Nghịch Thiên - Vô Thiên

Chương 26: Tổ chức bí ẩn (2)


Đọc truyện Nghịch Thiên – Vô Thiên – Chương 26: Tổ chức bí ẩn (2)

Kế hoạch là tiếp tục để Nguyễn Kiên đi cứu Võ Cường Khả, theo như những thông tin có được, Tân Giới đã dự đoán Nguyễn Kiên sẽ tìm mọi cách diệt trừ Hoắc Mã Tâm luôn một thể. Và thực tế là Nguyễn Kiên đã dự định vậy, sau đó Lâm Nghị cũng làm như thế.

Mục đích của Tân Giới vẫn luôn là thu lợi ích lớn nhất từ Hoắc Mã Tâm và Hoắc gia, cho nên nếu bọn hắn chiếm được toàn bộ tài sản của Hoắc Mã Tâm thì sẽ vô cùng tuyệt vời.

Và Tân Giới đã lên kế hoạch tư trong bóng tối để trợ giúp Nguyễn Kiên. Đầu tiên là tạo nên một sự kiện kéo đi đệ nhất cao thủ dưới trướng của Hoắc Mã Tâm, Sát lão. Khi lão ta đi mất thì Hoắc Mã Tâm sẽ mất đi một lá chủ bài, để có thể tìm lão về nhanh, chắc chắn sẽ cần đệ nhị cường giả Bạch Diện xuất hành. Tính luôn Quỷ Diện đã chết thì Hoắc Mã Tâm mất đi cả ba người mạnh nhất trong tay.

Với điều kiện tốt như vậy Nguyễn Kiên sẽ có thể thuận lợi giết Hoắc Mã Tâm. Và khi lão ta chạy trốn, Tân Giới đã phá hoại kế hoạch chạy trốn vẹn toàn của lão, đồng thời còn liên tục cung cấp tin tức cho Nguyễn Kiên, lúc bấy giờ đã là Lâm Nghị. Còn lúc lão ta chạy trốn ra đường cao tốc, suốt một đoạn đường dài không hề có ai khác đi qua, việc này đã tạo điều kiện tốt cho Lâm Nghị đuổi giết Hoắc Mã Tâm. Tất cả những điều này đều là tổ chức âm thầm sắp đặt trong bóng tối.

Đồng thời, trong quá trình Lâm Nghị truy tìm tung tích của Hoắc Mã Tâm, hắn đã quét qua các địa bàn của lão, tổ chức cũng âm thầm cho một đội theo sau để ăn ké, và họ cũng cứu luôn Võ Cường Khả.

Tổ chức lợi dụng Nguyễn Kiên sau đó vô tình lợi dụng cả Lâm Nghị, tất cả là để thu được lợi ích lớn nhất từ Hoắc Mã Tâm và Hoắc gia mà không hề bị vướng vào, tất cả mọi chuyện đều do một mình Nguyễn Kiên gánh. Vừa ăn của hôi, vừa không mang tiếng, quả thật là hoàn hảo.

Ngoài ra, nếu Võ Cường Khả được cứu ra bởi tổ chức, hắn sẽ hiểu là tổ chức vì thành viên của mình mà từ bỏ lợi ích, thậm chí phần lớn thành viên khác không hiểu chuyện cũng sẽ nghĩ như vậy, từ đó thu được lòng trung thành to lớn của các thành viên.

Một mục đích khác nữa, đó là Nguyễn Kiên. Có thể nói Tân Giới có một tham mưu vô cùng âm hiểm, nhưng phải thừa nhận kẻ này vô cùng thông minh. Có lẽ từ khi có được thông tin về Nguyễn Kiên, Tân Giới đã có sự nghi hoặc và thèm muốn. Nguyễn Kiên chỉ mới hai mươi tuổi, lại thêm việc thân phận và lai lịch của hắn là vô cùng bí ẩn.


Trẻ tuổi mà tu vi võ đạo đã đạt cấp bậc cao, dù là khoáng thế thiên tài cũng chưa chắc được như thế, cho nên ắt có bí mật. Trong một tổ chức cường đại như Tân Giới, chắc chắn không thiếu những cường giả Phá Vũ, và chúng sẽ thèm muốn bí mật của Nguyễn Kiên.

Lại nói về lai lịch của Nguyễn Kiên, nếu như Tân Giới điều tra được quá khứ của hắn thì sẽ như thế nào? Một kẻ đã vượt qua mười sáu năm rèn luyện sinh tử và học tập biết bao nhiêu tri thức dưới sự đào tạo của vô số thế lực trong thế giới ngầm. Sau cùng là tẩu thoát khỏi đó và gần như xóa bỏ sự tồn tại của mình. Nếu như những điều này bị moi ra, Tân Giới liêu có theo đuổi Nguyễn Kiên? Chắc chắn là có!

