Ngôn Ngữ Thân Thể

Chương 10: Nếu có ai mở cửa bước vào…?


Đọc truyện Ngôn Ngữ Thân Thể – Chương 10: Nếu có ai mở cửa bước vào…?

“Ư … a … “

Tuy rằng Kanae không thể nuốt trọn cái của Yuichi nhưng cậu cố gắng hết sức hút nó. Tay Yuichi luồn qua tóc Kanae.

“Chết tiệt, ngước lên để tôi thấy miệng cậu nào.”

Kanae làm bộ như không nghe thấy, cậu nhúc nhích miệng trượt theo hình trụ, mỗi lần như vậy là sẽ tạo ra tiếng nước dâm mĩ.

“Hãy làm nhỏ tiếng lại, không biết khi nào thì có người vào trong.”

Có lẽ Yuichi cũng không thèm quan tâm đây không phải là chỗ tốt để làm tình vào lúc sáng sớm thế này.

“Ưm … ư … “

Làm sao mút lấy phân thân của Yuichi khiến hắn hưng phấn lên? Dĩ nhiên đây là lần đầu tiên Kanae ngậm cái của người khác vào miệng, băn khoăn không biết có làm Yuichi thấy thoải mái không.

Cảm thấy khó chịu, cậu ngước mắt lên, ánh mắt giao nhau với Yuichi. Hắn cười tủm tỉm hỏi.

“Cậu rất giỏi, chắc là làm chuyện này nhiều lắm rồi?”

Không, bởi vì Kanae cũng là con trai nên mới biết ở đâu sẽ thấy thoải mái hơn.

Kanae không nói lời nào, không thể giải thích đây là lần đầu tiên của mình. Kanae biết Yuichi sẽ không bao giờ tha thứ nếu hắn biết sự thật.

Ngồi trên bồn cầu thổi kèn thì hơi bị khó khăn, nên Yuichi ngồi bệch ra sàn nhà. Kanae quỳ gối trước mặt hắn, cậu không thấy gì khác trừ nửa người dưới của Yuichi. Cậu thật sự thấy rất vui vì phần cứng dần phình to ra.

Cậu định làm Yuichi bắn xong rồi đi học, cậu có thể dùng nó làm cái cớ tuyệt vời để chạy trốn. Kanae thật tình không muốn để ai phát hiện họ đang làm cái gì, nhưng khi cậu tăng tốc độ miệng mút hình trụ thì phát hiện không thể làm nó trong im lặng. Tiếng chất lỏng đập vào và tiếng rên rỉ của Yuichi vang vọng trong vách ngăn kín. Nếu có ai ở cách vách thì chắc chắn họ sẽ bị lộ hết cho xem.

“Tôi xin lỗi, chỉ có mình tôi thỏa mãn.”

Kanae ngước đầu trông thấy Yuichi nở nụ cười, tay xoa tóc cậu từ từ trượt xuống.


“Không sao đâu … ” Kanae nói, ngừng một giây.

Yuichi nâng đầu cậu lên, nói.

“Vậy không tốt lắm, nó không công bằng. Cậu không muốn cùng ra sao?”

“Tôi không sao … tôi đang chuộc lỗi cho cậu mà.”

“Cậu đã làm tuyệt vời hơn cả chuộc lỗi.”

Môi cậu lần nữa ngậm vào cái của Yuichi, cậu cảm giác phần cứng ma sát lưỡi mình. Kanae liếm nó lên xuống, dùng ngón tay ma sát hai trái cầu của Yuichi.

Mau lên, mình phải làm anh ấy mau ra.

“Ô, tuyệt lắm, cảm giác thật tuyệt, môi cậu mềm mại. Cậu phải thường xuyên làm chuyện này cho tôi.”

Họ sẽ không ở bên nhau đủ lâu để cậu làm chuyện này ‘thường xuyên’. Không bao giờ. Kanae thấy hạnh phúc vì Yuichi vừa lòng nghĩ rằng họ sẽ bên nhau một đoạn thời gian.

Tay Yuichi vuốt gáy Kanae, rồi nó dời sang trước, gãi cằm cậu.

“Này … nhột đấy … “

“Cậu trông như con mèo nhỏ, Kanae à. Chỗ nào của cậu cũng nhạy cảm.”

Hắn gãi sau tai Kanae, cậu rụt vai lại.

“Tôi đã bảo với cậu là được rồi, hãy ngồi yên và hưởng thụ thôi!”

“Không.”

Bàn tay kia của Yuichi xoa vai Kanae.

“Cậu đổi áo sơ mi rồi nhỉ, nút không cài khiến tôi thấy cảnh đẹp. Mới nãy tôi thấy làn da trắng của cậu và hai điểm đỏ mỗi khi cậu nhúc nhích đầu. Tôi rất muốn chạm vào chúng, hãy để tôi sờ đi.”

