Người đã rung động

Chương 23


Bạn đang đọc Người đã rung động – Chương 23:

 
Edit: Khánh Nhi
 
“Trì Khê, em mở Weibo ra xem đi!! Nhanh lên!” Mới sáng sớm, Trì Khê đã nhận được điện thoại của Khương Tĩnh, Khương Tĩnh ở đầu bên kia gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng.
 
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trì Khê lười biếng duỗi duỗi eo nhỏ, khuôn mặt của cô trải qua mấy ngày tĩnh dưỡng, đã tốt rồi, cô uống một ngụm nước mơ chua, nước mơ chua là nước uống cô yêu thích nhất, chất lỏng chua chua ngọt ngọt len nhập vào cổ họng, thoải mái thanh mát mà không ngấy.
 
Cô mở Weibo ra, trên bảng hot search là # Nữ tinh minh họ C đánh người tại phim trường, tính kế người khác, bãi công không đóng phim, tố chất cực kỳ kém #
 
Đầu ngón tay Trì Khê cầm chai nước mơ chua, cô ngồi xếp bằng ngồi.
 
Một cái tay khác lướt xuống dưới, tất cả bình luận đều là mắng cô, đầu năm nay, đen viết thành trắng. Thật thú vị!
 

“Vốn đã biết, bình hoa như cô ta không bình thường, xem bộ dáng hồ ly tinh của cô ta xem, còn động tay đánh người, tố chất thấp hèn!”
 
“Loại người này còn diễn cái gì mà diễn chứ!”
“Trời ạ, biết người biết mặt nhưng không biết lòng, uổng công tôi trước kia còn rất thích cô ta.”
 
Cô đọc mấy bình luận, từ ngữ vẫn còn tính là rất nhẹ nhàng, góc chụp của paparazzi chọn rất khá, thoạt nhìn giống như thật sự là Trì Khê đang khi dễ Giang Vi.
 
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hơn nữa còn có thuỷ quân ác ý công kích, ngay cả cô là người trong cuộc cũng thiếu chút nữa đã tin là sự thật rồi.
 
Cô ném di động xuống, nằm trên sô pha mềm mại, đột nhiên chuông cửa vang lên, Trì Khê mang dép lê vào, dưới đôi dép lê là bàn chân trắng nõn tinh tế.
 
“Trì Khê, em nói phải làm sao bây giờ!! Thật vất vả chị mới nâng em lên được như vậy, bây giờ tất cả đều sụp đỗ”
 
Khương Tĩnh là một người phụ nữ mạnh mẽ điển hình, một thân trang phục công sở màu đen, khí chất mạnh mẽ.
 
Nghệ sĩ dưới tay cô mỗi người đều tốn công sức rất ít, duy nhất Trì Khê, là người có thể đi gây chuyện cho cô xử lý.
 
Mấy lần trước nhà làm phim thiếu chút nữa đã quấy rầy cô, cô đem người ta đánh đến đầu sưng thành đầu heo, cuối cùng vẫn là nhờ cô đi cầu xin, người ta mới không so đo.
 
Nói cô ngoan cũng coi như ngoan, đóng phim cho tốt, rèn luyện kỹ thuật diễn cho tốt, mọi người đều coi cô là bình hoa, đó cũng là bởi vì cô lớn lên thật sự rất đẹp, có loại hương vị phục cổ cảng tinh, phong tình vạn chủng.
 
Lam Nha cúi đầu đi theo sau Khương Tĩnh, cô nhóc giống như một đứa bé làm sai chuyện, cúi đầu, không dám nói lời nào.
 

Trì Khê nhìn cô nhóc chớp chớp mắt, thổi huýt sáo: “Tiểu Nha, tủ lạnh có uống, tự mình đi lấy đi.”
 
Khương Tĩnh bị thái độ không đứng đắn này của cô chọc giận, cô ném chiếc túi đắt tiền ên sô pha: “Em tốt nhất ngẫm lại bây giờ nên làm cái gì cho chị? Em cũng không nhìn xem sau lưng Giang Vi là ai, vị phó đạo diễn kia ở trong vòng giải trí này vẫn rất có thế lực.”
 
Đầu ngón chân của Trì Khê câu lấy dép lê, đung đưa lay động, nói: “Khương tỷ, dựa vào cái gì bắt em phải xin lỗi, là cô ta nhờ vào đóng phim mà ngụy trang đánh em, người chịu ủy khuất là em.”
 
“Em không nói xin lỗi, đến lúc đó em sẽ bị bôi đen thảm hại hơn nữa, đầu năm nay anti-fan của em cũng không phải ít,  bạo lực internet có thể làm phá hủy một người. Sau này ở cái trong vòng này càng không có nơi dừng chân.”
 
Xác thật, giới giải trí chính là như vậy, đổi mới quá nhanh, nếu cô bởi vì chuyện này mà bị công ty đóng băng, có khả năng kết quả cuối cùng đó là chính cô thân bại danh liệt.
 
Khương Tĩnh đột nhiên trở nên rất nghiêm túc, bình thường cô ấy là một người hiền hoà, đối đãi với nghệ sĩ rất tốt.
 
Tận đáy lòng Khương Tĩnh cũng rất đau lòng cho Trì Khê: “Trì Khê à, chị biết em ủy khuất, nhưng nếu chuyện này không giải quyết, đối với em có ảnh hưởng quá lớn, chị nghe Lam Nha nói, lức ở phim trường, Mạnh Duật Đường đi xem qua em sao?”
 
“Vâng, anh ta đưa thuốc cho em.”
 
“Em phải ôm chặt cái đùi này, Mạnh Duật Đường không chỉ có thế lực của Cố gia, còn là con trai của chủ tịch Mạnh. Tiểu Mạnh tổng này chị thấy không tồi, nếu không em thử phát triển xem sao?”

 
“Trì Khê, em còn muốn trở lại những ngày tháng như trước sao? Cái vòng này quá phức tạp, chị biết em vẫn luôn khinh thường những người hay lục đục với nhau, nhưng có đôi khi chúng ta thật sự không thể không yếu thế.”
 
Tay Trì Khê nắm chặt váy ngủ, váy ngủ mềm mại bị cô  nắm ra nếp gấp, trong lòng bàn tay đều là mồ hôi, cái loại cuộc sống này, bao lâu rồi cô không nghĩ tới, cuộc sống như ác mộng này, cô không muốn lại gặp phải một lần nữa.
 
“Về Mạnh Duật Đường kia, Trì Khê, em cũng nên suy xét cho chính ngươi, mặc kệ là xuất phát từ tình cảm hay là tìm chỗ dựa, Mạnh Duật Đường sẽ là một lựa chọn tốt nhất.”
 
Trì Khê ngẩng đầu nhìn cô, đáy mắt quật cường cùng mệt mỏi, Khương Tĩnh nhìn thấy mà có chút đau lòng, cô nói, “Xin lỗi như thế nào?”
“Hôm sau sẽ có một bữa tiệc, Giang Vi cũng sẽ đến đó, đến lúc đó em cũng đến đi, nhìn xem có thể giảng hòa hay không, để cô ta phát Weibo làm sáng tỏ chuyện này.”
 
“Được, em xin lỗi” Trì Khê thỏa hiệp.
 
Làm trong giới giải trí này luôn luôn là thân bất do kỷ, Trì Khê hiểu sâu đạo lý này, nên thỏa hiệp liền thỏa hiệp, tránh làm cho làm tổn hại cả hai bên.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.