Đọc truyện Ngốc Vương Sủng Phi, Phế Vật Đích Nữ Đại Tiểu Thư – Chương 117: Hoàng Linh? Vị cô nương này đã đạt tới Hoàng Linh sao?
Edit: susublue
Bách Lý Thần nhìn Tây Hương Nhi, nghe ra ý trong lời nói của nàng, cười lạnh một tiếng.
Tuy rằng ngoài mặt có vẻ như Tây Hương Nhi nói thay Bách Lý Thần, nhưng trên thực tế là có ý hắn không để Hoàng Thượng vào mắt.
Quả nhiên, nghe thấy Tây Hương Nhi nói câu này, Bách Lý Kiệt càng nổi nóng, hắn hất tay Tây Hương Nhi ra, tức giận nói “Lý do bất đắc dĩ, hắn có lý do gì mà không thể nói cho trẫm biết, sai lầm như vậy mà còn giấu diếm trẫm, hắn có coi trẫm là phụ thân không?”
Nghe từng câu hỏi của Bách Lý Kiệt, Bách Lý Thần cũng không mở miệng, hắn lạnh nhạt làm Bách Lý Kiệt thẹn quá hoá giận.
Nhìn thấy Bách Lý Thần không trả lời câu hỏi của mình, Bách Lý Kiệt thật sự nổi giận, hắn tiến lên hai bước, hét lớn với “Bách Lý Thần, trả lời câu hỏi của trẫm.”
“Phụ hoàng “
Bách Lý Hành vẫn im lặng đứng trong đám người liền lên tiếng, cung kính cúi người mở miệng nói “Phụ hoàng, chỉ sợ Lục đệ không dám trả lời, sợ là có bí mật không thể cho ai biết đi!”
Mắt Bách Lý Thần lạnh lùng nhìn Bách Lý Hành, sau đó cúi đầu “Phụ hoàng, lần này ta tiến cung chỉ muốn nói cho ngươi chuyện này là sự thật, nếu không còn chuyện gì khác, nhi thần cáo lui trước!”
Nói xong không đợi Bách Lý Kiệt ân chuẩn, không để ý phản ứng của mọi người nhanh chân đi ra ngoài.
“Ngươi.. Ngươi…”Bách Lý Kiệt nổi giận đùng đùng chỉ vào Bách Lý Thần đã đi mất, nếu không phải còn áy náy với mẫu thân của hắn là Uyển phi, hắn sớm đã dạy dỗ tiểu tử không biết trời cao đất rộng này rồi.
“Hoàng Thượng…”Tây Hương Nhi tiến lên còn muốn nói gì nữa, không ngờ Bách Lý Kiệt tức giận hừ một tiếng, quay người bỏ đi.
Tây Hương Nhi nhìn người đã đi mất, đưa mắt nhìn Bách Lý Hành ra hiệu, bảo hắn theo mình đến tẩm cung.
Bách Lý Hành nhẹ nhàng gật đầu, sau đó đi theo sau lưng Tây Hương Nhi.
“Mẫu hậu “Trong tẩm cung, Tây Hương Nhi kêu tất cả mọi người đi xuống, Bách Lý Hành nôn nóng ngồi bên cạnh bàn, hắn vẫn không nhìn ra nguyên nhân Bách Lý Thần giả ngu, đã giả ngu, vì sao lại lựa chọn bại lộ lúc này.
“Hành nhi “Tây Hương Nhi rót một chén trà đặt vào trong tay của hắn, đứa con trai này cái gì cũng tốt, chỉ có không giữ được bình tĩnh.
“Mẫu hậu, ngươi nói rốt cục Bách Lý Thần có ý gì.”Bách Lý Hành đặt chén trà trong tay xuống kéo tay Tây Hương Nhi, bối rối hỏi.
Tây Hương Nhi cười từ ái, vỗ vỗ tay Bách Lý Hành, bỏ chén trà vào trong tay của hắn, ra hiệu hắn uống một ngụm nước trước.
Trong lòng Bách Lý Hành có rất nhiều chuyện muốn hỏi, nhìn thấy chén trà đưa tới, bực bội nhận lấy uống một hơi.
“Mẫu hậu, ngươi mau nói cho ta biết, có phải Bách Lý Thần muốn tranh vị trí thái tử với ta hay không!”Đây chính là chuyện Bách Lý Hành lo lắng nhất, nếu vị trí thái tử bị người khác cướp đoạt, bị người ta chế giễu thì không nói, nhưng hắn sẽ không còn gì cả.
