Đọc truyện Người Chơi Nhập Vai – Chương 22: Thiên tài hay rác rưởi?
Trước ánh mắt thì chớp chớp, miệng đớp đớp của ba người còn lại, Nguyễn Minh cũng chẳng hiểu mô tê có chuyện gì xảy ra cả, hắn không biết màu xanh lục đại diện cho cái gì mà khiến họ ngạc nhiên, còn về thang đo tinh thần lực thì chỉ được 3/10, cũng thuộc dạng kém rồi mà. Lý do gì khiến họ lại ngạc nhiên như vậy, Nguyễn Minh thấy họ vẫn còn ngơ ngẩn, bèn lên tiếng đánh thức họ:
– Này mọi người, kết quả kiểm tra như nào? Sao tự nhiên mấy người lại có phản ứng như vậy, tư chất ta quá kém à?
– Xanh…xanh…Thanh ngọc sắc kìa! Trời ơi! Đã bao nhiêu năm rồi chưa từng xuất hiện kẻ nào có tư chất cao đến nhường này? Kém cái đầu ngươi ấy đây là tư chất đỉnh tiêm tại Thánh Địa(1) rồi. Mẹ kiếp, sao cái tư chất này không phải là của ta cơ chứ, nếu không giờ ta đã đạt tới cấp bảy thậm chí cấp tám rồi.
Lão pháp sư Bruce vốn luôn điềm đạm, hiền lành, không ngờ lúc này lại phát ra những tiếng chửi tục như vậy, có lẽ do quá chấn động trước sự việc vừa xảy ra nên lão mới không kiềm chế nổi mà thể hiện ra bản tính bị vùi sâu trong tiềm thức của mình, đúng là biết mặt mà không biết lòng mà.
– Đúng! Đúng!…
Charsi và Lily cũng chỉ đồng thanh hô đúng, gật đầu lia lịa chứ chẳng nói ra được lời nào, họ cũng rất chấn động với cái tin tức này và cần thời gian để tiêu hóa nó.
– Này! Này! Từ từ đã! Các ngươi có thể giải thích rõ ràng hơn hay không, Thanh ngọc là như nào, cấp độ tư chất phân chia như nào, ta chẳng có khái niệm gì cả?
Lão Bruce lúc này cũng đã thoát ra khỏi sự chấn động, đúng là gừng càng già càng cay mà, nhiều tuổi, trải nghiệm nhiều nên nhiều sự việc đã trở nên dễ tiếp nhận hơn lúc trẻ rồi. Lão ta quay sang nhìn Nguyễn Minh với ánh mắt vừa cuồng nhiệt, lại pha thêm một chút kinh bỉ kiểu như đối với một kẻ ngu ngốc vậy khiến hắn lại càng mơ hồ hơn:
– Sư phụ của ngươi không dạy ngươi những điều cơ bản này à? Sao đến cái phân chia cấp bậc, phân chia tư chất như này cũng không dạy cho ngươi biết? Thực là thất trách mà?
Nguyễn Minh nào có tên sư phụ nào cơ chứ, hắn bịa ra một ông sư phụ giả để dễ qua mặt mọi người thôi, hợp thức hóa lý do tại sao một kẻ với thực lực kém cỏi như hắn lại một thân một mình ở cái nơi tiền tuyến nguy hiểm như thế này. Có trách thì chỉ có thể trách Lyx mà thôi, thân là một hướng dẫn viên cho tân thủ, nhưng phần lớn thời gian lại quên mất nhiệm vụ của mình, chẳng những không nói cho hắn những thông tin cơ bản nhiều khi còn bày trò chơi khăm hắn nữa. Nếu mà máy chủ cho bảng đánh giá chất lượng dịch vụ, Nguyễn Minh nhất định phải cho nàng không sao mới có thể hả nỗi giận trong lòng lúc này. Mà dường như Lyx cũng hiểu được suy nghĩ của hắn, cuống cuồng giải thích:
– Này này! Ngươi đừng có mà hẹp hòi như thế chứ! Chẳng qua đây là lần đầu tiên bản tiểu thư làm người hướng dẫn tân thủ nên mới xảy ra nhiều sơ sót như vậy! Ai mà chẳng có lần đầu, làm người thì tha được thì nên tha chứ.
– Hừm! Chờ biểu hiện sau này của ngươi.
“Haha! Trúng phóc, không ngờ lại có hệ thống đánh giá như vậy!” Nguyễn Minh rất hưng phấn vì đã gõ được Lyx một lần, sau này cũng có một thứ vũ khí tối thượng để hạn chế sự tùy hứng, ép nàng vào khuôn khổ phục vụ mình chu đáo hơn.
Lão Bruce thấy Nguyễn Minh cứ ngây ra đó, mặt thỉnh thoảng lại nở nụ cười bỉ ổi, không biết con hàng này lại nghĩ tới cái điều xấu ra gì đó rồi, thanh niên thời đại này đúng là thối nát hết rồi. Lắc đầu, lão hắng giọng gọi hắn.
