Nghịch Thiên - Vô Thiên

Chương 3: Song hồn nhất thể


Đọc truyện Nghịch Thiên – Vô Thiên – Chương 3: Song hồn nhất thể

Giữ cậu ấy lại. Có vẻ như là di chứng sau vụ tai nạn. – Bác sĩ vừa tiến vào, nhìn thấy Nguyễn Kiên đang ôm đầu đau đớn kêu rên thì vội vàng nói.

Vừa nghe bác sĩ nói thì mấy cô y tá ở bên đã lao vào giữ chặt hắn lại, cả ông Nam cũng tiến đến giúp. Ngọc Vân đứng bên cảm thán:

– Anh ta bị trận sét kinh khủng đó đánh trúng, lại còn bị đống đổ nát đè lên mà chỉ bị bỏng ngoài da chút xíu và gãy vài cái xương thì quá may mắn rồi. Con cứ tưởng anh ta là siêu nhân chứ. Ra là cũng bị di chứng.

Thực tế người bình thường nếu bị tai nạn tương tự như vậy thì đừng bảo là chết, mà sẽ là chết không toàn thây, thậm chí là không còn dấu vết trên cõi đời này. Nguyễn Kiên nhờ có được thân thể kiên cố qua rèn luyện nên có thể chịu được tàn dư đổ nát đè lên mà chỉ gãy vài cái xương, nhưng điều quan trọng nhất là một sự trùng hợp, một điều kỳ tích đã cứu hắn khỏi cái chết.

Sau khi Nguyễn Kiên bị giữ lại thì bác sĩ nhanh chóng tiêm cho hắn một liều an thần, rồi kiểm tra các vết thương cùng các triệu chứng của hắn:

– Cậu ta may mắn sống sót nhưng có vẻ đã bị tổn thương thần kinh. 9 phần là cậu ta sẽ bị mất trí nhớ.

– Sao cơ, mất trí nhớ? Cậu ta sẽ quên đi bao nhiêu?

Ông Nam vừa nghe được lời bác sĩ thì co giật mi mắt vài cái rồi nhanh chóng bình thường lại hỏi rõ hơn về triệu chứng của Nguyễn Kiên.


– Do không có đầy đủ tài liệu về bệnh nhân, đặc biệt là tình trạng thần kinh của cậu ấy trước khi xảy ra tai nạn nên tôi không thể kết luận chính xác. Tuy nhiên tôi có thể phỏng đoán theo tình trạng tổn thương thần kinh của cậu ta so với người bình thường. Có thể sẽ bị mất đi không dưới 7 phần trí nhớ. – Bác sĩ cẩn thận phân tích và trả lời.

– Bao giờ cậu ta tỉnh lại.

– Khoảng 5 tiếng sau thưa chủ tịch.

– Được rồi, khi nào cậu ta tỉnh hãy thông báo cho tôi. Về thôi con gái.

Ông Nam cùng với Ngọc Vân rời khỏi bệnh viện trở về nhà. Sau khi hai người rời đi, bác sĩ dặn dò cô y tá có nhiệm vụ chăm sóc Nguyện Kiên vài điều rồi đi.

Ngay khi mọi người ra về, cô y tá đang chăm sóc Nguyễn Kiên bỗng chóng mặt, cô vội kéo tới một cái ghế, ngồi xuống rồi nhanh chóng thiếp đi.

Ở trên giường bệnh. Nguyễn Kiên, kẻ mà mọi người vẫn đang chú ý bỗng mở mắt, cựa quậy cơ thể rồi khó khăn ngồi dậy. Hắn đưa tay vơ lấy tấm gương trên tủ ở gần giường, đưa lên soi kỹ từng góc khuất trên cơ thể mình, hai tay liên tục sờ soạng khắp người, biểu cảm trên mặt dần thay đổi. Một sự khó hiểu và bất đắc dĩ dâng lên trong đầu hắn.


– Không thể tin được mình lại thành công và không chết. Haha, Lâm Nghị ta thật sự là bất tử bất diệt rồi. Lão tặc thiên, những tên khốn khiếp liên minh đại phái, lão tử vẫn còn sống nhăn răng ra đây. Hãy chờ đi, ta sẽ trở về báo đáp thịnh tình của các ngươi.

