Ngu Nhạc Quyển Chi Thái Tử Giá Đáo

Chương 86: Lên chương trình [2]


Đọc truyện Ngu Nhạc Quyển Chi Thái Tử Giá Đáo – Chương 86: Lên chương trình [2]

“Mọi người buổi tối vui vẻ! Chúng ta lại gặp nhau, tuần này thời tiết thật sự rất nóng.” bắt đầu chương trình, ánh đèn được mở, giọng nói dịu dàng của nữ MC Dương Băng vang lên.

Nam Mc Liêu Siêu tiếp lời:“Đúng vậy, một tuần nay thời tiết cực nóng! Mọi người bị nung hồng như cây củ cải khô rồi.”

Dương Băng rất phối hợp mà bày ra vẻ mặt khoa trương:“Phải không? Khó trách em phát hiện hôm nay anh gầy thiệt nhiều! Em còn tưởng em hoa mắt.”

“Em không có hoa mắt, đúng vậy, anh vừa nhìn thấy em cũng phát hiện em đã thon thả rất nhiều, dáng người vốn dĩ tiền đột hậu kiều đã sắp biến thành ván giặt.” Liêu Siêu vẫn nói lời ác độc không chút nể tình như trước.

Dương Băng giận dữ:“Em thật hy vọng lời nói ác độc của anh có thể bị phơi nắng đến bốc hơi hết.”

“Nguyện vọng này của em có vẻ rất khó thực hiện.”

Hai người lại trêu ghẹo vài câu, liền đưa trọng tâm câu chuyện tới cuối tuần nên làm những chuyện gì.

Dương Băng quay đầu hỏi Liêu Siêu:“Thời tiết nóng bức như thế, cuối tuần có thể làm những gì? Chẳng lẽ phải làm tổ ở nhà với điều hòa sao?”

“Cũng không phải chỉ có ở nhà mới có điều hòa. Cửa hàng, siêu thị, quán bar cũng rất mát mẻ.”

“Nhưng là vốn đã rất mỏi mệt, lại đến nơi ồn ào này chẳng phải càng mệt sao?”

“Xem ra em đã có đề nghị rất tốt.”

Dương Băng cười khẽ trừng mắt nhìn:“Em cảm thấy cuối tuần đi xem phim điện ảnh, có lẽ sẽ rất thú vị.”


“Em vừa nói, anh cũng nhớ tới gần đây hình như có một bộ phim điện ảnh rất hot, gọi là gì nhỉ?” Liêu Siêu ra vẻ suy tư.

Lúc này, những người xem tại hiện trường lập tức cao giọng la lên:“Nhân bản người! Nhân bản người!”

“Đúng, chính là cái này! Nghe nói còn được thông qua.”

“Làm sao là được thông qua, rõ ràng chính là vô cùng đặc sắc!”

“Xem ra em đã xem rồi.”

Dương Băng lộ ra vẻ đắc ý:“Đương nhiên! Em chính là fans trung thành của tiểu Thái Tử điện hạ cùng tiểu trung khuyển Mộc Mộc, phim điện ảnh chiếu đương nhiên em phải đi xem.”

“Bộ phim điện ảnh kia chính là ngôi sao tập hợp, có nhiều suất ca mỹ nữ như vậy, em thế mà chỉ vì hai tiểu shota, quả thật là một quái a di.”

Dương Băng giận:“Ai nói em là quái a di? Rõ ràng chính là quái tỷ tỷ!”

Liêu Siêu khoa trương nhún nhún vai, giọng nói có chút bất đắc dĩ:“Cho nên nói, sở thích giả bộ non nớt quả nhiên là thiên tính của phụ nữ sao? Có chuyện anh cảm thấy cần phải tiết lộ cho em biết.”

“Ồ? Chuyện gì?” Dương Băng mở to đôi mắt nhiều chuyện nhìn Liêu Siêu.

Liêu Siêu hạ giọng, ra vẻ thần bí:“Khách quý đặc biệt của ‘Đại Minh tinh’ hôm nay chính là tiểu Thái Tử điện hạ cùng tiểu trung khuyển Mộc Mộc mà em thích nhất. Chút nữa em cũng không nên biểu hiện quá thô bỉ mà dọa bọn họ chạy mất.”

Liêu Liêu cố ý đè thấp giọng nói nhưng vì cái tên mà hắn nhắc tới làm hiện trường lập tức sôi trào. Một khoảng thời gian ngắn kế tiếp, hai MC đều không có nói nữa, bởi vì giờ phút này, khán giả cần thời gian để khôi phục nội tâm đang kích động. Phải biết rằng, bốn năm từ lúc Tiêu Dật xuất đạo tới nay, lần đầu tiên tham gia chương trình, trước đó, nó chỉ tham gia vài lần họp báo, thậm chí ngay cả trang tin chính thức đều không có làm, còn khiêm tốn hơn Tần Mộc năm đó.


Đứng ở hậu trường Tiêu Dật nghe được tiếng reo hò rất lớn, quay đầu đi hỏi Tần Mộc:“Bọn họ đang vui vẻ cái gì?”

