Đọc truyện Ngũ Tiểu Thư Siêu Quậy – Chương 8
Sáng hôm sau.
Tụi nó cùng nhau đến lớp như bình thường. Các tiết học diễn ra bình thường.
Ra chơi.
Tụi nó cùng nhau xuống căn tin. Tìm được chỗ ngồi, tụi nó ngồi xuống.
– Em muốn ăn gì không Thiên Băng? – Minh Quang quay sang Thiên Băng hỏi.
– Anh mua cho em 1 hộp sữa là được. – Minh Quang nói xong liền đi mua.
4 người kia cũng đứng lên đi mua đồ ăn. Chỉ còn lại 1 mình Thiên Băng ngồi chỗ đó. Đang ngồi chờ Minh Quang mua đồ ăn cho mình thì thấy nhóm Ngũ tiểu thư siêu sao. Vân Anh vô tình ( cố tình thì có) vấp té và đổ hết toàn bộ thức ăn trên tay lên người Thiên Băng.
– A! Mình xin lỗi. Mình không cố ý. – Vân Anh vội vàng nói.
– Cô tưởng xin lỗi là xong sao? – Thiên Băng người nói giọng lạnh băng.
– Này! Cô đừng làm quá chứ, bạn tôi đã xin lỗi cô rồi mà. – Ngọc Băng lên tiếng bênh vực Vân Anh.
– … – Thiên Băng không nói gì thêm, giơ cây súng lên.
– Mày… mày dám mang súng lên trường ư? – Kiều Vân ngạc nhiên nhìn Thiên Băng.
– Không gì là không thể. – Thiên Băng nói giọng âm độ, chuẩn bị bóp cò.
– Thiên Băng! Dừng lại! – Minh Quang chạy lại chỗ Thiên Băng.
– Tại sao? – Thiên Băng quay lại nhìn Minh Quang, nở nụ cười ác quỷ.
– Em bình tĩnh lại đi – Minh Quang nói rồi thì thầm vào tai Thiên Băng – Nếu em không muốn quá khứ lặp lại và mọi người biết bí mật của chúng ta.
– Được thôi! Coi như hôm nay các người may mắn. – Thiên Băng hạ súng xuống.
– Các người đi đi và lần này là lần cuối tôi giúp các người, không có lần sau đâu. – Minh Quang nói rồi đưa cho Thiên Băng hộp sữa- Uống đi!
– Thiên Băng! Mày có bị sao không? – Băng Hạ nói.
– Không sao. Tụi mày không cần lo. Tao đi thay đồ. – Thiên Băng nói rồi đứng dậy, cầm theo hộp sữa.
Tại phòng thay đồ.
Thiên Băng mở tủ của mình ra và lấy bộ đồng phục khác rồi vào bên trong thay đồ. 1 lúc sau, Thiên Băng đi ra và cầm bộ đồng phục cũ ném vào thùng rác. Thiên Băng lấy điện thoại từ trong túi ra và bấm số gọi.
– Alô! – 1 người bắt máy.
– Thiên Hoàng! Anh làm cho em 1 bộ đồng phục được không? – Thiên Băng nói.
– Được! Chiều anh sẽ đưa đến. – Thiên Hoàng nói trong điện thoại.
Thiên Băng cúp máy và đi ra ngoài. Chuông reo, Thiên Băng vào lớp ngồi vào chỗ mình. Thiên Băng chọc chọc vào lưng Minh Quang để Minh Quang quay xuống. Chọc 1 lúc Minh Quang cũng quay xuống.
– Có chuyện gì vậy?- Minh Quang bực mình nhìn Thiên Băng.
– Chiều nay anh rảnh không? – Thiên Băng hỏi
– Ờ… Rảnh! – Minh Quang đáp lại.
– Chiều nay anh đi với em tới chỗ này được không?- Thiên Băng nói vẻ mặt nghiêm trọng.
– Được! Nhưng đi đâu? – Minh Quang nói.
– Chiều rồi biết. – Thiên Băng nói rồi quay sang Băng Tuyết.
– Băng Tuyết! Chiều rảnh không? – Thiên Băng nhìn Băng Tuyết nói.
– Rảnh! – Băng Tuyết đáp lại
– 7 giờ tối qua nhà tao. – Thiên Băng nói rồi lấy quyển tiểu thuyết ngồi đọc.
4 giờ chiều, tại nhà Thiên Băng.
Kinh kong! Kinh kong!
– Để anh mở cửa! – Minh Quang hét lên lầu.
Cạch!. Cánh cửa mở ra.
– Ủa? Minh Quang? Em sống ở đây à? – 1 chàng trai nói.
– Ơ? Anh đến đây làm gì vậy Thiên Hoàng? – Minh Quang cũng ngạc nhiên.
– Em là bạn trai Thiên Băng à? – Thiên Hoàng lên tiếng.
– Anh biết Thiên Băng à? Em là anh Thiên Băng. – Minh Quang nói.
– Ồ! Anh cũng quen biết Thiên Băng. – Thiên Hoàng nói – À! Suýt quên! Em đưa cái này cho Thiên Băng giùm anh. – Thiên Hoàng đưa cho Minh Quang 1 cái túi.
