Ngỡ Cô Giáo Hóa Ra Là Vợ À!

Chương 45: H


Đọc truyện Ngỡ Cô Giáo Hóa Ra Là Vợ À! FULL – Chương 45: H


” Chúng ta…ở đây có ổn không?” Mộc Hoa nhăn mặt đẩy ngực Diệp Phấn đang siết chặt mình trong khoang xe hơi~
” Em yên tâm…xe có kính đen mà…chỉ là hơi chật tí…nhưng vậy là thoải mái mà..” Diệp Phấn vừa nói vừa hôn tới tấp bên ngoài ngực Mộc Hoa…
” Em không quen…nhỡ có ai thấy thì chết mất…ư…ư…” Những chữ sau của Mộc Hoa đứt quãng rồi tắt hẳn, thay vào đó là tiếng rên…vì Diệp Phấn đã nhanh tay kéo áo cô nàng lên quá ngực…
Và vùi mặt vào bầu ngực căng tròn còn bị o ép trong chiếc áo nịt…
” Sao e lại có thể để hai trái đào của anh chịu khổ cực như  vậy chứ…nó có mà bị biến dạng gì là e chịu trách nhiệm đó…” Cắn cắn vào đầu ngực nàng
” Ư…tại em…nó có biến dạng gì là do chị chứ…a…nhẹ nhẹ thôi…đồ háo sắc này…” Đánh nhẹ vai Diệp Phấn
Diệp Phấn trở lại môi Mộc Hoa…khẽ dạng đùi ra, để bên dưới có khoảng trống…!Diệp Phấn đã cho bàn tay hư hỏng của mình xuống dưới tìm huyệt mật của nàng…
” Ưm…cho em thở Tiểu Phấn…” mộc Hoa rên rỉ
” Em ướt át quá…chị thích…” Diệp Phấn khẽ nhếch môi khoái trá…
Đưa tay ngả ghế ra hết nấc…  Đẩy cô nàng ngả ra ghế, cúc áo sơ mi đã bung hết 

” Từ từ thôi mà…em đang ở đây có chạy đi đâu đâu mà sao hùng hục thế? “
” Đừng nhìn chị bằng ánh mắt đó…em không biết bây giờ chị khó chịu thế nào đâu?” Diệp Phấn thuần thục mở khóa áo trong, nơi đầy đặn nhất lại hện lên miệng lại không ngừng cắn mút đôi ngực đẫy đà…
Mộc Hoa cố đẩy Diệp Phấn ra vì kích thích quá nhưng không được, sau cùng lại phát hiện váy mình đã bị cởi từ lúc nào…!Diệp Phấn tách hai chân Mộc Hoa để tiện bề hành động, những ngón tay nhẹ nhàng khéo léo kéo thấp từ từ quần nhỏ cô xuống tùy tiện cho vào bên trong mà trêu đùa…
Mộc Hoa bị Diệp Phấn làm cho toàn thân nóng lên, bên dưới lại khó chịu vô cùng, động tâm mà quên đi cảm giác sợ hãi ban đầu khi ở trong xe..

miệng lại không ngừng phát ra tiếng rên rỉ….
…..

Yên Đan quá ngại ngùng xấu hổ khi nhìn thấy thân thể không quần áo của mình trong tấm gương lớn…
” Ư…em có thể làm xoay người lại không? Trước gương như thế này thật có chút không quen đó…” Tử Đằng lại đang quỳ sau lưng Yên Đan, vòng tay ôm hết ngực nàng, một tay lại đang chạm nơi tư mật bên dưới…!cả hai đối mặt nhau trong gương…!Hôn hôn cổ Yên Đan Tử Đằng thì thầm 
” Thả lỏng đi mà…!chị rất đẹp mà…em yêu cơ thể này biết bao…” Yên Đan mắt đã đờ đẫn chống chế ” Ư…ư..


