Ngồi Yên, Tôi Tự

Chương 4


Đọc truyện Ngồi Yên, Tôi Tự – Chương 4

Yên Lộ siết chặt tay lên vai Chung Tông, tiếng mút mát chùn chụt từ ngực truyền tới tai cậu. Thật… sướng chết đi được. Thân thể vốn dĩ căng cứng, thoáng cái đã không còn thiết gì hết mà thuận theo dục vọng.

Thanh niên 18, 19 tuổi dục hỏa cuồn cuộn. Tựa như nếm được ngon ngọt, càng thực tủy tri vị[1].

[1] thực tủy tri vị: thành ngữ, nghĩa đen là mùi vị phần tủy sống ăn rất ngon, ăn một lần còn muốn ăn lần nữa; nghĩa bóng chỉ việc đã làm hay thử qua một lần, thấy tốt, muốn thực hiện thêm lần nữa.

Yên Lộ híp mắt, tay luồn vào tóc Chung Tông, “Đừng liếm chỗ đó nữa, chạm vào phía dưới cho tôi.”

Chung Tông cũng phải kinh ngạc vì tốc độ tiếp nhận của Yên Lộ, cũng vui vẻ khi mối quan hệ giữa hai người thay đổi như vậy. Nhưng không hiểu sao hắn lại cảm thấy hơi buồn bực, luôn có cảm giác bị lợi dụng là sao. Hắn thuận theo lời Yên Lộ mà kéo khóa quần cậu xuống, sờ lên cái thứ đã cương cứng nóng hừng hực kia.

Phần đỉnh ướt át bị ngón tay chọc chọc, Yên Lộ run lên khe khẽ. Vì nguyên do giới tính, nơi đó của cậu không thô lắm, màu sắc còn là hồng phấn, trong mắt Chung Tông nó thật đáng yêu.

Nhờ mùi nước hoa lẫn vào khí tức phát tình tràn ngập trước mũi, khiến đầu óc hắn tương đối tỉnh táo, sẽ không trực tiếp mặc kệ tất cả cứ thế mà lên. Nếu không đánh dấu, xoang sinh sản sẽ rất khó mở ra. Nhỡ hắn đánh mất lý trí, cưỡng ép xông vào hoặc đánh dấu Yên Lộ, chỉ e người này có chết cũng phải liều mạng xử lý hắn.

Chung Tông híp mắt suy nghĩ, tay đặt giữa hai đùi Yên Lộ lúc mạnh lúc nhẹ kỹ xảo chuẩn bị cho cậu.

Thân thể Yên Lộ nóng bừng lên, mặc xác Chung Tông chuẩn bị kỹ với chả xảo thế nào, cậu gạt phăng tay hắn ra, trực tiếp dựa theo nhu cầu của bản thân mà một tay đỡ lấy chân giữa đang nhỏ lệ, một tay sờ mó phía sau. Cái quần gây vướng víu cản trở cậu giang rộng chân ra bị đạp xuống, cậu sướng đến đỏ mắt mở rộng hai đùi, đưa ngón tay cắm rút trong hậu huyệt ẩm ướt.

Chung Tông bị bộ dạng phóng đãng của Yên Lộ trấn đờ cả người, hồi lâu mới nắm lấy tay cậu nói: “Tôi vẫn còn ở đây nè, cậu đã bắt đầu chơi rồi?”

Yên Lộ miễn cưỡng liếc hắn một cái, “Mẹ, không phải cậu muốn làm một pháo[2] với tôi hả, bằng cái kỹ thuật ấy của cậu thì bao giờ tôi mới bắn được. Mắc mệt tôi còn tưởng cậu thân kinh bách chiến, hóa ra cũng chỉ có thế.”

[2] làm một pháo: từ lóng, ý chỉ chuyện quan hệ tình dục.

Kỹ thuật bị coi thường, Chung Tông ngược lại còn cười không dừng được, mặc kệ Yên Lộ ghét bỏ mà hôn vài cái lên mặt cậu. Thưởng thức cảnh Yên Lộ tự an ủi một lúc, hắn mới thuận theo mà cúi đầu xuống, gạt tay cậu ra, má miệng nuốt lấy gậy th*t đã cương cứng vào, hai má hóp lại mút tinh khí trong miệng.


Đầu lưỡi và khoang miệng kết hợp dồn nén, Yên Lộ cong cả hai chân lên, mông đong đong đưa đưa. Chung Tông một tay bóp hai túi tinh của cậu, một tay chui vào tiểu huyệt ẩm ướt, tay Yên Lộ lúc nãy vẫn chưa rút ra, cả hai cũng chen chúc trong tiểu huyệt.

Không cần phải khiêu khích thêm nữa, thân thể cậu đã nhu thuận mở rộng, nóng bỏng đòi hỏi hắn.

