Bạn đang đọc Ngọc Cầm Cố Túng – Chương 108: – Ngược Thân
Cố Tử Ninh kéo tay Lý Ninh Ngọc nói tốt cho Cố Hiểu Mộng.
Thật ra hôm nay nhiệm vụ của nó là xin tha giúp Cố Hiểu Mộng.
Nhưng mà ban đầu có hơi lạc đề.
– Con nhóc này, cả ngày trong đầu nghĩ gì thế?
Lý Ninh Ngọc bất lực chỉ chỉ vào đầu Cố Tử Ninh.
Bây giờ trẻ con đều trưởng thành sớm vậy sao? Xem ra đã đến lúc cho hai đưa học một khóa sinh lý rồi.
Có thể yêu sớm, nhưng đừng ăn trái cấm quá sớm.
– Ngày mai chị có thời gian không?
Lý Ninh Ngọc trở lại phòng ngủ, chuẩn bị đi tắm rồi ngủ.
Cố Hiểu Mộng vươn tay nắm chặt cánh tay Lý Ninh Ngọc, thật dè dặt hỏi.
– Chuyện gì?
– Ngày mai có một buổi họp báo.
Chị là diễn viên chính nên tốt nhất phải tham dự một chút.
Mất khoảng hai tiếng, sẽ không làm lỡ nhiều thời gian của chị.
– Mấy giờ?
– Bắt đầu lúc mười một giờ trưa.
– Địa chỉ?
– Ngày mai em sẽ đến công ty đón chị.
– Được, tôi đi tắm.
Lý Ninh Ngọc cảm thấy Cố Hiểu Mộng đã nói xong chuyện chính với mình rồi nên chuẩn bị đi tắm.
Mệt mỏi cả ngày cô chỉ muốn đi ngủ.
Lý Ninh Ngọc tắm rửa thoải mái xong, lúc đi ra khỏi phòng tắm nhìn thấy Cố Hiểu Mộng ngồi trầm tư trên giường.
Nếu là trước kia, chắc chắn Lý Ninh Ngọc sẽ hỏi Cố Hiểu Mộng đang suy nghĩ gì.
Nhưng mà hôm nay cô giả vờ như không thấy gì.
Cô sấy tóc và thoa kem dưỡng da sau đó đi vòng qua phía bên kia giường, vén chăn leo lên giường nằm xuống chuẩn bị ngủ.
– Tử An tìm em, nó hỏi em là chúng ta đã xảy ra chuyện gì?
Hai người nằm cùng nhau trên giường, tuy rằng rất gần, nhưng Cố Hiểu Mộng cảm thấy giữa hai người có một khoảng cách vô hình.
– Tử Ninh cũng vừa kéo tôi đến phòng làm việc nói chuyện.
Lý Ninh Ngọc bắt đầu nói chuyện với Cố Hiểu Mộng.
Cố Hiểu Mộng quay đầu nương theo ánh trăng nhìn sườn mặt Lý Ninh Ngọc.
– Tử An nói, nếu em bắt nạt chị, hơn nữa dỗ chị không được thì nó sẽ không để ý em nữa.
– Cố Hiểu Mộng, em từng nghĩ đến việc ly hôn chưa?
Lý Ninh Ngọc cũng quay đầu nhìn Cố Hiểu Mộng.
Ánh mắt hai người chạm nhau.
Cố Hiểu Mộng vừa nghe lập tức ngồi dậy, mở đèn phòng, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Lý Ninh Ngọc.
– Chị và em ly hôn?
Cố Hiểu Mộng luống cuống, hoảng loạn hơn bao giờ hết.
Nghĩ đến hai chữ ly hôn, cô cảm thấy cả người mình đều run rẩy.
– Trả lời câu hỏi của tôi trước.
Lý Ninh Ngọc ngồi dậy, tựa vào tủ đầu giường phía sau, vẻ mặt phức tạp nhìn Cố Hiểu Mộng.
