Ngự Phật

Chương 132: Đại lễ tế Thiên Địa


Đọc truyện Ngự Phật – Chương 132: Đại lễ tế Thiên Địa

Đại lễ tế Thiên Địa

Bởi vì sự cố gắng “Trả giá” của Hoa Liên, Tử Vi Tiên Đế cũng không bạc đãi nàng. Cách một khoảng thời gian đều có người đặc biệt đưa tiên thạch đến cho nàng tu luyện.

Tiên thạch cũng giống như linh thạch ở nhân gian, bên trong ẩn chứa một lượng lớn tiên linh khí thuần khiết, trước khi lấy được phong hào, tiên nhân không thể lấy tiên thạch được, đây cũng là lý do tại sao tiên nhân có hậu đài luôn lợi hại hơn tiên nhân không có một chút.

Sau khi lấy được tiên thạch, tu vi của Hoa Liên đương nhiên là tăng trưởng rất nhanh. Ở Tiên giới, cấp bậc tu vi phân chia cũng không nghiêm cẩn đến vậy, tiên nhân bình thường, tiên nhân được phong hào, Tiên quân, Tiên Đế, Thánh nhân, mỗi danh hiệu đại biểu cho một cấp bậc.

Nếu thực sự bàn về thực lực, Hoa Liên có thể đối phó được Đông Lâm, dù là ỷ vào uy lực của Nghiệt hỏa nhưng cũng có thể coi gần như là Tiên quân, nhưng nàng không có phong hào, địa vị vẫn giống với những tiên nhân bình thường. Ở Tiên giới, muốn từ một tiên nhân bình thường trở thành tiên nhân được phong hào cũng gian nan như người bình thường độ Thiên kiếp vậy. Đây cũng là lý do tại sao Tiên giới có nhiều tiên nhân bình thường như thế, còn tiên nhân được phong hào thì có giới hạn, vẫn không có mấy tiên nhân được phong hiệu như vậy.

Dù sao, những ví dụ đặc thù như nàng quá ít ỏi. Không có tiên thạch, cho dù có cố gắng tu luyện hơn nữa thì cũng phải mấy vạn năm mới có cơ hội đột phá.

Tử Vi thân là Tiên Đế, tiên thạch trong tay đương nhiên là đủ nhiều, hắn thấy Hoa Liên nghe lời, hơn nữa Hoa Liên đích xác là hữu dụng cho đóa sen vô căn kia, cho nên hắn đương nhiên sẽ không keo kiệt.

Còn Hoa Liên thì đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua cho một cơ hội tốt đến vậy, giờ nâng cao thực lực để tự vệ mới là quan trọng nhất.


Nắm trong tay viên tiên thạch đã mất đi độ sáng bỏ qua một bên, Hoa Liên đứng dậy, phủi phủi những mảnh vụn của tiên thạch trên người. Tốc độ tiên nhân hấp thụ tiên thạch rất chậm, bình thường mất trăm ngày cũng chưa dung hòa hết một viên, nhưng Hoa Liên căn bản không cần phải hấp thu, nàng trực tiếp dùng lửa đốt.

Nghiệt hỏa được xưng là không gì không đốt được, đốt tiên linh khí trong tiên thạch bên trong ra ngoài vẫn rất dễ dàng. Cho nên trong vòng một năm, những tiên thạch mà Tử Vi Tiên Đế đưa tới, không có ngoại lệ, toàn bộ đều bị nàng hấp thụ hết.

Mà Hoa Liên hiện giờ cũng đã có thể coi là tiên nhân mang cấp Quân rồi. Tầng thứ tám của đóa sen trong cơ thể nàng đã hoàn toàn nở bung. Từ sau Đại Hoang, có thể tu đến thất phẩm đã là cực hạn, nàng lại đang lẳng lặng mà đột phá cực hạn này.

Một năm nay, Tử Vi Tiên Đế đến Bách Hoa Viên rất nhiều lần, vậy mà lại không hề nhận ra được sự biến hóa tu vi của Hoa Liên. Mặc dù nàng có ý dùng Nghiệt hỏa để ngăn cản quan sát, lại không ngờ rằng Nghiệt hỏa lại thực sự dùng được.

