Bạn đang đọc Ngôi Sao Thất Lạc – Chương 14
Editor: Diệp Vy
Beta: Nguyệt Nguyệt
Bình tĩnh mà xem xét, người nhà họ Lục đối với Du Duyệt cực kỳ tốt.
Phu nhân hào môn cũng không phải chỉ là một cái danh hiệu sẽ có thể kê cao gối mà ngủ, phu nhân phải học một lớp học là giao tiếp, một đại gia tộc muốn tìm một con dâu có một chút diện mạo nhưng chú trọng nhất vẫn là môn đăng hộ đối.
Giới thượng lưu quá chú ý mối quan hệ cùng ích lợi, có thời điểm người đàn ông không có cơ hội để hợp tác, tác dụng của một phu nhân chính là lúc này, ví dụ vị phu nhân đó thông qua quan hệ mà ngồi trên bàn đàm phán điều này nhìn mãi cũng sẽ quen mắt.
Hoặc là người đàn ông trong nhà quá bận, một ít tiệc tối không quan trọng nhưng không thể không tham gia thì có thể thích hợp giao cho phu nhân nhà mình, đại đa số phụ nữ đều thích loại trường hợp có hoa không quả này, các cô ham thích tiệc tối từ thiện cùng với hội đấu giá này, đã giành được rất nhiều thanh danh tốt, lại kiếm đủ sự hào quang, không ngừng làm cho bộ mặt của chồng mình và cả gia tộc hào nhoáng hơn, chính mình cũng có thể mà hưởng lợi theo.
Giống như cái danh Lục phu nhân của Du Duyệt tuy là phu nhân hào môn nhưng lại thiếu thốn, đa số các cô sẽ không quan tâm đến cái chức này, chức giám đốc này cũng chỉ là giao cho người đi xử lý việc, chính mình nằm chờ liền có thể lấy tiền.
Hoặc là làm một bộ sưu tập, mở một gian phòng học nhạc, dính dáng đến các đồ vật nghệ thuật này chỉ cần có tiền là được, địa vị này của các cô chỉ là muốn lập một chút công lớn,muốn có mối quan hệ thì phải thể hiện tốt ở chỗ này, đối tác kế tiếp cũng không cần lo lắng, nếu chồng mình cũng đủ ưu tú, nắm giữ tài nguyên cũng đủ để cho người khác phải nịnh nọt, có rất nhiều “Khách hàng” xếp hàng chờ đưa tiền.
Này lợi nhuận thu vào hoàn toàn đều là của các cô, phu nhân hào môn chưa bao giờ là không có nỗi lo về sau, thời điểm chính mình nắm được vốn trong tay thì không nói, gặp được người đàn ông tính toán tỉ mỉ, sau khi ly hôn mà lúc phân chia tài sản thì sinh hoạt sau này cũng không dễ dàng.
Vốn dĩ sẽ không có mấy người đến với nhau vì tình yêu, để tránh cuộc hôn nhân không đi đến cùng, chồng ở bên ngoài lăng nhăng các cô cũng cắn răng nhẫn nhịn, chỉ có thể ở trong lòng bí mật thương xót không nói ra được, đàn ông chướng mắt phu nhân, phụ nữ cũng chưa chắc nhìn trúng chồng, theo như nhu cầu thôi, buộc chặt một chút là sẽ vớt được một chút ích lợi, lúc muốn cân nhắc rời đi thì sẽ ôm theo tiền mà cao chạy xa bay, ở hào môn nén giận còn không thể so với dưỡng mấy tiểu bạch kiểm bên ngoài?
Nhóm thiên kim nhà giàu từ nhỏ đã ở trong cái vòng này, hôn nhân hào môn là cái dạng gì các cô đã sớm biết rõ, sớm không chờ mong sẽ sống đến bạch đầu giai lão mà ân ái.
Ngược lại những nữ minh tinh bị hào môn coi thường, gả vào thành thành thật thật hầu hạ cha mẹ chồng cùng chồng, một tháng cấp một chút tiền sinh hoạt liền đuổi đi, lại thảm một chút nói không chừng lúc bị phá sản còn phải quay lại đóng phim để đưa tiền cho chồng cùng nhà chồng trả nợ, danh tiến của gia đình cũng bị tiêu hao, chất lượng sinh hoạt nhanh chóng đi xuống.