– Anh vào nhà đi! – Minh Quang nói.
– Thôi! Anh còn có việc, anh đi trước. – Thiên Hoàng nói rồi bước ra ngoài cổng.
Minh Quang đóng cửa, đi vào trong phòng khách.
– Ai vậy anh? – Thiên Băng bước từ trên phòng xuống.
– Anh Hoàng. – Minh Quang vừa nói vừa đặt cái túi xuống sofa.
– Ờ! Vậy đi thôi anh.- Thiên Băng bước ra ngoài.
Minh Quang và Thiên Băng mỗi người 1 xe lao nhanh trên đường. Cả 2 đi xuyên vào trong rừng và dừng lại trước 1 căn biệt thự. 2 người để xe lạo trong sân và đi vào trong nhà. Thiên Băng mở cánh cửa của 1 căn phòng và đi vào trong, Minh Quang cũng đi theo Thiên Băng.
Bên trong có 1 cái bàn và 10 cái ghế. Hạo Nam đã ngồi sẵn ở bên trong chờ.
– Đến rồi sao? – Hạo Nam quay người lại nhìn Thiên Băng.
– Minh Quang! Đây là Hạo Nam. – Thiên Băng nói, rồi ngồi vào ghế đối diện Hạo Nam – Đây là Minh Quang. Anh trai tôi. – cô nói đủ ý để Hạo Nam hiểu.
– Chào! – Minh Quang nói rồi giơ tay ra với ý định làm quen.
– Chào! – Hạo Nam bắt tay với Minh Quang.
– Vào vấn đề chính. Ai? – Thiên Băng nóng lòng hỏi.
– Trần Tuấn Thiện. – Hạo Nam nhìn Thiên Băng.
– Gia đình này có vẻ không thích yên ổn nhỉ? – Thiên Băng lạnh lùng nói.
Hồi tưởng.
– Thầy gặp tụi em có chuyện gì không? – Lệ Xuân nói.
– Thầy muốn nhờ các em 1 việc. – thầy hiệu trưởng nói.
– Việc gì? – Băng Hạ nói.
– Tiêu diệt 1 người. – hiệu trưởng tiếp tục.
– Ai? – Băng Tuyết lạnh lùng nói.
– Trần Hoàng Kha. – thầy hiệu trưởng nói, ánh mắt hiện lên tia hận thù.
– Lý do? – Thiên Băng nói.
– Hắn đã dùng quyền lực chiếm lấy công ty mà con thầy cố gắng gây dựng. – thầy hiệu trưởng nói.
– Được! – Lệ Xuân gật đầu.
Kết thúc hồi tưởng.
– Hắn đã tiêu diệt ba mẹ em vì 1 vài lí do cá nhân của hắn. Theo như tôi được biết thì hắn đang truy tìm em và 1 cô gái nữa. – Hạo Nam nói tiếp.
– Băng Tuyết ư? Chắc hắn chưa tìm ra tung tích rồi. – Thiên Băng nói.
– Hết rồi chứ? Nếu hết rồi thì chúng tôi về đây. – Minh Quang đứng lên.
– Hết rồi! Bye! – Hạo Nam nói.
Thiên Băng cùng Minh Quang đi ra ngoài và leo lên xe chạy ra khỏi khu rừng. Vừa về đến nhà, cả 2 đã thấy Băng Tuyết đã đứng trước cửa nhà Thiên Băng. Thiên Băng thản nhiên mở cổng vào và lái xe vào bên trong. Băng Tuyết thấy vậy cũng lái xe vào theo Thiên Băng.
– Băng Tuyết! Em vào nhà chơi đi. – Minh Quang vừa nói vừa mở cửa.
– Cảm ơn anh. – Băng Tuyết bước vào trong nhà.
Minh Quang đóng cửa rồi lên phòng mình còn Thiên Băng và Băng Tuyết trong phòng khách.
Trong phòng khách.
– Người đó là Trần Tuấn Thiện. – Thiên Băng nhìn Băng Tuyết nói.
– Bước đầu là gì? – Băng Tuyết hỏi.
– Bắt trước rồi tính. Tối ngày kia. – Thiên Băng tiếp tục nói.
– Chuẩn bị kịp không? – Băng Tuyết lạnh lùng nói.
– Tao chuẩn bị sắp xong rồi, mày với tụi nó giúp tao phần còn lại nữa là xong. – Thiên Băng nói.
– Được rồi! Tao về đây! – Băng Tuyết đứng dậy đi ra ngoài.
Thiên Băng cũng lên phòng mình và làm nốt 1 vài công việc rồi đi ngủ.
Sáng hôm sau.
Tụi nó đến lớp bình thường. Mọi thứ diễn ra bình thường. Tiết 2 Thiên Băng và Băng Tuyết cầm cặp và biến mất. Tụi nó mới đầu không ko lắng nhưng Thiên Băng và Băng Tuyết đi hết mấy tiết học làm tụi nó lo lắng.
Ra về.
