Đọc truyện Nghịch Thiên – Vô Thiên – Chương 36: Lại đụng độ Tân Giới
Một thanh niên da ngăm đen bước chậm trên đường đêm Sài Gòn, mỗi bước chân đều như có một nhịp điệu đặc biệt. Hắn đưa mắt nhìn khắp nơi, trong lòng thầm cảm thán “vì sao vạn vật có nét đẹp thì đều có chỗ xấu? Có ánh sáng thì sẽ có tối tăm?”. Hắn là Nguyễn Kiên, suốt một tuần qua, ban ngày thì hắn dạo bước trên phố Sài Gòn nhộn nhịp và trải nghiệm cuộc sống bình thường nơi thị thành, về đêm hắn lại trở thành Thiến Thủ xuyên trong bóng tối để tranh đấu và thu thập thông tin.
Trải qua những ngày này, hắn cảm thấy bản thân đã thay đổi. Hắn suy nghĩ nhiều hơn, tình cảm hơn, dường như bắt gặp bất kì chuyện gì, hắn đều có thể suy diễn và cảm ngộ.
Về tu vi, ở Địa Cầu linh khí rất pha tạp và ít ỏi nên không thích hợp tu luyện. Vì thế Nguyễn Kiên cũng không hao phí thời gian đi tu luyện, thay vào đó, hắn chiến đấu và cảm ngộ, những việc này cũng làm tăng thực lực của hắn.
Đêm nay, Nguyễn Kiên tiếp tục hành động. Hắn tiến về khu quy hoạch mới, khu B, trong những ngày qua hắn đã thu được một tin tức hữu ích, đó chính là ở một nơi nào đó trong khu B này sẽ có một sự kiện tụ họp đông đảo các thế lực. Đây chính là cơ hội cho hắn thực hiện đại kế và chấm dứt ân oán với Trần thị. Với dung mạo một thanh niên da ngăm với mái đầu đinh trông rất cứng cáp, Nguyễn Kiên bước nhanh, tìm kiếm nơi tụ họp của các thế lực.
…
Trong một căn phòng bí mật dưới lòng đất, một nhóm người đang tụ họp bàn đại sự. Nhóm này có 13 người, tất cả đều mang trang phục trùm kín, không rõ nhân dạng. Đặc biệt là mỗi người có một trang phục khác màu, 12 màu sắc trắng, đen, xám, nâu, đỏ, xanh lam, xanh lục, vàng, cam, hồng, chàm và tím. Riêng một kẻ có màu sắc hắc kim bóng bẩy, đó cũng là kẻ đứng đầu nhóm và đang ra lệnh.
– Lần này chúng ta sẽ hành động cùng với Sát đội, các ngươi nhất định phải vượt trội hơn. Ta muốn tên Kenny và đội của hắn phải khuất phục trước ta. Hành động nhanh gọn, chặt chẽ, sạch sẽ, đã rõ chưa?
– Vâng!
12 người còn lại đồng loạt lên tiếng, một âm thanh rất đồng đều và uy vũ.
Nhóm người này chính là Sắc đội, một đội hành động chuyên ám sát và tình báo thuộc hàng ngũ trung tâm của Tân Giới. Lần này họ đến Sài Gòn chính là để nhúng tay vào cuộc tẩy trừ. Đây là một vũng nước đục, nhưng với những thế lực cường đại như Tân Giới thì đây là cơ hội làm giàu, trục lợi và thu hoạch.
Ngay sau khi họp bàn xong, trừ tên thủ lĩnh ra thì 12 thành viên của Sắc đội lập tức hành động. Cứ ba người một nhóm, tách nhau ra đi theo những con đường khác nhau tiến về khu B.
Trên con đường tối đen, một cơn gió vút qua, ít ai nhìn thấy được chân thân của cơn gió là ba nhân ảnh khác nhau.
– Hắc tỷ, lần này chúng ta sẽ chiến đấu trực diện hay vẫn là ám sát?