Hóa ra Lâm Nghị dưới sự vây công của các cường giả Thiên Nhật Đại Lục trong lúc độ Đăng Tiên Lôi Kiếp vẫn không chết. Nhờ lĩnh ngộ được một tia Nghịch Thiên Chi Đạo mà hắn thoát khỏi cái chết, tuy nhiên do Lôi Kiếp là quá mạnh mà hắn lại bị suy yếu đến tận cùng nên bị Lôi Kiếp đe dọa tính mạng. Trong lúc nguy cấp Lâm Nghị đã vận dụng Nghịch Thiên Chi Đạo và bảo vật của mình để tránh thoát Lôi Kiếp. Việc này đã đánh ra một lỗ hổng kinh thiên trong quy tắc thiên địa. Dẫu thoát được cái chết nhưng Lâm Nghị lại bị trọng thương cả về linh hồn và thể xác. Hồn phách và thân thể của hắn dưới sự công kích của Lôi Kiếp đã tan vỡ thành nhiều phần, thông qua lỗ hổng quy tắc mà xuyên tới Địa Cầu. Tình cờ một tia Lôi Kiếp mang 2 hồn 3 phách của Lâm Nghị đánh vào nhà Nguyễn Kiên trong lúc Nguyễn Kiên đang chuyển tải ý thức, khiến cho ý thức hay linh hồn của Nguyễn Kiên đã bị thay đổi vài phần cùng với phần hồn của Lâm Nghị ở trong một thân xác.

Bình thường hai linh hồn không thể ở chung một cơ thể nếu cơ thể đó không tu luyện một công pháp đặc biệt thích hợp, chuyện đáng lẽ phải xảy ra là hai linh hồn sẽ thôn phệ lẫn nhau cho đến khi chỉ còn một. Trong lĩnh vực này có nhiều trường hợp đặc biệt như đoạt xá, phệ hồn, dung hồn,…

Trường hợp của Nguyễn Kiên và Lâm Nghị lại khác biệt. Nguyên bản Nguyễn Kiên đã có một linh hồn mãnh mẽ, đó chính là sự lớn mạnh về ý chí, trí tuệ, kinh nghiệm,… sau lại trong quá trình chuyển đổi ý thức nên đã liên kết với “linh hồn” của AI, linh hồn của hắn không chỉ không yếu đi mà còn lớn mạnh hơn. Còn về Lâm Nghị, hắn có một linh hồn mạnh mẽ vô cùng. Tuy nhiên lại bị tan vỡ chỉ còn 2 hồn 3 phách, đã vậy còn bị trọng thương, thể xác lại không có. Linh hồn của Nguyễn Kiên ở trong thân xác của hắn nên có một sự liên kết vững chắc, linh hồn Lâm Nghị chỉ là ăn nhờ ở đậu nên không thể bằng được. Chung quy hai linh hồn cân bằng nhau. Mấu chốt chính là Nghịch Thiên Chi Đạo và bảo vật của Lâm Nghị đã dựa vào sự cân bằng linh hồn đó mà đánh vỡ quy tắc và thường thức, tạo nên kỳ tích hai linh hồn khác biệt chung một thể xác.

Lâm Nghị tỉnh lại và kiểm soát thân thể, hắn có tri thức tu chân phong phú rất nhiều nên có thể lí giải được sự việc và không quá bất ngờ khi rơi vào hoàn cảnh này. Đồng thời, sở dĩ hắn có thể kiểm soát cơ thể là vì Nguyễn Kiên đang trong cơn mê và bị mất trí nhớ do một tổ hợp những sự tình cờ vô cùng quái dị.

Lâm Nghị kiểm tra thể xác mới này mà phải cảm thán sự tuyệt vời của nó:

– Đây quả là một cơ thể hoàn hảo. Tuy nhiên cơ thể này không thể tu luyện bình thường được. Mà thôi, chuyện đó để sau vậy, trước nhất phải khôi phục lại tốt nhất có thể đã.


Lẩm bẩm một hồi thì Lâm Nghị bắt đầu vào tư thế thiền định, ngồi thẳng lưng, hai chân xếp bằng, hai cổ chân bắt chéo nhau, bòng bàn chân hướng lên, hai tay thả lỏng, lòng bàn tay ngửa lên chồng vào nhau đặt giữa hai lòng bàn chân, đầu hơi cúi xuống, mắt nhắm hờ. Hắn bắt đầu vận chuyển chu thiên, thổ nạp tinh khí trong thiên địa, bắt đầu chữa trị.