nhưng mà chúng ta có thể  tránh…gương được không, người ta xấu hổ….”
” Có yêu em không?” Chiếc lưỡi mềm mại hôn tai nàng, những ngón tay thon lại đang xâm chiếm nhị hoa của nàng…hai chân nàng đã run lên…!” Có…” Nàng thở dốc, vòng tay vò tóc Tử Đằng
Tử Đằng đặt lên bờ môi thiếu nước của nàng nụ hôn ướt át…” Chiều em nhé!…” Yên Đan trong vô thức gật đầu 
Đôi tay Tử Đằng di động không ngừng nơi mềm mại của nàng, xoa nắn…!nhìn thân thể từng đường cong của Yên Đan cứ thế mà phô trước mặt mình khiến cổ họng Tử Đằng khan đi vì khô…
” Tiểu Đằng…nhẹ một chút…Tử Đằng cố tìm đến đỉnh nhọn trước ngực nàng mà vân vê, cảm giác kích thích liền kéo đến, nàng không chịu được mà ngửa cổ ra sau vai Tử Đằng, khiến hai trái đào càng thêm nhô ra…
Tử Đằng mê đắm, hít hà hương thơm từ tóc và da thịt nàng…chốc chốc lại kiềm không được lại mút lên cổ để lại dấu đỏ nơi cổ trắng mịn của Yên Đan
” Mở mắt đi…chẳng phải rất tuyệt sao?” Tử Đằng thì thầm bảo Yên Đan nhìn vào gương, nhưng nàng lại chẳng thể vì quá xấu hổ…
Xoay người Yên Đan lại, Tử Đằng ngả người nàng ra giường còn mình nhẹ nhàng lướt trên da thịt nàng…!rồi dừng lại nơi ngã ba một tay với lên không ngừng xoa nắn ngực Yên Đan, một tay lướt nhè nhẹ trên đùi non của nàng…!Vừa hôn bên dưới vừa đưa mắt quan sát phản ứng trên mặt Yên Đan…
Yên Đan toàn thân mềm nhũn chỉ biết rên rỉ…!những ngón tay của Yên Đan dã tiến sâu vào bên trong hang động ẩm ướt của nàng, thong thả trêu đùa…

Yên Đan bị kích thích dữ dội, cả người như muốn nảy lên..thoát khỏi vòng tay Tử Đằng nhưng nàng làm sao vùng khỏi bàn tay rắn rỏi của Tử Đằng chỉ càng khiến Tử Đằng thêm khoái cảm mà thôi…
” Tiểu Đằng….ưu ư..

hic hic…” Hai chân nàng giật giật, nàng rên rỉ khó khăn đôi môi tham lam của Tử Đằng chiếm đóng môi nàng, đầu lưỡi di chuyển dọc đầu lưỡi Yên Đan, lại cắn nhẹ môi nàng chốc chốc…
Chỉ sau vài làn được ngón tay Tử Đằng ra vào Yên Đan đã không chịu được mà lên đỉnh, dịch thủy tuôn ra ào ạt, dính đầy cả bàn tay hư hỏng của Tử Đằng
” Chị à…cục cưng của em…nơi này thật quá ướt át..” Rốt cuộc Tử Đằng cũng dừng lại những động tác tà ác của mình mà buông những lời ám muội của mình vào tai nàng…!Yên Đan như vừa cõi thiên thai chưa trở lại được, mĩm cười mắt đờ đẫn…vô thức vòng cổ Tử Đằng kéo sát lại kề tai mà nói ” Em là kẻ hư hỏng mới đúng…sao lại khiến người ta ra nông nỗi này…” 
Tử Đằng đỡ phía sau gáy Yên Đan, xốc nàng ngồi dậy, cười gian xảo ” Chỉ mới bắt đầu thôi mà…” 
Yên Đan dựa vào người Tử Đằng mà thở dốc…khuôn mặt đỏ hồng cả lên do vừa đạt khoái cảm mà cũng mặc Tử Đằng nói gì, làm gì…
Tử Đằng bế nàng đi tới cái ghế đặt chếch với gương lớn…Tử Đằng đặt nàng ngồi trên đùi mình…Bộ vị bên dưới cứ thế mà chiếm cứ sâu tận bên trong , nàng liền cảm thấy hạ vị khó chịu…
” Chị thấy sao? Cái này em đặt riêng…hàng xịn đó nhé…thật dễ chịu nếu chị chịu di chuyển mông của mình…Tử Đằng rên nhẹ còn đưa tay bóp mông rồi đánh một cái mạnh vào mông nàng…
Yên Đan lắc đầu, thật sự làm khó nàng rồi…nàng thật sự chưa quen với sự chủ động này…Tử Đằng khích lệ…
” Nghe em đi, di chuyển sẽ không khó chịu…em đặt riêng nó đó…rất đặc biệt nếu chị làm tốt em sẽ đạt cực khoái như bình thường…ngoan nào cục cưng của em…” Tử Đằng vuốt tấm lưng trần như cổ vũ, sau đó lại đặt một tay lên ngực nàng, cúi đầu xuống cắn nhẹ…

