Ngọc Thiên Vũ Tiên Quyết

Chương 17: Sự Nghi Ngờ Của Minh Duệ. Chuyện Cũ Nghiêm Tà Thiên Đế (2)


Đọc truyện Ngọc Thiên Vũ Tiên Quyết – Chương 17: Sự Nghi Ngờ Của Minh Duệ. Chuyện Cũ Nghiêm Tà Thiên Đế (2)

Chỉ thấy Lưu Tinh nghiêm túc, trầm giọng nói tiếp:

– Mỗi khi kẻ này độ kiếp, xung quanh mấy vạn dặm đều bị dư thế hắn độ kiếp ảnh hưởng, hóa thành hư vô. Nhưng có một điều mà không ai ngờ tới đó là, kẻ này ở vào 32 tuổi trở thành Thiên Đế nhưng hắn không được Thiên Địa này lựa chọn, hắn cũng không có tham dự tranh đoạt thiên địa này.

Minh Duệ nội tâm tán thành, nếu tu luyện theo hệ thống cảnh giới như mình, vậy tranh đoạt cái gì thiên địa thế giới này không phải là trò cười sao?

Lưu Tinh lại tiếp tục câu chuyện:

– Điều đáng sợ ở đây là, sau khi cuộc tranh giành thiên địa kết thúc, Minh Vũ Thiên Đế giành được quyền chưởng khống Thiên Địa. Nhưng hắn chưa kịp ăn mừng thì một trận lôi kiếp đáng sợ xuất hiện, cách nơi bọn họ tranh đoạt thiên địa gần trăm vạn dặm, tên kia lại lần nữa độ kiếp. Lần này, hắn độ kiếp uy thế hơn trăm vạn dặm đều bị ảnh hưởng. Những Thiên Đế còn sống sót sau cuộc tranh đoạt kia đều bị lôi kiếp hắn oanh tạc mà chết. Minh Vũ Thiên Đế vì giành được thiên địa này, có được sức mạnh của thiên đạo thì may mắn sống sót sau khi hắn độ kiếp.

Không ai biết hắn độ kiếp đến tột cùng là cảnh giới gì, mọi người suy đoán hẳn là Thiên Đạo cảnh trong truyền thuyết, cảnh giới chỉ xuất hiện sau khi tranh đoạt thiên địa và chỉ một người có thể bước vào cảnh giới này. Nhưng Minh Vũ Thiên Đế đã dành được Thiên Địa rồi, cũng chỉ có mình hắn bước vào Thiên Đạo Cảnh trong Thế Hệ Kỳ Tài đó mà thôi. Vì sao tên kia lại tự thân đi vào được cảnh giới đó? Vì vậy, chúng cường giả khi đó cũng đã bác bỏ nghi vấn này.

Uy thế khung khiếp đó dẫn động tất cả Thiên Đế từ vạn cổ đến nay không đoạt được Thiên Địa đang ngủ say thức tỉnh. Bọn họ nhao nhao bay đến nơi tên kia độ kiếp. Không hiểu vì lí do gì, hơn một ngàn vị Thiên Đế còn sống từ vạn cổ cùng với Minh Vũ Thiên Đế lúc này đã là Minh Vũ Thiên Đạo liên thủ đánh một trận với vị Thiên Đế vừa độ kiếp xong kia. Trận đánh đó kéo dài một ngày một đêm, vị Thiên Đế kia lấy một địch hơn ngàn vị Thiên Đế, cuối cùng chém giết tất cả bao gồm Minh Vũ Thiên Đạo.

Trận đại chiến đó khiến vô số tu sĩ run sợ, kinh động Thiên Đạo bản nguyên Hoành Không đại lục xuất thế, vị kia cùng Thiên Đạo liền đại chiến một hồi, kéo dài ba ngày ba đêm, cuối cùng Thiên Đạo bị hắn chém bay thứ gì đó, từ đó về sau cả Thiên Đạo và tu sĩ đại lục không còn biết về vị kia đột phá cần độ kiếp. Hay nói cách khác, bọn họ chỉ nhớ vị Thiên Đế kia là một vị yêu nghiệt không hơn.

Sau này, nơi diễn ra trận đại chiến kinh thiên đó được biết đến với cái tên: Sâm La Tuyệt Vực.


Minh Duệ nghe xong, tâm thần chấn kinh, tê tâm liệt phế. Hắn đang tiêu hóa cái chuyện khủng bố này. Hồi lâu sau, hắn không tự chủ được thốt ra một câu:

– Người kia tên là gì?

