đến mức không biết phải nói gì, cô dùng cả bàn tay mình đẩy mặt Becky ra xa tạo khoảng cách, lần này cô ấy không còn dùng quá nhiều sức nên Freen dễ dàng tách ra được.

“Tôi phải đi tắm rồi! Em mau về phòng ngủ đi!”

Ôm bụng cười nghiêng ngửa nhìn Freen bỏ ra ngoài, Becky đã có một sở thích mới, đó chính là trêu chọc Freen.

“Để xem chị sau này còn điềm đạm được nữa không?”

.

.

.

TBC.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.