Yên Đan bị kích thích liền ưỡn người lên cao, như đang di chuyển thân dưới…Tử Đằng thuận đà, nâng mông nàng lên xuống vài cái rồi nhịp nhàng để nàng từ từ buông tay cho nàng tự di chuyển…
Yên Đan cơ bản là cũng không biết mình dang di chuyển, nhấp nhô trên người Tử Đằng chỉ biết là theo bản năng nnafg dang  cảm thấy rất thoải mái bên dưới…Nàng đã quen dần với vật nam nhân mới này…quả thật có là mềm mại hơn và nàng có cảm giác nó trướng hơn ban đầu…!nàng cũng không có thời gian phân tích tại sao lại kì diệu như vậy…!chắc như Tử Đằng nói đây là hàng đặc biệt Tử Đằng đặt riêng…Vì bên dưới nàng đang rất khít khao hơn bao giờ hết…
Tử Đằng cũng không kềm được mà rên khẽ không ngừng…Yên Đan theo bản năng thấy Tử Đằng có khoái cảm như vậy lại dùng hai tay đặt lên vai Tử Đằng làm điểm tựa mà nhịp nhàng di chuyển thuần thục hơn…
 Dẫu sao nàng cũng chưa có kinh nghiệm chủ động  làm sao khiến Tử Đằng thõa mãn hoàn toàn được…nên có kiểu gì cũng cứ như đang trêu tức Tử Đằng…Khiến Tử Đằng cả người nóng ran, như phát điên, liền ôm chặt nàng, tự thân mà luật động…
Giữ nguyên tư thế không để bên dưới mình rời nàng…đặt Yên Đan ở mép giường…Cả thân thể phơi bày trước mặt, Tử Đằngkhẽ dạng hai chân nàng ra hai bên…cô bé của nàng cứ thế nhô cao như đón chờ…trông gợi tình hơn bao giờ hết…Tử Đằng không kiềm được…mà  khen ” Chị hấp dẫn quá…”
Từng cú ra vào của Tử Đằng cũng ở nơi sâu nhất, tốc độc lại nhanh như vậy không giống như lúc nàng vụng về luật động, khiến nàng rên to hơn…
Tử Đằng bây giờ không như thường khi vuốt ve nàng, bây giờ như một ai khác hung hãn, vừa không ngừng rên trong cổ mà vừa ôm lấy cả thân hình nhỏ bé của nàng mà nhào nặn không thương tiếc…
” Tiểu Đằng…nhẹ nhẹ…hức hức…Chị chịu không nổi…” Nàng lắc đầu khó khăn, cả người đỏ bừng do bị dày vò, hai tay cùng hai chân mà vòng ôm chặt lấy Tử Đằng trong vô thức…
Được thân thể mềm mại của mỹ nhân ôm lấy, cùng sự van xin của nàng khiến Tử Đằng kích thích không kềm được…cảm xúc hạnh phúc không diễn tả được…và chịu chi số tiền không nhỏ để có được bảo bối thiết kế đặc biệt bởi con chip nhỏ gắn bên dưới cảm biến với cảm xúc khi làm tình…
Tử Đằng chịu không được, như gầm lên Tử Đằng ôm chặt nàng mà giật giật hạ bộ bên dưới…đạt khoái cảm…vật nam nhân cảm biến cũng phóng thích vào bên trong nàng một dòng dịch nhờn…có tính chất như chất dịch của nữ nhân bình thường…
Có lẽ do nàng chủ động mà tăng thêm phần khoái cảm hơn thường khi…lại vui vẻ nhìn nữ nhân bên dưới đang được mình ôm chặt…hôn nhẹ lên môi nàng mà bên dưới lại hư hỏng tìm cách luật động lần nữa…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.