Người đã rung động

Chương 26


Bạn đang đọc Người đã rung động – Chương 26:

 
Edit: Hanna
 
Anh tắt đèn, người con gái nằm trên giường lớn mềm mại, váy màu lam nhạt bị tốc lên lộ ra cặp đùi vừa thẳng vừa trắng nõn, quả thật khiến người ta muốn ngừng mà không được.
 
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mạnh Duật Đường cởi áo thun màu đen ra, lộ ra cơ ngực rắn chắc hữu lực, may mắn bình thường anh chăm vận động, anh phủ lên người Trì Khê, tay chống hai bên sườn cô, nghiêm túc quan sát người con gái phía dưới, từ đầu đến cuối, từ sợi tóc đến mũi chân, Mạnh Duật Đường phát hiện mỗi một chỗ đều cực kì phù hợp với khẩu vị của anh.
 
Chỉ một cái chớp mắt, Mạnh Duật Đường cảm thấy chính mình thật sự luân hãm, bị nhan sắc xinh đẹp của cô gái phía dưới tóm chặt gắt gao. Cô mặc váy hai dây, đầu vai trơn bóng trắng sáng lên, Mạnh Duật Đường nắm cằm cô, nâng lên rồi hôn xuống, anh mút lấy môi dưới của cô, rất giống vị hoa hồng.
 
Trì Khê ý thức mờ hồ, bị người hôn môi, hai cánh tay trắng nõn mềm mại như tơ lụa ôm lấy cổ Mạnh Duật Đường, cô hé miệng, đầu lưỡi đưa ra, Mạnh Duật Đường quấn lấy lưỡi cô, nuốt vào mật ngọt trong miệng cô. Tay thăm dò đi xuống, hai chân ẩm ướt, tay Mạnh Duật Đường chen vào giữa hai chân cô, nhẹ nhàng xoa nắn.
 
“Ưm…” Trì Khê bị cảm giác này làm cho không thoải mái, cô vặn vẹo thân thể, muốn chạy trốn, Mạnh Duật Đường đưa tay lên trên, kéo rớt miếng dán ngực của cô, Trì Khê bị đau mắng ra tiếng.
 

“Làm đau em à?” Anh luống cuống không biết phải làm sao, anh bị cách làm thô bạo của mình làm cho ngượng ngùng.
 
Trì Khê mê mang nhìn anh, giống như xác nhận lại điều gì: “Anh sẽ không làm tổn thương tôi chứ?”
 
Mạnh Duật Đường không hiểu nguyên do vì sao cô hỏi điều này, mặc dù trong lòng chợt lạnh nhưng mồ hôi chảy ròng ròng bên ngoài, càng đừng nói tới dục vọng phát tiết cực nóng bên dưới.
 
“Trì Khê, tôi thề, tôi sẽ không tổn thương em.” Mạnh Duật Đường xoa đầu cô.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Mặc dù anh là tên khốn trong miệng người đời, nhưng trước kia chưa từng trải qua việc cá nước thân mật này, không có người nào có thể giống như Trì Khê, liếc mắt một cái đã khiến anh không thể ngăn cản ý nghĩ muốn tới gần cô, cho dù cô là cục đá rất khó để sưởi ấm. 
 
Cô giống như nhận được câu trả lời hợp ý, tay nắm lấy làn váy mỏng, cuốn lên trên, chủ động cởi ra lớp vải dệt trên người.
 
Mạnh Duật Đường cảm thấy có một dòng khí nóng nhảy lên đầu óc của mình, đôi mắt giống như con báo hung mãnh lại nóng rực.
 
Trì Khê bị ánh mắt sáng quắc của anh nhìn chăm chú, tay khoanh trước ngực, ép hai bên nhũ thịt tạo thành rãnh sâu, cô không phải loại người có bộ ngực to hoành tráng nhưng hình dạng rất đẹp, trắng mịn như đậu hũ.
 
“Mẹ nó, em là yêu tinh à?”
 
Mạnh Duật Đường gấp không thể chờ mà ngậm lấy nhũ thịt của cô, Trì Khê bị động tác bất thình lình động làm cho hoảng sợ, muốn tránh theo bản năng như Mạnh Duật Đường giữ chặt nhũ thịt trắng bóng của cô, hút toàn bộ vào trong miệng.
 
Nhũ thịt mềm mại như bánh mì, mùi hương nồng đậm, chọc cho Mạnh Duật Đường nhịn không được mà cắn một ngụm.
 

“A……” Cô bị cắn tới hơi đau.
 
Hai tay nắm lấy nhũ thịt không quá lớn của cô, miệng liếm mút ngon ngọt, đầu lưỡi không ngừng xoay tròn để lại lớp chất lỏng trong suốt.
 
Trì Khê cảm thấy trên người mình như có núi lửa dục vọng bùng lên, tìm không thấy lối ra, cô bị thiêu đốt không ngừng, hai tay nắm chặt ga trải giường, cắn chặt môi.
 
“Trì Khê, thả lỏng một chút.”
 
Mạnh Duật Đường thành thạo cởi ra quần áo trên người, côn thịt như dã thú bị nhốt, lập tức lao ra nhà giam.
 
Trì Khê bị  côn thịt đỏ tím dữ tợn chọc cho ướt dầm dề, anh vừa muốn cắm vào thì người con gái bên dưới nhỏ giọng khóc thút thít.
 
“Làm sao vậy?” Mạnh Duật Đường dừng lại động tác muốn cắm vào, cúi đầu liếm nước mắt, là chua xót.
 
“Không có gì.”
 

“Vậy anh tiếp tục nhé?” Anh hỏi một cách chần chờ đắn đo, nhưng tên đã lên cung mà không bắn thì không có khả năng.
 
Anh nắm lên cổ tay trắng nõn của cô như gông cùm xiềng xích, Mạnh Duật Đường phát hiện trên cổ tay cô có một vết sẹo, anh dừng một chút, nhưng không nghĩ nhiều, tiếp tục giữ chặt cổ tay của cô rồi khóa lên đỉnh đầu.
 
Côn thịt thẳng tắp đâm vào trong, Trì Khê run rẩy cả người, cảm giác trong ác mộng đã trở lại, cô vẫn không thể tiếp thu.
 
Mạnh Duật Đường thọc vào rút ra vài cái, cũng phát hiện điều khác thường, Trì Khê cắn môi, không lên tiếng, thân thể bị Mạnh Duật Đường cắm vào, đối với cô mà nói, không hề có khoái cảm đáng nói.
 
Mạnh Duật Đường cảm thấy lần phiên vân phúc vũ này thật sự quá gian nan, cô không hề đón ý nói hùa, cũng không cự tuyệt, khiến anh bước đi gian nan.
 
Cuối cùng, anh cũng cảm thấy không thú vị, rút ra côn thịt cứng rắn như sắt thép, tự mình vuốt ve lên xuống vài cái, bắn ra ngoài.
 
Trì Khê đã sớm ngất đi, vốn dĩ cô uống say, ý thức không quá tỉnh táo, ánh mắt của Mạnh Duật Đường tối lại, hốc mắt trũng sâu xuống, miệng mím thành một đường thẳng, anh châm điếu thuốc, hít hít, tâm tình bực bội mà ném đi. Trì Khê, chắc chắn đang kháng cự làm tình với anh, một loại cảm giác vô lực dần dần dâng lên.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.