Đọc truyện Ngự Tỷ Phách Ái Chi Bao Dưỡng FULL – Chương 26: Quản Gia
Trương Tử Hề lái xe tiến nhập Phú Hoa Sơn, lấy tốc độ cực nhanh trên đường nhựa phóng về biệt thự tư nhân.
Sau khi nị oai ở cửa chính học viện Thế Khải xong, hai người trên đường trở về đều không có nói thêm câu nào, nhưng tựa hồ trong sự im lặng loáng thoáng hương vị ấm áp, đó là ý nhị vừa mới lưu lại.
Trương Tử Hề lặng im, là vì cô có chuyện trọng yếu cần cân nhắc, mà Chu Tư Y thì không phải tuýp người chủ động, nàng càng thích giống như những người đứng xem, lẳng lặng nhìn hết thảy.
Thời điểm xe chạy đến biệt thự của Trương Tử Hề, Chu Tư Y thấy đại môn đã mở ra, mà một chiếc xe hơi BMW màu trắng đang chậm rãi chạy ra.
Chu Tư Y vì cực độ khuyết thiếu cảm giác an toàn mà luôn rất cẩn thận, hơn nữa trí nhớ vô cùng tốt, lần đầu tiên đi theo Trương Tử Hề tới nơi này, nàng yên lặng nhìn ra cửa xe, liền nhớ kỹ lộ tuyến, cũng nhớ kỹ toà biệt thự nào mới là thuộc về Trương Tử Hề.
Tuy rằng ở trong biệt thự của Trương Tử Hề ngây người một đêm, nhưng Chu Tư Y vốn cẩn thận đã khẳng định, biệt thự kia chỉ có Trương Tử Hề một người trụ, bởi vì tủ giày đều là một size, hơn nữa bàn chải và kem đánh răng những dụng cụ vụn vặt như thế cũng chỉ có một cái, đều khiến Chu Tư Y chắc chắn hơn, biệt thự kia chỉ có Trương Tử Hề một người trụ, mà lúc này lại có một chiếc BMW đang lái ra biệt thự, đó là người nào?
“Hề.” Chu Tư Y nhìn đầu xe phía trước, khẽ kêu một tiếng nhắc nhở Trương Tử Hề.
Nàng cũng không phải là cô gái thiên chân*, cho rằng người lái BMW sẽ không làm chuyện xấu, người xấu vốn chẳng phân biệt được người nghèo hay người giàu, chỉ cần có động cơ bất lương thì sẽ làm ra chuyện xấu thôi.
Hơn nữa nàng còn biết, có đôi khi kẻ có tiền còn ác ôn hơn so với người nghèo, bởi vì bọn họ có tiền hoặc là có quyền, cho nên không có sợ hãi.
*ngây thơ
Trương Tử Hề đương nhiên cũng chú ý tới chiếc xe kia, cô biết đó là ai, nên cũng không có khẩn trương, cô nghe thấy Chu Tư Y kêu mình một tiếng, lại nhìn cỗ xe BMW phía trước, thông minh như cô tự nhiên đoán được Chu Tư Y vì cái gì kêu mình, thông minh như cô tự nhiên thích người thông minh, trong lòng có chút vừa lòng mà cười, xem ra người mình nhìn trúng cũng không phải không có đầu óc, mà là rất có tâm kế.
“Y nhi, đó là quản gia của tôi, không có việc gì đâu.” Trương Tử Hề mỉm cười nói, cô dùng hai từ “của tôi”, có thể thấy được cô còn chưa có cho rằng mình và Chu Tư Y là một chỉnh thể.
Chu Tư Y nghe được Trương Tử Hề nói như vậy, trong lòng đã không có bất an hoặc khẩn trương, lại sinh ra kinh ngạc, một người lái bảo mã chính là quản gia của Hề, vậy thì thân phận của Hề rốt cuộc có bao nhiêu phân lượng?
Quản gia trong chiếc lượng bảo kia tựa hồ cũng phát hiện Trương Tử Hề xe, chỉ thấy xe kia đứng ở một bên đại môn, một phụ nữ 30 tuổi xinh đẹp bước ra khỏi xe, tóc đen ngang vai, một thân nữ sĩ tây trang màu đen thoạt nhìn thật giỏi giang.
