Đọc truyện Ngỡ Cô Giáo Hóa Ra Là Vợ À! FULL – Chương 47
” Ba…!xin lỗi ba con tới trễ..
” Á Trung điềm tĩnh nói chuyện với ông Chiêu…!và cắt luôn lời nói hào hứng của ông khi định giới thiệu với cả nhà Tử Đằng.
” Ba, không cần giới thiệu đâu ba…!người quen cả đấy ạ!” Cũng lại nụ cười nhếch mép quen thuộc đó không lẫn vào đâu được.
Á Trung nói trong sự ngỡ ngàng của chủ tịch Chiêu.
” Chủ tịch dương đây là bạn học của con thuở thiếu thời và cả nguyên chủ tịch Dương cũng như là ba của con đấy ạ!” Á Trung chìa tay bắt tay với Tử Đằng.
Trong khi mắt Tử Đằng đang long lên vì căm tức thì Tuệ Lâm nhắc nhở em mình nên đáp lễ.
Tử Đằng lịch thiệp cười ” Bạn bè lâu năm gặp lại hà cớ gì phải khách sáo…chúng ta nên nhập tiệc đi phải không nhỉ?”
Cả ông Dương và chủ tịch Chiêu đều vô tư hòa vào buổi tiệc mà chẳng quan tâm mấy đến sự tình phức tạp của bọn trẻ.
..
” Tử Đằng, dù gì bây giờ Á Trung cũng là người đại diện của công ty đối tác chúng ta lỡ kí hợp đồng rồi…cậu nên vì đại cuộc mà…” Mộc Hoa lo lắng
” Tiểu Hoa nói đúng đó, em không nên nóng quá…” Tuệ Lâm nhẹ nhàng bảo, trông sắc mặt Tử Đằng cũng ko kém phần lo lắng…
” Bồi thường bao nhiêu em cũng chịu…e không thể hợp tác với tên khốn đó được ” Tử Đằng siết chăt nắm tay khó chịu…
Đặt tay mình lên nắm tay siết chặt của Tử Đằng, Yên Đan dịu dàng ” Vì chị được không? Chuyện cũ rồi mà…”
” Chào cô Chương…!cô vẫn khỏe chứ?” Á Trung cầm ly rựu bước tới
Mọi người chung quanh đều có vẻ không còn tự nhiên nữa.
Diệp Phấn huých Mộc Hoa ” Nhà tên Họ Dương này phức tạp quá vây? Còn tên ngáo đá nào đây em?” thì bị cô nàng nhắn mặt đành nhún vai uống rựu tiếp…
Không để Yên Đan trả lời,Mộc Hoa đã bức xúc
” Trung cậu còn mặt mũi đến gặp lại bọn mình sao? Đặc biệt là Tử Đằng và cô Chương…”
Á Trung cười khẩy ” Tớ làm gì không dám đến gặp…tớ đã làm gì sai?” Quay sang Yên Đan ” Cô vẫn xinh đẹp như thửo nào…còn hấp dấn hơn nữa là khác” Á Trung tiến tới gần Yên Đan hơn
Tử Đằng vội bước ra chắn ngang ” Đủ rồi, tao cấm mày nói những lời khiếm nhã với cô ấy…đây là người yêu của tao.
Ngày xưa tao tha cho mày rồi thì bâu giờ cấm động vào cô ấy lần nào nữa” Giọng Tử Đằng rõ ràng đang rất kiềm chế
” Làm gì không được động…!Ai cấm tớ yêu cô ấy…rõ ràng đêm đó là cô ấy hoàn toàn…” Bốp
Tử Đằng không kiềm chế được đã đấm vào mặt Á Trung, những ánh mắt tò mò gần đó dổ về phía họ.
Nhưng nhanh chóng được Tuệ Lâm cho người trấn an họ.
Còn ông bà Dương cùng chủ tịch Chiêu và các ông to bà lớn khác đang khiêu vũ trên kia.
” Anh Trung…” Chiêu Khiết Đan lo lắng hỏi Á Trung…..
” Anh không sao, chỉ là hiểu lầm thôi..”
” Anh không sao là ổn rồi…” cô tươi cười nhảy vào khoác tay Tử Đằng..” Chị…nãy giờ em mới dám tới nói chuyện với chị đây~em nhớ chị…từ sau hôm ở nhà chị về đến giờ chị có biết e nhớ chị lắm không?” Khiết Đan không rời cánh tay Tử Đằng
” Cô…buông tay đi, tôi đang không vui…” Tử Đằng nhìn Yên Đan ái ngại, Yên Đan nhăn mặt không biết cô bé từ đâu ra…
” Chị Tuệ…” Tử Đằng cầu cứu
Tuệ Lâm chưa kịp tới giải vây thì Á Trung đã khéo léo bảo ” Khiết Đan, sang đây với anh nào…Có vẻ em biết và thích Tử Đằng nhỉ? Em yên tâm, anh với chủ tịch Dương đây là bạn thân lâu năm.
Có gì anh sẽ thuyết phục cậu ấy đi chơi với em…”
” Thật không?” Khiết Đan rạng rỡ..
