Ngược Về Thời Lê Sơ (Nam Việt Hải Quốc)

Chương 32: Chiến thuật mới hoàn toàn


Đọc truyện Ngược Về Thời Lê Sơ (Nam Việt Hải Quốc) – Chương 32: Chiến thuật mới hoàn toàn

Ngồi trong lều nhàm chán xem bản đồ quân sự của vùng Nam Trực Lệ, nhấm nháp trà xanh, bỗng chốc đã đến trưa lúc nào không hay. Nhìn đồng hồ quả quýt đã 11h30, bụng sôi lên rồi Nguyên Hãn đứng dậy tính đi tìm thức ăn thì thấy Đặng Dung trở về, mặt màu tươi rói, lại còn vừa đi vừa nhảy chân sáo, hát nghêu ngao, tay cầm một bọc đồ vật không biết là gì.

– Dung ca mua được thứ gì mà vui vậy – Nguyên hãn tò mò hỏi.

– Ha ha Vương gia khoẻ, huynh chỉ mua được ít thứ như mấy cái váy, mấy cái khăn, lược, mấy hộp phấn, vòng tay, dây truyền nhẫn… Làm quà tặng Hân tiểu thư khi về.


Nguyên Hãn đúng là dây đen chạy đầy trán, đây mà là ít thứ à… Thiếu nước ông vác cả chợ về nhà đi. Cơ mà Hân tiểu thư: ” Huynh, Hân tiểu thư nào có phải Hân tỉ nhà Phúc bá không?”

– Đúng rồi là Hân tiểu thư, hiền lành thục nữ, xinh đẹp như hoa, nhẹ nhàng thướt tha. Ta thầm ngưỡng mộ nàng rồi, lần này về quyết ngỏ lời. Phụ mẫu ta không tại, mẹ đệ cũng như mẹ ta, ta sẽ nhờ bá mẫu mai mối.

Nguyên Hãn lần này gân xanh đầy đầu, vin tướng quân này cho chân lò lửa rồi. Sống với nhau từ bé trong trí nhớ của cỗ thân thể này Nguyên Hãn còn không biết tiểu ác ma giả danh thục Nữ Trần Hân này là cái mặt hàng gì. Xảo quyệt, gê gớm, thù dai đó là 3 đặc điểm của nàng ẩn sau vẻ mặt thánh thiện. Cơ mà nói xấu người sau lưng là không tốt. Thôi đành cầu chúa ban phước lành cho vị đại ca này vậy, chàng ta sẽ phải từ bỏ sự nghiệp tam thê tứ thiếp rồi. Rước ngay một con sư tử về nhà, chắc khi biết tin này Phúc Bá vui lắm đây. Vỗ vỗ vai Đặng Dung, mặt biểu hiện đầy cảm thông và tội nghiệp sau đó… không có sau đó vì phải đi tìm cơm để ăn.

Qua giờ trưa, trong trướng bồng Nguyên Hãn vẫn đang hí hoáy viết viết, vẽ vẽ lên kế hoạch tác chiến mới cho Hỏa thương kỵ binh. Ngoài ra còn phải thiết kế lại yên ngựa sao cho phù hợp với tác chiến của hỏa binh. Thời này yên ngựa là bằng phẳng vẫn chưa nhô cao hai đầu ngồi rất thiếu vững trãi, nếu muốn phi ngựa buông hai tay cần phải luyện tập rất lâu. Việc thiết kế lại yên ngựa là cần thiết, có thể việc nhờ thợ thủ công đồ da của trung Hoa chế tác sẽ lộ bí mật, thé nhưng thực ra cái đồ chơi này nhìn hai ba lần là có thể bắt trước chế tạo được rồi nên không có gì phải dấu cả. 

Ngoài ra một bao súng trường được gắn trên yên ngựa phía bên trái, lúc tác chiến kỵ sĩ có thể dùng tay phải rút ra dễ dàng, cái ý tưởng này Nguyên Hãn lấy ý tưởng từ mấy bộ phim cowboy miền tây của Mỹ.Ở phía bên đối diện sẽ là một bao đựng xúng ngắn. Đối với những kị sĩ thạo tay trái thì chỉ cần tháo ra đổi lại là xong. Đai lưng vơi bao đựng súng ngắn và bao đựng đạn, tất cả đều được họa hình và trú thích rất chi tiết. Đằng nào cũng khoách quân thế nên tận dụng khả năng sản xuất thủ công cường đại của đại Minh lúc này Nguyên Hãn muốn đặt hàng 5000 bộ. Trong hai ngày lấy trước 1000 bộ trang bị cho quân còn lại chờ sau chiến dịch quay lại lấy cũng không muộn. 


