Người Đẹp Thẩm Mỹ

Chương 127


Đọc truyện Người Đẹp Thẩm Mỹ – Chương 127

Thông tin này giống như một sấm động. giữa trời quang, đánh thẳng vào tâm lí vốn không vững vàng của Tịnh Nhi. Cô sững sờ đẩy mạnh Đại Thần ra khỏi người mình, sau đó chú ý lắng nghe toàn bộ phần tin còn lại. Bởi vì thời lượng chương trình không nhiều nên tin tức nóng hổi đó chỉ được phát có chưa đầy ba phút mà thôi. Cô chưa hết bàng hoàng, lấy máy tính trên bàn ra, lưu lại bản thảo mình vừa viết xong rồi lập tức vào mạng.

Quả nhiên tin tức Tuyết Tuyết đã chết hiển thị đầy rẫy các báo, cô chọn một tờ báo có vẻ đáng tin cậy rồi ấn vào. Mạng chạy rất nhanh, chỉ vài giây đã load xong toàn bộ phần tin tức, không để ý tới Đại Boss đang nộ hỏa công tâm, Tịnh Nhi chăm chú đọc báo.

Theo nguồn tin hiện có thì Tuyết Tuyết đã tự sát cách đây một ngày, song bởi vì cô nói muốn nghỉ ngơi nên trợ lí không dám tự ý tới làm phiền. Lại thêm hôm nay mới có lịch của người dọn dẹp nên thi thể của cô mới được phát hiện. Nếu không sợ để thêm một vài ngày nữa thì thật sự lo lắng vẻ bề ngoài của Tuyết Tuyết sẽ không thể giữ được nữa. Thay vào đó sẽ là một cái xác đang trong quá trình phân hủy đầy dòi bọ lúc nhúc.

Tuyết Tuyết sử dụng cách tự sát êm dịu nhất, chính là uống thuốc ngủ. Cảnh sát tìm thấy trong nhà cô có rất nhiều lọ thuốc ngủ rỗng ruột bị giấu trong một chiếc thùng xốp, lại tìm được trên bàn bức thư tuyệt mệnh. Vậy là vụ này rất nhanh được khép hồ sơ, thay vào đó là sự chia buồn và nuối tiếc của rất nhiều khán giả. Ai cũng buồn thương thay cho một minh tinh tài hoa lại xinh đẹp.

Cô nhíu mày không dám tin tưởng, ngày hôm trước là ngày vừa đóng máy quay, cũng là lúc mọi thứ đại công cáo thành chỉ chờ thành quả. Tại sao cả quá trình quay phim dài dằng dặc lại mệt mỏi cô ta không tự sát, sau khi xong xuôi cả rồi lại quyết tâm ra đi? Phía sau chuyện này chắc chắn có gì đó mờ ám!

Thần.. Thần sẽ không nhúng tay vào chuyện giết người chứ?

Nhưng cớ gì anh ấy phải giết cô ta? Cô ta và cô ngoài vụ bắt nạt cỏn con trong trường quay thì hoàn toàn không còn khúc mắc, hơn nữa cô ta cũng đã xin lỗi cô rất thành khẩn rồi mà.

Chậc, cảnh sát tìm thấy thư tuyệt mệnh rồi! Không có liên quan gì tới Thần hết! Cô tự dưng nhạy cảm qúa như vậy là thế nào?

“Chuyện này em chưa biết sao?” Đại Thần chỉnh lại thái độ, nghiêm túc đưa tay tháo một cúc áo trên cổ áo ngủ, cảnh xuân vô ý hiện ra trước mắt Tịnh Nhi “Lý tổng đã thông báo với anh từ chiều!”

“Anh biết sao không nói với em?” Cớ gì Lý tổng lại nói cùng Thần chứ? Anh ấy đâu liên quan gì với vụ này?

“Chỉ là nói chuyện điện thoại, cậu ta than thở có một minh tinh tự sát, trước khi chết còn viết thư tuyệt mệnh nói bậy..” Đại Thần nhanh chóng giải quyết nghi ngờ trong lòng cô “Anh chỉ hỏi qua loa cho xong, dù sao chuyện này cũng không quan trọng!”