Tần Mộc nắm tay Tiêu Dật, cười trả lời:“Có lẽ vui vẻ vì lập tức có thể nhìn thấy chúng ta đi.”

Tiêu Dật gật gật đầu, không có nói nữa.

Tần Mộc lại lắc lắc tay Tiêu Dật:“Tiểu Dật, em căng thẳng sao?”

“Này có cái gì mà căng thẳng?” Tiêu Dật nói xong, lại nắm tay Tần Mộc chặt một ít,“Chẳng lẽ ngươi căng thẳng?”

Tần Mộc lắc đầu, tươi cười sáng lạn:“Anh cũng không căng thẳng!”

Nhóm người lớn đứng ở phía sau bọn họ yên lặng nhìn trời, các em ai cũng không căng thẳng, vậy hai tay nhỏ bé nằm chặt một chỗ để làm cái gì? Đã nắm đến trắng bệch rồi, chẳng lẽ không đau sao?

Một lát sau, cánh cửa che ở trước mặt Tiêu Dật cùng Tần Mộc từ từ mở ra, tươi cười trên mặt Tần Mộc vẫn không thay đổi, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiêu Dật vẫn nghiêm túc, khí thế mười phần. Lúc bọn họ xuất hiện, khán giả lại sôi trào, không ngừng cao giọng hô:“Tiểu Thái Tử điện hạ!”,“Mộc Mộc!”,“ tiểu trung khuyển Mộc Mộc!”

Tiêu Dật mặc một trường bào màu vàng, tay áo cùng vạt áo còn dùng tơ vàng thêu hoa văn, đây là mô phỏng phục sức của thái tử mà làm ra, trên đầu của nó cũng vấn một búi tóc, cắm một cây ngọc trâm, ngọc trâm này cũng không phải cái nó mang đến, mà là sau này Tần lão gia tự mình đi chọn cho nó, mặc dù không đáng giá bằng ngọc trâm kia, nhưng giá trị cũng rất xa xỉ. Giờ phút này TIêu Dật đang đứng ở dưới tia sáng của ánh đèn huỳnh quang, khuôn mặt tinh xảo, mặt mày như họa, quý khí bức người, giống như trong tranh cổ bước ra.

Mà Tần Mộc đứng ở bên cạnh Tiêu Dật, trang phục hoàn toàn hiện đại, tóc hơi hơi vuốt lên, mặc một áo sơ mi đỏ thẫm, thắt cà vạt, mặc quần đen bó sát người, mang một đôi giày da. Một đứa nhóc vô cùng đẹp trai.

Chờ tiếng reo hò của người xem ở hiện trường nhỏ đi, Liêu Siêu liền huýt sáo:“Hai vị tiểu suất ca thật sự là làm cho người ta không thể rời mắt mà.”


Tần Mộc cầm tay Tiêu Dật đi đến giữa sân khấu cạnh hai vị MC, ngẩng mặt cười nói:“Anh Liêu cũng là một đại soái ca mà.”

Liêu Siêu kinh ngạc nói:“Mộc Mộc em thấ mà biết tên của anh!”

“Đương nhiên, anh Liêu làm MC cho chương trình rất hài hước, em thường xuyên xem nha!” Tần Mộc mở miệng là ngọt chết người không đền mạng.

Mà Dương Băng bên kia đang đau buồn:“Mộc Mộc chẳng lẽ em chỉ nhìn thấy anh Liêu sao?”

Tần Mộc quay đầu, lập tức ca ngợi một câu:“Chị Băng hôm nay còn xinh đẹp hơn trước!”

Dương Băng che mặt:“Tuy rằng em nói hơi quá, nhưng mà chị không ngại!” Bởi vì biết khách quý đặc biệt hôm nay là hai vị tiểu ngôi sao nhỏ tuổi, nhớ đến năm đó Chu Cầm quần áo loã lồ dẫn đến một loạt bi kịch, quần áo của Dương Băng hôm nay hoàn toàn đi theo con đường thục nữ bảo thủ, nơi nào cần che đều che toàn bộ, hơn nữa vô luận theo người nào góc độ xem cũng không sẽ có chút đi quang hiềm nghi, so với những bộ quần áo trước kia khi cô cùng nhóm nữ ngôi sao tranh nhau khoe sắc, thật sự kém nhiều lắm. Mà một vị MC nam Liêu Siêu cũng là áo chữ T đơn giản cộng thêm quần bò.

Sau phần mở màn, hai vị MC dẫn Tiêu Dật cùng Tần Mộc đến ghế ngồi xuống, lúcnày mới chính thức bắt đầu chương trình hôm nay:“Có thể mời được tiểu Thái Tử điện hạ cùng Mộc Mộc đến đây, chúng tôi thật sự cảm thấy vô cùng vui vẻ cũng vô cùng vinh hạnh.”

Tần Mộc cười khoe hàm răng trắng chỉnh tề:“Em cùng tiểu Dật cũng rất vui vẻ!”