Rút ngón tay đang cắm rút loạn xạ trong huyệt động ra, Chung Tông có mục đích mà hơi nghiến vào điểm nhạy cảm hắn tìm được. Rất nhanh cảm nhận thấy hai cánh mông của người dưới thân giãy giụa, tinh khí trong miệng hắn kích động máy lên hai cái.

Chung Tông lập tức nhả tinh khí ra, bức ép nói: “Không cho bắn.”

“Đệch!”

Tiếng kéo khóa quần roẹt cái vang lên, Yên Lộ mở rộng hai chân cố nén cơn tình triều, nhìn thấy Chung Tông giương thứ đồ chơi to bự đã cương của hắn chọc chọc cái động của cậu, hít một hơi, cậu lấy chân chặn lồng ngực hắn, “Ai cho cậu cắm vào?”

Chung Tông không kiên nhẫn nữa tóm lấy mắt cá chân cậu, “Không vào sao làm một pháo được.”

“Tay đủ rồi.”

Chung Tông cười như không cười vươn tay xoa xoa huyệt khẩu, cảm nhận được nơi đó mềm mại yếu ớt ngậm lấy ngón tay mình, thèm khát mà mút mát, “Cơn sốt phát tình của cậu giờ vẫn chưa lui, nhịn được không?”

“Chỉ cần cắm vào là được, không cần chơi súng thật.”

“Yên Yên, cậu sẽ thích.”

Chung Tông vác hai chân cậu lên vai, điều chỉnh vị trí một chút. Yên Lộ thấy tên này không lên không được, dục vọng lại hành hạ thân thể, cậu thở dốc nói: “Cậu không mang bao, đừng có bắn vào đấy.”


“Sao, sợ mang thai?”

“Mang cái đầu c… Ô!”

Còn chưa dứt lời, thứ to bự kia đã húc đầu chen vào miệng huyệt chật hẹp, dịch thể sền sệt bị ép trào ra, vang lên tiếng động nhớp nháp. Huyệt khẩu nhu thuận tiếp nhận sự xâm nhập từng chút từng chút của tinh khí, dần dần mở căng, để tinh khí vào đến nơi sâu nhất.

Cũng không biết có phải cố ý không, khi đi qua xoang sinh sản, quy đầu to lớn của Chung Tông khẽ cọ qua, ép Yên Phải rên lên một tiếng, cảm giác đau khiến hai chân cậu phát run. Khó khăn lắm mới chậm rãi nhịn qua cơn đau, cậu tức giận véo lấy hai má đã nhuộm sắc hồng của Chung Tông: “Ai cho cậu động vào… Ư!”

Lại chưa nói xong, thứ thô cứng trong thân thể lại húc mạnh một cái, gây ra một tiếng “nhách” ẩm ướt ám muội.

Chung Tông sung sướng ngửa đầu, cắm vào khe mông hẹp nhỏ kia, xoa xoa hai đồi thịt mềm, bạch bạch mà thúc eo, dồn lực làm cậu.

Cẳng chân Yên Lộ gác lên vai người ta, thân thể theo bản năng ư ư a a, không ngượng ngùng chút nào mở rộng hai đùi mặc cho Chung Tông tác loạn ở giữa. Cái mông cong lên, bị bụng dưới của Chung Tông va chạm, gậy th*t của cậu cũng nương theo lực tấn công kia mà để lại vệt ướt trên bụng.

Cậu nhìn gương mặt mướt mồ hôi của Chung Tông mà thầm nghĩ, giãy giụa cũng thế, đánh đấm cũng vậy, đều không đọ lại được hắn, chi bằng cứ thuận theo mà giải quyết cơn sốt phát tình. Miễn phí chơi Chung Tông lần này đi, dù sao cũng là hạng khoai to chất lượng cao, mặt lại đẹp, cớ gì không ăn.

Yên Lộ thản nhiên nghĩ.

Tinh khí tựa như thúc tới một độ sâu chưa từng thấy, cậu duỗi chân nâng eo, mông run rẩy muốn lui, nhưng vẫn bị kéo áp sát hai cái túi tinh kia, bị cắm đến ướt át không chịu nổi.

Mặc dù nói là chơi không, rất sướng, nhưng sướng quá rồi, giờ không muốn không muốn không muốn nữa! Lời ngọt nhạt lại nói không ra, chỉ có thể đỏ bừng mặt bị kéo lên.


Chung Tông quả thật lâu đến biến thái, nơi đó của cậu bị cắm đến mềm nhũn, chỉ có thể bọc lấy cái thứ thô to kia nhả nuốt lên lên xuống xuống.

Vòng eo bị ôm lấy, Yên Lộ mắt khép hờ thu chân lại, hai mông bị bàn tay to của hắn nâng cao, lại từ từ nuốt xuống.