Các cô còn nghĩ chính mình có thể đổi đời nên rất cao hứng, cho rằng gả vào hào môn địa vị của mình được nâng lên, Du Duyệt cảm thấy các cô không phải là không mỹ mãn, chỉ là giai đoạn trước các cô đã bị chìm sâu vào việc phí tổn, đến khi các cô đã thoát thâm được rồi nghĩ lại cảm thấy không cam lòng.
Mẹ chồng cô chính là nữ minh tinh, nhà họ Lục đối với tiểu bối tương đối khoan dung, không làm lớn gây ra chuyện bất hòa nào.
Nhưng thật ra mẹ chồng cô bởi vì khó chịu có người phụ nữ có tình ý với chồng mình nên náo loạn đòi ly hôn hai lần, bà cũng có được địa vị trong cuộc hôn nhân hào môn, là vị phu nhân có được tình yêu lẫn sự nghiệp trong hào môn, được không ít các phu nhân trẻ tuổi làm hình tượng để học hỏi.
Du Duyệt biết không thiếu các quy củ rách nát trong hào môn, nhà họ Du chính là như vậy, Du lão gia tử nói một không nói hai, là một đại gia trưởng cường ngạnh, tiểu bối đều phải nghe hắn, chờ hắn bộc phát sự từ bi mà bố thí cho một chỗ tốt.
Trong nhà của mấy người bạn cùng lớp của cô, đều là một dòng dõi giả tạo, hào môn cũng phân ba bảy loại, nhà họ Du là không thể nào lên được vị trí thứ nhất.
Hào môn càng lợi hại thì càng có nhiều danh tiếng, sau này Du Duyệt gả cho Lục Việt Minh mới biết được việc này, bọn họ đối với đời sau nghiêm khắc giáo dục ra tinh anh, lại sẽ không mưu toan khống chế cuộc đời của tiểu bối, càng lo lắng hài tử trong nhà chỉ làm theo ý mình, sau đó vận dụng hết các mối quan hệ trong tay để lót đường hết thảy cho bọn họ, tận lực đảm bảo với gia tộc mỗi người đều sẽ tìm được một lĩnh vực thích hợp mà thành công.
Lục Việt Minh theo trường quân đội là vì theo đuổi lý tưởng, Du Dương là không được cha mình coi trọng, tính toán sẽ thành công ở một con đường khác, tuy rằng con đường này khó khăn, nhưng anh ta cùng Lục Việt Minh trở thành huynh đệ, trở lại Du gia thì là đứa con mà cha anh ta sủng ái nhất, chắc rằng tài sản gia tộc sẽ thuộc về anh ta.
Du lão gia tử vẫn luôn thẳng thắn và thực tế như vậy, so với ông ấy Du Dương vẫn còn đỡ, ít nhất Du Dương có thể đi ra ngoài kết bạn, có chút người sẽ bởi vì Du gia đang phát triển mà tới cửa chào hỏi, trong đôi mắt đều thể hiện rõ sự a dua nịnh nọt, lão gia tử giống như còn rất cao hứng, đối với bọn họ thật tình đối đãi, ông ta giống như càng thích người khác rõ ràng không thích ông ta mà phải tới đây để nhìn xem sắc mặt của ông ta.
Du Duyệt là một trong những người chán ghét ông ta, lại không bằng lòng nịnh hót ông ta, còn muốn vì mặt mũi cha mẹ mà phải tôn trọng người của ông ta, cho nên khi cô tới thành phố A liền không nghĩ sẽ trở về.
Nhà họ Lục đối với cô không có bất cứ nhu cầu hay loại kỳ vọng nào, thời điểm liên hoan họ chỉ hỏi một câu vợ chồng son hai người chừng nào muốn sinh em bé, Lục Việt Minh nói thường xuyên đi công tác nên chưa muốn có con vội dùng lý do này để thuyết phục họ, Du Duyệt tuổi cũng còn nhỏ, có thể chờ mấy năm nữa.
Dần dần bọn họ cũng không hỏi, tôn trọng quyết định của tiểu bối.
Lục Việt Minh đối với con nít không thích cũng không ghét, có thể có cũng có thể không, chủ yếu là Du Duyệt còn chưa nghĩ tới việc này, cô cảm thấy nếu muốn đem một sinh mệnh tới thì phải suy nghĩ thật kỹ việc này, chuẩn bị mọi thứ thật hoàn hảo, hơn nữa cô nghĩ rằng chính mình chưa thể gánh vác được trách nhiệm của một người mẹ.