Một nhân ảnh lên tiếng, âm thanh nhỏ nhẹ nhưng lại có một cảm giác lành lạnh.
– Ta cũng không rõ, nhưng chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là được, thủ đoạn cách thức nào cũng đều có thể dùng. Mà này Tử, ngươi đừng dùng cái giọng đó để nói với ta.
Hắc Y Nhân lên tiếng, chính là người đã chạm trán với cả Nguyễn Kiên và Lâm Nghị.
– Tập trung đi, ta cảm giác có một khí tức đang đến, rất mạnh!
– Sao? Từ đâu vậy Xích?
– Ta cũng cảm thấy được đôi chút, có lẽ là bên phải, gần trăm mét nữa.
Xích chính là Võ Cường Khả, chú út của Võ Hùng. Hắn là kẻ mạnh thứ ba trong Sắc đội và là kẻ mạnh nhất trong nhóm ba người này. Khi hắn lên tiếng nhắc nhở, hai nữ nhân kia đều tập trung tinh thần, sẵn sàng cho mọi tình huống.
– Đến rồi!
– Ồ!
Người kia dừng lại, hắn không ngờ lại gặp được Tân Giới trong hoàn cảnh thế này, mà còn có hai người quen nữa. Nếu đã gặp được vậy thì nên chơi đùa một chút lấy ít thông tin chứ nhỉ.
Nhân ảnh này chính là Nguyễn Kiên, chỉ là hắn đang dịch dung nên hai người Hắc, Xích không nhận ra hắn. Nhưng đó là chuyện tốt, mục đích dịch dung của hắn là vậy mà, nếu bị nhận ra dễ dàng thì còn dịch dung làm cái quái gì. Hơn hết, lần này hắn may mắn rồi, một tổ chức hùng mạnh như Tân Giới chắc chắn sẽ có nhiều thông tin hữu ích, mà những kẻ đang đề phòng hắn cũng có cấp bậc khá cao nữa, thế nên hắn không lo lắng về chuyện thông tin nữa rồi.
– Các ngươi ăn mặc khả nghi như thế, có phải là có mưu đồ đen tối? Mau chịu trói và khai ra!
Nguyễn Kiên không hề nghĩ lại hắn cũng chả hơn ai. Có điều mặt hắn cũng đã dày như mo cau rồi, nên có nghĩ thì cũng chẳng xấu hổ gì. Nguyễn Kiên vừa nói xong liền xông lên muốn đánh hạ ba người Hắc, Xích, Tử.
Ba người vẫn luôn đề phòng Nguyễn Kiên, vì từ hắn toát ra khí thế và cảm giác cường đại khiến họ muốn rút lui. Nhưng kế hoạch đã định sẵn, các bên đều phải tự hoàn thành đúng hẹn, nếu không thất bại sẽ đến và cũng chẳng có điều chi hay ho với bọn họ. Muốn đi tiếp phải vượt qua kẻ bí ẩn cho họ cảm giác nguy hiểm này. Với sự gan dạ và trung thành của sát thủ hàng đầu, cả ba người đều không hề do dự xông lên muốn đánh giết kẻ bí ẩn.
Xích xông lên đầu tiên, hắn là kẻ mạnh nhất trong ba người, nên hắn sẽ là người đánh trực diện, tạo cơ hội cho hai người còn lại. Nhưng hắn đã đánh giá cao bản thân mà coi thường đối thủ.
“Bốp, rắc….. Rầm”
Chỉ trong một hô hấp, bằng một quyền duy nhất, Nguyễn Kiên đã đấm bay Xích hơn chục mét và đụng vào một đống bùi nhùi. Đấy là Nguyễn Kiên còn nương tay vì quan hệ huynh đệ với Võ Hùng, nếu như Xích không phải là chú út của Võ Hùng thì hắn đã thẳng tay cho một quyền chết tại chỗ.