Cố Hiểu Mộng lắc đầu như trống lắc.
– Cho đến bây giờ em chưa từng nghĩ đến hai chữ này! Em muốn cùng chị dây dưa đời đời kiếp kiếp.
Cho dù, cho dù chị không cần em, em cũng sẽ dây dưa đến cùng, dây dưa đến khi chị không thể chịu nổi hoặc là chấp nhận em một lần nữa, hoặc là giết em…
Cố Hiểu Mộng cúi đầu cố nén nước mắt.
Trong lòng cô không ngừng tự nói với mình là không được khóc, không được khóc.
– Tôi nói với Tử Ninh, trừ phi em không cần tôi, bằng không tôi sẽ không ly hôn với em.
Thật ra, tôi cũng có lỗi trong chuyện này.
Tôi biết rõ em không thích Lý Nhược Đồng vậy mà còn hợp tác với cô ấy làm em khó chịu.
Nhưng mà, Hiểu Mộng, những lời em nói ngày đó thật sự tổn thương tôi.
Em nói gì, may mà tôi không cùng cô ấy về nhà, may mà tôi còn là vợ của em, may mà đầu em còn chưa mọc sừng…!Trong lòng em tôi là người thủy tính dương hoa* ai cũng có thể lấy làm chồng sao? Tôi giận không phải bởi vì em không đi dạ tiệc với tôi, cũng không phải vì em ghen, mà là bởi vì những lời nói đó của em thật sự rất tổn thương tôi.
Cho dù Lý Nhược Đồng có ý đồ gì với tôi thì đó là chuyện của cô ấy, chỉ cần tôi không dao động, em sẽ không bao giờ thua cô ấy.
Cho nên, em hãy tin tưởng tôi được không? Tuy rằng em không biết kinh doanh, nhưng em là Cố Hiểu Mộng thiên hậu quốc dân, vạn người săn đón! Em đang sợ cái gì?
*Ám chỉ việc dễ thay đổi.
Lý Ninh Ngọc vẫn quyết định nói ra những lời trong lòng mình.
Giận qua dỗi lại.
Cô không muốn giữa mình và Cố Hiểu Mộng có hiểu lầm.
Thật ra thấy Cố Hiểu Mộng như vậy, lửa giận trong lòng Lý Ninh Ngọc đã tắt tám phần.
Nhưng cô vẫn không muốn dễ dàng tha thứ cho Cố Hiểu Mộng.
– Vợ……….
Đột nhiên Cố Hiểu Mộng ngẩng đầu nhìn Lý Ninh Ngọc.
Hóa ra mình lại nói nhiều điều không hay như vậy.
Nếu lúc đó cô có một chút lý trí nào thì cô đã không nói những lời này!
– Đừng vui mừng quá sớm, không ly hôn và tha thứ là hai chuyện khác nhau.
Nói xong Lý Ninh Ngọc tắt đèn nằm xuống chuẩn bị ngủ.
Cố Hiểu Mộng vui đến mức muốn nhảy lên, nhưng cuối cùng cô vẫn phải ức chế sự hưng phấn của mình lại.
Cô cố gắng nằm thật an ổn bên cạnh Lý Ninh Ngọc.
Chờ sau khi Lý Ninh Ngọc hít thở ổn định chìm vào giấc ngủ, Cố Hiểu Mộng vươn tay cẩn thận câu lấy ngón út của Lý Ninh Ngọc, lần theo ngón út từ từ nắm cả bàn tay Lý Ninh Ngọc.
Sau đó cảm thấy thỏa mãn rồi mới nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ.
Ngay khi Cố Hiểu Mộng nhắm mắt ngủ, Lý Ninh Ngọc, người lẽ ra đã ngủ, mở mắt ra nhìn Cố Hiểu Mộng một cái, khóe miệng nở một nụ cười.
Ngày hôm sau, Lý Ninh Ngọc không đi làm.