Tư thế ngồi quả thật muốn giết người, nước mắt của Yên Lộ bị cắm mà sắp chảy ra. Cậu nhìn vầng trán mướt mồ hôi của Chung Tông, vành tai hắn cũng biến thành màu hồng. Ác ý bỗng nổi lên, cậu ngậm vành tai mềm ấy, cắn mạnh một cái.

Chớp mắt máu chảy ra, Chung Tông cau mày, bụng dưới lập tức căng ra, hung ác thúc lên.

“Ô, đệt, cậu đừng… đừng vào sâu vậy.”

Chung Tông chỉ chú tâm bạch bạch làm, quy đầu nhất nhất cà qua xoang sinh sản, ác ý dừng lại muốn nghiến nát nơi đó. Cảm giác rõ ràng mang theo uy hiếp xâm chiếm.

Yên Lộ mút một cái chỗ đau của Chung Tông, liếm vành tai hắn mà lảm nhảm: “Mẹ cha nhà cậu, đừng có thúc vào đấy nữa, không mở ra đâu.”

Chung Tông mím môi, lại lật cậu lại, áp người ta vào háng, từ đằng sau vào.

Sự tiến vào mãnh liệt và rõ rệt, huyệt động bị cắm gần nửa giờ cũng rất thuận lợi nuốt hết cả tinh khí. Yên Lộ bò trên mặt đất, úp đầu vào giữa hai cánh tay. Hai núm vú to hơn người bình thường bị nhéo, cậu càng nhạy cảm, cơn tình triều lại dâng lên từng đợt từng đợt.

Chung Tông xoa nắn hai núm vú lớn, cảm giác thật tốt, mềm mềm khiến người ta muốn nhét vào miệng đùa giỡn một chập.

Da hắn rất trắng, còn Yên Lộ lại ngăm ngăm, nơi hai người giao hợp tạo ra màu sắc đối lập.

Hắn bóp bóp hai cánh mông cong mẩy, ra sức húc eo về phía trước. Chẳng bao lâu, Yên Lộ bị chơi đến nhũn cả eo, mà tiểu huyệt lại không chịu thua vẫn cắn mút, mở ra khép vào.

Va chạm kịch liệt không ngừng, Chung Tông áp tay xuống hai bên Yên Lộ, ở trên mông cậu vững vàng vào sâu ra cạn, thúc đẩy với tần số cao ngất tại nơi nhạy cảm ấy.

Yên Lộ không kiềm nén được tiếng kêu rên, nước miếng chảy xuống cả quai hàm. Cậu đắm chìm trong tình dục, cặp mông không ngừng đong đưa rồi lại bị ấn về chỗ cũ.


Chung Tông sau đó kích động còn dùng hai gối mở banh đùi cậu, cắm huyệt nhanh không thể tưởng. Tiếng “phốc phốc phốc” vang lên không ngừng, tiếng thở dốc của cả hai cũng hòa vào làm một.

Đột nhiên, Yên Lộ như cảm nhận được gì đó, kịch liệt giãy giụa, nhưng vẫn bị đè chặt dưới đất.

“Mẹ kiếp, cậu bắn ra ngoài! Kết! Kết phải ra ngoài!”

“Yên Yên, ngoan… nhanh thôi.”

“Không muốn…”

Thứ to lớn trong cơ thể cậu đột ngột húc vào rất sâu, hai túi tinh dính sát vào huyệt khẩu. dương v*t cả căn phồng lên dữ tợn, Yên Lộ siết chặt nắm tay.

Đáng tiếc, hậu huyệt trong kỳ phát tình lại quá mềm mại, bao được hết phần kết phồng to, từng cỗ tinh dịch bắn kịch liệt vào trong huyệt.

Gương mặt Yên Lộ đỏ bừng, nắm tay siết chặt, thân thể không ngừng run rẩy, không thể tiếp nhận được tinh dịch đang tuôn vào không ngớt. Phía trước của cậu vì bị cắm mà bắn, dịch thể dấp dính đầy bụng. Ánh mắt cậu mơ màng, gần như mềm nhũn đợi quá trình bắn tính dài đằng đẵng này trôi qua.

Bởi vì không đánh dấu, tinh dịch không được cấy vào, thời điểm bắn tinh gần kết thúc, kết dần dần thu lại, Chung Tông thở hắt một hơi, rút tinh khí còn bán cương ra. Tinh dịch trào khỏi miệng huyệt đỏ tươi, hắn khẽ cười, xoa xoa nơi đó, “Trào ra hết rồi, thật đáng tiếc.”

“Tiếc cái con mẹ cậu… Chung Tông, cậu đổi tên là Chung Chim To đi.”

Yên Lộ bò trên đất, thở không ra hơi.

Chung Tông híp mắt cười, một lần nữa cắm dương v*t lại cương lên vào, xoa xoa cặp mông ướt nhẹp của Yên Lộ.

“Cảm ơn lời khen của cậu nha, Yên Yên.”

===


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.