Nàng đứng cạnh xe, hướng đến Trương Tử Hề, cúi đầu xuống, sau đó cũng không ngẩng mặt lên, vẫn đợi xe Trương Tử Hề đến đây.
Khi Trương Tử Hề chạy đến, bấm cửa xe xuống, có điểm lãnh đạm gật đầu với vị quản gia kia, sau đó lại kéo cửa xe lên, lái vào trong sân, Trương Tử Hề một câu cũng chưa nói, bộ dáng mười phần thượng vị giả*, yên tâm thoải mái nhận vị quản gia kia hành lễ.
*cấp trên
Chu Tư Y vẫn âm thầm quan sát Trương Tử Hề, âm thầm đem bộ dáng Trương Tử Hề kiêu ngạo tôn quý không thể xâm phạm, nghiễm nhiên như một bà hoàng ghi tạc vào trong lòng, đây là điều mà mình nên học nếu muốn chen chân vào cái gọi là xã hôi thượng lưu.
Chu Tư Y thời khắc ghi nhớ mình muốn tiến lên, hướng lên trên mà trèo, nàng biết cừu nhân của mình hẳn là có rất nhiều tiền, địa vị cũng rất cao, nếu mình muốn báo thù cũng chỉ có thể leo đến vị trí ngang với cừu nhân, thậm chí là cao hơn.
Mình muốn chen chân vào lĩnh vực đó, nhất định phải học được phong cách xử sự của lĩnh vực đó, lúc này nàng ý thức được, Hề sẽ là lão sư tốt nhất của mình.
Thời điểm Chu Tư Y quan sát Trương Tử Hề, Trương Tử Hề cũng đồng dạng âm thầm quan sát Chu Tư Y, cô biết Chu Tư Y trước khi gặp được mình là sinh hoạt khốn khổ thế nào, mà cô cũng biết như Chu Tư Y tình huống như vậy, cơ bản sẽ có hai loại thái độ đối với người giàu, một là cừu phú, hai là tiện phú.
Vừa rồi Trương Tử Hề cố ý biểu hiện ra tư thái của thượng vị giả, chính là muốn nhìn một chút Chu Tư Y sẽ phản ứng ra sao, nếu biểu tình của nàng mà xuất hiện thần sắc chán ghét hoặc hâm mộ, cô sẽ tuyệt đối thất vọng, mức độ yêu thích Chu Tư Y cũng sẽ suy giảm đáng kể.
Trương Tử Hề nhận thấy cừu phú cùng tiện phú đều là thật ngu xuẩn, đều là hành vi của kẻ không có chí tiến thủ.
Trương Tử Hề kiêu ngạo như thế, làm sao có thể cho phép loại người đó bồi bên người mình?
Điều này kỳ thật không khó lý giải, tỷ như một người nghèo luôn bị người giàu có khi dễ, người nghèo kia hoặc là trong lòng nghĩ người giàu có thật đáng hận, trên đời không có lấy một người tốt, đây là tâm lý cừu phú; hoặc là nghĩ đến nếu mình có tiền thì tốt rồi, mình cũng sẽ không bị khi dễ nữa, đây là tâm lý tiện phú.
Cuối cùng, còn có một loại người, tại tình huống này mà nghĩ đến, một ngày nào đó ta sẽ vượt qua ngươi, nhất định sẽ đem ngươi hung hăng dẫm nát dưới chân.
Cừu phú cùng tiện phú hai loại tâm tính đều thật dễ dàng nhìn ra, hai loại người này chỉ tại trong lòng oán hận hoặc là hâm mộ người giàu có, mà không có giống loại người cuối cùng, đặt ra một mục tiêu, sau đó đi hành động.
Cho nên tâm lý cừu phú cùng tiện phú đều là không có chí tiến thủ.
Trương Tử Hề gặp Chu Tư Y có chút đăm chiêu, nhưng không có xuất hiện hai loại thần sắc sẽ làm cho mình thất vọng kia, trong lòng lại thêm phần vui mừng: Hoàn hảo, còn có một người không có làm cho mình thất vọng.
