Đọc truyện Người Lớn Và Trẻ Nhỏ – Freenbecky – Chương 112: 85
Chap 85
Sau khi đã giải quyết xong nỗi buồn, Freen thở dài có chút sợ hãi không muốn mở cửa toilet bước ra ngoài, miệng lầm bầm: “Kiếp trước tôi đã tạo nghiệp gì mà kiếp này yêu phải em chứ?”
Cũng không thể mãi trốn tránh, Freen vỗ nhẹ lên má vài cái lấy lại tinh thần đối diện với thực tại, như cô dự đoán, vừa mở của ra đã nhìn thấy khuôn mặt rạng rỡ cùng cái vẫy tay chào của Becky dành cho mình.
“Freen!”
Freen đi đến bồn rửa tay, sắc mặt hoàn toàn trái ngược với người đối diện: “Chị tưởng em về phòng rồi.”
“Em muốn đợi chị đi cùng.” – Becky bỗng trở nên buồn bã kéo kéo vạt áo Freen: “Vừa rồi em xin lỗi! Nãy giờ chờ bên ngoài em đã suy nghĩ rất nhiều về hành động của mình và cảm xúc của chị.”
“…”
“Em cũng không biết bản thân phải làm sao để chị hết giận nữa, em có hỏi chị Sam và chị Nam, hai người ấy bảo với em rằng em nên tạo cho chị cảm giác được coi trọng, thế là em chỉ biết xuất hiện mọi nơi có chị… nhưng em phát hiện ra có phải em làm như thế chị sẽ càng chán ghét em hơn không?”
Freen từ bất ngờ chuyển sang bối rối, cô không ngờ Becky suy nghĩ về cô nhiều như thế, là do cô đã đặt cảm xúc của bản thân quá cao chăng? Nhìn bé buồn bã cố tìm mọi cách để làm hòa với mình nhưng không thành, Freen tuy vẫn chưa hoàn toàn hết dối, dù vậy Freen càng không nỡ làm người yêu vì cô mà đau lòng.
“Em đó! Về sau còn làm mấy chuyện điên rồ biến thái nữa chị thật sự sẽ bơ em luôn đó.” – Đưa tay lên xoa xoa đầu bé, đứa trẻ nhà cô đôi lúc đúng là khiến cho cô phải khổ sở và đau đầu, nhưng cũng chính vì thế Freen càng không thể nào thôi nghĩ đến bé.
“Em sẽ không như vậy nữa! Em hứa!” – Becky sớm biết Freen sẽ tha thứ cho bé dễ dàng như vậy đã thẳng thắn ngay từ đầu, khỏi phải làm mấy chuyện không giống thường ngày.
Tiến đến sà vào lòng chị, bé nũng nịu nói thêm: “Trước nay cũng toàn là người khác theo đuổi em thôi đó, chị chính là người đầu tiên khiến cho em phải rung động theo đuổi và bỏ nhiều tâm tư thế này.”
Freen nheo mắt vỗ nhẹ lên đầu Becky: “Bộ chị không đáng để em theo đuổi sao mà còn so sánh?”
“Đáng, rất đáng nữa là đằng khác.”
“Mà theo đuổi được rồi em có chán chị đi thích người khác không?” – Freen vu vơ nhìn xa xăm hỏi, tay vẫn đang ôm lấy bé không rời.
“Không đâu, em càng lúc càng nghiện chị nhiều hơn thì làm sao có chuyện chán chị được. Chị không thấy cả ngày nay tìm đủ cách làm lành với chị, em đã bỏ hết mặt mũi bám dính lấy chị, còn theo tận vào toilet sao? Chị nói em biến thái cũng được, em là vì chị nên mới trở nên biến thái.” – Becky vội vàng đáp, bé thiếu điều muốn cho chị thấy được tim gan của mình, yêu chị đến mức không còn đủ lý trí và tỉnh táo thường ngày.
1
“Ừm, em nói vậy chị sẽ tin như vậy.” – Mỉm cười hạnh phúc vì những lời vừa nghe, Freen yêu thương hôn lên trán bé siết chặt cái ôm hơn.
“Hai người coi nơi này là nhà của mình luôn sao?” – Susan chịu không nổi phải mở cửa toilet bước ra, nhìn thấy sự hiện diện của cô, cả Freen và Becky đều mở to mắt ngạc nhiên.
“Nãy giờ chị ở đây sao?” – Becky bối rối hỏi, lúc vào bé cứ tưởng phòng bên cạnh không có ai chứ.
Susan nhìn cặp đôi với ánh mắt có phần khinh thường, đặc biệt là Freen, yêu vào làm con người ta đổi tính hẳn: “Vốn dĩ sợ hai người thấy ngượng tôi định nán lại thêm một chút, mà cả hai ôm nhau tình cảm quá không biết đến khi nào mới xong, tôi còn có việc phải giải quyết không thể ở lâu thêm nữa.”
Freen liếm môi xấu hổ, không chỉ mặt mà tai đều đỏ lựng nóng bừng lên, đúng là dạo gần đây bao nhiêu hình tượng cô tạo dựng đều đổ sông đổ biển trong tay Becky.
CHỤT!
Chồm tới hôn lên môi Freen một cái làm cô đứng hình trợn tròn mắt nhìn lại Becky như muốn nói em đang làm cái gì trước mặt người ngoài thế?
Bé nhún vai khoác lấy cánh tay chị: “Em đã nói rồi, chị còn liếm môi câu dẫn như thế em sẽ hôn chị bất chấp là đang ở đâu.”
“Em…”
“Các người có thấy sự tồn tại của tôi hay không?” – Susan bước ngang qua Freen và Becky đến bồn rửa tay: “Hết giờ làm việc rồi đó, có gì về nhà rồi làm tiếp, đừng ở đây ảnh hưởng đến tâm trạng người khác nữa.”
Becky lè lưỡi trêu Susan, sau đó nhìn lại vẻ mặt bí xị khó coi của Freen nhắc nhở: “Chị không được dỗi em nữa đâu, khó khăn lắm chúng ta mới làm lành với nhau.”
Freen thở dài không dám đáp trả, cô quay sang Susan đang định bỏ đi nói: “Chúng ta cùng ra ngoài đi!”
Susun nhún vai: “Nãy giờ hai người làm đủ thứ chuyện trong này không thấy ngại, giờ bước ra ngoài lại ngại sao?”
“Cô có thể đừng công kích người khác nữa được không?”
“Không dễ gì mới được dịp trêu chọc thư ký Freen đáng kính của chúng ta, tôi phải tranh thủ chứ.” – Susan nháy mắt với Freen một cái chọc tức, rất nhanh liền bị Becky xoay người đẩy đi.
“Không cho chị nháy mắt với bạn gái của em!”
“Vậy chị nháy mắt với em là được phải không?”
Lần này đến lượt Freen khó chịu: “Không được!”
1
“Các người thật xấu xa.” – Ai đó tự đùa xong tự cảm thấy tủi thân vì bị hắt hủi.
2
.
.
.
TBC.