Đọc truyện NGOẠI TÌNH NGỌT NGÀO LẠC ĐỒ ĐỒ – Chương 31: Giữ lại tiếp khách
Ánh mắt của anh làm tôi đỏ cả mặt, may mà tôi đứng ở nơi ít ánh sáng không ai phát hiện ra.
Thấy dáng vẻ của những người đẹp ăn mặc mát mẻ, tôi cúi đầu theo bản năng nhìn bản thân, âm thầm thở phào một cái.
Những bộ quần áo mà Hạng Chương mua cho tôi đều to hơn so với cỡ của tôi, bộ ngực lớn đó ở trên người nếu như chỉ nhìn bên ngoài thì quả thật là không nhìn ra được.
Nghĩ đến Hạng Chương, không khỏi nghĩ đến chuyện hắn quay clip cùng người đàn bà khác, tôi lại quay sang nhìn người đẹp dáng vóc thon nhỏ lả lướt phía bên kia, dáng dấp thon gọn làm cô ta như liễu rủ trong gió.
Có lẽ, Hạng Chương thích những kiểu gầy như thế này? Hoặc là sau khi trở về tôi nên hỏi rõ hắn, nếu vẫn không ổn thì nên đến viện phẫu thuật đi.
Nếu là thật, tôi có thể sẽ trở thành người tiên phong trong Phùng Thị đi làm phẫu thuật thu nhỏ ngực, tôi cười khổ.
Nghĩ thất thần một lúc, cũng không biết Cố Thanh Thiên đã nói những gì, cũng đã đuổi bốn người đẹp kia đi rồi, tôi kinh ngạc nhìn anh, thấy anh đứng lên nói: “Tối nay tôi thanh toán, Nhạc tổng chơi vui vẻ.”
Nhạc Long cũng đứng lên theo, không hề thấy ngạc nhiên khi Cố Thanh Thiên muốn đi ra ngoài: “Vậy cảm ơn Cố tổng nhé, nhưng cô ấy phải ở lại.”
Tôi ngạc nhiên khi phát hiện ra phía anh ta chỉ chính là tôi.
Không ngờ từ đầu anh ta đã không thích người của tôi, bây giờ lại chủ động muốn tôi ở lại, đây chẳng phải là đang khuất phục với sức hút của tôi hay sao?
Tôi lập tức gật đầu, cúi người nói: “Đương nhiên, đương nhiên, Nhạc tổng là khách hàng lớn của công ty chúng tôi mà, yêu cầu của anh đương nhiên là chúng tôi sẽ đáp ứng rồi.’’
“Tiểu Đồng, cô thật biết nói chuyện, đến đây, uống với tôi một ly.” Nhạc tổng đưa ly rượu về phía tôi.
Tôi lập tức đi tới cầm lấy ly rượu cụm ly với anh ta rồi một hơi uống cạn.
“Nhạc tổng, nhắc tới mới thấy một mình anh ngồi uống rượu thật nhàm chán, hay là gọi giám đốc Trương của công ty anh đến uống cùng đi, càng nhiều người càng náo nhiệt mà.”
“Chậc chậc, quả nhiên là nhân tài của bộ phận kinh doanh, luôn nhớ tới giám đốc Trương ở bộ phận thu mua của công ty chúng tôi?” Nhạc Long cười lớn, “Tiểu Đồng, cô đây là đang bỏ chút vốn để lấy kết quả tốt à, tôi mà vui thì hợp đồng này tôi nói kí là kí, tôi mà không đồng ý thì kể cả giám đốc Trương nói kí thì cũng không có hiệu lực đâu.”
“Không sai không sai, là do Nhạc tổng định đoạt, là tôi ngớ ngẩn rồi.” Tôi cười ngây ngô, “Nào, tôi kính Nhạc tổng một ly chuộc tội, Nhạc tổng đừng chấp nhặt với tôi.”
Lại một chén rượu nuốt vào bụng, nóng như thiêu như đốt.
Có điều, xã hội này chính là như vậy, không ở trên bàn rượu thì không thể bàn được chuyện gì, đã trở thành luật bất thành văn, trong một năm nay tôi đã quen rồi.
Có một số người thấy bạn là con gái, thì càng chuốc rượu cho bạn nhiều hơn, trước kia khi ra ngoài tôi đều mang theo thuốc trong người, hôm nay vội ra ngoài cũng không biết là sẽ phải đi chuyến này, nên cũng không mang theo, bây giờ có chút không ổn rồi.
Chắc là tôi phải tranh thủ ra ngoài mua ít thuốc giải rượu, hay thuốc dạ dày gì đó uống trước đề phòng.
Lúc này, tôi gọi cô gái tên Kiểu Kiểu kia tới cuốn lấy Nhạc Long, uốn éo nũng nịu mà ghen một chút, nhìn bọn họ dùng miệng đút rượu cho nhau, tôi cảm thấy ghê tởm, mượn cớ đi nhà vệ sinh để ra khỏi phòng bao.
Hỏi thăm một chút, đầu đường có một tiện thuốc bán 24/24, tôi bước nhanh ra bên ngoài, muốn mua thuốc cho thật nhanh còn trở lại.
Băng qua hành lang, tôi vẫn chưa kịp đi tới đầu cầu thang, đột nhiên có một cánh tay vươn ra kéo tôi lại.
Tôi sợ đến mức kêu lên một tiếng, tưởng rằng mình gặp phải tên háo sắc nào uống say, không quay đầu lại mà nhấc chân cố bước đi.
“Lá gan không nhỏ nhỉ, dám đá tôi.” Người đó vẫn không nhúc nhích.
Chân tôi mềm nhũn ra, ngượng ngùng hét to: “Cố tổng, anh, anh sao vẫn chưa đi…”
“Hừ!” Cố Thanh Thiên kéo tôi đến một phía khác của phòng bao, đập một cái đóng cửa lại.
“Đồng Kha Kha, cô hình như uống rượu rất vui vẻ nhỉ, làm sao? Lại có hứng thú với tên Nhạc Long kia à?” Anh ép tôi vào góc tường cúi đầu nói trong không khí đầy mờ ám.
Phía sau là tường, phía trước là anh, tôi bị kẹt ở giữa, tim đập thình thịch.