Chưa được một khắc thì Lâm Nghị đã mở mắt chửi:

– Thật là xui xẻo như bị thẻo hai hòn mà. Không thể tin được lại có địa phương khô cằn thiên địa tinh khí như này. Tinh khí không chỉ khô cằn mà còn hỗn tạp nhiều tạp chất nữa chứ. Chữa thương thân thể thì còn tạm dùng được chứ dưỡng lại linh hồn cho tốt thì có mà chết già.

Địa cầu không phải là một đại lục tu chân, huống chi bây giờ công nghệ hiện đại phát triển, thiên nhiên bị hủy hoại, môi trường ô nhiễm nên tinh khí khô cằn hỗn tạp là phải. Lâm Nghị bị tổn thương linh hồn nên không muốn hao phí tinh lực đi cảm nhận tinh khí xung quanh, theo thói quen hấp thu vào nên bây giờ mới tức giận chửi đổng.

– Thôi thì đành chữa thương thân thể trước đã. Chuyện dưỡng hồn tính sau vậy. – Lâm Nghị thất vọng đưa ra quyết định rồi nhanh chóng chìm vào công tác chữa thương.

Khi Ông Nam dẫn hai người con gái đến thì Nguyễn Kiên đã tỉnh lại và bình tĩnh hơn, bác sĩ và cô y tá cũng ở bên cạnh.

– Ồ, cậu tỉnh rồi à… mà sao…


– À, chủ tịch. Trước khi ông đến thì bệnh nhân đã hồi tỉnh, thương thế cũng tốt hơn nên đã tự mình tắm rửa rồi. – Bác sĩ hiểu ý nên lên tiếng giải đáp nghi vấn của ông Nam. Thực ra ông ta chỉ mới đến, ông cũng bất ngờ và được Nguyễn Kiên giải thích qua. Cô y tá thì bị Lâm Nghị làm hôn mê sâu, mãi khi Nguyễn Kiên kêu dậy mới tỉnh lại nên cũng chẳng biết gì hơn.

Nguyễn Kiên thì trước đó hắn liên tục hôn mê, đồng thời mất trí nhớ nên không rõ lắm mọi chuyện. Hắn chỉ biết vài điều về bản thân mình và hắn đang ở trong phòng cấp cứu víp của bệnh viện thôi. Theo bản năng, hắn tự xử lí mọi thứ cần thiết và suy nghĩ về tình hình hiện tại của bản thân. Hắn cũng đã có nhận thức sơ bộ về tình hình. Cái cần là xác định chính xác hơn thôi.

– Chào bác, cháu là Nguyễn Kiên, sinh viên năm hai Trường Đại học Bách Khoa. Có vẻ như bác và gia đình đã cứu cháu sau một tai nạn, cháu xin chân thành cảm ơn, tuy nhiên cháu không biết chuyện gì đã xảy ra, hi vọng mọi người hãy giải thích cho cháu rõ. – Nguyễn Kiên mở lời trước, hướng ông Nam nói và chăm chú lắng nghe ông Nam cùng bác sĩ giải thích mọi chuyện cùng tình trạng bản thân mình.

– Vậy là cậu có thể nhớ được bao nhiêu? – Ông Nam đặc biệt hỏi thăm Nguyễn Kiên.

– Cháu có thể nhớ được khá rõ về lai lịch bản thân,… có lẽ có một phần vốn kiến thức và kĩ năng cần thiết của mình…. Cháu không thể nhớ rõ về những chuyện mình đã trải qua trong quá khứ nhưng có vẻ nó khá quen thuộc với cháu. Cháu có cảm giác tính cách và cách xử lí vấn đề của mình đã thành… kiểu như là bản năng vậy. – Nguyễn Kiên suy nghĩ cẩn thận rồi trả lời.

– Ừm, rất tốt! Cậu có thắc mắc gì thêm thì trao đổi với con gái tôi. Bác sĩ, đến đây! – Ông Nam nghe được câu trả lời thì rất vui, vội nói với hắn rồi gọi bác sĩ và y tá đi ra ngoài cùng mình.

Nguyễn Kiên ở lại trong phòng vừa nói chuyện với chị em Ngọc Kỳ – Ngọc Vân, vừa suy nghĩ kỹ lại mọi chuyện vừa tiếp thu. Hắn cảm giác ông Nam có vẻ rất quan tâm với hắn, đặc biệt là việc hắn mất trí nhớ. Mặc dù cảm thấy rất kỳ lạ nhưng hắn vẫn bình thản trò chuyện với hai nàng kia. Trong lòng âm thầm tính toán.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.