Cô ở nhà ngủ thẳng giấc, sau đó ăn bữa sáng do Cố Hiểu Mộng đặc biệt chuẩn bị cho cô.
– Lát nữa tôi sẽ mặc gì?
Lý Ninh Ngọc không biết nên mặc gì đến buổi họp báo nên khi ăn xong đã hỏi thẳng Cố Hiểu Mộng.
– Một lát Chu Miểu sẽ mang quần áo của nhà tài trợ đến.
Thực tế, trong hầu hết các lễ trao giải, họp báo, v.v., sẽ có nhà tài trợ hợp tác gởi quần áo đến cho Cố Hiểu Mộng.
Nhưng mà rất nhiều lần Cố Hiểu Mộng không thích mặc thôi.
Chín giờ, Chu Miểu đến đón hai người đến địa điểm của buổi họp báo, do một trang web nào đó đã mua bản quyền phát sóng độc quyền.
Cho nên họp báo lần này cũng là do trang web đó đưa tin.
Chắc chắn là muốn tạo nhiệt trước khi chính thức phát sóng bộ phim chiếu mạng này.
Xe còn chưa đến cổng trường quay, Lý Ninh Ngọc đã mơ hồ nghe thấy tiếng người hâm mộ hô khẩu hiểu.
Xe dừng lại, Cố Hiểu Mộng xuống trước sau đó giúp Lý Ninh Ngọc xuống.
Hai người được bảo vệ hộ tống vào bên trong.
Những khẩu hiệu vẫn cứ văng vẳng bên tai.
Lúc này phía sau truyền đếnn tiếng hét thất thanh của một cô gái.
Sau đó là một trận hỗn loạn.
Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh ngọc dừng bước quay đầu lại, nhìn thấy người hâm mộ và bảo vệ không biết vì nguyên nhân gì mà tranh cãi.
Một cô gái ngồi trên đất, khoảng mười tám mười chín tuổi, đau đớn ôm chặt mặt cá chân của mình.
– Làm sao vậy?
– Hình như là cô bé đó muốn vượt qua dây phong tỏa, bị bảo vệ không cẩn thận đẩy ngã.
Chu Miểu đến tìm hiểu tình hình sau đó chạy lại bói với Lý Ninh Ngọc và Cố Hiểu Mộng.
Hai người liếc nhìn nhau, không nói gì nhưng rất ăn ý đi đến cửa.
Thậm chí Chu Miểu còn chưa kịp ngăn cản.
Lý Ninh Ngọc và Cố Hiểu Mộng qua lại khiến cho cả hiện trường im ắng.
Lý Ninh Ngọc bước tới kéo nhân viên bảo vệ ra, Cố Hiểu Mộng đỡ cô gái ngã trên mặt đất lên.
– Có bị thương không?
Cố Hiểu Mộng đỡ cô gái lên rồi buông tay ra, sau đó quan tâm hỏi.
– Em không sao, chắc là bị trật chân rồi.
Cô gái ngây người nhìn Cố Hiểu Mộng.
Thậm chí cô còn tự hỏi mình có phải đang nằm mơ hay không.
– Vượt qua dây phong tỏa là lỗi của em, làm bất cứ chuyện gì cũng phải tuân thủ quy tắc.
Đương nhiên bảo vệ đẩy em thì anh ta cũng sai.
Hai người xin lỗi lẫn nhau sau đó tôi cho người đưa em đi bệnh viện kiểm tra.”
Cố Hiểu Mộng giải thích lý lẽ với cô gái.
Cô sẽ không giống những minh tinh khác luôn mù quáng cho rằng fans của mình đúng còn những người đối lắp với fans của mình thì sai.
– Thật xin lỗi….!em không nên vượt qua dây phong tỏa.
Cô gái đỏ mặt xin lỗi bảo vệ, bảo vệ cũng xin lỗi cô gái và nói rằng mình không nên đẩy người.
