Ngốc Quá Vợ À

Chương 33


Đọc truyện Ngốc Quá Vợ À – Chương 33

Sáng hôm sau

Chi nhận được một tin nhắn từ Tuấn Anh

“Chi,con bé đang ở chỗ anh, em và ba đứa kia đến đi, số 24 ngõ 24 đường Hai Mươi Tư”

Cô vội vã lôi mọi người đến ngay.

Hiền vẫn ngủ. Có vẻ hôm qua là một ngày mệt mỏi đối với cô.

Năm người kia nói chuyện với nhau.

Nói chuyện….

Nếu như có 100 câu truyện thì có 99 câu truyện là về Huy và Hiền.

Năm người ở đây, là năm trong tất cả bảy người mà Hiền tin tưởng nhất, kể cả bố mẹ cô.

Họ nói chuyện đến gần trưa thì lên xem Hiền đã tỉnh chưa.

Lên đến nơi.

Hiền vừa bước ra từ phòng tắm, tóc vẫn còn vươn hơi ẩm của nước.

Cô mặc pijama bông trắng, nhìn rất đẹp nhưng khuôn mặt yêu kiều lại toát lên một nét buồn.

Cô nhìn mọi người cười một cái

– Anh, bọn mày, từ giờ Phạm Minh Hiền sẽ bài xích con người Hoàng Minh Huy ra khỏi tâm trí, tất cả mọi thứ sẽ bị lãng quên nên mọi người đừng nhắc tới. Em đã quyết định rồi


– Nhưng em còn là vợ cậu ta…

– Em đã gửi đơn ly hôn và nhẫn lại cho cậu ta.

– Vậy anh tôn trọng quyết định của em.

– Bọn tao cũng thế.

Ở một nơi khác, người con trai đang đau khổ.

Ừ anh sai rồi

Anh sai rồi

Anh biết lỗi rồi

Heo nhỏ tha thứ đi

Xin heo nhỏ mà…

Một tuần trôi qua trong sự thờ ơ của cô gái và nỗi đau của chàng trai.

Tới ngay thứ sáu, Khang nhận được tin nhắn của Huy.

“Bảo Hiền, tao tôn trọng quyết định của cô ấy, tao đã kí vào đơn ly hôn, bảo cô ấy tao thật sự vô tội, hai ngày nữa hãy đến toà án”

“Uh”

Khang tắt điện thoại, đến kể lại với Hiền.

Cô cười buồn.

Không sao

Chỉ là nỗi đau nhất thời thôi

Rồi sẽ qua mau thôi

Nỗi buồn rồi sẽ trôi theo gió

Nụ cười cũng tới thôi mà…

Hai ngày sau…

Tuấn Anh được phép đến thay Hiền sau khi được sự đồng ý của toà án và cô.

Huy thất vọng


Anh đã mong được nhìn thấy Hiền lần cuối.

Dù là giận

Hay hận anh cũng được

Anh sẽ chịu hết, chỉ cần anh đuowjc thấy cô lần cuối là đủ!

Phần đời còn lại, anh sẽ cố gắng sống mà không cần cô, anh sẽ cố gắng gượng vượt qua quá khứ để sống tốt thôi!

Chạm mặt Tuấn Anh, Huy hơi cúi đầu.

Anh trai của cô ấy, phong thái thật là giống cô.

– Hờ, đây là Thiếu gia Hoàng Minh Huy phải không nhỉ?

– …

– “Thiếu gia” thật biết cách làm khổ người khác mà! Làm khổ tiểu thư Nguyên Linh chưa đủ lại làm khổ em gái tôi à? Có biết tập đoàn của tôi ngang hàng với tập đoàn của nhà họ Nguyên không? Có tin tôi búng tay một cái là tập đoàn của cậu đi tong không? Có tin tôi nhấn phím Enter một phát hay truyền lệnh xuống dưới là nhà anh khuynh gia bại sản không? Cưới em gái tôi mà làm chuyện hèn hạ đó hả? Nhục thay cho dòng họ mấy người có một thành viên như thế!

– …

Huy không biết nói gì.

Quả thật mọi sự đúng như lời Tuấn Anh nói. Nhục.

Thật nhục

Nỗi nhục này có khi không thể xoá bỏ

Nỗi nhục này sẽ được hằn sâu vào Huy để anh nhớ mãi


Sau 1 tiếng ngồi bên trong phòng nghe phán quyết, cuối cùng thì Hiền và Huy không còn quan hệ gì nữa.

Sợi chỉ đỏ nối duyên hai người đứt thật rồi, đứt thật rồi

Thật sự, Huy mong một phép màu nào đó, sẽ nối lại nó

Hay một nàng tiên sẽ đưa hai người lại bên nhau lần nữa.

Huy thật sự chỉ yêu mỗi mình Hiền mà thôi.

Nhưng mọi sự đã rồi, kết thúc rồi!

Không còn gì để níu giữ

Tuấn Anh trở về nhà.

Bốn người kia thấy thì đứng dậy hỏi chuyện

Nghe câu trả lời của anh thì tất cả cùng gật đầu.

Hiền ngồi trên bậu cửa sổ cũng khẽ cười, lòng cô cũng nhẹ hơn hẳn

Cũng tại cô quá ngu ngốc khi yêu anh thôi

Từ giây phút này, cái tên Hoàng Minh Huy và tất cả những gì liên quan đến người đó sẽ bị bài xích khỏi tâm trí Phạm Minh Hiền.

_


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.