Bạn đang đọc Người Lớn Và Trẻ Nhỏ – Freenbecky – Chương 27: 22
Chap 22
Đang chuyên tâm tưới nước cho vườn hoa của mình nhằm lờ đi mớ suy nghĩ lung tung đang lướt qua trong đầu, bỗng một vòng tay ôm choàng lấy eo Freen từ phía sau tựa cằm lên vai cô khiến Freen giật mình khựng lại, biết người đang nhõng nhẽo là ai, Freen chỉ nghiêm giọng nhắc nhở chứ không gỡ tay bé ra: “Em lại sao nữa thế?”
Vẫn chất giọng nũng nịu thều thào, bé con đáp: “Becky mệt và đói, Becky muốn dựa vào chị thêm một lúc!”
2
“Mệt thì em nằm nghỉ đi, còn ra đây làm gì?” – Freen dần quen với những cử chỉ thân thiết của Becky trao cho mình, thay vì phản kháng như trước, cô chọn cách chấp nhận nó, lúc chỉ có hai người, Freen cảm thấy thoải mái với việc này.
“Không muốn! Ôm chị dễ chịu hơn.”
“Bình thường mỗi lúc mệt em đều kiếm ai đó để ôm thế này sao?” – Không hiểu sao Freen lại buột miệng hỏi ra câu này, nhưng lời đã lỡ nói ra cô cũng tò mò chờ đợi kết quả từ đứa trẻ nhỏ phía sau.
Becky lắc lắc đầu: “Không có, ở Anh tuy em có vài người bạn nhưng em chỉ muốn được thân thiết bên chị thôi, em thích cảm giác được chị quan tâm như vừa rồi, rất ấm áp.”
Lần này bé chủ động đưa tay Freen đặt lên đầu mình: “Lúc em ngoan hay cần được an ủi, chị có thể xoa đầu em như vậy được không?”
Freen vẫn im lặng không đáp trả, dù vậy tay vẫn đang xoa đầu Becky trong vô thức: “Em vẫn nên vào trong nghỉ đi, tôi làm chút điểm tâm sáng cho chúng ta.”
“Em muốn xem chị nấu ăn.” – Becky mè nheo vẫn bám lấy Freen theo cô vào bếp.
Vì vướng bận nên lúc này Freen đã đẩy bé ra xa sang một bên chỉ tay vào góc tường để cô có không gian nấu nướng, thế nhưng chỉ được một lúc Becky lại đi tới tìm đến tấm lưng quen thuộc tựa vào. Freen một hai lần còn đẩy ra lườm cảnh cáo, về sau cũng bất lực mặc kệ bé con tiếp tục dính chặt sau lưng.
“Xong rồi, em ngồi xuống ăn đi! Đừng ôm tôi mãi thế!” – Freen cho hai phần trứng ốp la và bánh mì nướng vào dĩa nghiêng đầu nhìn ra sau nói.
Becky có chút luyến tiếc tách khỏi người Freen, bé nhìn lại hai phần thức ăn đơn giản nhưng đẹp mắt, mỉm cười đáp: “Chị Freen đúng là cái gì cũng giỏi hết.”
Cô mở lò vi sóng lấy hai ly sữa tươi được hâm nóng ra đi đến bàn ăn: “Em đã khá hơn chưa?”
“Em đỡ nhiều rồi chị!” – Bé cầm ly sữa nóng lên thổi thổi uống một ít, mép môi theo đó dính một chút sữa, và nó đã thu hút sự chú ý của Freen.
“Môi em dính sữa kìa!”
Becky chồm tới trước: “Chị lau giúp em với!”
“Thật là! Em tự lau đi!” – Freen với tay định lấy hộp khăn giấy trên bàn đưa cho Becky nhưng bé con đã nhanh hơn dùng lưỡi liếm viền môi quẹt đi vệt sữa, hành động đó làm cho Freen bất giác nhớ lại một số hình ảnh đã bị lãng quên đêm qua…
Hai má đỏ ửng lên khi những thước phim rời rạc cảnh hai người hôn nhau ùa về, Freen choáng váng bắt đầu hoài nghi trí nhớ của mình, cô lắc nhẹ đầu xua đi mấy hình ảnh nóng bỏng ấy, cắn vội mẩu bánh mì: “Không thể nào…”
Becky luôn quan sát nhất cử nhất động của Freen, bé con thích thú mỉm cười, bộ dạng ngượng ngùng này sao lại đáng yêu thế chứ? Cưng chết đi được!
“Chị nhớ ra gì rồi sao?”
“Nhớ gì chứ?”
Lần nữa chồm tới trước rút ngắn khoảng cách với Freen, Becky ra vẻ bí ẩn hỏi: “Xem ra chị vẫn chưa biết lúc say chị rất là háo sắc, may mà là em chứ người khác chị coi như xong đời rồi.”
Freen nuốt khan hơi lùi người ra sao, ánh mắt vô cùng hoang mang chớp nhẹ: “Sao có thể?”
“Em biết ngay chị sẽ không tin nên tối qua đã lấy điện thoại quay lại. Để em gửi cho chị, phòng trường hợp chị xóa đoạn video gốc của em.” – Bé con dần khỏe lên lại bắt đầu màn trêu chọc cô nàng ngoan hiền của chúng ta phải xấu hổ.