Nói đến vị trí thái tử, ánh mắt Tây Hương Nhi lập tức trở nên tàn độc, năm đó mẫu thân Bách Lý Thần không phải là đối thủ của mình, bây giờ con của nàng cũng nhất định không phải đối thủ của nhi tử mình.
“Hành nhi, ngươi yên tâm, vị trí thái tử chỉ thuộc về ngươi, bất kỳ người nào cũng không đoạt được, hơn nữa, vị trí thái tử của ngươi đã sớm chiêu cáo thiên hạ, người đời đều biết, sẽ không thể tùy ý sửa đổi được, bây giờ nhìn thái độ của phụ hoàng ngươi đối với Bách Lý Thần cũng không có khả năng!”
Tuy Tây Hương Nhi nói như vậy, nhưng trong lòng vẫn phòng bị, cẩn thận chuẩn bị mọi thứ, không ai có thể đoạt đi mọi thứ của nhi tử.
Trở lại phòng,Thượng Quan Tây Nguyệt và Thượng Quan Minh Tuyên mới vừa đi tới sân, Tiểu Ngôn và Bích Ngọc liền nhào ra.
“Tiểu thư, thiếu gia, các ngươi trở lại rồi!”
“Thế nào, nhớ tiểu thư ta rồi?”Thượng Quan Tây Nguyệt cố ý học động tác lưu manh chợ búa nâng cằm Tiểu Ngôn lên đùa giỡn.
“Tiểu thư “Tiểu Ngôn thẹn thùng dậm chân.
Thượng Quan Tây Nguyệt cười một tiếng “Được rồi, không đùa các ngươi nữa.”
“Đúng rồi, tiểu thư, bớt của ngươi đâu, chẳng lẽ lại lau đi rồi?” Bích Ngọc tỉ mỉ liếc mắt đã nhìn ra Thượng Quan Tây Nguyệt khác thường.
Tiểu Ngôn nghe Bích Ngọc nói vậy, nhìn kỹ “Đúng vậy, tiểu thư, lần trước không phải người muốn vẽ lên sao, sao lại không thấy nữa!”
Thượng Quan Minh Tuyên nghe thấy mơ mơ hồ hồ, cái gì vẽ lên rồi không thấy nữa, hắn thực sự không hiểu.
“Sau này ta dùng bộ dạng này ra ngoài được không?”
“Thật sao, vậy thì tốt quá, tiểu thư, dung nhan tuyệt thế chắc chắn sẽ khiến những người kia ái mộ không thôi.”Bích Ngọc vỗ tay vui vẻ nói.
Quá tốt rồi, từ nay về sau tiểu thư đều dùng khuôn mặt này để gặp người, nhất định có không ít người hâm mộ tiểu thư, hừ, nhìn xem những người kia còn nói tiểu thư xấu nữa không!
“Được rồi, không nói những thứ này nữa “Thượng Quan Tây Nguyệt nói xong quay đầu nhìn Thượng Quan Minh Tuyên “Ca ca, huynh nói xem giải thi đấu có yêu cầu gì không, hoặc là có phải đến báo tên không.”
Thượng Quan Tây Nguyệt đột nhiên nghĩ đến chuyện này, nàng hận không thể lập tức giải trừ hôn ước với Bách Lý Hành, nàng thật sự không muốn có bất kỳ liên quan gì đến hắn nữa, dù một cái hư danh cũng không được.
“Không sai, tham gia giải thi đấu nhất định phải đến ghi danh, chỉ có sau khi báo tên thì tên của muội mới được ghi vào danh sách tuyển thủ dự thi, đến lúc đó nghe gọi tên để ra trận, cuối cùng đoạt được vị trí đầu bảng.”
“Ừ “Thượng Quan Tây Nguyệt gật đầu “Ca ca, vậy ta về thay quần áo trước, đến lúc đó hai ta cùng đi báo danh, đúng rồi ca ca, huynh cũng trở về rửa mặt đi, hai canh giờ sau chúng ta gặp ở cửa!”
“Được.”Thượng Quan Minh Tuyên xoay người rời đi.
Sau hai canh giờ, Thượng Quan Tây Nguyệt rửa mặt thay bộ váy màu đỏ có thêu con hồ điệp tao nhã, diễn[daffnquy11/d00n khi đi đến cửa gặp Thượng Quan Minh Tuyên, Thượng Quan Minh Tuyên nhìn nàng mà thấy kinh diễm.