“…”


“Hơn nữa nếu thực sự hỏi han Lý tổng sẽ nói rất nhiều!” Anh mỉm cười vuốt nhẹ mái tóc đã có chút dài của Tịnh Nhi “Yêu anh không?”

“Hả?” Đang nói chuyện gì mà nhảy chủ đề ác thế má??

“Nói đi, yêu anh không?” Đại Thần cố chấp vẫn tiếp tục hỏi. Tịnh Nhi ngây ngẩn nhìn anh bá đạo chèn ép cằm của mình, gật đầu thay cho câu trả lời. Anh cúi người hôn nhẹ lên trán cô một cái, ảm đạm “Yêu anh nhưng vẫn cứ nghi ngờ anh, vẫn luôn luôn giấu những suy nghĩ đó ở riêng trong lòng!”

“Em..”

“Sau này không cho phép em làm như vậy nữa!” Đại Thần nhăn mũi hừ nhẹ “Nếu không nhất định sẽ phạt em thật nặng!”

*

Angle dạo này đang phát triển theo hướng ngôi sao đa tài nên hầu như chuyện gì cô cũng nhúng tayvào một chút. Từ sàn catwalk đến phim trường, thậm chí lấn sân sang âm nhạc, mĩ thuật.. gì đó đều có thể thấy cái tên Angle nổi bần bật. Trợ lí của cô là Ken, anh chàng này mang trong mình tất cả thế mạnh của một người đồng tính vừa tinh tế lại thông minh, có thể bao quát đến những vấn đề nhỏ nhặt không ai ngờ tới nhất. Ken giúp cô lợi dụng tên tuổi đẹp đã được công nhận từ trước, sau đó tiếp tục vun đắp thêm khi qua thị trường mới. Vậy nên song song với những hoạt động trong giới showbiz, Ken chú trọng nhất đưa cô đi làm từ thiện ở những vùng xa xôi hẻo lánh hoặc những nhà trẻ tồi tàn nhất.

Làm từ thiện lâu sẽ sinh ra cảm giác thú vị, mặc dù đám trẻ con trong cô nhi viện nhìn thấy cô lần nào cũng sợ sệt không dám tiến lên nhưng Angle cũng không chán ghét. Thật ra cô cũng ngại chúng sẽ làm bẩn bộ quần áo cô tỉ mỉ chọn mặc, nhưng nếu bọn chúng muốn tiến lên kéo cô cùng chơi.. có lẽ cô sẽ vui vẻ đồng ý.

Đáng tiếc, suy nghĩ đó của Angle sẽ chẳng bao giờ biến được thành sự thật, bởi lần nào trước khi đi làm từ thiện Ken cũng đã lo liệu xong xuôi rồi. Anh ta đi trước sắp xếp, nói Angle chán ghét người khác đụng chạm nên hành động ôm hôn gì đó không-thể-có!

Những chủ cô nhi viện hoặc người nghèo chỉ mong có người giúp đỡ, để họ xuất chút tiền bạc, yêu cầu không đụng chạm đơn giản đó họ làm được, làm tốt nữa là đằng khác!

Vậy là với tần suất tham gia sự kiện, làm từ thiện.. dày đặc như vậy tên tuổi của Angle ở xứ này lên nhanh như diều gặp gió. Hầu như hôm nào cô mở trang nhất của báo chí ra xem đều thấy tên mình chễm chệ trên đó. Vâng, là hầu như chứ không phải tất cả, vì hôm nay, lần đầu tiên tất cả các báo đều không nhắc đến tên cô!


Nghiến răng đọc qua một lượt những đầu báo nổi tiếng, bởi hôm nay có rất nhiều tin hot nên sự kiện cô vất vả rời xa thành phố, xa Đại Thần đi làm từ thiện cũng không ai thèm nhắc đến.

Tin tức đầu tiên là về chuyện một vị thương nhân nào đó đứng đầu tập đoàn MM số 1 thế giới qua đời, sau đó là chuyện con cái ông ta đứng ra tranh giành gia sản, chỉ sau một đêm đã máu huyết lênh láng, tốn sức chín trâu hai hổ mới tìm thấy người thừa kế chính thức – Con trai thứ Xuân An!