Hai người Hắc, Tử vốn định tiếp cận Nguyễn Kiên và tung ám chiêu đoạt mạng hắn nhanh gọn, nhưng không ngờ Xích lại không thể trụ vững dù chỉ là một hô hấp, kết quả là cả hai vẫn đang lao đến như thiêu thân, chỉ khác cái họ đang vô cùng kinh hãi. Họ kinh hãi vì một lí do, vì sao?
“Vì sao Sắc đội bọn họ liên tục đụng độ những tên quái nhân cường đại như vậy!!?”
Đối diện với hai thiêu thân đang kinh hãi, Nguyễn Kiên nhẹ nhàng khống chế cả hai, lại bắt lấy Xích đã ngất đi, tóm cả ba người đi về một góc vắng vẻ. Trong đầu thì thầm xin lỗi Võ Hùng, nhưng cũng tự an ủi vì bản thân đã nương tay, chỉ làm Xích gãy vài cái xương và ngất đi, không có di chứng hay nguy hiểm đáng kể. Hắn cũng thầm tính toán sẽ moi móc thông tin như thế nào, vì cả ba kẻ này đều là sát thủ hàng đầu, sự trung thành với tổ chức và gan dạ là không cần phải nghi ngờ.
Ở một nơi khác, ba thành viên Bạch, Hôi, Lam của Sắc đội đã hoàn thành nhiệm vụ của họ và tiến về chỗ hẹn. Tên Lam đang dẫn đội lao nhanh đột ngột dừng lại khiến hai người phía sau bất ngờ.
– Lam đệ, chuyện gì xảy ra?
Hôi lên tiếng, hắn là một tên cáo già lão luyện trong đội, từ thái độ và cử chỉ của Lam thì hắn hiểu đã có chuyện bất thường xảy ra, có lẽ là với một nhóm khác.
– Có vẻ như bên đội của Xích gặp sự cố, thiết bị trên người họ đã bị đánh vỡ, một đoạn âm thanh đã được truyền đến. Từ trong đó có thể xác định họ đã bị một ai đó rất mạnh đánh bại và tóm đi.
– Lệnh mới đã có chưa Lam ca?
Bạch lo lắng lên tiếng hỏi Lam. Nàng có quan hệ rất tốt với hai người Hắc và Xích, lần trước trong chuyện của Xích nàng cũng đã xung phong tham chiến, để rồi bị lộ thân phận trước tên trùm hãm Lâm Nghị và rồi bị hắn trêu đùa một phen.
– Vẫn chưa! Nhưng cần phải hoàn thành nhiệm vụ đồng đều mới có thể phát động đại kế hoạch, bây giờ bên Xích đã thất nại, chúng ta cần hoàn thành phần của họ. Nếu được thì chúng ta sẽ tiến hành giải cứu luôn một thể! Ta tin nếu cấp trên thu được tin tức cũng sẽ truyền đạt lệnh tương tự.
– Hay lắm Lam đệ, Sắc đội chúng ta sống chết có nhau, nhất định phải cứu họ. Chúng ta đi thôi!
Không chỉ nhóm của Lam, một nhóm khác của Sắc đội cũng đã hoàn thành nhiệm vụ, họ cũng nhận được tin và không hề chần chừ, lên đường đi cứu ba người Hắc, Xích, Tử.
Nguyễn Kiên lúc này vẫn đang đối diện ba người họ, hắn đã dùng khá nhiều thủ đoạn rồi. Từ đe dọa giết, hấp diêm, lột trần trét mật bỏ ổ kiến,… nhưng đều vô dụng. Cứ cho là tên Xích là nam nhân không sợ gì chuyện hấp diêm hay kiến gián các thứ, nhưng hai nữ nhân kia chỉ hơi tái mặt chứ không hề chịu thua.
Đến lúc này Nguyễn Kiên chỉ có thể dùng tới quân bài bí mật của mình thôi.