Bạn đang đọc Ngũ Thần Đại Lục: Chương Q.2 – Chương 2: Điển Lễ Khai Giảng.
Khi Hoàng Hải đi vào ký túc xá, mọi người ở bên trong không hẹn đều cùng lúc nhìn ra phía Hoàng Hải! Hoàng Hải không khỏi sờ sờ mũi nói: “Xin hỏi trên mặt ta có cái gì sao?” Hoàng Hải hỏi khiến cho bọn họ có chút ngại ngùng! Trong đó một người đã đi tới, hướng Hoàng Hải vươn tay! Nói: “Ha hả ~~ huynh đệ,không có gì mà! Ta là Đức Bĩ! Là thủy hệ sơ cấp pháp sư! Đến từ Đức Thủy vương quốc.” Hoàng Hải cũng đưa tay ra bắt tay Đức Bĩ nói: “Mọi người sau này đều ở cùng một chỗ, thời gian còn nhiều! Cũng không khách khí a! Tự giới thiệu một chút, ta là Hoàng Hải, phong hệ pháp sư! Sau này thỉnh các vị chỉ giáo nhiều hơn.” Nói xong mỉm cười lộ ra thiện ý! Kinh qua giáo dục của Ni Lặc , Hoàng Hải đã buông bỏ ngạo khí của mình.
Sau đó Hoàng Hải nhìn về phía những người khác, “Không biết mọi người có thể tự giới thiệu về mình một chút được không?” Nói xong mỉm cười nhìn những người khác.
“Ách! Ha hả ~ xin lỗi, quên mất! Được, ta là Long Lực! Năm nay mười tuổi, phong hệ ma pháp sư.” Một thiếu niên thoạt nhìn hơi có chút thanh tú mở miệng cười nói.
“Ta là Tạp Đức, năm nay mười tuổi! Địa hệ ma pháp sư, đến từ Phật Đều vương quốc!” Phật Đều vương quốc là nước phụ thuộc Phong Á đế quốc.
“Ta là Hải Dũng, năm nay mười một tuổi, thủy hệ ma pháp sư, đến từ Phong Á đế quốc ‘Phong Sa thành ’!”
“Ta là Đắc Viễn, năm nay mười một tuổi, đến từ Phong Á đế quốc tứ đại chủ thành ‘ Phong Dương thành ’, phong hệ ma pháp sư.” Các thiếu niên khác cũng nhất nhất tự giới thiệu.
” Trong chúng ta Hải Dũng là lớn nhất, Hoàng Hải ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?” Đức Bĩ quay sang Hoàng Hải hỏi.
“Ta năm nay hơn chín tuổi, còn không đến mười tuổi!” Hoàng Hải cười hồi đáp.
Những người khác nghe Hoàng Hải trả lời đều kinh ngạc đứng lên! Trong đó Hải Dũng mở miệng nói: “Huynh đệ, không thể nào? Nhìn ngươi niên kỉ hẳn là mười bốn, mười lăm tuổi a?”
Hoàng Hải có chút bất đắc dĩ sờ sờ mũi, trêu ghẹo nói: “Không có biện pháp a, ai bảo ta mau lớn chứ?” Nói xong còn than thở.
“Ha hả ~~ chúng ta đây ngươi nhỏ nhất, ta năm nay mười một tuổi, so với Hải Dũng nhỏ hơn một tháng, mà Đắc Viễn so với ta nhỏ hơn ba tháng, Đức Bĩ Long Lực nhỏ hơn nữa; như vậy đi, sau này Hải Dũng là đại ca của chúng ta, ta đệ nhị, Đắc Viễn đệ tam, Long Lực đệ tứ, Tạp Đức đệ ngũ, Hoàng Hải nhỏ nhất! Không biết an bài như vậy có được không?” Đức Bĩ mở miệng nói.
“Ha hả ~ ta không ý kiến!” Đắc Viễncười nói.