Tin tức thứ hai là chuyện về tập đoàn Lưu thị nào đó rất nổi danh trong nước đột ngột phá sản. Nghe nói là có liên quan đến chuyện vị thương nhân số 1 thế giới kia qua đời. Nhà báo còn đoán già đoán non, thực chất con rể của tổng giám đốc Lưu Khải có mối thù với MM nên quyết tâm thâu tóm toàn bộ tập đoàn lớn trong nước hòng đấu lại với MM. Có điều MM đứng đầu thế giới đấy, một tập đoàn quy mô trong nước có thể ganh được sao? Con rể của Lưu Khải cũng rất thông minh, biết tự lượng sức mình. Đã vậy ông trời đúng lúc này còn khiến cho tổng giám đốc MM lên cơn đau tim mà chết, người thừa kế chính thức còn chưa có.

Nhân lúc MM loạn thành một đoàn, Lưu thị thừa cơ chọc phá hòng chèn ép MM rối luôn. Đáng tiếc người thừa kế MM thống nhất giang sơn trong một đêm lại có thể ngu ngốc sao? Anh ta chỉ mất một thời gian ngắn đã sắp xếp xong thù trong, dẹp luôn giặc ngoài, đánh cho Lưu thị phá sản thảm khốc!

Tin tức thứ ba chính là việc nữ chính trong bộ phim của Hạo Khánh tự sát! Con ngu ngốc, diễn xong bộ phim này ít nhất danh tiếng cũng tăng cấp vù vù, vậy mà không muốn sống hưởng thụ, chết cho vui cơ?

*Reennnngggg!!

Tiếng điện thoại đột ngột vang lên làm Angle vốn đã không vui lại càng khó chịu. Cô ném toàn bộ báo trên bàn vào thùng rác, cầm máy lên xem mới phát hiện thì ra là bố già gọi. Bĩu môi một cái, thương hại bố già lệch múi giờ với mình, đêm khuya không ngủ còn quan tâm gọi điện, cô nhấc máy ngọt ngào: “Papa, có chuyện gì vậy?”

Đầu dây bên kia truyền đến những trận ồn ào, loa điện thoại dường như ở gần nguồn sóng âm nào đó, rè rè từng tiếng: “Angle à? Con trở về đi!”

“Tại sao chứ?” Angle bất mãn, lần nào gọi cũng là nói vấn đề này, bố già không chán chứ cô thì chán lắm rồi! “Bố à, bố lại lẩn thẩn gì rồi? Con ở đây sự nghiệp đang lên, không thể về!”

“Bố đang thiếu nhân sự, bên này đang rất nguy hiểm, con ở đó ta không yên tâm!” Bố già thở dài, con bé này từ nhỏ đã được cả hai vợ chồng ông chiều hư, bây giờ có muốn chỉnh cũng đã muộn rồi “Hơn nữa không chỉ có sự đe dọa từ các bang phái đối nghịch, ta nghe nói bên đó còn một vụ thảm sát hàng loạt đang bế tắc!”


“Thông tin của bố cũng thật nhạy..” Angle nhún vai, chuyện thảm án đó hôm nào cũng có đưa tin, mỗi lần đưa tin là một lần tìm thấy nạn nhân mới. Đáng buồn chính là bao nhiêu nạn nhân được phát hiện, nhưng một chút manh mối, một chút sơ hở của thủ phạm cũng không ai bắt được hết!

“Có vẻ đây là vụ cuối cùng ta tham gia..” Bố già nhỏ giọng khuyên “Lần này kẻ đối nghịch rất nguy hiểm, hắn đã thâu tóm xong thị trường kinh tế rồi nên quyết tâm thu luôn hắc đạo!”

“Thâu tóm kinh tế? Không phải MM kia đấy chứ? Mà thôi.. Chuyện của bố tự giải quyết đi!” Angle chán nản phẩy tay “Người ở bên này có vài người bố đưa về đi, con tự thuê vài vệ sĩ là được rồi!”