Thái độ của Lục Việt Minh đối với chuyện này không có biểu hiện gì: “Thật sự không muốn có cũng được, chúng ta không sinh thì sẽ có em gái và em trai nguyện ý sinh.” Ngữ khí kia giống như mấy vị bô lão lòng dạ hiểm độc nói với mấy thanh niên, thật sự không nghĩ chuyện này sẽ giải quyết nhanh như vậy, hai người họ không làm thì sẽ có rất nhiều người nguyện ý làm.
Du Duyệt đối thái độ của anh mà kín đáo phê bình, nho nhỏ trừng mắt liếc mắt nhìn anh một cái: “Vẫn sẽ sinh, em chỉ là muốn chuẩn bị tâm lý thật tốt.”
Cô đã biết có người chuẩn bị lôi kéo cho Diệp Lâm, tình cờ hôm đó Diệp Lâm cũng đăng bức ảnh lên Weibo, trong ảnh là Lục Việt Minh với cô ta, Diệp Lâm cố ý tag gọi là anh rể, cảm tạ anh đã ủng hộ để cô ta duy trì sự nghiệp và rất quý trọng món quà sinh nhật.
Đúng rồi, ngày đó là sinh nhật của Diệp Lâm.
Hôm đó chị họ Du Duyệt không tham dự, Lục Việt Minh tham dự.
Diệp Lâm ai cũng không tag, tag riêng Lục Việt Minh.
Sau khi Du Duyệt bị tai nạn xe cộ cảm xúc luôn không ổn định, không biết như thế nào để vui vẻ, lười đến tức giận cũng không muốn, ngày đó buổi tối ở nhà chính cô đã đập bồn hoa trang trí trong nhà, Lục Việt Minh không ở nhà, anh đi công tác ở bên ngoài, rồi ghé vào tham dự sinh nhật của Diệp Lâm nên anh không biết việc này.
Ngày hôm sau cô kêu người giúp việc dọn dẹp sạch sẽ rồi đem ra ngoài giục, liên hệ luật sư cố vấn về việc ly hôn.
Cô biết Lục Việt Minh cùng Diệp Lâm không có gì, cô chính là nuốt không trôi cái khẩu khí kia, cô đã chịu đủ những người đàn ông bên cạnh cô có quan hệ không rõ ràng với Diệp Lâm.
Anh trai cũng vậy, bạn trai cũ cũng như vậy, mẹ nó còn quen biết với chồng mình cũng vậy.
Cô cùng Diệp Lâm ngoài mặt không nói gì, duy trì cảnh tỷ muội tình thâm, Lục Việt Minh không biết thực tế cô rất không thích người em họ kia.
Anh cùng Diệp Thành cũng là bạn bè, chiếu cố bạn bè của em gái một chút, em họ của bà xã, anh chỉ theo lý mà làm.
Du Duyệt hiểu, cô hiểu hết tất cả.
Chỉ là thấy weibo của Diệp Lâm phía dưới ghi “Quan hệ giữa chị em họ rất tốt, Lục tổng đối với chúng tôi cũng thật tốt”, cô liền trong cơn giận dữ, liền đập vỡ hình cưới của hai người.
Lục Việt Minh từ nơi khác trở về, ngay sau đó cô liền nói muốn ly hôn, hình kết hôn bị cô xé thành từng mảnh nhỏ, ngón tay bị dao rọc giấy cắt trúng thấy một vài vết sẹo.
Kia bức ảnh treo ở chỗ ngoặt cầu tháng, rất bự rất dễ thấy được, thời điểm Lục Việt Minh về nhà anh đứng ở nơi đó trầm tư một lúc lâu, anh phát hiện, chỉ là vẫn luôn không hỏi.
Biệt thự trừ phòng ngủ, những chỗ khác đều có camera, có lẽ anh đã thấy được vẻ cuồng loạn đó của cô khi ở nhà, anh cũng không hỏi.
Du Duyệt bị phẫn nộ che mất lý trí, lòng tràn đầy bất mãn muốn cùng anh ly hôn, Lục Việt Minh sảng khoái mà đáp ứng làm cô nhẹ nhàng thở ra, sống một mình được một khoảng thời gian, cô mới ý thức được chính mình lúc ấy có bao nhiêu tùy hứng, chuyện này đối với Lục Việt Minh đều không công bằng.
Nhưng là hai người đã ly hôn.
Hối hận sao?