Thượng Quan Tây Nguyệt mặc áo đoỏ, làm nổi bật dung nhan đẹp như hoa của nàng, khuôn mặt xinh đẹp phấn nộn, da thịt như tuyết, óng ánh sáng long lanh, hai mắt giống như một dòng nước xanh biếc, lúc nhìn quanh, có một khí chất lạnh lùng cao quý. Môi anh đào không son mà đỏ, kiều diễm mọng nước, eo thon nhỏ không đủ một nắm tay, đầu tóc dài như thác nước cũng không buộc lại, mặc cho nó bay ở phía sau, dài thẳng tới hông.
“Ca ca? Ca ca?”Nhìn thấy Thượng Quan Minh Tuyên sững sờ Thượng Quan Tây Nguyệt hiếu kỳ vươn bàn tay trắng như ngọc lắc qua lắc lại trước mặt hắn.
Thượng Quan Minh Tuyên đã thay một bộ trường sam màu trắng, kỳ thật, khí chất của hắn tương tự như Long Hạo Lăng, đều rất tao nhã, nho nhã.
“Hả, ừ” Thượng Quan Minh Tuyên trừng mắt nhìn bàn tay trước mặt, lấy lại tinh thần, tán thưởng từ tận đáy lòng “Nguyệt nhi, muội thật sự quá đẹp!”
Thượng Quan Tây Nguyệt cười khúc khích “Được rồi, ca ca, huynh nhìn từ trên xuống dưới như vậy, ta sẽ cho là huynh yêu ta!”
Thượng Quan Minh Tuyên nghe lời nói nghịch ngợm của Thượng Quan Tây Nguyệt, cưng chiều cười một tiếng, gõ đầu nàng “Muội đó, chỉ biết đùa ca ca, hơn nữa, không phải có tên gia hoả Bách Lý Thần yêu muội đến chết đi sống lại sao?”
Thượng Quan Tây Nguyệt nghe xong khuôn mặt đỏ lên, môi anh đào khẽ cắn, đáng yêu trừng mắt nhìn Thượng Quan Minh Tuyên một cái “Ca ca, ta không thèm nghe huynh nói nữa.”Nói xong cũng tự mình đi trước.
“Ha ha “Thượng Quan Minh Tuyên cởi mở cười một tiếng liền đi theo Thượng Quan Tây Nguyệt, cười cười nói nói đi vào chỗ báo danh.
Nơi báo danh giải thi đấu thật ra chỉ là nơi giúp người ta khảo nghiệm như ở Thông Thiên Các thôi, tất cả có 5 bàn lớn, mỗi bàn đều có một người tiến hành đăng ký, đến phiên ai liền đi lên viết tên và cấp bậc linh lực.
Năm bàn lớn xếp hàng dài, Thượng Quan Tây Nguyệt đứng sau cùng nên không nhìn thấy vị trí phía trước.
“Ca ca, người xếp hàng nhiều quá, sao lại có nhiều người như vậy!”Nhìn đám người trước mắt như núi, Thượng Quan Tây Nguyệt hoa mắt, nàng không hiểu, chẳng qua chỉ là một trận tranh tài mà lại có nhiều người tham gia như vậy, chẳng lẽ cũng vì muốn đoạt được vị trí đầu bảng sao?
Thượng Quan Minh Tuyên thận trọng che trước người Thượng Quan Tây Nguyệt, tránh cho có người chen ngang nàng, nghe thấy câu hỏi của nàng, liền vịn cánh tay của nàng trả lời “Giải đấu hàng năm đều có nhân tài các quốc gia khác tới tham gia, cũng không thiếu người năm trước không đoạt giải quán quân, bọn họ không từ bỏ, chỉ cần có giải đấu khác, bọn họ liền tới tham gia, tranh thủ cơ hội đoạt giải quán quân, coi như không đoạt giải quán quân, người thắng năm người đứng đầu cũng được khen thưởng, thậm chí có thể được phong quan phong tước, cho nên chính là những lợi ích này hấp dẫn người ta tới tham gia.”
Thượng Quan Tây Nguyệt cái hiểu cái không nhẹ nhàng gật đầu, nói trắng ra cũng là những người ham quyền quý cho nên mới muốn tranh tài, đều muốn không làm mà hưởng!
Thượng Quan Tây Nguyệt là người cuối cùng, bọn họ đứng phía sau nhàm chán chờ đợi, thời gian nhoáng cái đã qua một canh giờ, đám người ở phía trước di chuyển từng chút một, rốt cục trước Thượng Quan Tây Nguyệt chỉ còn ba người.
“Ai da, mệt chết đi”Thượng Quan Tây Nguyệt vỗ vỗ hai chân đau nhức, phía trước lại bớt đi một người, nàng cũng đi lên một bước.