Freen tay run run ấn vào màn hình điện thoại xem lại đoạn video Becky vừa gửi cho.
“Thế Freen có yêu Becky không?”
“Freen yêu Becky!”
“Freen yêu Becky nhiều không?”
“Freen yêu Becky nhiều lắm!”
Bàn tay chầm chậm đưa ra mơn trớn lên má Freen, Becky chậm rãi nói tiếp: “Chị hôn em được không?”
Mi mắt chớp nhẹ, Freen từ tốn dịch người tới chủ động đặt môi cô lên môi Becky, nhẹ nhàng chạm vào.
Ban đầu chỉ muốn có được cảm giác yêu thương do Freen chủ động, thế nhưng việc dừng lại ở cái chạm môi là chưa đủ với Becky, bé con dần trở nên tham lam hơn, dùng lưỡi của mình lướt nhẹ lên môi Freen thăm dò, nhân lúc đôi môi ấy vừa hé mở liền chớp thời cơ tiến vào, tìm lấy người bạn đồng hành quấn quýt không rời.
“Chị… cởi áo ra đi…”
Freen không hề do dự ngoan ngoãn đưa tay lên bắt đầu cởi cúc áo sơ mi trắng cô đang mặc.
“Đợi đã!”
.
.
.
Đôi mắt rưng rưng nước nhìn chăm chăm vào điện thoại trên tay, Freen vẫn chưa thể chấp nhận được hiện thực cay đắng, Freen không biết rằng lúc cô uống say lại trở nên dễ dãi như vậy, môi mấp máy yếu ớt.
“Người trong video… không phải là tôi!”
Becky phì cười chống tay lên cằm ném cho người đối diện ánh nhìn khinh thường: “Có bằng chứng rồi mà chị còn mạnh miệng thế sao? Cái áo đó là do chị tối qua tự cởi nha.”
Nắm chặt tay trên đùi kiềm nén, Freen rất ấm ức biết bản thân đã bị cho vào tròng của Becky, nhưng cô vẫn đang đuối lý với bằng chứng quá chân thực này: “Nếu em đàng hoàng đã không dụ dỗ tôi…”
“Ơ hay, em có nói mình đàng hoàng đâu. Em nói em thích chị mà, chị đêm qua ngoan như thế em cầu còn không kịp nữa là. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, em cũng có giới hạn của mình, em đã kịp dừng lại rồi còn gì. Chị đừng dỗi nữa!”
“Em xóa đoạn video đó đi!”
“Chị nghĩ xem?!”
Freen hít một hơi sâu giữ bình tĩnh, giọng dịu xuống cố thương thuyết với đứa trẻ này: “Trong video không chỉ có mình tôi mà còn có em, nếu để lọt ra ngoài bản thân em cũng sẽ bị ảnh hưởng chứ không riêng gì tôi. Tốt nhất là nên xóa nó đi!”
“Em có nói dùng nó để uy hiếp gì chị đâu, em giữ lại để lâu lâu lấy ra xem thôi.”
“Không được. Nhỡ có ai phát hiện ra thì sao? Giữ lại đoạn video này là rất rủi ro.”
Becky suy nghĩ một hồi cảm thấy cũng có chút không yên tâm thật, nhưng bé không dễ dàng nghe theo lời Freen nhanh như vậy, ít nhất cũng phải đòi chút lợi ích cho mình mới được: “Nếu em đồng ý xóa nó, chị phải nghe theo em một việc.”
“Việc gì?” – Freen nghi ngờ hỏi lại.
“Đơn giản thôi, mỗi ngày cho em hôn chị một cái để sạc pin là được rồi.”
“Em có biết xấu hổ không thế?”
“Chúng ta hôn nhau cũng quen rồi mà, hôn thêm cũng đâu có gì để ngại.”
Freen đứng bật dậy bức xúc, hai tay bên dưới vẫn đang nắm chặt lại kiềm chế, không chỉ vì đề nghị hoang đường này, bản thân cô sợ nếu cứ tiếp tục thân thiết với Becky, cô sẽ không thể kiểm soát tốt được trái tim mình nữa, đó là việc làm quá nguy hiểm.
Cảm thấy một lúc mà đề nghị thế này có phần hơi gắt gao với người cứng nhắc như Freen, Becky hạ xuống: “Vậy một lần thôi. Chị hãy toàn tâm toàn ý hôn em một lần đi! Em sẽ đưa điện thoại cho chị xóa video.”
“…”
“Không chịu nữa thì thôi! Em giữ lại để xem cũng rất tốt mà.”
“Được rồi! Quyết định như thế đi!”
Freen nói xong lại như cũ bỏ đi một mạch, Becky đắc ý mỉm cười vui vẻ ăn nốt phần ăn còn lại của mình và cả phần thừa của Freen: “Đồ ăn ngon như vậy không nên bỏ phí.”
Bên trong nhà tắm, Freen rửa mặt cho tỉnh táo đầu óc trở lại, vừa nhìn vào gương đã bắt gặp thêm một chuyện kinh khủng khác. Trên cổ cô có mấy vết ngân đỏ chói mắt ẩn dưới lớp áo sơ mi, lẽ nào…
“BECKY!!!!!!”
4
Bên ngoài bàn ăn, nụ cười trên môi đứa trẻ nhỏ càng kéo rộng hơn: “Đến giờ chị mới phát hiện ra sao?”
.
.
.
TBC.