Người Dấu Yêu

Chương 893


Bạn đang đọc Người Dấu Yêu – Chương 893


Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 893 miễn phí tại Vietwriter.vn.

Hãy tham gia Group của đọc truyện Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************​

Chương 893SẮP THÀNH CÔNG RỒI!
Chạng vạng, Nghiên Thời Thất và Tần Bách Duật về đến Vịnh Lâm Hồ.
Đợi bọn họ vào nhà, đoàn xe ngoài cửa lặng lẽ chạy đi.
Nghiên Thời Thất đứng trong phòng khách, hít thở thật sâu nơi mình xa cách lâu ngày.
Trong không khí không hề có hạt bụi nào.

Dù không có ai ở nhà, chị Lâm cũng quét dọn nhà cửa rất sạch sẽ.

Nghiên Thời Thất đi tới ngồi xuống trước bàn trà, thẳng lưng quay đầu nhìn Tần Bách Duật đang mỉm cười, vỗ vỗ lên vị trí bên cạnh mình.
Tần Bách Duật rảo bước tới ngồi xuống bên cạnh cô, đôi mắt đen thẳm nhìn sâu vào mắt cô, “Mắt lành hẳn rồi hả?”
Cô gật đầu, “Vâng, anh đừng lo, nhìn thấy rõ y như trước đây rồi.”
Cô đoán, nếu mắt của mình lại gặp vấn đề sau khi đã qua tay Thương Lục, thì có khi anh Tư sẽ bay thẳng tới Parma, xách anh ta về đây chữa trị cho cô mất.
Cuộc đời từng có một lần mù, cô càng thêm quý trọng ánh sáng không dễ gì có lại được.
Nghiên Thời Thất cười tủm tỉm dựa lên vai anh, xòe tay ra với anh, “Bây giờ có thể đưa điện thoại cho em được chưa?”
Mắt cô đã khỏi rồi, dù sao anh cũng không thể khống chế thời gian cô sử dụng điện thoại nữa.
“Đừng chơi lâu quá.” Tần Bách Duật lấy điện thoại từ trong túi ra đưa cho cô mà vẫn không yên lòng, dặn dò thêm một câu.
Nghiên Thời Thất gật đầu, “Em biết mà.”
Tần Bách Duật thấy cô nghiêm túc đồng ý thì vuốt tóc cô, nói mình vào phòng sách rồi đi lên tầng trước.
Nghiên Thời Thất nhìn theo bóng lưng anh, rồi cụp mắt xuống nhìn màn hình điện thoại.
Trên WeChat có vài tin nhắn quảng cáo và tin nhắn hỏi thăm của đối tác, hầu hết tin nhắn còn lại đều của Thành Nghiệp Nam.
Bây giờ cô đã trở về, cũng đến lúc bắt tay vào xử lý Thiên Thừa Entertainment rồi.
***
Trong phòng sách, Tần Bách Duật vừa vào phòng liền châm một điếu thuốc.
Anh đứng trước cửa sổ, nhìn ra bóng đêm tối như mực bên ngoài, lấy điện thoại gọi tới một số, “Tình hình thế nào rồi? “ Vietwriter.vn
Trong điện thoại, giọng Mục Nghi thoáng mệt mỏi, “Cậu Tư, dạo này bọn tôi vẫn luôn bám theo Ôn Tri Diên đi lại các quốc gia quanh Malaysia, nhiều ngày rồi mà vẫn không lần ra được tung tích cậu hai Lãnh.

Anh Hoắc bên Interpol cũng không ngừng hỗ trợ tìm kiếm.

Nhưng mà anh ta suy đoán, rất có thể…cậu hai Lãn đã gặp bất trắc.”
Nghe vậy, Tần Bách Duật siết chặt điện thoại, ra lệnh, “Tiếp tục điều tra.


Sống phải thấy người, chết phải thấy xác.”
“Vâng.”
Lãnh Dịch Diêm đã mất tích gần hai tuần lễ, vậy mà Ôn Tri Diên lại không có bất kì động thái nào.
Tình hình này rất không bình thường.
“Lãnh Dịch Trì đâu? Vẫn còn ở Malaysia?”
Mục Nghi hắng giọng, “Không, anh ấy về nước từ tuần trước rồi, nhưng cứ cách mấy tiếng lại gọi cho tôi một lần.

Nhà họ Lãnh cũng đã cử người sang đây.”
“Điều tra thêm một tuần nữa.

Nếu vẫn không tìm được Lãnh Dịch Diêm thì nghĩ cách đưa Ôn Tri Diên về nước.”
“Tôi biết rồi!”
Giờ bọn họ đã quay về, không thể tiếp tục thả trôi chuyện Ôn Tri Diên được nữa.
Lãnh Dịch Diêm mất tích quá đột ngột, ngay cả đám Mục Nghi cũng không điều tra được tung tích.
Nếu là ở trong nước, đương nhiên sẽ không xảy ra chuyện này.
Nhưng Lãnh Dịch Diêm lại mất tích trong lãnh thổ Malaysia.


Trong khi Malaysia là quốc gia du lịch, lượng khách lưu động cực lớn.
Malaysia vốn là một khu vực có nhiều rủi ro.

Những kênh điều tra tắt của Mục Nghi chắc chắn sẽ phải chịu nhiều hạn chế và cản trở.
Hiện nay, an toàn của Lãnh Dịch Diêm mới là chuyện đáng lo lắng nhất.
Tần Bách Duật cúp máy, cầm điện thoại, chắp tay sau lưng đứng trước cửa sổ.
Lúc này, điện thoại rung lên.

Anh cầm điện thoại lên xem, là tin nhắn WeChat của Trác Hàn.
[Hàn Hàn]: Tổng Giám đốc, sắp thành công rồi! [Hình ảnh].


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.