“Cút ngay, để cho ta ghi danh trước” Khi phía trước Thượng Quan Tây Nguyệt chỉ còn có một người, một giọng nói lỗ mãng chen lên phía trước, chen ngang người trước mặt, miệng líu lo không ngừng nói lời thô tục “Ngươi chờ một chút, mau tránh ra cho ta, để lão tử ghi danh trước!”
Người phía trước Thượng Quan Tây Nguyệt không vui, xếp hàng lâu như vậy vất vả lắm mới đến lượt mình, dựa vào cái gì mà phải nhường cho hắn.
“Ngươi muốn đăng ký thì ra đằng sau xếp hàng đi!”Người kia đẩy đại hán ra ngoài, đứng vào chỗ cũ.
Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn đại hán kia cao lớn thô kệch, dáng dấp như quan binh, nàng nghiêng đầu sang chỗ khác thấp giọng hỏi Thượng Quan Minh Tuyên “Ca ca, người kia là ai, sao không coi ai ra gì vậy.”
Thượng Quan Minh Tuyên nhìn người Thượng Quan Tây Nguyệt chỉ vào “Hắn là người của Nam Xuyên quốc, tên là Hồ Triệt, là tay sai của đại tướng quân Nam Xuyên quốc, cũng chính là người đạt hạng sáu trong giải thi đấu, bởi vì lúc trước chưa vào được năm người đứng đầu, cho nên đứng trên sàn thi đấu tuyên bố năm nay sẽ tới tham gia, không ngờ lại tới thật!”
“Cái gì? Hồ Xả?”Thượng Quan Tây Nguyệt nghe thấy cái tên này thì nhếch miệng cười một tiếng, phụ mẫu người này cũng quá biết đặt tên mà, Hồ Xả, ha ha, buồn cười quá.
“Muội đó, hắn là Hồ Triệt, Triệt trong Thanh Tịnh!”Thượng Quan Minh Tuyên bất đắc dĩ lắc đầu, muội muội của mình càng ngày càng nghịch ngợm, chính mình cũng không ứng phó nổi.
Trông thấy ca ca im lặng, Thượng Quan Tây Nguyệt thè lưỡi nhìn hai người đang tranh chấp càng lúc càng kịch liệt, đến cuối cùng đã trực tiếp động thủ.
“Đồ đầu gỗ chết tiệt, lão tử đăng ký xong sẽ để ngươi đăng ký không được sao, thật đúng là đầu gỗ.”Hồ Triệt không nhịn được gãi tóc của mình, loại người này vừa nhìn qua liền biết là người nóng tính, không chịu nổi khi bị người khác kích thích.
Người phía trước Thượng Quan Tây Nguyệt cũng không phải là người chịu thua thiệt, hắn ngẩng đầu lên “Đã như vậy, vậy ta đăng ký xong rồi tới ngươi đăng ký không được sao?”
Hồ Triệt nghe hắn lại dám chống đối mình, tức giận thả tay xuống, lòng bàn tay xuất hiện một luồng khí màu xanh, xuất một chưởng đánh ngã người kia, còn nhổ hai cục đờm xuống đất
“Rượu mời không uống cứ thích uống rượu phạt, nhìn xem ngươi còn dám đối nghịch với lão tử không?”
Nói xong hình như còn chưa hết giận lại đá người kia hai cước.
Huyền khí màu xanh? Không ngờ nhìn bề ngoài xấu xí còn nói tục, vậy mà thực lực cũng không thấp, lại là Võ Linh, nhìn mức độ màu sắc, chắc là sơ cấp!
“Phi” Hồ Triệt thô lỗ nhổ một ngụm nước bọt, vỗ tay một cái chuẩn bị ghi danh.
Người nằm trên đất biết mình không phải là đối thủ của hắn, chỉ có thể nuốt cục tức này xuống, hắn lau vết máu ở khóe miệng, lảo đảo đứng sau lưng Hồ triệt.
Thượng Quan Tây Nguyệt đứng ở phía sau nhìn không được nữa, người này thật không biết lễ phép, rõ ràng mình chen ngang, còn động thủ với người khác.
“Này, ta nói Hồ Xả này!” Thượng Quan Tây Nguyệt không để ý Thượng Quan Minh Tuyên ngăn cản đi lên phía trước, dùng sức vỗ vỗ bả vai Hồ Triệt.
“Ai đánh lão tử.” Hồ Triệt hung ác xoay người, khi thấy dung nhan Thượng Quan Tây Nguyệt tuyệt sắc, lập tức thèm nhỏ dãi, hắn xoa xoa đôi bàn tay, cười hắc hắc hai tiếng.
