Đọc truyện Ngôn Tình Người Thừa Kế – Chương 339
Tần Hằng!
Tống Dực tỉnh táo trở lại, nhìn cô gái xinh đẹp vừa lướt qua, chỉ thấy cô vô cùng xinh đẹp, nhưng đây không phải là tâm điểm chú ý của Tống Dực.
Cô ấy tìm Tần Hằng làm gì? Lẽ nào cô ta là người của Tần Hằng?
Tống Dực trong lòng cảm thấy, cô gái này có thể là nhân vật mấu chốt liên quan đến Tần Hằng! Cho dù thế nào, cứ đi hỏi trước đã.
Tống Dực đảo tròng mắt, trong lòng nghĩ cô gái vừa nãy nói trên người hết tiền, bây giờ đối với cô ấy mà nói, tiền nhất định là thứ hấp dẫn nhất.
Tống Dực tháo chiếc đồng hồ Tag Hauer xuống, hiếc đồng hồ dòng Carrera siêu khủng này, anh ta đã mua nó với giá 240 triệu.
Tống Dực khẽ mỉm cười, bước nhanh theo sau, từ phía sau vỗ nhẹ lên vai cô gái, cô gái quay người lại, vốn dĩ là một gương mặt cau có, nhưng nhìn thấy một người tuấn tú như Tống Dực, lập tức liền nở nụ cười.
“Chào cô, vừa rồi chiếc đồng hồ này rơi ra khỏi túi của cô, tôi nhặt được trả cô này” Tống Dực giơ chiếc đồng hồ Tag Hauer lên trước mặt cô gái.
Nhìn thấy chiếc đồng hồ này, mắt cô gái sáng lên.
Dù không có tiền nhưng không có nghĩa là cô không có kiến thức, cô nhận ra thương hiệu “Tag Heuer” này, tiền công làm ra chiếc đồng hồ này ít nhất cũng phải hàng chục nghìn đô la!
Anh chàng đẹp trai này lại nghĩ nó là của mình, vậy thì cô cũng không khách sáo đâu.
“Phải, đây là đồng hồ của tôi, tôi mua cho bạn trai! Cảm ơn anh đã nhặt giúp tôi” Cô gái cầm lấy đồng hồ trên tay, lập tức nhét vào túi xách.
“Đồ về chủ cũ” Tống Dực trong lòng cười lạnh, cô gái này xem ra rất tham lam, dễ dàng xử lý.
Con người ta sợ nhất là không có ham muốn, một khi đã có ham muốn thì sẽ có nơi để lợi dụng.
“Cô này, tôi thấy chúng ta rất có duyên, tôi muốn đãi cô một bữa ăn được không?” Tống Dực lịch sự hỏi.
“Đương nhiên là được!” Cô gái đồng ý, được anh chàng đẹp trai mời ăn cơm, sao cô từ chối được chứ? Huống hồ chi, anh chàng này còn “trả” cho cô chiếc đồng hồ trị giá hàng chục nghìn đô!
Sau đó, Tống Dực đưa cô gái đến một nhà hàng sang trọng ở Yên Kinh.
Anh ta gọi 5, 6 món ăn, một chai rượu vang đỏ nhập từ Pháp, tiêu tốn hơn 15 triệu rồi.
Số tiền cũng không nhỏ, cô gái mừng thầm trong lòng.
“Tôi còn chưa biết tên cô là gì!” Tống Dực hỏi.
“Tôi tên Nhan Hiểu! Năm nay 22 tuổi, chưa có bạn trai, thật ra chiếc đồng hồ vừa nãy tôi mua cho ba tôi!” Cô gái này là Nhan Hiểu đi cùng Chung Khiết đến T thành để tham gia nhóm nhạc “Hello Girl Group”
Ở Kim Lăng, Nhan Hiểu thông đồng với Lý Duệ lừa Chung Khiết vào khách sạn, xém chút làm cho Chung Khiết bị Lý Duệ ăn sạch.