– E hèm! Nguyễn Minh, ngươi còn chưa trả lời câu hỏi của ta đấy.
Nguyễn Minh giật mình, rời khỏi cơn tự sướng, hắn thầm nhủ rằng sau này khi đang nói chuyện với người khác không nên trao đổi tin tức quá tập trung với Lyx, một là sẽ có thể bỏ qua mất tin tức quan trọng, hai là sẽ gây cho đối phương cảm giác rằng mình không tôn trọng họ, khiến quan hệ hai bên trở lên xấu đi.
– Xin lỗi ngài! Nhắc đến sư phụ, ta lại nhớ tới người! Lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa! Không biết giờ này sư phụ ta đang lưu lạc ở phương nào? Haizz mong người luôn bình an và sớm tới gặp ta.
Nguyễn Minh cố nặn ra một khuôn mặt đau buồn, như đang tưởng nhớ người thân đã khuất vậy.
– Xùy
Ba người kia tất cả đều đã thoát khỏi cơn chấn động được một lúc, đồng loạt phát ra sự khinh bỉ đối với hắn, nhìn thấy cái bản mặt bỉ ổi lúc trước của hắn thì tưởng nhớ sư phụ cái quỷ gì chứ, rõ ràng là nghĩ tới điều xấu xa nào đó rồi, 99.99% là nghĩ tới gái đẹp, à mà cũng có thể sư phụ hắn là một mỹ nữ tuyệt sắc, dù tỉ lệ này chẳng khác gì bằng không cả.
– Được rồi xem cái vẻ mặt của ngươi kìa! Ta đoán là sư phụ của ngươi cũng chưa dạy ngươi những điều này! Thôi để ta nói qua vậy.
Lão Bruce giảng giải qua cho Nguyễn Minh nghe về phân chia cấp độ, tư chất ở Thánh Địa. Tư chất chia làm sáu cấp tương đương với sáu màu mà quả cầu trắc nghiệm kia có thể biểu hiện ra. Sáu cấp này lần lượt là Trắng, Xám, Lam, Hoàng Kim, Ám Kim, và cuối cùng tối thượng là màu Thanh Ngọc như của Nguyễn Minh vừa rồi. Nghe có vẻ tương tự với phân chia cấp độ vật phẩm trong game Diablo, cũng từng này màu, từng này cấp độ, tất nhiên là cũng không chuẩn lắm, vì đồ xám có thể ghếp cả phù văn cổ đại vào để tạo thành những vật phẩm vô cùng mạnh mẽ, hơn xa so với đồ xanh. Còn về thực lực, trên thành Địa có chia thành mười cấp, lão Bruce trong mắt Nguyễn Minh mạnh như vậy nhưng thực ra cũng chỉ là thuộc hàng kém cỏi mà thôi, còn Nguyễn Minh thì chắc không khác rác rưởi là mấy. Nghe lão nói thì hiện tại loài người tối đa chỉ có thể đạt tới cấp tám, đó là tính những thiên tài đỉnh cao nhất chứ người bình thường đạt tới cấp ba, cấp bốn đã là may mắn lắm rồi. Cấp chín là lĩnh vực của các tổng lãnh thiên thần và tam đại chúa quỷ Diablo, Mephisto và Baal. Cũng có truyền thuyết kể rằng loài người cũng đã từng xuất hiện một cường giả cấp chín từng xuống địa ngục quẩy tung nơi đó lên đồng thời đánh bại Đại chúa quỷ Diablo, nhưng cái truyền thuyết này không được nhiều người tin tưởng lắm. Còn cấp mười là đẳng cấp của thần thánh, chỉ có hai thực thể đạt tới là hiện thân của Sáng tạo thần Anu và đại diện cho tà ác, Đại ác thần Tathamet.
Nghe những cái tên quen thuộc đã từng giao đấu nhiều lần với nhau, tất nhiên là ở trong game rồi, Nguyễn Minh cũng đại khái hiểu được thực lực của họ trong thế giới này.
– Haha! Vậy ta là đỉnh cấp thiên tài trong thiên tài rồi! đến cái vị cường giả trong truyền thuyết từng đánh bại Diablo kia khéo cũng không có tư chất cao như ta ấy chứ.
Charsi lúc này mới lên tiếng.
var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push([“6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7″,”[yo_page_url]”,”[width]”,”[height]”]);
– Tinh thần lực chỉ là một phương diện đánh giá tư chất mà thôi, còn cần đánh giá về ma lực đối với nghề cần phải sử dụng phép, hoặc thể năng, đấu khí đối với chiến sĩ nữa. Nhưng nói thật, tư chất tinh thần lực của ngươi đúng là đỉnh cao đó, dù tư chất ma lực có kém đến mức nào thì ít nhất thực lực của ngươi khi tu luyện tới mức tận cùng chắc chắn vẫn sẽ cao hơn bọn ta.