“Vị tiểu mỹ nhân này, vừa rồi là ngươi đánh ta sao?”
Nhìn Hồ Triệt cười âm hiểm, Thượng Quan Tây Nguyệt chau mày, con ngươi lạnh lùng quét mắt nhìn hắn một cái “Nơi này không cho phép chen ngang, làm phiền ngươi đứng ở đằng sau đi.”
Hồ Triệt chằm chằm Thượng Quan Tây Nguyệt đẹp tuyệt mỹ, cũng không hề nhận ra giọng điệu của nàng đang tức giận, ngược lại càng tới gần nàng “Tiểu mỹ nhân, ngươi cũng đến báo danh sao? Tới đây tới đây, ta để ngươi ghi danh trước!”
Nói xong chuẩn bị giữ chặt bàn tay nhỏ trắng noãn của Thượng Quan Tây Nguyệt.
Nhìn cái mặt heo đang đưa tới gần, Thượng Quan Tây Nguyệt biến sắc, hai con mắt mát lạnh hiện lên vẻ lo lắng, linh hoạt vọt đến phía sau Hồ Triệt, tay phát ra huyền khí màu xanh lá cây đậm, trực tiếp đánh vào phía sau Hồ Triệt.
“Ngươi cũng quá lớn mật, bản cô nương mà ngươi cũng dám động chạm!” Thượng Quan Tây Nguyệt lạnh nhạt đứng ở đó, hai tay để phía sau, khinh thường đánh Hồ Triệt bay về phía trước.
Hồ Triệt không ngờ mỹ nhân trước mắt lại đột nhiên ra tay, nhất thời không phòng bị, cắm đầu về phía trước, may mắn ổn định lại thân thể, để không bị té quá khó nhìn.
Về xoay người hung tợn nhìn chằm chằm Thượng Quan Tây Nguyệt, gắt gỏng nói “Xú nữ nhân, lão tử coi trọng ngươi là vinh hạnh của ngươi, ngươi còn không biết tốt xấu, nhìn xem hôm nay lão tử thế huấn ngươi nào giáo.”Nói xong chà sát bàn tay đánh về phía Thượng Quan Tây Nguyệt.
Hắn cũng không sử dụng linh lực, hắn cho rằng đối với một tiểu mỹ nhân này mấy quyền là có thể bắt được nàng, dùng linh lực chính là tự vũ nhục mình.
Nhìn thấy Hồ triệt chuẩn bị động thủ với Thượng Quan Tây Nguyệt, Thượng Quan Minh Tuyên chuẩn bị bảo vệ Thượng Quan Tây Nguyệt hộ sau lưng, ai ngờ Thượng Quan Tây Nguyệt nhẹ nhàng đẩy hắn ra “Ca ca, không có chuyện gì, nhìn ta đi!”
Thượng Quan Minh Tuyên cũng biết không có cách nào cản muội muội này của hắn, đành phải cảnh giác đứng ở một bên, không bỏ qua bất cứ dộng tác nào của Hồ Triệt, nếu Hồ Triệt làm chuyện bất lợi với Thượng Quan Tây Nguyệt, hắn sẽ lập tức ra tay!
Người chung quanh cũng tản ra, vây quanh Thượng Quan Tây Nguyệt và Hồ Triệt.
“A, cô nương xinh đẹp này là ai, sao từ trước tới nay chưa từng gặp qua?” Bên trong đám đông có một người chỉ vào Thượng Quan Tây Nguyệt tò mò hỏi.
Đây rốt cuộc là con gái nhà ai, lại có dáng dấp xinh đẹp như vậy, còn đẹp hơn đích nữ của Vũ gia vô số lần.
“Ta cũng chưa từng thấy qua, xem ra nàng cũng tới tham gia giải thi đấu, không nghờ vị cô nương này không chỉ có diện mạo xinh đẹp mà còn có thực lực nữa.” Một người khác tiếp lời.
Thượng Quan Tây Nguyệt lạnh mắt nhìn Hồ Triệt nâng bàn tay lên đặt về phía thân thể cục kịch càng ngày càng đến gần, môi anh đào chậm rãi nhếch lên.
“Đi chết đi!” Hồ Triệt nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt đứng tại chỗ không nhúc nhích, cho là tiểu mỹ nhân đã sợ đến choáng váng, lập tức đắc ý cực kỳ.
Hồ Triệt nguyên vốn chuẩn bị đập vào bàn tay Thượng Quan Tây Nguyệt, nhưng khi thấy cái túi treo trên quần áo màu đỏ của Thượng Quan Tây Nguyệt, diễ[email protected]