Nhìn một ngàn chiến mã rậm rạp tiến vào quân Doanh, Nguyên Hãn lòng vui phơi phới. Vì để nịnh nọt Nguyên Hãn nên Tô Nghị đã rất cố gắng , gã còn rút thêm 5 ngàn lượng bổ xung vào chỗ một vạn lượng của Nguyên Hãn để đút lót cho Mã Trường Quân vệ sở thế nên mới có được số lượng chiến mã Mông Cổ tốt thế này. Lão khúm núm đến bên cạnh Nguyên Hãn; ” Thưa Vương gia, nô tài đã mang tới đủ một nghìn chiến mã Mông cổ và, một thớt hãn Huyết Bảo mã rành riêng Cho Vương gia, là giống ngựa Đại uyên to lớn và cường đại, đúng với câu bảo mã xứng anh hùng” ” Ngoài ra nô tài còn mua được 50 tên nô lệ Mông cổ am hiểu chăm ngựa và chữa bệnh cho ngựa, Kính xin Vương gia quá mục”. 

Tiểu nhân có cái tốt của tiểu nhân, khi họ đã quyết tâm nịnh nọt thì bất kì công việc nào được giao họ đều hoàn thành gấp đôi định mức cả. Nguyên Hãn híp mắt gật gù ưng ý, vỗ vỗ vai Tôn Nghị, chàng thì thầm bên tai lão: ” Lão Tôn, ta rất ưa thích ngươi, năm sau ta sẽ mang quân giả làm Oa khấu tấn công Phủ đô đốc Nam Trực Lệ khử lão hoạn họ Vương, giúp ngươi thượng vị, món quà báo đáp này như thế nào”. 

Việc mở miệng bâng quơ đã quyết định sống chết của một vị Đô Đốc thuỷ sư Minh triều có tầng sâu ý nghĩa. Người thông minh đôi khi không cần nói nhiều cũng hiểu, Tôn Nghị mồ hôi toát ra như tắm, nhưng vẻ mặt vẫn là tiêu chuẩn chân tiểu nhân nịnh hót:” Đa tạ Vương gia bồi tài, nô tài thà chết trung thành … Dù dầu sôi lửa bỏng, thịt nát xương tan… Nhưng xin Vương gia chưa nên giết tren Hoạn họ Vương vội, căn cơ của nô tài trên triều quá mỏng vẫn cần một lá chắn như Lão , mong vương gia suy xét”. 

– Tốt… Tốt .. Rất tốt. Thông minh, biết tiến thoái, nhìn xa trông rộng , nhân tài a… Ngươi làm ta rất hân thưởng , Tông tướng quân của ta à – Vỗ vai Tôn nghị Bụp bụp, Nguyên Hãn gật gù ưng ý. 


Việc chế tác yên ngựa cũng giao bản vẽ cho Tôn Nghị Lão vỗ ngực thề thốt trong 2 ngày sẽ đem đủ 1000 yên ngựa về cho Nguyên Hãn. Đôi khi chân tiểu nhân rất đáng yêu a. 

Đến cuối ngày thì đạn pháo bổ xung và 150 nhân thuỷ thủ cũng có mặt. Cùng theo đó là 200 nhân thuỷ thủ mới Lê tộc làm nhiệm vụ áo giải 40 vạn cướp được và 10 vạn tiền công cứu thành Chiết Giang về Thuyền Uy viễn. Cùng với đó 3000 quân vệ sở cùng 3000 quân thuỷ sư được bổ sung với nhiệm vụ duy nhất là tạo nên các trạm chung chuyển giúp đạn dược của quân Nam việt thông xuốt từ Thuyền chiến vào chiến trường đại lục, đạn pháo bổ xung , vỏ đạn súng tái chế. Guồng máy chiến tranh cứ thế vận hành trơn chu.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.