“Ha hả ~ nếu như vậy cứ theo ngươi nói đi!” Hải Dũng cũng nói rằng.
“Sau này ký túc xá chúng ta cứ như vậy sắp xuống phía dưới a! Ta nhỏ nhất sau này mọi người gọi ta Tiểu Hải hay lão lục đều được!” Hoàng Hải cười nói.
“Ha ha ~~ lão lục, nếu như ở bên ngoài nghe ngươi nói như vậy, có thể không ai tin tưởng lời của ngươi nói a?” Đắc Viễn cười trêu ghẹo nói.
“Ha hả ~~ ân, ngày hôm nay ta mời mọi người ăn cơm a? Rốt cuộc ta là lão đại mời các ngươi.” Hải Dũng cười hỏi.
“Ha hả ~ tốt! Nếu như vậy, chúng ta bây giờ đi luôn a!” Đức Viễn nói.
“Ngươi gấp cái gì chứ? Chẳng lẽ còn thiếu phần của ngươi sao? Trước tiên giúp Tiểu Hải đem vậy dụng sắp xếp a!” Hải Dũng nói.
Sau đó mọi người giúp Hoàng Hải chỉnh lý mọi thứ vật dụng đâu vào đó, rồi sáu người cùng đi ra ngoài! Hiện tại trời còn rất sớm, bọn họ theo con đường lúc nãy mà đi, trên đường vẫn còn nhiều người qua lại.
“Xem ra học viện thật đúng là náo nhiệt a!” Đức Viễn có chút cảm thán nói.
“Ngươi đó a! Giống như chưa từng thấy qua vậy! Ngươi là người Phong Á đế quốc, tứ đại chủ thành điều không phải rất phồn hoa sao? Sau này khi nào rãnh rỗi thì hãy đến xem.” Hải Dũng lắc đầu nói.
“Ha hả ~~ tốt lắm, sau này mọi người có thời gian cùng đi nhìn thử.” Đức Viễn cười nói.
“Ha hả ~ tới rồi, là nhà này a!” Hoàng Hải mở miệng nói.
Sáu người ngừng lại trước một tiệm cơm gọi “Phương đề”, sau đó đi vào.
Cả bọn kéo tới bàn gần cửa sổ ngồi xuống, thấy có khách đến, **** tiểu nhị nhanh chóng nghênh đón.
“Tiểu nhị, giới thiệu một ít món ngon của gian hàng ngươi xem!” Hải Dũng quay về tiểu nhị nói.
“Được… được! Khách nhân chờ chút, có ngay thôi!” Điếm tiểu nhị cười đáp.
“Ha hả ~~ ngày hôm nay ăn thật ngon đi a, ngày mai khai giảng điển lễ không muốn buồn chán cũng không được! Ngày mốt mới là chính thức đi học, chúng ta cũng sẽ không cùng đi học một chỗ! Trong học viện chúng ta tận lực cố gắng không nên quá thua người ta a! Có thể tiến nhập học viện mọi người có thể nói đều là thiên tài, các ngươi phải cẩn thận!” Hải Dũng mở miệng nói.
“Đã biết! Chúng ta sẽ cẩn thận!” Đắc Viễn nói.
“Tiểu tử các ngươi tối cũng không được phóng tâm! Đây là cha ta nói, ông trước đây cũng là học viện!” Hải Dũng nhắc nhở nói.
“Nga! Lão đại, phụ thân ngươi trước đây là học sinh học viện?” Hoàng Hải hỏi.
“Ha hả ~ đúng vậy! Bất quá bây giờ đã không ở Phong Á nữa!” Hải Dũng cảm thán nói.
Rất nhanh đã có món gì đo dọn lên!
“Ân, mọi người nhanh ăn đi! Ăn xong trở lại tu luyện! Ngày mai tinh thần mới tốt được! Khai giảng điển lễ tuy rằng buồn chán, nhưng là trọng yếu phi thường! Hơn nữa nghe nói ngày mai học viện chúng ta viện trưởng đại nhân sẽ xuất hiện, viện trưởng lại là một trong hai đại long ma pháp sư của Phong Á chúng ta!” Hải Dũng có chút sùng bái nói.
