Bạn đang đọc Người Con Gái Đến Từ Bóng Tối: Chương 8 Quán ăn Rubic và hai gã côn đồ.
Chương 2 : Sự Xuất Hiện Không Mong Muốn
Chập 8: Quán ăn Rubic và hai gã côn đồ.
– Mọi người nhanh tay lên, anh kia cẩn thận cái đó giùm tôi với._Tiếng nói thúc dục của Phạm Tiên.
– Tiên ơi! Mi cứ từ từ, đâu cần vội làm gì?_Giang bật cười nói.
– Hi. Vì ta nóng lòng muốn xem, quán ăn thành nơi tổ chức lễ đính hôn ra sao thôi mà. _Phạm Tiên nháy mắt với Giang.( chắc mn cũng đoán ai sắp lấy ck rồi đúng k? )
Trong vòng chưa đầy 2 tiếng đồng hồ, dưới sự chỉ huy của Phạm Tiên, mọi thứ đã xong đâu đấy, từ bàn ghế bọc vải trắng với chiếc nơ hồng, bậc thềm đều được trang hoàng lộng lẫy, trên sân khấu dải dây ruy băng đỏ, hồng , trắng lộng vào nhau, backdrop hoa giấy hình trái tim trên tường kèm theo những dòng chữ xinh xinh được treo lên, những bóng đèn led đủ màu sắc , tấm thảm đỏ trải dài từ ngoài đén tận nơi tổ chức lễ đính hôn, dọc hai bên là lãng hoa hồng trắng đỏ, tường trang trí theo kiểu handmade. Lễ đính hôn sẽ diễn ra vào 7h tối mai, giữa Giang và Minh ( nghĩ đến cũng lãng mạn quá ).
Phạm Tiên cùng Giang đi đến tiệm đồ cưới. Biết bao nhiêu là váy cưới đẹp lộng lẫy khiến hai người phải thối lên : Wao! Đẹp quá!
Tiên đưa giang một chiếc váy cúp trắng dài tới gối : – Ta thấy cái này đẹp nè!
– Không hở quá!_Giang lắc đầu. – Còn cái này_chiếc váy trắng hồng, cổ xéo, nhiều họa tiết , xẻ từ đùi xuống.
– Không, cầu kì quá._Giang nhăn mặt. Một lúc sau cô đã chọn ình bộ váy trắng xòe cổ thuyền, chiết eo dài ngang đầu gối.
– Ế cái đó đẹp quá! Công nhận mi chọn độ đẹp hơn ta. Hi.
– Ta mà lại. Giang cười đắc ý.
Nói xong hai người đi xuống phố định đi mua một vài thứ cần thiết. “Ậm” Phạm Tiên va phải hai người đàn ông to con vạm vỡ khiến vai cô đau.
– Các người đi đứng kêu gì thế? Không có mắt à_PT tức giận quát.
– Con điên này! Hôm nay mày đụng phải tao thì mày chết chắc. Vừa nói hắn vừa cầm tay PT đang chừng giựt ngược xuống—> hắn muốn bẻ gãy tay cô.
Đúng lúc đó Giang xông tới: Dừng lại! Ông chú, tha lỗi cho con bạn tôi, nó không cố ý đâu.
Hắn buông tay Tiên ra, nhìn Giang sững sờ, lúc đó Giang kéo tay Tiên hai đứa cùng chạy thục mạng hòa vào dòng người trên phố, biến mất.
Gã đàn ông kia lên tiếng : – Mày sao vậy, sao tự nhiên tha cho ả?
Hắn nhíu mày ra sức chạy, dí theo Giang và Tiên, gã đàn ông kia ngơ ngác cũng chạy theo. Một cuộc rượt đuổi định mệnh đã xãy ra.