“Đưa hết người cạnh con về cũng vẫn thiếu trợ thủ, con về làm quân sư cho ta đi..”

“Không về! Con không tài thế đâu!” Angle quả quyết, ông già nhà mình từ bao giờ lại dai như đỉa thế này? “À.. Thiếu nhân lực? Con có cách này, bố muốn nghe không?”

“Nói!”

“Chính là vậy.. Con rể Thần của bố có rất nhiều đàn em đó nha..”

*

Dạ tiệc công bố phim chính thức lên sóng vẫn được tổ chức mặc kệ nữ chính có chết hay không. Ngày hôm đó sau khi trải qua hàng loạt sự săn đón của các báo lớn nhỏ, cuối cùng Tịnh Nhi cũng có thể ngồi yên trên hàng ghế khách mời danh dự. Bữa tiệc hôm nay được tổ chức ở đại sảnh của Bảo Bối, mục đích của nó chính là tuyên bố khép máy, chuẩn bị đưa phim ra mắt chính thức.

Cô ngồi kế bên Hạo Khánh, ghế ở cạnh trống trơn vì boss lớn nhà ta đã được điều lên sân khấu phát biểu. Cách bàn cô ngồi không xa chính là đôi cẩu nam nữ.. ực, hai vợ chồng bạn Lý tổng – Tiểu Ngọc. Có vẻ em bé trong bụng Tiểu Ngọc đã khá lớn rồi, xem bụng cô nàng bự chà bá thế kia cơ mà. Không biết mang thai cảm giác thế nào ta? Hình như rất khó chịu, vì cô để ý thấy Tiểu Ngọc liên tiếp cằn nhằn gây sức ép với Lý tổng. Còn bạn nữ vương thụ của chúng ta lúc này dường như lột xác.. lột xác thành người khác! Hoàn toàn hóa thân thành trung khuyển rồi, thê nô tới mức hận không thể dâng toàn bộ thế giới cho vợ mình!

Thấy người nay cười, đâu hay người xưa khóc.. Ây, nói người xưa cũng không phải, vì vốn ngay từ đầu Lý tổng cũng đâu yêu thích Thanh Thúy, chỉ đơn giản muốn nâng đỡ người ta thôi mà. Có điều ngày hôm đó Thanh Thúy đứng ra giải thích giúp Lý tổng đã khắc sâu vào đầu Tịnh Nhi một ý niệm: Nữ chính nhà mình chết mê người ta! Đáng tiếc lúc này Lý tổng đã vợ con đầy đủ, người ôm mối tình đơn phương là Thanh Thúy cũng chỉ có thể ngồi bên cạnh, dùng kĩ thuật diễn mà che giấu sự ghen tị trong lòng.

“Hừ, bỗng dưng lại chết, đúng là muốn phá hoại!” Suy nghĩ miên man của Tịnh Nhi bị câu mắng lạnh băng của người bên cạnh cắt đứt. Cô không nhìn sang nhưng cũng tưởng tượng ra được vẻ mặt hung thần ác liệt của vị đạo diễn trẻ khắt khe này.

“Người cũng đã chết, anh nói vậy coi chừng đám phóng viên nghe thấy không hay đâu!” Thanh Thúy ngồi gần đó lập tức nhỏ giọng khuyên bảo. Thực ra cái chết của Tuyết Tuyết rơi trúng vào thời điểm này lại là điều rất tốt, đem lợi ích đến cho không ít người.


Thứ nhất chính là Hạo Khánh và bộ phim anh ta mới làm xong xuôi, tự dưng không cần tốn tiền cũng có người hảo tâm PR giùm. Thậm chí một số đài truyền hình hoặc kênh radio vì tăng hiệu suất người theo dõi đài mà không từ thủ đoạn, tin tức gì đó hot hot một chút liền được lên sóng! Đã đưa tin về cái chết của Tuyết Tuyết rồi thì làm sao có thể bỏ qua những nét chính trong sự nghiệp của cô, và hiển nhiên bộ phim của Hạo Khánh sẽ được nhắc tới..