Lão pháp sư Bruce cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý:
– Đúng vậy! Được rồi, đã tiện kiểm tra thì kiểm tra cả tư chất ma lực luôn đi, dù cái này không ảnh hưởng nhiều tới việc khắc phù văn cho binh khí. Được rồi! giống như ban nãy, ngươi truyền ma lực vào quả cầu này đi! Kể ra cũng là ngươi may mắn đó, Charsi có sẵn quả cầu trắc thí đẳng cấp cao này, chứ muốn nhận kết quả này ở chỗ khác phải tốn không ít tiền đâu, làm gì được miễn phí như ở đây.
Nguyễn Minh cười cười cảm ơn, rồi cũng theo lời lão Bruce đặt tay lần nữa lên quả cẩu kiểm tra, đưa ma lực vào trong đó. Hắn nghĩ rằng, tinh thần lực đã mạnh như vậy thì ma lực cũng không thể quá kém được dù sao thì đều là do việc cải tạo huyết thống Nephalem của máy chủ mà.
Quả cầu từ từ phát ra ánh sáng màu xám nhạt, thang đo chỉ dừng lại ở số một, lần này chẳng có gì đáng ngạc nhiên xảy ra cả, tư chất ma lực của Nguyễn Minh chỉ ở mức bình thường, nếu không muốn nói là rác rưởi với cái nghề pháp sư của hắn. Tất cả đều thất vọng, Nguyễn Minh cũng biết thân biết phận mà nhận cái mệnh này, dù sao không thể nào mọi thứ đều là đỉnh cao được, hắn không coi mình là một tên nhân vật chính bị tác giả buff quá đà. Mà đây là Game Online Vạn giới nha, chẳng cần hỏi Lyx cũng biết hắn không phải là người chơi duy nhất ở trong này, việc đánh mất cân bằng giữa các người chơi với nhau là điều tối kỵ của game online, nên không thể nào hắn được buff mạnh như thế được. Đang định quay sang nói chuyện tiếp với mấy người kia, giọng nói của Lyx lại vang lên, có lẽ do vừa bị gõ một nhát nên nó cũng thu bớt lại bản tính của mình:
– Ngươi cũng đừng thất vọng, sau khi cải tạo huyết thống của Nephalem, nên nhớ đó chỉ là loại sơ cấp thôi, tư chất ma lực của ngươi đã từ không có gì thành cấp xám rồi, như vậy biên độ tăng trưởng đã rất lớn rồi. Muốn tăng tư chất lên bậc cao hơn, thì ngươi cần phải tăng độ thuần của huyết thống lên. Cách thức tăng thì ta không biết, có lẽ phải đổi trong cửa hàng điểm thưởng của máy chủ.
– Được rồi! Không sao! Ta cũng biết là chẳng có gì dễ ăn mà! À! Tại sao tư chất tinh thần của ta lại cao như vậy?
Nguyễn Minh vẫn có chút tò mò về tinh thần lực của mình bèn hỏi lại Lyx.
– Điều này cũng khiến ta vô cùng chấn động. Nhưng nguyên do thì ta không nói chính xác được, có lẽ là do tư chất bản thân ngươi đã cao sẵn rồi, nay lại được cải thiện bởi huyết thống nữa.
Nhận được câu trả lời chẳng mấy tin cậy của Lyx, Nguyễn Minh cũng ngầm hô đồng ý với nàng rồi quay sang ba người còn lại. Vẻ mặt ba người này vẫn đang thể hiện ra sự thất vọng và lạc lõng, cũng chỉ vì kỳ vọng quá cao mà thôi, cứ tưởng rằng một huyền thoại sắp xuất hiện trước mặt mình, nhưng cuối cùng chỉ là một kẻ hơi bình thường một chút xíu, ai mà không thất vọng cho được. Thấy chẳng ai nói gì, đến cả cô bé Lily nhanh mồm nhanh miệng, nghịch như quỷ cũng im như thóc, Nguyễn Minh cũng đành mở miệng lên tiếng trước:
– Được rồi, tư chất của ta đã được kiểm tra xong! Vậy công việc khắc phù văn thì như thế nào? Ta có được nhận không?
(1) Thánh Địa: tiếng Anh là Sanctuary, nơi mà Inarius – Một thiên thần hùng mạnh chỉ kém các tổng lãnh liên thần và Lilith – Con gái của Đại chủa quỷ Mephisto đã sử dụng sức mạnh của Thế giới thạch – WorldStone sáng tạo ra nhằm phục vụ cho mục đích làm nơi lánh nạn cho những người đã chán ghét cuộc chiến bất tận giữa hai phe Thiên đường và Địa ngục. Về sau đây còn được gọi là thế giới của con người (hậu duệ mang trong mình hai dòng máu của Thiên thần và Ác quỷ, hay chính là Nephalem)