Đọc truyện Ngồi Yên, Tôi Tự – Chương 10
Trên bụng ướt một mảng, cậu run bần bật theo sinh lý sau cao trào. Khoái cảm vẫn từ xoang sinh sản chưa đi, co quắp vì lên đỉnh vẫn chưa dừng lại.
Chung Tông xoa xoa dương v*t ướt át đã mềm xuống của cậu, ra sức đè ép, dùng lực chen vào huyệt thịt chật hẹp. Lúc nãy chỉ là quá trình khai phá độ mẫn cảm của Yên Lộ, giờ mới là chính thức đi vào.
Yên Lộ đã bắn một lần, bị cắm cũng không quá thoải mái. Nhưng cậu vẫn cắn răng ôm lấy bờ vai Chung Tông, mặc đối phương thúc từng cú từng cú vào hậu huyệt.
Thực sự không được thì nhận một cái hôn, mút lấy tin tức tố alpha. Quãng thời gian phát tình thật không khác uống phải xuân dược, rất nhanh Yên Lộ đã hít thờ dồn dập mà rên ư ử.
Hạ thể run lẩy bẩy cương lên. Khoái cảm dai dẳng, phía sau tiếng nhách nhách vang lại, thứ thô to kia thúc vào không ngừng.
Yên Lộ giang rộng chân hơn, người mềm oặt, mặc Chung Tông ôm lấy hông mình luật động. Cậu vuốt lên vành tai đỏ ửng của hắn, “Đổi… đổi tư thế.”
Chung Tông hôn sâu lấy cậu một lúc, liếm qua hàm răng, cuốn lấy đầu lưỡi cậu mút mát. Yên Lộ cũng không yếu thế, dồn hết sức cho Chung Tông một cái dấu răng đầm đìa máu. Giờ thì đẹp rồi, trên cổ một cái, trên môi một cái. Đều là dấu vết cậu để lại, xem ai dám quyến rũ con bướm đực này!
Ánh mắt Chung Tông thoáng biến đổi, hắn chậm rãi thong thả liếm miệng vết thương, tay xoa xoa cặp mông của cậu, rút tinh khí ra, lật đối phương lại.
Tay hắn đè lên gáy Yên Lộ, nâng hông từ sau cắm vào.
Lần này cắm rất chậm, nặng nề đi vào, lại hung ác rút ra, rồi lại chậm chạp đi vào. Mông Yên Lộ ngọ ngoạy, khó chịu vô cùng.
Cậu lắc đầu mà không thể thoát khỏi sự khống chế của của Chung Tông, không vui đưa tay về phía sau, muốn kéo Chung Tông xuống.
Bàn tay khua khoắng của cậu bị Chung Tông tóm lấy, đối phương hôn lên những ngón tay cậu, “Yên nào! Gần quá tôi không đảm bảo sẽ không đánh dấu cậu đâu nhé.”
Yên Lộ nhất thời sợ hãi, ngoan ngoãn nằm bò ở đó, trong lòng chợt có một ý niệm. Ý niệm ấy chỉ lướt qua mà thôi, cậu không dám nghĩ sâu hơn.
Chính là vừa rồi, cậu thế mà đã nghĩ bị đánh dấu thì có sao, bởi vì đó là Chung Tông. Nhưng rất nhanh cậu đã phản bác lại chính mình, chính bởi vì đó là Chung Tông nên mới càng không thể đánh dấu.
Thấy cậu không chuyên tâm, Chung Tông ôm lấy bụng cậu, vạch bờ mông ra, chen tinh khí vào nơi sâu nhất, thúc hông tới nơi mềm mại ướt át kia, chỗ giao hợp dính dớp, khép lại không được, chọc cho Yên Lộ đỏ bừng mặt, gân cổ lên kêu không muốn, hắn vẫn không ngừng. Dùng mọi cách không ngăn được, cậu đành để tùy hắn. Nhưng Chung Tông cũng không kiên trì được lâu hơn, rất nhanh, tinh khí run lên, dịch thể trắng đục như bị tích nước hết nén nổi nữa mà không ngừng chảy ra.
Cảm giác nhức ứ nghẹn lại, mà cũng không hẳn là như vậy, khiến người ta nôn nao, tim đập nhanh hơn. Bụng dưới trướng lên, chính là cảm giác muốn tiểu!
Yên Lộ lập tức kinh hãi, lạc giọng kêu: “Dừng… dừng lại, tôi muốn… đi vệ sinh.”
Người phía sau không hề nghe lời, thậm chí còn kích động hơn. Tinh khí đột nhiên thô lên, ác liệt thúc vào nơi yếu ớt trong cơ thể cậu. Tay bị Chung Tông tóm lại, kéo cao. Hắn thở hổn hển nói bên tai cậu: “Chơi cho cậu tiểu luôn, được không?”
“… Cút! A!”