Mâu thuẫn của hai người đã được giải quyết, Lý Ninh Ngọc và Cố Hiểu Mộng rời khỏi hiện trường đi vào khách sạn.
Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc ngồi ở hàng đầu tiên.
Người chủ trì bước lên sân khấu giới thiệu những nét đặc sắc của bộ phim sắp ra mắt và đội hình chính trong phim.
Sau đó phát một số clip hậu trường ra, hậu trường là Cố Hiểu Mộng chăm chú dựng phim.
Hiệu ứng được trình bày rất tốt, khiến cho người xem xong đều muốn tìm người yêu.
Sau đó người chủ trì mời ê-kíp chính lên sân khấu.
Lý Ninh Ngọc và Cố Hiểu Mộng đứng lên.
Lý Ninh Ngọc chủ động tìm bàn tay Cố Hiểu Mộng, sau đó hai người nắm tay lên sân khấu.
– Đây là lần thứ hai Hiểu Mộng làm đạo diễn, so với lần trước tâm lý có gì khác biệt không?
Người chủ trì đứng ở ngoài cùng.
Lý Ninh Ngọc và Cố Hiểu Mộng đứng ở chính giữa.
Các diễn viên khác đứng ở hai bên.
– Không có gì khác biệt, nếu nói có khác biệt chính là lần này tôi có thể nhàn hạ hơn một chút.
Bất luận là biên kịch hay diễn viên đều là nguyên dàn ê-kíp cũ.
Mọi người đã thân với nhau, phối hợp rất ăn ý.
– Thật ra từ sau [Phong Thanh] có rất nhiều người hi vọng mọi người có thể tái hợp quay nhiều phim hơn.
Tại sao năm đó không nhân lúc còn nhiệt quay tiếp bản hiện đại mà đợi đến mười năm sau?
– Nếu bộ phim này cần nhiệt của [Phong Thanh] mới có thể thành công thì đối với tôi, đối với bộ phim này, thậm chí đối với tất cả diễn vên mà nói đều là một loại bi ai, thậm chí là xúc phạm.
Cố Hiểu Mộng nhíu mày.
Nhiều người cho rằng bộ phim này chính là đầu tư lỗ vốn.
Nhưng Cố Hiểu Mộng hiểu rõ hơn ai hết, tuy rằng khác chủ đề, nội dung phim cũng không phức tạp như trước.
Nhưng mà đây chắc chắn là một web drama mà khán giả sẵn sàng trả tiền để xem.
– Hai lần làm đạo diễn, nữ chính đều là vợ mình, có phải là để tiết kiệm tiền không?
– Cũng không phải tất cả, bởi vì tôi không thể nghĩ ra ai phù hợp với vai này hơn chị ấy.
Cố Hiểu Mộng thật sự nghiêm túc trả lời mỗi câu hỏi của người chủ trì.
Phần lớn thời gian Lý Ninh Ngọc đều nhìn Cố Hiểu Mộng.
– Tôi muốn hỏi Lý Ninh Ngọc một vấn đề.
Chị cảm thấy chuyện lùm xùm giữa chị và tổng tài tập đoàn KE có ảnh hưởng đến bộ phim này không?
Lúc sắp kết thúc họp báo người chủ trì hỏi một câu khiến cho mọi người trở tay không kịp.
Cố Hiểu Mộng tối sầm mặt.
Lý Ninh Ngọc vươn tay nắm lấy tay Cố Hiểu Mộng, không mạnh không nhẹ nắm lại.
Điều này khiến Cố Hiểu Mộng nhất thời không nóng nảy.
– Cô ấy là em họ của tôi, quan hệ giữa tôi và cô ấy chỉ đơn giản như vậy.
Lý Ninh Ngọc mỉm cười trả lời câu hỏi của người chủ trì.