“Long ma pháp sư?” Hoàng Hải có chút kinh ngạc! Hắn dù sao cũng không phải là người Phong Á đế quốc, nên đối với đế quốc chuyện gì cũng không biết! Vì thế không rõ ràng lắm chuyện Phong Á đế quốc.
“Đúng vậy! Nghe nói viện trưởng đại nhân thật lâu rồi không xuất hiện! Năm nay vừa vặn mới trở về , thuận tiện tới tham gia khai giảng điển lễ học viện!” Đức Viễn con mắt có chút chiếu sáng.
“Được rồi! Nhanh ăn đi!” Hải Dũng nói
Mọi người liền vội vàng ăn uống, khi bọn hắn ăn xong đi ra, trên đường người đi lại rõ ràng ít hơn trước! Sau đó mọi người liền đi trở về.
Bọn họ trở lại liền đều tự tu luyện! Hoàng Hải đi tới một bên cửa sổ, nhìn phong cảnh bên ngoài, trong lòng nghĩ: “Phụ thân, mẫu thân các người khỏe không?” Đột nhiên có chút nhớ nhà! Có tiểu hài tử nào mà không nhớ nhà chứ? Hắn cúi đầu thở dài, trở lại sàng ngồi tu luyện. . .
Sáng sớm, thái dương còn chưa có mọc lên, bên ngoài truyền đến đủ loại thanh âm, làm bọn họ từ trong tu luyện tĩnh dậy!
“Tất cả mọi người đứng lên đi! Đi ra!” Hải Dũng quay sang năm người khác nói.
Tất cả mọi người ra bên ngoài, đi tới chỗ ngày hôm qua, lúc này đã đứng đầy người! Còn có một ít lão sư, trong đó có Ni Lặc.
Rất nhanh, tân sinh năm nay đều tập hợp.
Ni Lặc nhìn tân sinh đã tập hợp gật đầu nói: “Ân, ngày hôm nay là học viện khai giảng điển lễ, là một ngày trọng yếu! Các ngươi nhớ phải chú ý một chút! Đến lúc đó không nên tranh cãi nói chuyện ầm ĩ, ngày hôm nay viện trưởng đại nhân cũng sẽ tham gia! Hắn lão nhân gia khó có được một lần trở về, các ngươi cần phải biểu hiện cho thật tốt! Sáng sớm là khai giảng điển lễ cùng phân ban cấp tân sinh, buổi chiều thì các ngươi tự an bài, ngày mai chính thức đi học. Được rồi, ta muốn nói chính là những lời … này, bây giờ mọi người theo ta đi!” Nói xong Ni Lặc đi ra ngoài.
Ni Lặc mang theo mọi người đi tới một lễ đường rất lớn, lúc này lễ đường đã ngồi đầy người! Không cần phải nói bọn họ đều là lão sinh của học viện!
Ni Lặc mang theo bọn họ xuống cuối góc ngồi xuống!
Khi tân sinh đến, học sinh học viện cùng lão sư đều đã đến đông đủ!
Trên đài vị tóc bạc phó viện trưởng đi ra!