“Hoa Liên, ngươi có ở đây không?” Ngoài cửa, thanh âm của Tử Vi Tiên Đế vọng vào.

Hoa Liên phất tay áo, thu dọn những viên tiên thạch đã dùng qua trên giường lại, sau đó bước nhanh ra ngoài mở cửa phòng. Tử Vi Tiên Đế đứng ngoài cửa cách đó không xa, trên mặt mang theo một nụ cười mềm mại dịu dàng.

Hiện giờ, người thường xuyên quang lâm đến Bách Hoa Viên nhất trừ Anh ra thì chính là hắn. Mới đầu hai người cũng không có gì để nói, sau cũng dần trở nên quen thuộc.


Tính tình của Tử Vi Tiên Đế nhìn qua cũng chậm rãi ôn tồn, cho dù tiên nhân thuộc hạ có làm gì sai cũng không trách phạt nặng, coi như là một người hiền lành.

Có điều Tiên Đế đã sống từ Thái cổ đến tận bây giờ, có mấy ai lại là nhân vật đơn giản, bình thường khi tiếp xúc với hắn, Hoa Liên lại càng thêm cẩn trọng. Cũng may bình thường đều là hắn nói, còn Hoa Liên chỉ đứng nghe.

Tử Vi Tiên Đế kế thừa một trong số ba vị Tam Thanh*, có lai lịch lớn đến dọa người, hiểu biết đương nhiên không ít. Chỉ cần là đề tài Hoa Liên có thể nghĩ ra, đến chỗ hắn, trên căn bản đều có thể được giải đáp thấu triệt, vậy cũng giúp nàng biết được không ít bí mật trong Tam giới.

* Tam Thanh là ba vị thần tiên tối cao trong Đạo giáo ở Trung Quốc, bao gồm: Ngọc Thanh – Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thượng Thanh – Linh Bảo Thiên Tôn, Thái Thanh – Đạo Đức Thiên Tôn cũng chính là Thái Thượng Lão Quân

“Lần này Tiên Đế đến đây là có việc gì quan trọng sao?” Thấy hắn một thân chính trang, Hoa Liên có hơi kinh ngạc.

“Lế tế Thiên Địa, Trấn Nguyên Đại Tiên muốn ta đến xem lễ.”

Nghe thấy tên của vị Thánh nhân nọ, trái tim Hoa Liên thót lên một cái. Đừng có để ý hai chữ Đại Tiên đằng sau danh hiệu của ông ta, ông ta chính là một vị Thánh nhân. Địa vị chỉ dưới Tam Thanh, là nhân vật chỉ cần dậm chân một cái cũng đủ khiến cho trời đất chấn động.


Mà Đông Lâm, lại chính là đồ tôn của vị Đại tiên này.

Trong khoảng thời gian này nàng chưa từng bước chân ra ngoài, cũng không gặp phải Đông Lâm, đoán chừng là hắn vẫn còn đang tẩy trừ đan độc trong cơ thể. Vật kia là do Hoa Liên luyện chế ra theo phối phương đan độc được ghi lại trên ngọc giản của sư phụ, những phương thuốc đằng sau cái nào cái nấy đều vô cùng âm độc, chỉ có ở Tiên giới mới có thể tìm đủ nguyên liệu.

Vừa hay Hoa Liên lại là người trông coi Bách Hoa Viên, nơi này linh thảo không thiếu, nàng lại mới trồng thêm không ít linh thảo, kết quả là Đông Lâm tương đối xui xẻo. Cho dù có ở Tiên giới thì đan độc vẫn cực kỳ đáng sợ, dĩ nhiên, muốn chết người thì chưa đến nỗi, nhưng chịu chút cay đắng thì khó mà tránh khỏi.