Khi Chu Tư Y và Trương Tử Hề trở lại biệt thự, Chu Tư Y mới phát hiện vị quản gia kia đã sớm nấu xong thức ăn, món ăn tinh xảo có nhiệt khí bốc lên nhè nhẹ, xem ra vị quản gia kia hẳn là canh chuẩn thời gian Trương Tử Hề trở về rồi chuẩn bị tốt hết thảy.
Hai người cẩn thận rửa tay, mặt đối mặt ngồi xuống ăn cơm, Trương Tử Hề cẩn thủ lễ nghĩa, ăn cơm thời điểm không nói lời nào, hơn nữa động tác cũng thật tao nhã, mà Chu Tư Y cũng đi theo Trương Tử Hề chậm rãi ăn, một bên thưởng thức Trương Tử Hề động tác tao nhã, một bên âm thầm ghi tạc trong lòng, học hỏi lễ nghĩa của Trương Tử Hề.
Hai người cũng không phải là người ăn nhiều, nhưng bởi vì Trương Tử Hề lễ nghĩa tao nhã vẫn làm cho bữa cơm này kéo dài hơi lâu.
Nếm qua cơm chiều, hai người tĩnh tọa một hồi, sau đó đều tiến vào phòng tắm tắm rửa, Chu Tư Y dùng vẫn là phòng tắm dưới lầu, nàng tắm xong, biết Trương Tử Hề tắm so với nàng còn lâu hơn nhiều, vì thế tự giác lên lầu, cầm lấy máy sấy, ngồi trên sô pha trong phòng khách, thổi tóc.
Đợi tóc Chu Tư Y khô rồi, Trương Tử Hề mới từ trong phòng tắm đi ra, hai người vẫn là không mặc gì bên trong áo ngủ.
Trương Tử Hề và Chu Tư Y tựa hồ hình thành sự ăn ý nào đó, Trương Tử Hề vừa ra tới, Chu Tư Y liền đứng lên, cầm máy sấy đứng bên cạnh sô pha, mà Trương Tử Hề cũng không khách khí, trực tiếp ngồi lên sô pha nhờ Chu Tư Y giúp mình thổi tóc.
Lúc này trong phòng khá im ắng, chỉ có tiếng động “ong ong” máy sấy phát ra, Chu Tư Y cẩn thận giúp Trương Tử Hề thổi mái tóc xoăn mềm gợi cảm, Trương Tử Hề híp mắt lại, trên mặt mang theo điểm ngưng trọng, trong ánh mắt thỉnh thoảng lóe ra mũi nhọn âm lãnh, dường như đang suy tư về chuyện gì đó rất trọng yếu.
Lúc máy sấy dừng lại, phòng khách đột nhiên trở nên im lặng vô cùng, Trương Tử Hề phục hồi tinh thần lại, đem Chu Tư Y phía sau kéo đến trước mặt mình, ôm lấy thắt lưng nàng.
Hiện tại Trương Tử Hề ngồi, mà Chu Tư Y đứng, đầu Trương Tử Hề vừa vặn đặt trên bụng Chu Tư Y, cô hít thở lấy mùi thơm trên người Chu Tư Y, là hương vị của body wash giống mình.
Trương Tử Hề hít sâu hai hơi, hấp thụ khí tức thơm ngát của Chu Tư Y, hai tay hoàn trụ thắt lưng Chu Tư Y vô thức siết chặt, đầu càng thêm gần sát bụng Chu Tư Y, cảm giác thoải mái làm cho thanh âm của cô có chút khàn: “Y nhi, tôi có chứng khiết phích rất nghiêm trọng, tiếp xúc thân thể với bất kỳ ai cũng đều làm cho tôi chán ghét ghê tởm, trừ bỏ đối với em hoàn toàn không có bài xích, ngay cả bằng hữu tốt nhất của tôi là Tô Lâm thì tôi vẫn có chút bài xích.
Y nhi……!Em là của tôi, cho nên em không cần cùng bất luận kẻ nào tiếp xúc thân thể, có được không?”