Liêu Siêu cố ý nhô đầu ra nhìn Tiêu Dật đang thẳng tắp ngồi cạnh Tần Mộc, miệng hỏi Tần Mộc:“Anh nghe nói các em là bạn tốt, hôm nay xem ra, Mộc Mộc hình như em là người phát ngn6 của tiểu Thái Tử.”

Tần Mộc quay đầu nhìn Tiêu Dật, thấy nó cũng không có không vui, lúc này mới trả lời:“Dạ, bởi vì gần đây tiểu Dật không có tiện nói chuyện.”

“Vì sao? Có khó chịu chỗ nào không?” Dương Băng thân thiết hỏi.

Tần Mộc lắc đầu, nhìn Tiêu Dật không nói lời nào, trước khi tham dự chương trình này cũng đã nói rõ, chuyện Tiêu Dật thay răng phải nói ra, nhưng mà cuối cùng có nói hay không, phải xem ý nguyện của Tiêu Dật.

Tiêu Dật mím môi, cuối cùng cũng mở miệng nói câu nói đầu tiên từ khi lên sân khấu đến giờ:“Tôi đang thay răng.” Ngay lúc Tiêu Dật mở miệng, camera liền nhắm vào nó, đặc biệt là cái miệng mềm mại nhỏ nhắn kia. Thay răng! Bộ dáng thật sự manh vô cùng! Chỉ tiếc, đứa nhỏ nói xong lại ngậm miệng, xem ra trong khoảng thời gian ngắn sẽ không mở miệng nữa.

Dương Băng thấy thế, biết đứa nhỏ đang thẹn thùng, lập tức thay đổi đề tài:“Trang phục của Tiểu Thái Tử hôm nay thật sự tinh xảo quý khí, Mộc Mộc cũng đẹp trai đến rối tinh rối mù, chị nghe nói các em thích mặc quần áo giống nhau, sao phong cách hôm nay lại khác xa như vậy?”


Tần Mộc chu chu miệng:“Là Mộ Dung quản gia giúp chúng em chuẩn bị trang phục.” ý nói, hắn cũng rất không hài lòng sự sắp xếp này của Mộ Dung Phong.

Liêu Siêu lập tức tìm hiểu nguồn gốc:“Nói như vậy, thật ra em rất muốn cùng tiểu Thái Tử mặc trang phục giống nhau?”

Tần Mộc nghịch ngợm trừng mắt nhìn:“Không nói cho anh!”

Dương Băng che miệng cười khẽ:“Anh Liêu cuối cùng anh cũng đụng phải cây đinh mềm(软钉子/uyển chuyển từ chối).”

Liêu siêu cũng không giận, ha ha cười, tiếp tục đề tài:“Gần đây trên mạng có một đoạn phim ngoài lề, chúng ta sẽ xem.” Nói xong, màn hình lớn phía sau bọn họ xuất hiện một đoạn phim ngắn.

Bởi vì trước đó Mộ Dung Phong đã nhắc tới, cho nên Tần Mộc cùng Tiêu Dật nhìn thấy cái này cũng không cảm thấy giật mình, trên thực tế, bọn họ cũng không cảm thấy có vấn đề gì, bốn năm nay, bọn họ đã hôn vô số lần, tục ngữ nói đúng, thói quen thành tự nhiên……

Vẫn như cũ là Tần Mộc mở miệng:“Đây là lúc quay người nhân bản.”

Trên mặt Dương Băng lộ ra mọt nụ cười sâu xa, lời nói khách sáo:“Chị đã xem nhân bản người, trong phim hình như cũng không có cảnh các em hôn nhau này, chẳng lẽ đã bị cắt rồi sao?”

“Đây là chuyện sau khi quay xong đoạn cuối phim của chúng em, không phải kịch bản.”

Nụ cười của Dương Băng dần dần mở rộng, dáng vẻ giống như quái a di cầm kẹo que dụ dỗ tiểu shota:“Nếu không phải vì quay phim, sao các em lại hôn nhau? Phải biết rằng hôn là việc làm thân mật giữa người yêu.”

Tần Mộc nghiêng đầu, vẻ mặt trong sáng hỏi:“Nhưng mà em thường xuyên nhìn thấy có ba mẹ hôn môi đứa con, bọn họ cũng không phải người yêu?”

Dương Băng sửng sốt:“Đó là bởi vì quan hệ của cha mẹ cùng con cái cũng rất thân mật.”

“Em cùng tiểu Dật là bạn tốt nhất tốt nhất, quan hệ cũng rất thân mật.” Trong lời nói của Tần Mộc lộ ra sự tự hào cùng vui vẻ, dáng vẻ đúng lý hợp tình giống như việc hôn môi của hắn cùng Tiêu Dật chính là chuyện bình thường.

Tiêu Dật ngồi một bên cũng thoáng gật gật đầu, mở miệng nói câu thứ hai:“Giữa chúng tôi là nụ hôn tình hữu nghị.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.