Bạn đang đọc Người Con Gái Đáng Thương!: Chương 1: Tiểu Thư Lâm Gia Là Cô Ấy. – Phần 1
Chiếc xe lăn bánh và rời khỏi sân bay. Trong xe, một cô gái với mái tóc nâu đen dài và suôn mượt được làm xoăn nhẹ ở đuôi tóc. Tay chống cằm, cô nhìn ra ngoài, đầu dựa vào cửa kính và cất tiếng nói.
– Tôi phải học ở đâu vậy?
– Thưa tiểu thư người sẽ học ở trường Black Moon (BM). Đó là ngôi trường danh giá nhất .
Trợ lí của cô gái nên tiếng. Cô trầm ngâm suy nghĩ rồi nên tiếng.
– Hình như tôi từng nghe cái tên đó ở đâu thì phải?
– Là trường do ông chủ là chủ tịch nên vì vậy nó cũng chính là trường thuộc quyền của tiểu thư.
– Cảm ơn.
Nụ cười thoáng hiện qua trên đôi môi đỏ tự nhiên của cô. Chiếc xe dừng ngay trong sân trường Black Moon. Mọi người dường như ko để ý vì đang mải ngắm giai đẹp. Người trợ lí nhanh chóng xuống xe và chạy về phía đối viện mở cửa cho cô gái. Cánh cửa mở ra, một cô gái bước xuống xe thì ngay lập tức chiếc ô đen được bật lên và che cho cô.
– Cái gì vậy?
– Da dáng công chúa sao?
Bọn con gái chê bai. Cô gái vẫn bước đi tự nhiên. Người trợ lí của cô cầm ô đi theo. Cô khác hẳn với bọn con gái khuôn mặt son phấn. Cô gái để khuôn mặt mộc vốn có của mình, mái tóc để xõa, cô mặc chiếc quần sót(đủ dài nhưng ko đến đầu gối) cạp àu đen cùng chiếc áo trắng cổ cao có ống tay phồng. Cô đeo balo đen, chân đi guốc cao 5 phân. Nhìn cô trông thật quyến dũ từ đầu đến cuối. Nhưng trong đám đông có một ánh mắt chẳng thèm bận tâm. Cô gái tiến đến phòng hiệu trưởng.
– Xin lỗi tiểu thư. Là do ko biết lên ko chuẩn bị trước cho cô.
– Ko sao.
Cô nở nụ cười hiền hậu làm ông hiệu trưởng chết mê mệt. Cô nhìn tờ lai lịch rồi đưa cho người trợ lí điền vào.
– Tôi sẽ học ở đâu?
– Học lớp 11A-1.
Vâng 11A-1 là một trong những lớp vip dành cho những người có IQ cao và có tiếng tăm lớn. Cô gái có vẻ hài lòng làm cho ông hiệu trưởng đang vã mồ hôi được thở phào nhẹ nhõm. Ông ta mạnh bạo.
– Vậy tiểu thư…
– Tôn Lữ NaUy.
Cô hiểu ý ông hiệu trưởng và trả lời ngay. Cô dùng đến cái tên này là để ko cho ai biết tên thật của mình. Rin-cô gái đứng dậy, ông hiệu trưởng đưa cô đến phòng học.
– TRẬT TỰ…..
Giọng bà cô nào đó rất đanh thép và khiến cho Rin muốn thủng màng nhĩ. Cô đứng trước cửa lớp mà thấy khó chịu vì nhiều thứ. Cánh cửa mở ra, Rin cùng ông Ht bước vào lớp trước sư ngạc nhiên của mọi người.