Tiếp theo chính là biên kịch kiêm tác giả trẻ Tịnh Nhi ở phía bên kia. Một khi bộ phim trở nên sáng giá, được người ta chú ý thì tự nhiên kẻ sáng tác ra nguyên bản cũng được chú ý theo. Ai nấy đều từng phút từng giây dõi theo bước đi của cô ta, chỉ cần phía cô ta có động tĩnh đều được đưa lên báo ngay! Lập! Tức!

Nghe nói vừa hôm trước Tịnh Nhi xuất bản thêm một bộ truyện ngắn, hôm sau nó đã được bầu chọn là cuốn sách của năm, bestseller.. linh tinh gì đó.

Ây, nhiều khi tài năng thôi chưa đủ, còn cần cả may mắn nữa biết không?

Và tiếp theo, người nghiễm nhiên được hưởng lợi ích lớn nhất từ cái chết của Tuyết Tuyết chính là cô! Diễn viên chính diễn rất tốt, nhưng tốt thì sao chứ? Người ta không thể cứ mãi ngợi ca người đã khuất mà phủ nhận người đang sống được. Thanh Thúy là nữ số 2 trong phim, diễn xuất của cô không tệ, vẻ ngoài xinh đẹp thanh thuần như thiên tiên càng dễ dàng làm chúng sinh điên đảo. Lại thêm Hạo Khánh nâng đỡ phía sau nên ngay khi trailer ra mắt Thanh Thúy đã kiếm được hàng loạt hợp đồng, thậm chí nữ chính phim dài tập cũng có mấy cái..

“Muốn nghe thì cứ nghe..” Hạo Khánh cười khẩy “Nhưng nghe xong đố đứa nào dám bép xép cái gì đấy, thử hé răng xem nhất định sẽ bị SM và Bảo Bối cho ăn đủ!”

“Hmm?”

“Em không biết sao?” Hạo Khánh tròn mắt ngạc nhiên, anh vốn rất xa cách đó, có điều Thanh Thúy này rất thức thời, có thể nói là cô gái thông minh biết tiến thoái nhất anh từng gặp. Và với người như vậy, yêu thích là tình cảm dĩ nhiên phải có “Về chuyện vì sao có nhắc đến chuyện Tuyết Tuyết viết thư tuyệt mệnh mà không ai dám công bố nội dung của nó là gì ấy?”

“Em không biết!” Thanh Thúy thành thật trả lời “Chẳng lẽ chị ta có nói cái gì không nên nói sao? Sau đó nên SM và Bảo Bối mới ra sức bưng bít?”

“Đúng vậy!” Hạo Khánh gật đầu tán dương, mới gợi ý một chút đã đoán ra sạch sẽ, tốt lắm! “Chính là vậy.. Cô ta nói công việc quá áp lực, rồi đổ lỗi cho trường quay, cho đạo diễn, cho người trong đoàn.. chèn ép cô ta! Mẹ kiếp, thế không phải muốn hại danh tiếng bộ phim đi xuống thì là gì?”

“Anh nhỏ tiếng một chút..”

Tịnh Nhi nhướn lông mày suy ngẫm một chút, sau cùng vẫn quyết định tốt nhất những lùm xùm này cô không nghe thì tốt hơn. Nghe xong mắc công về nhà suy nghĩ linh tinh, không ngủ được sẽ làm Đại Thần lo lắng.

Đúng lúc cô quay người đi, phía trên bục Đại Thần cũng đã kết thúc bài diễn văn ngắn của mình. Mọi người trong sảnh vốn đang yên lặng đồng loạt vỗ tay hoan nghênh. Anh chậm rãi bước xuống bục, tiêu sái cười với cô một nụ cười nhẹ như gió thoảng sau đó sải bước đi về chỗ Tịnh Nhi ngồi. Ghế bên cạnh là dành cho anh, thế nhưng anh còn chưa kịp đến thì nó đã bị người khác chiếm lấy. Tịnh Nhi bực bội xoay người nhìn sang, không nhìn thì thôi, nhìn một cái lập tức bị sốc!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.