Trong nhà khách Tử Huyên, Nhan Hiểu tận mắt nhìn thấy Lý Duệ bị Tần Hằng dùng súng bắn chết, lúc đó cô nói rằng cô đã xảy ra quan hệ với Tần Hằng, mới miễn cưỡng giữ được cái mạng.
Sau khi ra khỏi nhà khách Tử Huyên, Nhan Hiểu rời khỏi Kim Lăng ngay lập tức, sợ Tần Hằng đổi ý, lại muốn giết cô.
Một tháng sau, Nhan Hiểu mới quay lại Kim Lăng, cô cảm thấy Tần Hằng có lẽ hết giận rồi, cô muốn quay về bên Tần Hằng, Tần Hằng là người có khối tài sản kếch xù và là hậu duệ của nhà họ Tần ẩn thế! Ngay cả Khổng Quý Quân của T thành, Thẩm Vạn Thiên của Kim Lăng cũng đều là thuộc hạ của anh.
Nếu trở thành người phụ nữ của Tần Hằng, vậy cô sau này là cô chủ lớn, có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý cả đời này!
Nhan Hiểu là người “xảy ra quan hệ” với Tần Hằng, cô có lòng tin, làm cho Tần Hằng chấp nhận bản thân.
Nhưng sau khi quay lại Kim Lăng, Tần Hằng đã đến Lâm An tìm Chung Khiết rồi, cô tìm không được Tần Hằng, đại học Kim Lăng cũng không có, người làm của nhà khách Tử Huyên cũng nói không biết người này.
Nhan Hiểu mất rất nhiều công sức, nhìn thấy Thẩm Vạn Thiên, cô hỏi Thẩm Vạn Thiên rằng Tần Hằng đang ở đâu, Thẩm Vạn Thiên nghĩ đến hôm đó, Tần Hằng không có giết Nhan Hiểu, có thể cô cũng là người quan trọng đối với Tần Hằng, nên chỉ nói cho cô hai chữ “Lâm An”
Nhan Hiểu lập tức chạy đến Lâm An, cô tìm một lượt tất cả mấy khu cao cấp ở Lâm An hết mấy tháng, cũng không tìm được Tần Hằng, mà số tiền cô tích góp mấy năm qua cũng tiêu sạch.
Nhan Hiểu tuyệt vọng rồi, không có tiền cô không thể sống được, cho nên lên máy bay bay đến Yên Kinh, muốn tìm công việc ca sĩ ở Yên Kinh, phải nuôi sống bản thân trước, chuyện tìm Tần Hằng để nói sau.
“Ôi, cô Nhan thật xinh đẹp, nhất định không ít người theo đuổi, nhưng bây giờ cô vẫn độc thân, chắc tiêu chuẩn của cô phải cao lắm? Vừa hay tôi cũng đang độc thân không biết tôi có cơ hội hay không?” Tống Dực nhìn ra được, Nhan Hiểu là người ham tiền, hơn nữa hình như cũng có hứng với mình.
Anh ta cố tỏ vẻ có hứng thú với Nhan Hiểu, cho Nhan Hiểu chút ảo tưởng, sau đó moi thông tin từ cô.
“Điều kiện của tôi thật sự rất cao, đàn ông bình thường tôi không để ý đâu” Nhan Hiểu muốn nâng cao thân phận của bản thân một chút, muốn thu hút sự chú ý của Tống Dực:
“Nói về trước kia, tôi có người bạn trai, là nhà họ Tần ở Yên Kinh, Nhà khách nhà nước “Tử Huyên” tôn quý nhất ở Kim Lăng là của nhà họ đó, nhà giàu đứng đầu Kim Lăng là Thẩm Vạn Thiên, Khổng Quý Quân của T Thành đều là thuộc hạ của họ hết! Tôi còn tận mắt thấy anh ấy nổ súng giết người, gia tộc của anh ấy lợi hại như vậy, thế nào? Ghê gớm không? Lúc đó anh ấy theo đuổi tôi rất dữ dội, còn tặng xe, tặng kim cương, nhưng cuối cùng tôi lại không chấp nhận anh ấy!”