Lưu Tinh trịnh trọng thốt ra bốn chữ:

– Nghiêm Tà Thiên Đế.

Minh Duệ lẩm bẩm đi lẩm bẩm lại cái tên này. Minh Duệ định thần lại, nhìn qua Lưu Tinh:

– Vì sao ngươi lại biết chuyện này? Theo như ngươi nói, ngay cả thiên đạo và các tu sĩ khác đều không nhớ được chuyện này. Vì sao ngươi lại biết rõ như vậy?

Lưu Tinh gãi gãi đầu nói:

– Sư huynh, thứ lỗi ta không thể nói được. Ai cũng có bí mật của riêng mình. Lúc trước ta thấy lôi kiếp kia tại Ma Thú Sâm Lâm, ta đã đoán được có kẻ độ kiếp, ta mới đầu còn hoài nghi là sư huynh bởi ở gần đó chỉ có ta ngươi. Nhưng xem tu vi sư huynh cũng chỉ là Chân Sĩ cảnh lên ta đã bỏ ý nghĩ đó. Lần trước, khi huynh nhắc tới chuyện ở Ma Thú Sâm Lâm ta cũng hoài nghi huynh còn có hắc bào nhân kia. Nhưng hôm nay hỏi huynh chuyện đó huynh không hề hay biết, vậy chỉ có thể là hắc bào nhân kia. Với lại hắn là Chân Tôn, vừa vặn hợp lí lẽ, còn có Bá Khí phát ra từ người hắn, hẳn là không sai được.


Minh Duệ nghe Lưu Tinh nói, sững sờ tại chỗ, hắn không nghĩ tới Lưu Tinh lại hoài nghi hắc bào nhân kia độ kiếp. Hắn quyết định vẫn là không nói cho Lưu Tinh chuyện độ kiếp thì hơn.

Minh Duệ trầm giọng hỏi Lưu Tinh:

– Nghiêm Tà Thiên Đế kia vẫn ở phiến đại lục này sao?

Lưu Tinh lắc lắc đầu, nhẹ giọng đáp:

– Sau trận chiến đó, Nghiêm Tà Thiên Đế cũng đã biến mất không còn xuất hiện trên đại lục này nữa.

Về sau, có người đồn rằng Nghiêm Tà Thiên Đế đánh một trận với Thiên Đạo đã bị Thiên Đạo giết chết vì chạm tới quyền uy của thiên đạo. Nhưng ta biết đó chỉ là lời đồn của những kẻ không biết Thiên Đạo bị đánh bại mà thôi. Còn hắn thực sự đi nơi nào chỉ có Thiên Đạo mới biết được.

Lúc này, Lưu Tinh nhìn Minh Duệ nhỏ giọng nói:


– Sư huynh, ngươi nhớ là không được tiết lộ chuyện này cho ai khác, ta đi trước đến thành chủ phủ. Hai ngày sau hẹn gặp sư huynh ở đó. Sư đệ cáo từ.

Minh Duệ khoát khoát tay, kêu hắn không cần lo lắng rồi tiễn hắn ra khỏi phòng. Sau đó, Minh Duệ quay về phòng, trầm mặc một hồi lâu không có nói câu nào. Hắn nghĩ đến Niệm, nghĩ về cuộc gặp gỡ của mình và Niệm, nghĩ đến chuyện Niệm truyền cho hắn pháp quyết. Lúc này, hắn bật thốt lên:

– Không lẽ tên kia là tu cái gì chữ “Hắc” công pháp mà Niệm nói đó sao? Nhưng Niệm nói đó chỉ là một chi nhánh nhỏ của công pháp mà “Hắn” trong lời Niệm nói tu luyện. Hẳn là bản đầy đủ mới có thể bá đạo đến vậy. Có lẽ ta tu luyện Ngọc Thiên Vũ Tiên Quyết không sánh bằng hắn, nhưng chắc có lẽ sẽ mạnh hơn mấy cái công pháp đại lục này đi. Hẳn là có thể dễ dàng chiến thắng Thần Hoàng, Thiên Đế gì đó khi cùng cấp độ đi.