Cô không hối hận, người có quan hệ với Diệp Lâm, có một người sẽ tính một người, cô chỉ nghĩ đuổi toàn bộ bọn họ ra khỏi sinh hoạt của mình.
Cô cảm giác mình đã lâm vào một trạng thái cực đoan, cũng không muốn ép chính mình có quan hệ tốt với Diệp Lâm, dốc hết sức lực cùng Diệp Lâm cả đời không qua lại với nhau.
Chỉ cần không xuất hiện trước mặt cô, Diệp Lâm người này sống hay chết cô một chút đều không thèm để ý.
Diệp Lâm xuất hiện phảng phất chính là vì muốn cướp hết tất cả của cô.
Diệp Lâm nói muốn cùng cô đi căn cứ huấn luyện nhìn xem, ngày hôm sau lại xuất phát trễ một tiếng, trên đường các cô còn xảy ra tại nạn cùng nhau, Du Duyệt vì bảo hộ em họ dùng thân thể bảo vệ cô ta, Diệp Lâm trên người có mấy chỗ trầy da, bị hoảng sợ, cô nằm ở ICU nửa tháng, tỉnh lại bỏ lỡ lần tuyển chọn cuối cùng của thế vận hội Olympic, cuối cùng cũng mất đi năng lực tiếp tục nhảy cầu.
Diệp Lâm cả ngày ở trước giường bệnh của cô đỏ mắt mà sám hối, cô mệt mỏi chỉ có thể giả bộ ứng phó nói mình buồn ngủ, Du Dương tới, anh ta là tới an ủi Diệp Lâm, anh ta nói may mắn người nằm trên giường bệnh là em họ anh ta chứ không phải Diệp Lâm, Diệp Lâm từ nhỏ thân thể đã yếu, nếu không phải Du Duyệt chắn giúp thì kết quả cũng sẽ nằm trên giường bệnh.
Diệp Lâm cùng cô ở trong một khu nhà cấp ba, cô nói chuyện mình có bạn trai, bạn trai vì đi xem Diệp Lâm thi đấu dương cầm, bị xe vận tải cuốn vào gầm xe, vĩnh viễn mà rời khỏi thế giới này.
Du Duyệt chưa kịp cực kỳ bi thương, nhân viên y tế nhà xác đã đưa cho cô một ví tiền, bên trong có ảnh chụp của Diệp Lâm.
Tiền đồ của cô, anh trai của cô, cả người yêu của cô, Diệp Lâm không cần tốn nhiều sức đã cướp đi toàn bộ.
Chính cô không phải cố ý, cô vĩnh viễn vô tội, vĩnh viễn cùng cô ta không có quan hệ gì.
Du Duyệt cũng biết có một số việc không đổ lên đầu cô ta, ít nhất Du Dương nói ra những lời đó không phải bởi vì Diệp Lâm đặt dao kế bên cổ anh ta, Liên Phỉ càng là một bên tình nguyện, Diệp Lâm cùng anh ta nói chuyện chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Tai nạn xe cộ là ngoài ý muốn, khẳng định không nghĩ Diệp Lâm, là cô tình nguyện chắn cho Diệp Lâm…
Cô không muốn đổ lỗi cho Diệp Lâm, chỉ là muốn cách xa cô ta.
Nàng hận Du Dương, cũng hận Liên Phỉ.
Liên Phỉ đã chết, còn Du Dương, cô chỉ có thể để ý cảm xúc cha mẹ mà đóng vai anh em tốt với anh ta.
Cô rất mệt, không nghĩ mình sẽ hận ai, cô tưởng tượng nếu có một ngày Diệp Lâm cũng cướp Lục Việt Minh đi, vì thế cô dùng dao sắc chặt đứt dây rối, từ bỏ đoạn hôn nhân này.
Đừng nói, Diệp Lâm nói không chừng thực sự có cái mị lực kia, cô ta đều có thể làm cho mọi người đều đứng bên cô ta, nói không chừng một ngày nào đó Lục Việt Minh cũng bị cô ta câu đi mất.
Du Duyệt ngồi ở ghế phụ, nghĩ như vậy liền không nhịn được liếc nhìn người đàn ông bên cạnh.
Lục Việt Minh thấy được tầm mắt của cô, mắt nhìn phía trước hỏi: “Làm sao vậy?”
“Không có gì.” Cô cả gan hừ lạnh một tiếng, âm dương quái khí: “Chúc anh về sau hạnh phúc.”
Lục Việt Minh: “?”.