Người Dấu Yêu

Chương 924


Bạn đang đọc Người Dấu Yêu – Chương 924


Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 924 miễn phí tại Vietwriter.vn.

Hãy tham gia Group của đọc truyện Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************​

Chương 924CÓ PHẢI XẢY RA CHUYỆN GÌ RỒI KHÔNG?!
Tần Bách Duật đang đứng đợi ngoài hành lang vừa thấy cô như vậy lập tức nhíu mày cất bước đi tới.
Nghiên Thời Thất chống một tay lên vách tường, tay còn lại không ngừng đấm ngực mình, trên trán ngày càng thấm nhiều mồ hôi.
“Em có sao không?” Tần Bách Duật bước nhanh tới kéo cô vào lòng mình.
Nghiên Thời Thất mím môi lắc đầu, nhưng giây tiếp theo sắc mặt cô đã thay đổi, vội vàng đẩy Tần Bách Duật ra, che miệng lảo đảo chạy tới nhà vệ sinh.
Lúc này trong hành lang còn có một số phóng viên đang đi quanh quẩn.


Vừa nhìn thấy bóng dáng của Nghiên Thời Thất, bọn họ định đuổi theo nhưng đã bị Trác Hàn cản lại.
Lục Y Huyền thấy cảnh này nhạy bén phát hiện ra vấn đề.

Cô nhìn về phía Tần Bách Duật rồi nói, “Giám đốc Tần, để tôi đi theo xem cô ấy.”
“Làm phiền cô.”
Tần Bách Duật cũng lạnh mặt đi theo về phía nhà vệ sinh.
***
Trong nhà vệ sinh, Nghiên Thời Thất nôn rất dữ dội.
Thật ra trong lúc phỏng vấn, biển đầu nhấp nhô của đám phóng viên đã khiến cô không được thoải mái rồi.
Lại thêm nhiệt độ trong hội trường rất cao, cùng với đủ loại mùi nước hoa tỏa ra xung quanh khiến cô phải chịu đựng lắm mới đợi đến khi phỏng vấn kết thúc.

Cho nên lúc này cô đã nôn tháo nôn thốc mà vẫn còn thấy buồn nôn.
Đây là lần đầu cô nôn nghén.
Nghiên Thời Thất khuỵu chân xuống đất, tròng mắt đỏ ngầu, người mất sức, lại đổ rất nhiều mồ hôi.
“Cô Nghiên, cô có ổn không?” Ngoài cửa truyền tới tiếng của Lục Y Huyền.
Nghiên Thời Thất lẩm bẩm một tiếng xem như trả lời.
Lục Y Huyền gõ cửa, “Cô mở cửa ra uống nước súc miệng trước đã.”
Trước khi tới nhà vệ sinh, Lục Y Huyền còn cố ý tạt qua hội trường lấy chai nước suối theo.

Cô cũng mơ hồ đoán được tình huống của Nghiên Thời Thất nhưng không dám chắc, cũng không hỏi nhiều.
Nghiên Thời Thất nâng váy lảo đảo đứng dậy, xả nước rồi mới mở cửa ra nhận lấy chai nước suối Lục Y Huyền đưa tới, thều thào nói tiếng cảm ơn nữa.
“Đừng khách sáo.


Cô uống nước trước đi, phóng viên đều bị chặn lại rồi.

Giám đốc Tần đang đợi cô ở bên ngoài, hai người có thể dùng thang máy bên phải hội trường trung tâm rời đi.”
Năm phút sau, Nghiên Thời Thất được Lục Y Huyền đỡ ra khỏi nhà vệ sinh.

Ngoài cửa, Tần Bách Duật đã vô cùng sốt ruột, vừa thấy cô bước ra đã cởi áo vest của mình choàng lên vai cô, ôm lấy cô đi thẳng tới thang máy.
Lục Y Huyền đứng ở phía sau đưa mắt nhìn theo bóng dáng hai người bước vào thang máy mà trong mắt không giấu được sự hâm mộ.
Giám đốc Tần đối xử với Nghiên Thời Thất thật tốt!
Sau lưng có người bước nhanh tới, điện thoại vẫn còn áp sát bên tai, “Được, Giám đốc, tôi sẽ tới hầm xe ngay!”
Là Trác Hàn.
Tầm mắt của hai người chạm vào nhau lúc đứng trước cửa thang máy.
Trác Hàn nhìn thấy Lục Y Huyền thì mắt chợt sáng lên, “Cô Lục!”
“Anh Trác.”
Lục Y Huyền giơ tay ấn nút giữ thang máy cho anh ta rồi mới tránh người sang.
Nhân lúc thang máy còn chưa đi lên, Trác Hàn nhìn cô hỏi một câu thật mờ mịt, “Cô Tư nhà chúng tôi sao rồi?”
“Nôn rất nhiều, nên đưa tới bệnh viện khám thử.


Trước đây tôi cũng bị viêm dạ dày, không dễ chịu chút nào đâu.” Lục Y Huyền nói như vậy làm Trác Hàn nhíu mày.
Cô Tư chắc chắn không phải bị đau dạ dày.
“Cô ấy…”
Do Trác Hàn rời đi cho nên có không ít truyền thông lại chạy theo tới.

Phía sau bọn họ còn có Hàn Vân Đình và Kiều Mục đi theo.
“Nghiên Thời Thất đâu? Đi rồi sao? Ban nãy lúc phỏng vấn sắc mặt cô ấy đã không tốt, còn luôn ôm bụng hít sâu nhiều lần.

Có phải bị gì rồi không?”
Những lời này khiến cho sắc mặt của Hàn Vân Đình và Kiều Mục thay đổi..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.