Minh Duệ an ủi mình một câu. Sau đó hắn lắc lắc đầu một cái, Minh Duệ dẹp bỏ ý nghĩ này đi, bây giờ còn quá xa vời để lo nghĩ đến chuyện đó. Hắn lấy ra Tam Đồng Tôi Thể Đan Lưu Tinh đưa, một ngụm nuốt xuống, hắn bắt đầu luyện hóa viên đan dược này, chuẩn bị thỏa đáng cho lần độ kiếp Thoát Phàm Kỳ.

Tại một phòng khác trong trang viên, hắc bào nhân bỏ ra hắc bào, một dung mạo tuyệt luân xuất hiện, không ai có thể ngờ rằng: Hắc bào nhân lại là một nữ tử. Hơn nữa nàng này rất trẻ, tuổi tác cũng ngang ngửa Minh Duệ. Nhưng với dung mạo chỉ có ở tiên nữ này, cho dù Dương Anh Nhi, Hàn Vận đều cam bái hạ phong.

Nữ tử thì thào lẩm bẩm:

– Mấy đan phương tiểu tử kia đưa ra rất giống đan phương mà Nghiêm Tà Thiên Đế để lại. Không lẽ có tên đệ tử nào của Vũ Tông xuất hiện xung quanh đây luyện đan? Không thể để bọn hắn phát hiện ra ta ở đây. Ta thế nhưng vừa bước vào Vũ Phách Nhất Trọng, không phải là đối thủ của mấy kẻ đó. Có lẽ cái bảo mẫu này giúp ta che dấu thân phận một thời gian. May mà có Liễm Tức Đan Phương, đúng là trời cũng giúp ta.

Nếu Minh Duệ ở đây, nghe được lời này sẽ há hốc mồm mà kinh ngạc. Không ngờ hắc bào nhân là nữ tử. Hơn nữa còn tu luyện hệ thống công pháp như hắn, hiện tại đã là Vũ Phách Nhất Trọng. Có lẽ hắn không biết Vũ Phách nhưng đại khái cũng có thể đoán ra là nữ tử này tu luyện hệ thống như hắn và là cảnh giới tầng thứ ba đối ứng cảnh giới đại lục này.

Chỉ thấy nàng kia tế ra một cái đan lô khác, bắt đầu luyện Liễm Tức Đan.

Cứ thế hai ngày nhanh chóng đi qua, Minh Duệ cũng đã luyện hóa hết dược hiệu hai viên đan dược kia, thân thể hắn bây giờ, cùng với thực lực của hắn hiện tại. Hắn tự tin có thể đón đỡ lôi kiếp Ngưng Hồn Kỳ khi trước mà không chút thương tổn. Hắn đã chuẩn bị rất kỹ cho việc độ kiếp Thoát Phàm Kỳ rồi.


Hai ngày này, Tinh Vân Thành có thể nói là náo nhiệt vô cùng. Không chỉ người dân Tinh Vân Thành mà ngay cả mấy thành nhỏ xung quanh, vài trấn nhỏ phụ thuộc Tinh Vân Thành cũng mang con em gia tộc hay con cái mình tới tham gia khảo hạch. Rất nhiều tửu điếm trật như nêm cối, không còn phòng trống.

Minh Duệ, Dương Anh Nhi, đi đến phủ thành chủ là lúc, bên ngoài cửa phủ đã kín người. Minh Duệ hiếu kỳ, thần thức tỏa ra quét đến cửa phủ, lúc này hắn cũng không có gì kì quái, lôi kéo Dương Anh Nhi đi xếp hàng đợi đến lượt mình ghi danh vào khảo hạch.

Cũng không chờ đợi lâu, ba khắc đồng hồ qua đi, Dương Anh Nhi bước đến bàn ghi danh. Chỉ thấy tên đệ tử kia hai mắt lóe tinh quang, nở nụ cười ôn hòa đối với Dương Anh Nhi. Chỉ nghe hắn mỉm cười nói:

– Sư muội, ngươi lớn lên nhìn rất xinh đẹp nha, báo ra danh tính, tuổi tác còn có tu vi là gì. Sư huynh giúp ngươi ghi danh.

Dương Anh Nhi cũng không chút nào để ý đến hắn, một mạch nói ra:

– Dương Anh Nhi, mười bảy tuổi, tu vi Chân Đồ Tam Trọng.

Nói xong, nàng đứng qua một bên, chờ đợi Minh Duệ.

Minh Duệ bước đến bàn ghi danh, lúc này tên đệ tử vừa rồi liếc hắn một cái cũng không thèm nhìn lần nữa, thản nhiên nói:

– Một ngàn Linh Tệ ghi danh phí.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.