Điểm đỏ … hắn đang nói về cái gì vậy? Nhưng khi cậu vắt óc suy nghĩ thì mọi chuyện quá trễ, tay hắn từ bờ vai trượt vào dưới lớp áo sơ mi. Kanae chưa kịp phản ứng thì Yuichi đã chạm vào núm vú.

“Không … “

Tại sao cậu không mặc áo sơ mi nào cao kín cổ chứ? Có bao nhiêu cái áo vậy mà hôm nay Kanae chọn cái áo này, sự lựa chọn tệ hại!

Yuichi xoa tai cậu, kéo núm vú của Kanae, hắn vuốt ve, đè ép, kẹp lấy chúng. Có lẽ bởi vì chúng còn sót lại hưng phấn dư âm ngày hôm qua nên nhạy cảm đứng thẳng ngay.

“Mấy núm vú của cậu đáng yêu quá, tôi mới chạm vào mà nó đã cứng lên rồi, đỏ thẫm nữa chứ. Muốn tôi sờ thêm không?”

“Không, tôi không cần … “

Hai tay Kanae đang cầm phần cứng, mỗi lần hắn nhấn núm vú là tay cậu lại lỏng ra, lưỡi cũng lơi lỏng vì bị sờ soạng quấy rầy cảm xúc.

“Tôi xong rồi. Đứng dậy đi.”

Yuichi lấy tay ra khỏi áo sơ mi của Kanae, nâng cậu dậy.

“Cởi áo ra đi.”

” … hở?”


Kanae nghĩ là mình nghe lầm rồi. Yuichi lặp lại lần nữa.

“Cởi áo cậu ra, cho tôi xem núm vú.”

“Không … cậu không thể … tôi ngại lắm.”

“Tại sao? Lúc trước chúng ta làm tình thì tôi đã thấy rồi. Bây giờ không có gì phải xấu hổ, mới nãy tôi cũng đâu thấy xấu hổ khi cậu mút của tôi.”

Không có kinh nghiệm, Kanae không biết từ chối làm sao. Kanae do dự một lúc rồi bắt đầu cởi cúc áo từ dưới lên trên, cởi đến phần ngực thì cậu thấy khó mà tiếp tục nữa.

“Như vậy được chưa?”

“Cậu nên kêu tôi hãy liếm chúng.”

Cái gì!

Kanae suýt hét lên, nhưng phải làm theo những gì Yuichi muốn.

” … liếm nó.” Cậu thì thào, giọng nhỏ như muỗi kêu.

Yuichi gật đầu tỏ vẻ thỏa mãn.

“Để chúng sát vào tôi đi. Được rồi đó, đừng thả tay khỏi cái áo.”

Anh ta định làm cái gì!?

Mặc dù sợ hãi nhưng Kanae vẫn ngoan ngoãn gật đầu. Yuichi vừa lòng thè lưỡi ra chậm rãi đánh vòng núm vú của Kanae, hắn mút lấy một cái, khiến người cậu như có dòng điện chạy dọc.

“Quá nhạy cảm, thân thể cậu như là còn trinh. Với thân thể như vậy cậu sẽ khiến bao nhiêu đàn ông điên lên vì nó.”

Yuichi tấn công núm vú không ngừng, dùng lưỡi liếm đỉnh chóp.

“A … á … “

Cảm giác thật tuyệt, rất tuyệt vời.

Nhưng mà lần này hơi khác.

Yuichi ngước lên cười với Kanae, nhận ra người yêu khao khát thứ gì đó.


“Nếu cậu muốn cái gì thì hãy nói với tôi đi. Cậu muốn gì nào?”

Kanae lắc đầu nguầy nguậy, cậu chết cũng không thể nói ra được.

“Ô, tôi biết rồi.” Yuichi lại thè lưỡi ra, xoay tròn từ trái sang phải quanh núm vú.

Kanae muốn hắn dùng ngón tay. Lưỡi của Yuichi làm người cậu nhột nhạt nhưng không có cảm xúc như dòng điện giống ngày hôm qua.

“A … ưm … “

Kanae thở hổn hển, lại ngẩng cao cổ.

“Nếu cậu không nói ra thì tôi sẽ không biết làm gì. Cảm giác rất tuyệt mà phải không?”

Kanae cắn môi muốn nuốt ngược rên rỉ trở lại. Chỉ vuốt ve núm vú là đủ rồi, cậu thuyết phục mình như vậy.

Nhưng núm vú thì truyền đến thông điệp khác.

Tôi muốn nhiều hơn thế__nó nói.

“Yuichi … “

Kanae nhìn Yuichi. Hắn ngẩng đầu lộ ra khuôn mặt điển trai.

“Sao nào?”

“Làm giống như hôm qua … “

“Như hôm qua? Tôi quên mất mình làm gì rồi, không phải làm giống như thế này sao?”

Mình chưa bao giờ biết có tên nào khốn kiếp như vậy!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.