“Ngày hôm nay là ngày khai giảng điển lễ của học viện chúng ta, khai giảng học viện hàng năm tổ chức một lần! Là vì kỷ niệm vị đại nhân đời thứ nhất sáng lập học viện! Đồng thời cũng là cổ vũ học sinh học tập đệ tử lịch đại kiệt xuất! Ngày hôm nay viện trưởng đại nhân của chúng ta cũng đã trở về! Tất cả mọi người hẳn đã biết, viện trưởng đại nhân là một long ma pháp sư cường đại! Lão nhân gia khó có được một lần trở về! Mọi người nghĩ có hưng phấn hay không a? Ha hả. . . Bây giờ mời viện trưởng của chúng ta nói vài câu! Đây chính là cơ hội hiếm có! Đệ tử của Viện trưởng chúng ta năm nay là long kỵ sĩ! Có thể hắn được lão nhân gia chỉ điểm. . . Được rồi, ta cũng không nói nhiều.” Nói xong xoay người đi trở lại, tràng hạ nhất thời vang lên tiếng vỗ tay! Ở giữa bọn họ có rất nhiều người ngay cả viện trưởng đều chưa thấy qua! Ngày hôm nay có cơ hội khó có được có thể nhìn thấy thần long kiến thủ bất kiến vĩ long ma pháp sư trong truyền thuyết, trong lòng đều rất hưng phấn, cũng có chút chờ đợi…
Khi phó viện trưởng đi trở về chổ ngồi, toàn trường đều an tĩnh lại! Tất cả mọi người đang chờ đợi! Hoàng Hải cũng có một chút chờ mong, dù sao thì ai cũng đều sùng bái cường giả!
Trong vắng vẽ chờ đợi nhưng không có một tiếng bước chân nào! Khi mọi người ở đây nghi hoặc thì tràng thượng đột nhiên có hơn một người! Một người vừa… tóc vừa bạc rất anh tuấn! Một thân thanh sắc ma pháp bào phi ở trên người, trên mặt còn mang theo mỉm cười nhàn nhạt.
Nhìn người tóc bạc xuất hiện tất cả mọi người con mắt lóe sáng, bọn họ cũng đều biết người trước mắt hẳn là viện trưởng đại nhân! Người tóc bạc nhìn thoáng qua mọi người trong sân! Mỉm cười nói: “Mọi người hảo! Có lẻ tất cả mọi người biết ta là ai a? Các ngươi cũng không quá nhận thức ta? Ân, ta chính là học viện viện trưởng ‘ Thu Ý’! Ha hả ~ trước đây hai ngày vừa vặn ta trở lại học viện, ta cũng thật lâu không tham gia học viện khai giảng điển lễ! Ngày hôm nay vừa vặn ta có chút thời gian tới tham gia; mọi người cũng đừng cấp, ta sẽ ở lại học viện một đoạn thời gian! Trong khoảng thời gian này, nếu như các ngươi trong phương diện ma pháp có cái gì không hiểu có thể đi tìm ta! Được rồi, tiếp tục tiến hành khai giảng điển lễ a!” Nói xong chợt lóe đã không thấy tăm hơi, khiến học sinh sợ hãi than viện trưởng thật cường đại!
Từ khi viện trưởng xuất hiện đến ly khai, còn không đến mười phút, mọi người khó tránh khỏi có chút thất vọng, bất quá tối hậu câu kia “Có cái gì không hiểu có thể đi hỏi ta” làm trong lòng tất cả mọi người đều tràn ngập lửa nóng, dù sao có thể được viện trưởng chỉ điểm là rất khó đạt được.
Sau khi ‘ Thu Ý ’ xuất hiện tinh thần Hoàng Hải vẫn dừng lại trên người hắn! Bởi vì Hoàng Hải cảm giác được nhất khắc giống như phong hệ ma pháp nguyên tố đột nhiên hiện lên! Hắn minh bạch vị viện trưởng đại nhân này đối với phong hệ ma pháp có tạo nghệ rất sâu! Nhất thời đối hắn tối hậu một câu “Có cái gì không hiểu khả dĩ tới tìm ta” tràn ngập chờ mong! Khai giảng điển lễ kỳ thực rất buồn chán! Không thể nghi ngờ là giảng lịch đại kiệt xuất đệ tử phong công sự nghiệp to lớn và vân vân, cùng một ít lịch sử học viện, giằng co tròn một buổi sáng! Tối hậu là phân ban cấp tân sinh! Phong hệ phân hai ban, Hoàng Hải bị phân tới nhất ban! Mới kết thúc khai giảng điển lễ!