Chưa nói tới việc bị lộ thân phận, chỉ bí mật hắn mang cũng đủ làm thế giới cường giả thèm muốn rồi. Vậy cho nên Tân Giới đã sắp xếp cho việc tóm Nguyễn Kiên.

Đầu tiên là sắp xếp cho Sát lão trở về đúng lúc. Nếu đã để lão đi thì hà cớ gì lại để lão về cản đường? Trừ phi là có âm mưu. Đó là để Sát lão cung Nguyễn Kiên đánh nhau sứt đầu mẻ trán, sau đó sẽ có người của Tân Giới ra làm ngư ông.

Chỉ là Tân Giới ngàn tính vạn tính cũng không tính ra được việc trong Nguyễn Kiên còn tồn tại một tên quái vật Lâm Nghị. Nửa đường thì Nguyễn Kiên biến mất, sau đó thì Lâm Nghị từ trên trời rớt xuống diệt Hoắc Mã Tâm, rồi lại tiện tay hốt xác Sát lão. Bể dĩa hoàn toàn!

Lâm Nghị có thể đoán ra, từ khi hắn trong thân xác Nguyễn Kiên tiến vào Hà thành, đi khắp nơi để tìm Hoắc Mã Tâm thì đã có cường giả của Tân Giới, thậm chí có lẽ là cấp bậc Phá Vũ đã theo đuôi hắn. Bọn chúng vẫn luôn như chó rình xương chờ đợi Nguyễn Kiên, mà thực ra là Lâm Nghị, chờ hắn đi từng bước đúng như kế hoạch của chúng. Còn nhóm năm người này hẳn là được cử đi theo đuôi Hoắc Mã Tâm để bảo đảm lão không thể sống.

Bước ngoặt là ở chỗ, Lâm Nghị lẩn đi chỗ vắng để goi ra “Bì Diện” với “Xa Luân”, chỉ khuất mắt một lúc, hắn đã biến thành Lâm Nghị chân chính và ngự “Xa Luân” đi về nơi rất xa mà cường giả theo đuôi không thể theo tới.


Mặc dù Lâm Nghị không hề cảm nhận được có cường giả Tân Giới theo đuôi thì hắn cũng dùng cái mông để đoán được. Hắn cũng không con ngạo mạn nghĩ rằng hắn là vô địch nữa, và hắn cũng hiểu vẫn có thủ đoạn để tránh né niệm lực của hắn kiểm tra. Vì thế hắn thà tin vào suy luận của mình, còn hơn là mù quáng nghĩ ta là duy ngã độc tôn.

Từ lúc Lâm Nghị xuất hiện đến lúc hắn đánh diệt Hoắc Mã Tâm và Sát lão, lại còn gọi ra năm người Hắc Y Nhân, tất cả, đều là những biến cố lão thiên còn không thể tính ra hết chứ nói chi tham mưu của Tân Giới.

Và giờ Lâm Nghị đã nói tường tận đầu đuôi sơ hở trong âm mưu của Tân Giới. Cả năm người đều sững sờ, trong những lời Lâm Nghị nói, có những chỗ bọn hắn còn không hiểu hết được, nhưng bọn họ đều biết một điều, Lâm Nghị nói không sai một chi tiết nào.

– Và giờ thì bước ra đây cho ta nói chuyện. Đầu tiên là tên mặc đồ lục, hay ta nên gọi là bác sĩ đáng kính? Còn cả tên đỏ lòe kia, gia tộc ngươi lo lắng cho ngươi, thằng cháu ngươi mạo hiểm đi cứu ngươi, ta còn phải lặn lội đi tìm ngươi, vậy mà ngươi không cảm kích chúng ta chút nào sao, hả Võ Cường Khả? Tiểu mỹ nhân thích vận đồ đen kia, vả cô nàng nóng tính áo trắng nữa, muốn nói gì không? Còn tên râu dài kia, ngươi còn muốn chối không?

Năm người hoàn toàn đứng hình. Đầu tiên là vũ lực cường đại, thứ hai là cuồng ngạo không còn chỗ nào để nói, tiếp theo là trí tuệ và khả năng suy luận cực đỉnh, cuối cùng là nhận rõ thân phận của bọn hắn. Liệu còn thứ gì để miêu tả về tên biến thái trước mắt họ?

– Tiên sinh có thể nhận rõ chúng ta, cũng đã hiểu thấu về những chuyện chúng ta làm thì sao còn làm khó chúng ta?

Lục Y bước ra, hắn chính là bác sĩ, hắn hiện tại là kẻ duy nhất có lá gan đủ lớn để hỏi ngược lại Lâm Nghị.