Cô trả lời người chủ trì cũng là nói cho Cố Hiểu Mộng và cả cho mọi người biết rằng, giữa cô và Lý Nhược Đồng ngoài trừ quan hệ hợp tác cũng chỉ có quan hệ họ hàng, không hề có gì khác.
Sau khi buổi họp báo kết thúc, lúc đoàn người chuẩn bị xuống sân khấu, Lý Ninh Ngọc nghe thấy trên đầu có tiếng động.
Lý Ninh Ngọc vô thức liếc mắt nhìn lên.
Một luồng ánh sáng rơi xuống trên đầu cô và Cố Hiểu Mộng.
Đại não Lý Ninh Ngọc không kịp phản ứng, thân thể lao về phía Cố Hiểu Mộng, bảo vệ Cố Hiểu Mộng dưới thân mình.
Chùm đèn hơn ba mười kilogam rơi thẳng xuống chân phải của Lý Ninh Ngọc.
Lý Ninh Ngọc nghe thấy tiếng xương cốt mình gãy.
Nhưng phản ứng đầu tiên của cô là hỏi Cố Hiểu Mộng có bị thương hay không.
Phó đạo diễn là người phản ứng đầu tiên.
Anh chạy đến xem tình hình của Lý Ninh Ngọc.
Cũng may chỉ có một phần năm diện tích đèn rơi trúng bắp chân Lý Ninh Ngọc.
Hơn nữa trong quá trình rơi xuống bị dây diện kéo lại làm giảm tốc độ và độ cao.
Nếu toàn bộ chùm đèn rơi thẳng lên chân Lý Ninh Ngọc từ trên cao như vậy có lẽ là chân của Lý Ninh Ngọc đã không thể cứu được rồi.
Sau khi xác định Cố Hiểu Mộng không bị thương, thần kinh của Lý Ninh Ngọc mới thả lỏng một chút.
Sau đó là cơn đau dữ dội ập đến.
Mười phút sau xe cấp cứu đến, bác sỹ cố định đơn giản cho chân của Lý Ninh Ngọc rồi đưa cô lên cáng cứu thương chở đến bệnh viện.
Chân của Lý Ninh Ngọc bị thương rất nghiêm trọng.
Cô bị đẩy vào phòng giải phẫu để phẫu thuật chỉnh xương lại vị trí cũ.
Cố Hiểu Mộng ngồi trên băng ghế ngoài hành lang nhìn cửa phòng giải phẫu.
Tuy rằng biết rõ không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng vẫn không khỏi lo lắng.
Cô sợ Lý Ninh Ngọc bị di chứng.
Lý Ninh Ngọc cao ngạo đến cỡ nào chứ!
Ca phẫu thuật kéo dài ba giờ đồng hồ.
Lý Ninh Ngọc còn chưa hết gây mê được đẩy ra ngoài.
Trên đùi bó một lớp thạch cao dày.
Cố Hiểu Mộng đi theo về phòng bệnh.
Cố Hiểu Mộng ngồi trên giường bệnh cười khổ? Mấy ngày nay bị làm sao vậy? Mọi việc không suôn sẻ, mình và Lý Ninh Ngọc thay phiên nhau nằm viện.
Lý Ninh Ngọc tỉnh dậy sau khi hết thuốc mê, đau nhức âm ĩ.
Lý Ninh Ngọc nhìn thoáng qua đùi phải của mình, tuy rằng đã bị treo lên nhưng ít ra cũng còn.
Lúc này Lý Ninh Ngọc mới thở phào nhẹ nhõm.
Cố Hiểu Mộng ngồi bên giường nhìn tất cả phản ứng của Lý Ninh Ngọc, không khỏi cảm thấy đau lòng.
————–
Tác giả có lời muốn nói:
Ta cảm thấy đây là ngược thân chị Ngọc, ngược tâm Hiểu Mộng.
Cái này tính chị Ngọc chủ động khuất phục sao.
———-
Tác giả mà cho chị Ngọc mất chân chắc là ác dữ dữ luôn á :(((