Thấy sắc mặt Hoa Liên có chút biến hóa, Tử Vi Tiên Đế cười cười, “Yên tâm, Trấn Nguyên Đại Tiên sẽ không so đo đâu, ta thấy dạo gần đây ngươi cũng rảnh rỗi, có hứng thú đi xem cùng ta không?”

Hoa Liên sửng sốt một chút, ngay sau đó lập tức gật đầu. Nói là Đại lễ tế Thiên Địa, thực ra thì chính là một cuộc tạo hóa mà thiên địa đưa tới, tiên nhân ít nhiều cũng có thể lĩnh ngộ ra ngộ tính của bản thân ra sao. Nghe nói thậm chí có tiên nhân bình thường, lĩnh ngộ xong đã trực tiếp thăng lên hàng Tiên quân, dĩ nhiên, chuyện này cũng hi hữu vô cùng.

Đoán chừng là Tử Vi Tiên Đế thấy nàng dạo này càng thêm “chăm chỉ”, định bồi bổ lại cho nàng, đúng là bị Anh nói trúng rồi.

Sở dĩ gần đây nàng thường đến hồ sen cũng là bởi vì Anh đã từng úp mở đề cập với nàng, Hoa Liên là người thông minh, đương nhiên sẽ không bỏ qua cho một cơ hội tốt như vậy.

Bất kể có ngộ ra được gì hay không, nàng cũng cần một lý do, hợp lý hóa tu vi của bản thân, cũng khiến cho những kẻ có ý đồ với nàng biết khiêm nhường hơn một chút.


Bọn họ không trực tiếp đến Ngũ Trang Quan của Trấn Nguyên Đại Tiên mà hội họp cùng mấy vị Tiên Đế khác cùng nhau đồng hành. Mỗi vị Tiên Đế đều dẫn theo một người đi theo, thấy tiên nhân đi theo sau Tử Vi Tiên Đế là Hoa Liên, mấy vị Tiên Đế kia, mỗi người lại có một vẻ mặt khác nhau.

“Tử Vi, ngươi không có thuộc hạ à? Đại lễ tế Thiên Địa ba ngàn năm mới có một lần, ngươi lại muốn lãng phí như vậy sao.” Thanh Lam Tiên Đế không hề che giấu sự chán ghét của nàng ta đối với Hoa Liên, trước sự đối địch của nàng ta, Hoa Liên lại rất lạnh nhạt. Lần trước ở Lăng Tiêu Yến, ý tứ của Đông Lâm là do nàng ta đang ghen tỵ, có điều Hoa Liên lại nghĩ không hẳn chỉ vì nguyên nhân này, đối phương dù sao cũng là Tiên Đế, không đến nỗi ngay cả cảm xúc của mình cũng không khống chế nổi.

“Ta lại thấy rất coi trọng Hoa… à… Hoa Liên, tên Hoa Liên phải không?” Câu Trần Đế nhìn qua mang theo vài phần lười nhác đột nhiên lại chen miệng vào, phá tan không khí ngột ngạt nơi đây.

“Hoa Liên bái kiến Câu Trần Đế.” Đây cũng là một vị Thái tử gia, bên trên có Thánh nhân để dựa vào, thời Đại Hoang hắn rất nổi tiếng. Hơn nữa hắn và một vị Đại Yêu của Yêu tộc Thiên đình Thượng cổ, được xưng là Bạch Trạch không gì không biết có quan hệ cực tốt, là một nhân vật rất khôn khéo mẫn tiệp.

Thanh Lam hiển nhiên là có chút kiêng kỵ Câu Trần, thấy hắn lên tiếng, chỉ lạnh lùng quét qua Hoa Liên một cái, không nói gì nữa.

Nàng còn tưởng là người đã đến đủ rồi thì có thể đi, ai ngờ phủ đệ của Thánh nhân này không dễ đến như vậy, còn phải tĩnh khí ba lượt, không kém tắm rửa trai giới là bao.

Cuối cùng cũng giày vò xong, năm vị Tiên Đế mới mang theo năm tiên nhân bình thường bọn họ bước vào trận truyền tống của Tiên giới.

_________________


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.