– Hahaha, làm khó? Đây là ta nhẹ nhàng rồi đấy, hay là ngươi muốn như những tên kia? – Lâm Nghị cười nói chỉ vào những cái xác bên đường. – Nếu nói vì sao ta làm khó, chỉ có thể trách Tân Giới các ngươi đã chọc giận ta mà thôi, bình sinh ta ghét nhất kẻ nào xem ta như con rối, các ngươi lại dám tự đại nghĩ điều khiển ta, cứ chuẩn bị chờ chết đi!

Lâm Nghị cuồng ngạo tuyên chiến với tân Giới, đó là hắn, là Lâm Nghị!

– Còn tên Võ Cường Khả kia, ngươi liệu mà suy nghĩ về bản thân cho đàng hoàng, ta không muốn gia tộc tiểu đệ kết nghĩa của ta bị hủy vì người nhà, nếu ngươi không hối cải, ta sẽ đích thân xách đít ngươi về. Còn hai tiểu mỹ nhân, không lo nữ công gia chánh, lại đi ra đầu đường làm sát thủ, thật hết nói. Riêng thằng già kia, ngươi trở về mà truyền lời cho những tên đầu lĩnh, sẽ có một ngày Lâm Nghị ta ghé qua nhà các ngươi, liệu mà chuẩn bị ta viếng thăm đi.

Dặn dò một chút, lại trêu đùa chút nữa, cuối cùng là đe dọa vài câu, xong xuôi hết tất cả thì Lâm Nghị cuồng tiếu, trong chớp mắt biến đi mất dạng, trong không gian vẫn còn văng vẳng tiếng cười cuồng ngạo của hắn.

Năm người đứng yên tại chỗ thất thần, chìm vào suy nghĩ của bản thân. Một khắc sau, một cơn gió mạnh thổi qua, một lão già râu tóc bạc phơ xuất hiện trước mắt năm người. Cơn gió thổi qua kéo họ lại về hiện thực, khi thấy lão già, năm người như một cùng cúi người, cất giọng nói:

– Sắc đội cung kính cúi chào trưởng lão.

– Miễn đi, các ngươi mau nói cho ta biết chuyện gì đã xảy ra.

Lão già vội vàng hối thúc năm người, lão lặng yên nghe lại câu chuyện của năm người. Nghe xong mới tức giận dậm chân lún đất, trầm giọng hỏi:

– Sao các ngươi không gọi cho ta?


– Nhưng…

– Mau nói!

– Trưởng lão… không dùng điện thoại a.

Lâm Nghị lúc này đang phi hành trên bầu trời. Vừa rồi khi hắn nói chuyện với năm người kia, hắn vẫn luôn duy trì niệm lực trong pham vi mười dặm. Mặc dù rất hao phí nhưng hắn không ngại làm vậy. Tất cả là để đề phòng cường giả Phá Vũ của Tân Giới đuổi tới, và quả nhiên hắn đã phát hiện được một lão già chạy về chỗ hắn. Để lại vài lời với năm người kia, hắn liền tẩu đi mất.

Thực tế nếu hắn muốn, hắn hoàn toàn có thể ở lại chiến một trận rồi đi, chỉ là hiện tại vẫn chưa phải lúc. Hắn muốn khôi phục sức mạnh của mình hoặc đợi Nguyễn Kiên nâng cao trình độ trước rồi mới đ-ng đầu cường giả cấp bậc Phá Vũ. Hiện giờ đánh nhau chỉ tổ hao phí sức lực, lại còn bị lộ thủ đoạn, hắn sẽ không ngu ngốc như vậy. Vả lại, hắn đã hạ niệm ấn lên người của nhóm Võ Cường Khả. Hắn có thể theo dấu đó xâm nhập tổ chức về sau.

Niệm ấn là một thủ đoạn dùng niệm lực. Tu sĩ thông thạo điều khiển niệm lực có thể sử dụng niệm ấn. Niệm ấn như là một ký hiệu truyền sóng, chỉ cần trong một phạm vi nhất định, tùy vào năng lực của người hạ ấn mà họ có thể xác định được vị trí của niệm ấn. Nếu ở quá xa thì chỉ có thể cảm nhận phương vị. Hạ niệm ấn lên người có thể theo dấu vô cùng hiệu quả. Vì đã có niệm ấn nên Lâm Nghị không lo lắng về chuyện tìm kiếm Tân Giới.

Lâm Nghị bay vút trên bầu trời, hắn đang bay đi một chỗ, hắn đã muốn đến nơi này từ lâu rồi nhưng vì chuyện Hoắc Mã Tâm mà chưa đi được. Từ khi ở Sài Gòn, trong lần đầu cảm nhận phương vị của các phần thất lạc, hắn đã xác định được ba phần. Một phần đã thu hồi, một phần khác ngoài Biển Đông, và một phần khác nằm đâu đó trên đất Lạng Sơn này. Hắn đã cảm nhận được nó từ khi truy đuổi Hoắc Mã Tâm.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.