Bạn đang đọc Người Lớn Và Trẻ Nhỏ – Freenbecky – Chương 19: 16
Chap 16
Nhìn chăm chăm vào khuôn mặt phản chiếu trong gương, Freen chưa bao giờ cảm thấy bản thân vô dụng như lúc này, bị một đứa trẻ bỡn cợt hết lần này đến lần khác mà chẳng thể làm được gì ngoài việc trừng mắt tức giận và nói những điều cảnh cáo vô nghĩa.
“Không thể tiếp tục như vậy được…” – Suy nghĩ từ bỏ yêu cầu của chủ tịch chợt lóe lên trong đầu Freen nhưng nhanh chóng bị cô dập tắt đi vì sự tự tôn của mình, trước nay Freen chưa bao giờ chịu thua bất kỳ thử thách nào, và lần này cũng thế.
“Được rồi, nhóc đó chỉ là một đứa trẻ hiếu thắng và tinh nghịch thôi, không nên bận tâm đến, việc của mình là làm tốt vai trò của một cố vấn. Thật chuyên nghiệp.” – Freen tự nhủ với lòng, cô điều chỉnh lại biểu cảm trên khuôn mặt, lấy son trong ví ra tô lại đôi môi đã nhòe đi không ít.
“Màu son của chị đẹp thật! Em cũng muốn thử.” – Từ phía sau, giọng Becky khẽ vang lên khiến Freen giật mình khựng lại, cô nhắm hờ mắt cố tỏ ra dửng dưng, dù thế trong lòng vẫn luôn rất cảnh giác đứa trẻ này lại bất ngờ tập kích cô lần nữa.
Cất cây son vào túi xách, Freen đi đến bồn rửa tay không thèm nhìn Becky: “Lát nữa em tự về nhà trước đi! Tôi về nhà mình thu dọn thêm đồ, đêm nay sẽ không qua chỗ em được.”
Bé con phồng má nhìn theo bóng lưng của Freen từ phía sau, Becky gật gù không mấy bất ngờ đáp: “Rất tốt, vậy đêm nay em cũng sẽ cùng bạn bè đi bar, có thể sẽ qua đêm bên ngoài luôn.”
Hàng chân mày khẽ chau lại không hài lòng, Freen lấy cớ rằng chủ tịch sẽ không vui khi biết được con gái cưng của mình ăn chơi quá trớn, nhưng mặc khác bản thân cô cũng không thích Becky buông thả như vậy, đặc biệt không biết đám bạn bé con đề cập đến là những người thế nào.
Becky vu vơ tiếp tục, chủ ý muốn để người phía trước nghe được: “Hình như ở nhà có một chiếc váy hở lưng màu đỏ rất hợp với không khí đi Bar, hết giờ làm việc rồi, em xin phép về nhé! Mai gặp lại chị!”
“Chờ đã!” – Khi Becky xoay lưng định rời đi, Freen đột ngột nắm lấy cổ tay bé con ngăn lại.
“Còn chuyện gì sao chị?” – Vẫn vẻ mặt tỉnh bơ, Becky vui vẻ hỏi.
“Hình tượng của em trước mắt các cổ đông và nhân viên cũng rất quan trọng, không thể tùy tiện buông thả, em tốt nhất nên ngoan ngoãn ở nhà đi!”
Becky nhún vai: “Chị thậm chí còn không ở nhà cùng em, một mình em ở ngôi nhà rộng lớn thế buồn chán lắm, nếu không ra ngoài chơi thư thả đầu óc, em sẽ chết vì cô đơn mất.”
“…”
Bé con bồi thêm: “Nhưng nếu tối nay chị chịu quay về nhà của chúng ta, em sẽ suy nghĩ lại việc ở nhà đợi chị.”
“Em cố tình có phải không?” – Freen từ sớm đã nhận ra ý đồ của đứa trẻ này, nhưng nếu cô không đồng ý với đề nghị này của Becky, cô cũng không có cách nào khác ngăn Becky đi bar đêm nay.
Nở nụ cười đắc thắng, dù lựa chọn của Freen có như thế nào bé con cũng đều không thiệt thòi gì hết, ngược lại vô cùng vui sướng vì trêu tức được Freen.
“Sao nào? Chị quyết định nhanh để em còn biết đường tính.”
“Nếu đêm nay em đến nhà tôi thì thế nào? Dù sao tôi cũng phải thu dọn đồ nên sẽ xong rất muộn, em lại không muốn ở nhà một mình.” – Freen xoay ngược tình thế bằng một đề nghị khác của cô, và cô đoán chắc rằng bé con sẽ dễ dàng đồng ý.
“Thế thì tốt quá rồi còn gì, vậy chúng ta mau đi thôi!” – Becky phấn khích khoác lấy tay Freen rời khỏi toilet, kết quả này vượt quá sự mong đợi của cô, tâm trạng càng hào hứng hơn trước.
.
.
.
Nhà Freen.
Ba người nhìn nhau một lúc lâu, Becky quay sang lườm Freen nói: “Em tưởng nhà chỉ có mình chị, cô gái này là ai nữa đây?”
Freen đặt túi xách lên ghế sô pha đi đến bàn rót ly nước ra uống: “Đây là một người chị thân thiết của tôi. Trùng hợp hôm nay muốn đến nhà chơi, vừa hay em không phải sợ “cô đơn” nữa.” – Freen cố tình nhấn mạnh từ cô đơn với Becky, thâm tâm có một chút đắc ý vì đã trêu ngược lại đứa trẻ này một vố. Đừng tưởng cô không biết Becky có suy tính đen tối gì, nếu chỉ có hai người ở chung một chỗ, thế nào đêm nay bé con cũng tìm đủ cách đòi ngủ chung với mình, có bạn cô ở đây để xem Becky còn giở được trò gì.
“Xin chào, chị là Nam, chị khóa trên của Freen khi còn học đại học.”
Becky mỉm cười xã giao lại: “Em là Becky!”
Becky nhìn người bạn của Freen thầm đánh giá, quan hệ của họ có vẻ khá thân thiết nếu không Freen sẽ không để người khác tùy tiện vào nhà khi bản thân không có ở đây, vậy bé con cũng không ngại giới thiệu thêm lần nữa: “Em là bạn gái của Freen!”
“Khụ Khụ…” – Freen lần thứ hai trong ngày bị sặc nước với màn giới thiệu quá sốc này, cô lắc đầu phản đối đáp trả ánh nhìn kinh ngạc của Nam đang trao cho cô.
Becky mỉm cười đính chính lại: “Bạn gái tương lai ạ! Giờ chị Freen còn ngại lắm nên chưa chịu công khai đâu.”
“Oh! Gu của em cũng đặc biệt lắm Freen, thảo nào trước nay không thèm để mắt đến ai. Chị thích Becky rồi đó.” – Như bắt được tần số với Becky, Nam vui vẻ hùa theo, sau đó kéo bé con theo mình ngồi xuống ghế tâm tình, bỏ lại một người đứng hóa đá phía sau lưng không ngờ được người chị thân thiết lại “phản bội” cô dễ dàng như vậy.
.
.
.
TBC.