Người Lớn Và Trẻ Nhỏ - Freenbecky

Chương 108: 81


Đọc truyện Người Lớn Và Trẻ Nhỏ – Freenbecky – Chương 108: 81

Fic này ra chap như bình thường nha mọi người, đăng trước để tối nay đăng chap 1 fic “Lời hứa của quỷ”

Chap 81

Nằm trên đùi chị nghịch điện thoại, bé thoải mái tận hưởng khoảng thời gian ngọt ngào và bình yên của ngày cuối tuần bên cạnh người yêu, lâu lâu buồn chán còn có thể nhìn lên khuôn mặt xinh đẹp của chị cho đỡ nhớ, nhưng chung quy chỉ có như vậy đúng là quá nhàm chán so với một đứa hiếu động như bé.

“Chị Freen, em chán!”

Freen hạ quyển sách trên tay xuống nhìn vẻ nũng nịu đáng yêu của đứa trẻ nhỏ nằm bên dưới, nhướng mày hỏi: “Thế em muốn làm gì?”

“Chúng ta đến phòng tập boxing đi chị! Em muốn đưa chị đến đó, cũng lâu rồi em không được vận động gân cốt.” – Becky mè nheo nắn những ngón tay của chị dụ dỗ.

“Nếu em muốn chị có thể đưa em đến đó và đón em về, mấy thứ vận động này không hợp với chị đâu, còn là boxing nữa.” – Freen tự biết lượng sức thành thật đáp, hơn nữa đi tập cùng bé khác nào lấy trứng chọi với đá, cô cũng cần chút thể diện dù đã gần như mất sạch trong mấy ngày vừa qua.

“Đi mà chị! Một mình em tập chán lắm. Cơ thể chị cũng ốm yếu dễ sinh bệnh, em còn muốn chúng ta tới phòng tập thường xuyên hơn để nâng cao sức khỏe.”


“Chế độ ăn uống và sinh hoạt của chị lành mạnh hơn em nhiều đó.” – Freen véo má Becky đáp trả.

Chau mày ngồi hẳn dậy, bé bướng bỉnh vẫn muốn thuyết phục chị đi theo mình: “Vậy chúng ta đến phòng tập Gym đi chị! Nha!”

Dù lòng thật sự không muốn nhưng trước sự cố gắng của bé, cô vẫn bị mềm lòng gật đầu chấp nhận, khỏi phải nói, bé nhà cô vui đến mức cười tít cả mắt, lúm đồng tiền đáng yêu nhanh chóng hiện lên khiến cho trái tim cô một phen rung động.

Bé nhà ai mà cười xinh như thế?

Hôn cái rõ kêu vào má Freen, Becky phấn khích reo lên, kéo tay chị theo mình đi chuẩn bị đồ đến phòng tập: “Chúng ta đi thôi chị! Em hào hứng quá!”

.

.

.

Trong phòng thay đồ, Freen có chút không thoải mái với bộ đồ tập gym khoe vòng eo của mình ra bên ngoài, nhìn lại Becky cũng đang mặc một bộ tương tự mình, ánh mắt biểu cảm không vui chút nào: “Chúng ta không có bộ đồ nào kín đáo hơn sao em?”

“Tập luyện ra nhiều mồ hôi, như thế này lát nữa chị sẽ thoải mái hơn. Còn có…” – Bé nháy mắt vỗ lên mông chị một cái hưởng lợi: “Cái gì tốt, khoe một chút cũng có sao đâu chị.”

Freen ngượng ngùng bước theo Becky ra ngoài phòng tập, nơi đây khá đông thành viên, đa số dáng ai cũng đều đẹp hết, động tác cũng chuyên nghiệp làm cho cô bị khớp, Freen không thích cảm giác trở nên bị động thế này ở một nơi bản thân không có sự hiểu biết, cho nên cô luôn đi sát phía sau Becky.

“Vì chị là người mới nên chúng ta tập những động tác đơn giản trước thôi nhé! Em sẽ hướng dẫn vài động tác cơ bản cho chị, chị theo đó thực hành, còn em sẽ theo chế độ tập riêng của mình.”

“Còn có chế độ tập khác nhau sao? Chúng ta không thể tập cùng nhau à?”


Becky nhún vai, bé chỉ đến chiếc máy đo thông minh phía trước chỗ họ đang đứng: “Tên nó là Amber, chị lên đó khởi động vài động tác, Amber sẽ đo lường chỉ số vận động và lên chế độ tập luyện cho chị.”

Freen hắng nhẹ giọng theo lời Becky tập mẫu vài động tác cùng bé, xong hết một lượt cũng là lúc hai mắt cô như muốn hoa lên không còn nhìn rõ được trước mặt, Freen đi theo Becky đến chỗ Amber kiểm tra kết quả.

“Amber, hãy cho Freen chế độ tập phù hợp.” – Becky mỉm cười quan sát biểu cảm trên khuôn mặt người yêu, biết chắc sắp có trò hay để xem nên rất chăm chú ngắm.

“Kết quả kiểm tra thấy khả năng vận động của đối tượng quá kém, đang thiết lập chế độ tập luyện dành cho trẻ em dành cho đối tượng.”

Thông tin vừa tiếp nhận cũng là lúc khuôn mặt Freen ngây ra mất vài giây, quyết định đến đây cùng bé hôm nay là một quyết định quá sai lầm, chế độ dành cho trẻ em sao? Thật nực cười.

Becky mím môi nhịn cười đưa tay lên vỗ vai Freen an ủi, sau đó khoác cánh tay chị tận tình dắt đến khu vực “dành cho trẻ em” tập luyện.

“Chị đừng buồn, nếu chị tập luyện chăm chỉ và đúng cách, rất nhanh thôi sẽ cải thiện được thành tích.”

Freen vẫn cảm thấy bị quê, ấm ức đáp: “Chị có phải vận động viên đâu, cải thiện thành tích làm gì? Cơ thể này tỉ lệ cũng rất chuẩn.”

Bé đột nhiên kề sát khuôn mặt của mình lại gần, để môi ngay tai chị thì thầm rất nhỏ: “Lần trước làm chuyện đó với chị xong hôm sau chị đổ bệnh khiến cho em đến giờ vẫn rất áy náy, chị tốt nhất lên chăm chỉ luyện tập nâng cao sức khỏe của mình, sau này chúng ta mới thoải mái vui vẻ được.”


“Em…” – Freen đẩy Becky ra xấu hổ không nói được nên lời, ánh mắt vội nhìn xung quanh chột dạ, may mà mọi người đều chú tâm tập luyện chẳng ai để ý đến bọn họ.

Bé tỏ vẻ vô tội hỏi tiếp: “Đừng nói với em chị không muốn thân mật cùng nhau, em sẽ cảm thấy rất tổn thương đó.”

Vừa ngượng vừa giận đến đỏ hết cả mặt, Freen chỉ tay đuổi đứa nhóc ranh này ra xa khuất tầm mắt: “Em lo tập luyện phần của mình đi! Chị tự biết tập rồi.”

Ra dáng người lớn, bé xoa xoa đầu chị nháy mắt một cái mới rời đi: “Rất tốt! Hẹn gặp chị sau nhé!”

.

.

.

TBC.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.