Đọc truyện Ngươi Không Thương Ta Ta Ngoại Tình – Chương 4
Khi ta đã ngồi trong cái vật thể kì lạ di động được này, tim ta vẫn cứ loạn nhịp mà đập thình thịch:“Làm ta sợ muốn chết! Làm ta sợ muốn chết!” Ta không ngừng vỗ ngực, sợ trái tim sẽ từ trong lồng ngực nhảy ra.
Hắn ôn nhu vuốt mái tóc của ta, cười nói:“Đừng sợ, đây là ô tô, sẽ không cắn người!”
“Ô tô? Ta mới chỉ ngồi tới xe ngựa, tuy rằng ngựa cũng sẽ kêu, nhưng ô tô này không kêu, thật lợi hại, lỗ tai của ta lại không phải bị điếc, còn có a, các ngươi ở đây thật kỳ quái a, cả trai lẫn gái đều mặc ít như vậy, một chút cũng không e lệ, còn có nam nữ ôm nhau cùng đi vào, này này này…… Này còn ra cái thể thống gì a?” Ta thiếu chút nữa đều thay bọn họ đỏ mặt.
“Như này thực bình thường a!” Hắn không cho là đúng nói lại.
Miệng của ta cứng nhắc thành khuôn, chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung bọn họ: Kinh thế hãi tục!
“Chờ khi nào xe của ta dừng lại, xuống dưới rồi, ngươi phải giả câm điếc!” Hắn nhắc nhở ta.
“Đã biết!” Ta nhìn phong cảnh bên ngoài của sổ xe, một tòa nhà kỳ lạ, một đám người kỳ quái, bỗng nhiên thanh âm thấp từ trong tâm trí ta buột miệng thốt lên:“Người kia cưỡi cái gì vậy? Giống như là cưỡi ân…… Kỵ binh?”
“Ha ha, kia không phải kỵ binh, đó là xe máy, như là họ dùng chân đạp thì đó là xe đạp.” Hắn chỉ ra ngoài cửa sổ vào đám người ngoài kia:“Xe đạp không nhanh thì có xe máy, xe máy không nhanh thì có ô tô, ô tô không lại được thì có xe lửa nhanh hơn, xe lửa không được thì có phi cơ.”
Xe lửa? Phi gà? Ta buồn bực nói:“Gà có thể bay nhanh được hay sao…?” Không nghĩ ra, nguyên lai gà có thể bay. Khó trách người ta nói bỗng nhiên nổi tiếng, nguyên lai gà không chỉ bỗng nhiên nổi tiếng, thời điểm lại có thể bay.
“Ha ha, gà bay?” Hắn cười đến nghiêng ngả:“Không phải cái loại gà này, mà là một hứ máy móc có thể bay lên trời a, người còn có thể ngồi trong đó, và còn có thể nhìn được cả mây nữa.”
Thần tiên! Bất quá không chừng ngồi cái “gà bay” gì đấy cảm giác cũng như ở trong thang máy, không sai biệt lắm đi, hẳn là đều cảm thấy chóng mặt, ta không quá cảm thấy hứng thú.
Xe dừng hẳn, hắn ghé sát nhắc nhỏ ta bắt đầu giả câm điếc:“Cái gì cũng không cần nói, giao hết cho ta là được.”
Ta chỉ đi theo hắn, tò mò nhìn cùng hắn chào hỏi mọi người:“Phó tổng sớm!”
Phó tổng? Cái gì là phó tổng? Ta lại muốn đặt câu hỏi, nhưng là ta vẫn phải nuốt hết vào trong miệng, bởi vì ta nhìn thấy mọi người cũng đang tò mò đánh giá ta, ta thấy hơi sợ, bọn họ sẽ không muốn lấy nội tạng của ta ra để nghiên cứu chứ? Trong lòng ta càng cảm thấy sợ, ta vội vã kéo Tư Đồ Dật, lại cảm giác thấy tầm mắt chăm chú của mọi người đều dồn hết về phái ta càng ngày càng nhiều, ô…… Bọn họ sẽ không thật muốn lột sống ta chứ?
Hắn thấp giọng nói:“Đừng sợ, đi theo ta.” Hắn kéo ta bước nhanh đi qua đại sảnh, sau đó lại bước vào thang máy.
Thang máy này rất nhiều người, không gian nhỏ hẹp khiến ta không thở nổi, khiến ta không thể tự nhiên khi có rất nhiều con mắt đang nhìn, càng làm ta khó chịu hơn là một bàn tay giống như đang sờ của mông của ta ( dê quá đi >..