Một bàn tay ấn lên bụng dưới của cậu. Nước mắt chảy ra ào ào, Yên Lộ căm giận nói: “Cầm thú!”
Chung Tông kéo cậu ra sát mép giường, lấy hai đầu gối tách bắp đùi Yên Lộ, cố định hai cánh tay cậu ra phía sau. Hạ thân hắn vẫn không ngừng luật động thêm nhanh. Với tư thế giao hợp mãnh liệt như chạy giặc, bụng vì va chạm không ngừng mà cơn óc ách ứ nghẹn khiến người ta phát điên.
Hạ thân của cậu lắc lư theo bước đi, không ngừng chảy ra dịch thể. Đôi mắt Yên Lộ đỏ hồng, nín đến cứng cả bụng: “Phắc! Mau buống ông đây ra!”
Chung Tông chụt một cái rõ kêu lên mặt cậu, ôm chặt lấy eo Yên Lộ, một đường vừa chịch vừa bước về phía phòng tắm.
Yên Lộ như quỳ trên đất, thật sự sắp không nhịn nổi nữa rồi. Vào đến phòng tắm, cậu chống tay lên nóc bồn cầu, bị chơi đến đứng không thẳng lưng. Miễn cưỡng chống đỡ hai chân, tay bưng lấy dương v*t, nương theo va chạm mà yếu đuối tiểu.
Đôi má ửng đỏ, Yên Lộ quay đầu lại nói: “Bắt tôi tiểu bằng một tay! Cậu chưa xong với tôi đâu!”
Chung Tông cười đến run cả người, thiếu chút cười đến mềm xuống.
Tiếng nước chảy phía trước chưa dừng, phía sau tạm thời ngừng lại, có điều hắn vẫn ở bên trong cậu, nảy nảy một chút.
Mặc dù Chung Tông đứng im, nhưng lúc có lúc không trêu ghẹo cậu. Ngón tay đảo tới đảo lui trên núm vú cậu, khiến bụng cậu hóp ra hóp vào, tiếng nước cũng gián đoạn theo.
Chung Tông vùi vào gáy cậu, khùng khục cười, rồi lại hôn vành tai cậu.
Yên Lộ nhanh chóng bị cảm giác thẹn thùng bao phủ, play trên giường còn được chứ play bắn nước tiểu thế này, cậu không còn mặt mũi nào nhìn người nữa.
Nơi tuyến thể sau gáy nóng lên, Chung Tông không ngừng cọ cọ mái đầu ở cổ cậu, y như một con mèo bự quấn người. Thấy đằng sau không làm gì nữa, Yên Lộ giải quyết xong, xả nước, liền nhón mũi chân thoát khỏi tinh khí đối phương.
Cậu quay lại đẩy Chung Tông vào bức tường gạch men lạnh ngắt của phòng tắm, mở vòi nước nóng, cách màn nước hôn lên môi Chung Tông, mơ màng nói: “Bây giờ, đến lượt tôi.”
Nói thật, dù là bên thụ, Yên Lộ vẫn thích được chủ động hơn. Ví dụ như ở tư thế cưỡi lên đối phương. Trong phòng tắm, chân quấn lên eo hắn, mông lắc lư từng chút từng chút nuốt lấy tinh khí.
Hai người lặn lộn trong phòng tắm rất lâu. Cậu ngồi trên lòng hắn mạnh mẽ lên xuống, khiến sóng nước rào rào trào ra ngoài. Hai người sướng được một lượt rồi, cậu mới nhũn chân ra sofa ngồi hút thuốc như nhị đại gia vừa đi chơi gái về.
Chung Tông còn đang thu dọn tàn cục, hai đứa vừa nãy đánh đổ một bình sữa tắm…
Bình sữa tắm kia có mùi tin tức tố alpha hương chanh, giờ làm cả căn phòng đều là cái mùi ấy. Yên Lộ ở trong đó hít thở không thông, lại còn bị chơi đến khép không nổi chân, chỉ muốn chạy ngay ra khỏi phòng tắm.
Cậu hút hết một điếu thuốc thì cũng là lúc Chung Tông bước ra. Người hắn còn tỏa hơi nóng ngồi xuống cạnh Yên Lộ, khoác vai cậu, tóc mai kề tóc mai.
Đôi mắt Yên Lộ díp lại, có chút mệt mỏi, cậu lười biếng tựa lên vai Chung Tông, cọ mái tóc còn ướt nhẹp lên người hắn. Bị nhéo nhéo trả thù, lại nhảy dựng lên, còn chưa kịp trừng mắt đã bị Chung Tông ôm vào lòng, tiếp tục lau tóc cho.
Yên Lộ thoải mái rên rỉ, miễn cưỡng nghĩ: Được rồi, nể phần hầu hạ này, không xem Chung Tông là cái gậy massage nữa, tăng thêm tí điểm thăng cấp, là cái máy massage.