Bạn đang đọc Người Con Gái Đến Từ Bóng Tối: Chương 10 Sát Khí.
Chập 10: Sát Khí.
Police Station lúc 6h30 sáng. Những người làm việc ở đây xem ra rất bận rộn, họ đi lại vội vã, có khi cong chân chạy, có người ôm sắp tài liệu trên tay, có người cầm túi đựng tang vật , túi làm từ nilong trong suốt, nên nhìn thấy được vài thứ bên trong : tóc người, da_biểu bì ( xét nghiệm AND), lấp ló một con dao thái dính máu ( ghê wa . hix ), súng,.. hung khí gây án.
…Ế còn có vài cọc tiền Việt nữa kìa ( lòng tham của m nổi lên rồi 😀 ). Riêng chàng trai trẻ ngồi một góc ôm đầu, có khi còn cầm tóc mình rị mạnh xuống, làm đầu tóc rối bung. Một hành động lặng lẽ đáng sợ.
– Thiếu úy! Anh nên đi nghỉ đi. Nhìn anh bây giờ tệ quá!_Nữ cảnh sát* nhìn chàng trai phía đối diện, vẻ lo lắng.
Anh ta thôi bứt tóc, ngước đôi mắt thâm quầng, buồn bã, cau có trả lời.
– Có thể nghỉ ngơi được sao?_Giọng nói lạnh lùng, pha chút tuyệt vọng.
– Nhưng..anh đã đi tìm cô ấy cả đêm qua rồi? Hơn nữa đã cử người đi tìm rồi…_Vẫn dáng vẻ lo lắng ấy.
– Có phải lục tung cả nước này lên, tôi cũng phải tìm ra cô ấy._Anh kiên định.
Nói xog anh đứng dậy, giựt chiếc nơ trên cổ ra, cởi chiếc áo vest xám bạc quăn lên bàn, độc chỉ còn chiếc áo sơ mi trắng. Để lại nữ ảnh sát với ánh mắt buồn rầu. Vừa bước ra khỏi cửa, có cậu thanh niên chạy rất nhanh và liên tục kêu lên : “- Tránh đường…Làm ơn tránh đường.”_Hắn ( cũng là một cảnh sát ) khựng lại, cúi đầu chào, mồ hôi nhể nhãi, hì hộc thở, cố gắng nói:
– T..hưa…T.h.iế..u…Th..iếu… úy! Bọn em bắt được mấy tên phá đám bữa tiệc tối qua.
Anh lấy tay xách cổ áo cậu ta nói: Ở đâu? Bọn chúng ở đâu?_Có một ánh sáng hi vọng nào đó lé lên trong mắt anh. Cậu ta chỉ tay ra cửa giọng sợ sệt run run, – Ở…đằng kia!.
Anh nhìn ra, rồi từ từ thả tay ra khỏi cổ áo cậu kia, cả hai cùng ngoái ra cửa, thì thấy bốn tên mặc áo đen, hai tên đầu trọc, một tên tóc xù, tên còn lại thì béo, nhìn khuôn mặt tên nào tên nấy đều bặm trợn, hung hăng, vẻ bất cần toát lên từ chúng( đúng bản chất côn đồ ). Chiếc còng số tám nịt chặt đôi tay chúng, anh chạy lại hùm hổ nắm chặt cổ áo tên tóc xù ( thói quen cũ của thiếu úy =.=”)
– Chúng bay đưa cô ấy đi đâu hả?_Anh quát lớn, khiến cả phòng ai cũng chú ý. Đôi mắt đầy vẻ độc dữ, đằng đằng sát khí, như muốn ăn tươi nuốt sống tên này vậy ( có khả năng lắm ~.~! ) Ai nhìn thấy cũng nổi hết da gà.
Tên tóc xù bất ngờ bị túm cổ, hắn rợn tóc gáy, mấy tên còn lạ lăm le nhìn anh. Đôi mắt ấy thật có sức mạnh hủy diệt, sát khí lạnh lẽo bao trùm, gan óc nổi lên, nuốt nước bọt, 5s sau mới lấy lại bình tĩnh, miệng lắp bắp : – B..bọn tao, khôn..g biết. Anh vừa giơ nắm đấm ra ( hix ): – Không biết! Giờ tao cho biết.
Cậu thanh nhiên lúc nãy vội ôm tay của anh nói : – Thiếu úy! Vào phòng tra khảo, ở đây không tiện. Anh ghìm lại cơn giận, nhưng : ánh mắt thì khỏi nói ( mn cũng biết rồi :). Đưa vào phòng tiếng bốp, bốp , chát , bịch và tiếng la hét thảm thê của chúng vang lên : Hự hự, Á.aaaaaaaaa! dù là tường cách âm nhưng vẫn nghe thấy ( thiếu úy nhà ta “nhẹ” tay quá xá ~.~!!! ), ngoài này ai cũng lắc đầu, lè lưỡi.
– Tha mạng e xin khai…tên béo lấy tay che mặt run rẩy ( ai bảo rượu mời k uống lại uống rượu phạt 🙂 ba tên kìa cũng gật gật đầu tỏ vẻ đồng tình. Mình mẩy tên nào tên đó như cái banh lông ( ai ko biết lên gút gô search nha ), tơi tả, tả tơi tội nghiệp ( ế ai bảo mày tội nghiệp? nó cũng là nhân vật của ta mà sao ko tội được ).
– Khôn hồn…nói mau. Cuối cùng thiếu úy của ta cùng dừng tay, buôn hắn ra, đưa tay lên trán chống vào tường thở, vì thức cả đêm, lại dùng sức “ tiếp đãi” bọn chúng nên anh hơi mệt.
– Bọn e…tuân lệnh ông chủ, phải bắt bằng được cô gái đó. Đi đâu? Làm gì? Thì e không rõ!
– Ông chủ? Thiếu úy nhà ta nhấn mạnh, quay người lại nhìn hắn.
– Vâng, là Cầm Sắt Tại Thiên!
– Cầm Sắt Tại Thiên! Ông ta sao? _Bốn viên cảnh sát cùng Minh cau mày ( giờ mới nói tên )
– Hắn ở đâu?_Minh trừng mắt.
– Tại nhà riêng?
– Đưa chúng vào trại giam. Minh ra lệnh, lập tức chúng được giả đi. – Hùng, Kiên_Hai viên cảnh sát gần đó.- “Chuẩn bị nhanh lên. Tức tốc lên đường”.. Nhìn dáng vẻ nóng vội của Minh, họ đoán được mình chuẩn bị đi đâu. Nhanh chóng đi ngay.
——————————————————————————————–
Nữ cảnh sát* : tên đầy đủ Phan Vũ Ái Linh, 21 tuổi. Con gái của cục trưởng cục cảnh sát phòng chống tội phạm. Yêu nghề cảnh sát từ nhỏ ( do gen di truyền chăng :), quyết tâm học hành, không cần dựa hơi ba mình, mà tự mình vươn lên, là học trò của Minh ( bất đắc dĩ thôi , cục trưởng nhờ mà :). Bản tính hiền lành nhưng vì yêu nên mù quáng. Sau này mọi người sẽ rõ (tình tay ba :3 )