” Thật…!nào bây giờ sang đây với anh…”
” Chị hứa phải đi chơi với em đấy…” Khiết Đan luyến tiếc rời tay Tử Đằng
” Thôi chào nhau vậy đủ rồi, hôm nào ta lại gặp nhau hàn huyên tâm sự…Cô chương có thể cho em hôn tay cô một cái được không? Cô biết đó…chỉ là lịch sự thôi mà…” Á Trung nhìn qua vai Tử Đằng nói với Yên Đan
” Mày đi nhanh cho…” Tử Đằng bước tới sát Á Trung
Qya cặp kính và nụ cười ngạo nghễ ” Chào mọi người, hẹn gặp lại…cô Chương em chờ cô…” nói rồi nắm tay Khiết Đan bước đi, trong khi cô bé còn không ngừng hẹn được đi chơi với Tử Đằng.
..
” chị đào đâu ra con nhỏ không được bình thường về tâm lý vậy?” Tử Đằng tỏ vẻ bực bội với Tuệ Lâm vì chuyện cô đã đưa Khiết Đan tới nhà mình.
Tuệ Lâm tỏ vẻ vô tội ậm ừ ” nói gì chứ dẫu gì người ta cũng là tiểu thư con nhà danh giá đó…”
” Tử Đằng cậu ổn chứ?” Mộc Hoa xét nét mặt Tử Đằng mà hỏi.
” cô ta có gì không ổn chứ…!nhà giàu có, quyền thế lại có người yêu đẹp, việc gì không ổn…” Diệp Phấn được dịp mỉa mai Tử Đằng, liền bị Mộc Hoa huých cho cú ở hông.
Tử Đằng im lặng không biết suy tính điều gì trong đầu…
“Chuyện cũ rồi bỏ đi em, cậu âyd giờ có cuộc sống khác chúng ta giờ cũng…” Yên Đan đặt tay lên vai Tử Đằng khẽ bảo
“Đi theo em…” Tử Đằng nắm tay Yên Đan kéo đi trong sự ngạc nhiên của mọi người.
“Kìa em…” Yên Đan có chút bối rối và ngượng ngùng
…
” Thưa quý vị…Xin mọi người cho tôi vài phút, tôi có một việc rất quan trọng…À quan trọng đối với riêng cuộc đời tôi thôi…” Tử Đằng đang đứng trên bục, tay vẫn nắm chặt tay Yên Đan.
Tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn về cả hai, kể cả Á Trung.
Ông Dương thì rất bình thản còn bà Dương thì khá là căng thẳng.
“Thưa ba mẹ, con cảm ơn ba mẹ đã tin tưởng đứa con này và giao cho con quyền điều hành công ty, như vậy đồng nghĩa ba mẹ cũng đã hiểu con lớn khôn và con biết con làm gì và sẽ chịu trách nhiệm với những gì con sắp nói sau đây.” Tử Đằng tay vẫn năm chặt tay Yên Đan, còn nàng tới nước này chỉ biết đứng yên phó mặc cho Tử Đằng.
Xoay mặt đối diện với Yên Đan ánh mắt không giấu được sự xúc động ” Chương Yên Đan chị đồng ý lấy em chứ?” Kèm theo câu nói là động tác quỳ một chân và chiếc nhẫn bạch kim.
Bên dưới đã có những tiếng xì xầm bàn tán…
Bà Dương mặt thì xám lại bà sợ những lời đàm tiếu hơn ai hết.
” Xin lỗi chị vì sự đường đột này, em đã không chuẩn bị được chu đáo…chị có đồng ý không?” Tử Đằng chờ đợi trong sự háo hức.
Yên Đan thật sự.
rất bối rối và ngượng ngùng, nàng vừa hạnh phúc vừa lo sợ…Thì ông Dương bước lên ” nếu cháu có yêu con ta xin hãy đồng ý đi, nó đã chờ đợi cháu rất lâu rồi…” Ông gật đầu với Yên Đan như một sự khích lệ, ông nói tiếp như hiểu thấu tâm tư Yên Đan.
” Đừng lo, “mẹ chồng tương lai” của con cũng chấp thuận mà…” nói rồi ông cười khà khà.
” Em mỏi chân rồi…chị không thuơng em sao?” Tử Đằng nũng nịu
Yên Đan bật cười vì giờ khắc này Tử Đằng còn trêu được, nàng gật đầu khẽ bảo ” Chị đồng ý!” Tử Đằng chỉ chờ có thế đứng dậy đeo nhẫn cho nàng, hạnh phúc hôn tay Yên Đan.
” Thưa mọi người, xin mọi người đừng quá thắc mắc, thời buổi này là thời buổi gì rồi…!Tôi có lời mời tất cả đến dự đám cưới của con gái tôi trong tương lai gần.
Đảm bảo thiệp sẽ đên tay quý vị và mong rằng trong số quý vị đây sẽ không ai vắng mặt…” Ông Dương khẳng định chắc nịch.
” Con yêu ba” Tử Đằng hạnh phúc và khá bất ngờ với hành động của ông Dương.
Bên dưới mọi người vỗ tay rào rào…
….!Buổi tiệc gần kết thúc, khi ba mẹ Tử Đằng chào các quan khách.
Á Trung liền đi đến chỗ Tử Đằng và Yên Đan
” Cưới sao? Sau ngần ấy năm mà cô vẫn không thay đổi sao, em chẳng lẽ trong mắt cô không có một chút gì sao cô?” Á Trung ánh mắt buồn bã nhìn Yên Đan
” Với tư cách người cô tôi trán trọng em, với tư cách một người phụ nữ bị chiếm đoạt tôi khinh bỉ em…” Yên Đan có chút run trong giọng nói
” Mày tránh xa cô ấy ra…” Tử Đằng nắm tay Yên Đan rời buổi tiệc trong sự hậm.hực của Á Trung…