Vừa hết giờ tụi nó liền chạy đi lấy xe và chia nhau đi tìm Thiên Băng và Băng Tuyết. Tụi nó đi hết các chỗ tụi nó hay tới cũng không thấy, đến cả nhà của Thiên Băng và Băng Tuyết. Nơi cuối cùng tụi nó chưa tìm là quán bar Blood.
Tại quán bar.
– Quản lý Rita! – Băng Hạ hét lớn.
– Các tỷ gọi em? – Rita chạy lại chỗ Băng Hạ.
– Catherin và Sandy có ở đây không? – Lệ Xuân nói.
– Dạ, hai tỷ đó đang ở đây. – Rita lễ phép trả lời.
– Được rồi! Lui đi! – Nhã Lệ phất tay.
Bốn người đi xuống căn phòng bí mật. Đúng như Rita nói. Thiên Băng và Băng Tuyết đang ở đây. Thiên Băng và Băng Tuyết mỗi người 1 cái máy tính gõ liên tục.
– Tụi mày ở đây từ sáng đến giờ à? – Lệ Xuân bước vào ngồi cạnh Thiên Băng.
– Ờ! – Thiên Băng thờ ơ đáp.
Không gian chìm vào yên lặng. Tụi nó mỗi đứa 1 việc cho đến khi Lệ Xuân nhìn đồng hồ và phát hiện đã khuya.
– Về thôi tụi mày! Mai làm tiếp. – Lệ Xuân nói.
Tụi nó cùng nhau đi về nhà ngủ.
Sáng hôm sau.
Hôm nay, tụi nó quyết định không đi học mà đến bar. Tụi nó xuống căn phòng bí mật, chuẩn bị cho cuộc chiến tối nay.
Tại căn phòng bí mật.
Tụi nó mỗi người làm 1 việc. Lệ Xuân ngồi làm thêm 1 số con dao và kiểm tra lại chúng cùng vài lọ dung dịch mới lấy từ chỗ Băng Hạ. Nhã Lệ thì ở trong phòng tập luyện lại thể lực. Băng Hạ đang chế ra những chất độc mới. Băng Tuyết cầm cây súng mới sáng chế để thử nghiệm. Còn Minh Quang và Thiên Băng ngồi trong phòng Thiên Băng , mỗi người 1 máy làm việc. Thiên Băng đang hack camera nhà ông Tuấn Thiện và đưa dữ liệu vào điện thoại đồng thời hack luôn phần cảm biến nhiệt phòng trường hợp bị phát hiện. Minh Quang đang mua số cổ phần trong tập đoàn của Tuấn Thiện, trở thành người có nhiều cổ phần nhất trong tập đoàn.
Trưa.
– Lấy 6 phần ăn xuống đây. – Lệ Xuân nói trong điện thoại.
– Cho em 10 phút. – Rita nói.
– Được! – Lệ Xuân nói rồi cúp máy.
10 phút sau.
Rita bước vào căn phòng (cái thẻ ra vào phòng này đã được làm mới) tay cầm 6 phần ăn. Rita đặt chúng xuống bàn rồi đi ra ngoài khi thấy Lệ Xuân phất tay.
– Ăn đi tụi mày. – Băng Hạ nói, nhìn Thiên Băng.
– Tụi mày ăn trước đi, tao làm sắp xong rồi. – Thiên Băng nói, mắt vẫn nhìn vào màn hình.
– Nhã Lệ! – Băng Hạ hét lớn.
– Chờ tao 1 tí. – Nhã Lệ nói vọng từ bên trong.
– Con Băng Tuyết đâu? – Băng Hạ quay sang Lệ Xuân hỏi.
– Nó kia kìa. – Lệ Xuân chỉ vào Băng Tuyết đang đi lại gần bàn ăn.
– Chờ tụi nó rồi ăn luôn. – Băng Tuyết ngồi xuống ghế.
– Xong rồi. – Thiên Băng vươn vai rồi quay sang Minh Quang – Anh xong chưa?
– Rồi! – Minh Quang đóng máy lại rồi đứng lên.
– Tao xong rồi nè! Ăn thôi!- Nhã Lệ chạy lại bàn ăn.
– Ăn xong rồi còn chuẩn bị đi nữa. – Lệ Xuân nói.
Tụi nó ăn vui vẻ. Trong bữa ăn tụi nó ngồi nói chuyện rồi chọc nhau. Ăn xong, tụi nó dọn dẹp rồi đi vào phòng thay đồ. Minh Quang phải đợi Thiên Băng thay đồ rồi sử dụng ké nhà tắm. Tụi nó…
Cuộc chiến sẽ như thế nào? Tụi nó sẽ xử lí Tuấn Thiện ra sao?
Note: Alô! 1234… thử máy. Em xin chào mấy chế đang đọc truyện của em. Em đang dự kiến ra thêm 1 truyện mới nhưng không biết các chế có muốn không. Còn chương này em thấy hơi nhảm, nên các chế cứ nhận xét, nếu ném đá thì cùng lắm em xây biệt thự thôi. Cảm ơn các… Ủa? Ai chơi kì vậy đang nói mà ngắt micrô. Tên đáng ghét.