Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 3: Tay Xé Tra Nam


Bạn đang đọc Nghịch Thiên Thần Y Phi – Chương 3: Tay Xé Tra Nam


Mọi người kinh ngạc nói: “Tần thiếu chủ nhưng là thiên tài ngưng thể cảnh thất trọng, nếu như Sở Cửu Ca không bị phế thì may ra còn đỡ được.

Bây giờ Sở Cửu Ca đã là một phế vật, sợ là bị Tần thiếu chủ giết chỉ trong giây lát.”
Đáy mắt Cửu Ca vụt qua vệt sáng mờ, lực lượng của thế giới này thật sự rất đặc biệt, cũng thật lợi hại, nhưng chỉ bằng chút bản lĩnh của Tần Hàn mà muốn mạng của cô, thật sự là quá xem thường đệ nhất thần trộm Cửu Ca cô.
Cô không chỉ có thể thấy được năng lượng trong suốt quanh thân thể Tần Hàn, mà còn có thể thấy rõ ràng quỹ tích công kích của hắn.
Sở Cửu Ca đá tiểu Điệp hướng đến đích của đòn công kích đó, thân mình chớp mắt đã rời khỏi vị trí ban đầu!
“Aaaaaa!” Một tiếng kêu thảm, cơ thể tại không trung theo hình vòng cung bay ra ngoài.
Tiểu Điệp căng tròn mắt nhìn theo Tần Hàn, miệng phun máu nói: “Thiếu chủ, người tại sao lại giết ta? Ta..

Ta rõ ràng làm theo những gì người căn dặn! Ta yêu người như thế!”
Tần Hàn cũng cảm thấy quỷ dị, tại sao đánh trúng không phải là Sở Cửu Ca mà là tiểu Điệp?
Nhưng mà người phụ nữ này biết cũng quá nhiều chuyện đi, chết đi càng tốt, vừa hay chết không đối chứng.
Tần Hàn tàn nhẫn nói: “Sở Cửu Ca, tiểu Điệp vì ngươi mà chết, ngươi phải cho ta một lời giải thích!”
Trước đó hắn cảm thấy Sở Cửu Ca tránh được, để tiểu Điệp thay thế làm cừu chết thay, chỉ là cô may mắn, chiêu tiếp theo, hắn nhất định phải cho Sở Cửu Ca đẹp mặt.
“Soạt soạt soạt!”

Qua mấy lần công kích Sở Cửu Ca đã nhìn ra được quỹ tích, ảo diệu tránh được những đòn tấn công của hắn.
Mặt Tàn Hàn đen gần như có thể nhỏ ra máu, hắn vậy mà không thể thu thập một tên phế vật!
Tần Hàn dứt khoát bộc phát ra toàn bộ linh lực, dùng hết toàn lực muốn đoạt đi tính mạng của Sở Cửu Ca.
Sắc mặt Sở Cửu Ca vô tư lại lần nữa sử dụng dị năng, nhưng đột nhiên cảm giác trước mắt có chút mơ hồ!
Đáng chết, linh hồn cô với cơ thể này vừa mới dung hợp, dị năng này sử dụng có chút không được tốt..
“Mặc Nhất!” Trong bóng tối, một âm thanh lạnh tanh truyền đến!
“Thuộc hạ rõ!”
Mấy bóng đen đột nhiên xuất hiện trên lôi đài, mỗi một người đều mang theo khí chất cường đại, hóa giải đi đòn tấn công của Tần Hàn.
Sắc mặt Tần Hàn đột biến, “Là ám vệ của Dung Vương phủ.”
“Phụt!” Một ám vệ cay độc đánh một chưởng qua đó, Tần Hàn phun ra một ngụm máu tươi, quỳ trên lôi đài.
“Tần thiếu chủ, hôm nay là tỷ võ chiêu thân của Vương gia nhà chúng ta.

Tần công tử đến phá đám không nói, lại còn dám giết người tại địa bàn Vương phủ chúng ta, thật là trong mắt không hề có chủ tử ta!” Ám vệ lạnh giọng nói.
Cửu Ca cười khẩy tiếp lời nói: “Vậy thì không chắc! Có khả năng Tần thiếu chủ muốn tìm một người đàn ông để gả đi! Cho nên đặc biệt đến tham gia tỷ võ chiêu thân lần này, ngươi xem khuôn mặt này không chỉ làm cho nữ nhân yêu, còn có thể làm nam nhân yêu! Nhưng xem ra Vương gia nhà ngươi không để ý hắn.”
Trước khí thế cường đại của ám vệ, mọi người thở mạnh cũng chẳng dám.
Vậy mà Sở Cửu Ca thần không biết quỷ không hay xuất hiện bên cạnh Tần Hàn, giật mạnh tóc của hắn, đem mặt hắn hướng về phía mọi người, kéo lê về phía trước.
Vừa rồi xém chút tra nam này đã tổn thương đến cô, Sở Cửu Ca lúc này hận không thể giật hói đầu hắn!
“Híttttttt!” Tần Hàn cảm giác da đầu giống như bị ngươi xé xuống, hít một hơi mạnh.
Các ám vệ khoé miệng khẽ giật, Sở cửu tiểu thư thật cứng rắn, đây là muốn tay không xé phụ tâm tra nam? Ám vệ lạnh giọng nói: “Tần thiếu chủ hôm nay phá hoại đi đại hội chiêu thân của Dung Vương nhà ta, hơn nữa lại dám mắng nhiếc Dung Vương, đả thương ứng cử viên Dung Vương phi, người đâu! Kéo hắn đến địa lao Dung Vương phủ.”
Tần Hàn nói: “Các vị đại nhân, ta vừa rồi là do người nữ nhân này làm cho giận đến chẳng còn biết gì mới làm ra chuyện thất lễ như vậy, mong các vị thủ hạ lưu tình.”
“Chát chát chát!” Sở Cửu Ca vươn tay cho tên tra nam này mấy tát.
Sở Cửu Ca cười nói: “Làm thì là làm, làm rồi lại không dám nhận, có còn là nam nhân hay không?”
Mọi người đều xem thường vị Tần thiếu chủ này, mọi khi phong quang vô hạn Tần thiếu không ngờ lại là người dám làm không dám nhận.
Tát cả bọn họ đều thấy rõ ràng, tưởng bọn họ đều mù hết sao?
Ám vệ nói: “Vậy ngươi nói chủ tử nhà ta là con bệnh, sắp chết, nói cửu tiểu thư đến tham gia đại hội chiêu thân của Vương gia nhà ta làm ngươi mất mặt? Vương gia chúng ta có thân phận gì? Ngươi có thân phận gì? Lại dám nói ra những lời như thế, tìm chết! Kéo xuống dưới cho ta!” Ám vệ thiết diện vô tâm, quản hắn là thiếu chủ gì, nhất loạt kéo đến địa lao nói tiếp.
Ám vệ đó nói với Sở Cửu Ca: “Nếu Sở cửu tiểu thư vẫn còn đánh chưa đã, hay là cho người đánh thêm vài cái tát mới kéo đi?”
Mọi người kinh ngạc không hiểu, ám vệ của Dung Vương phủ trước nay mặt lạnh vô tình, nhưng đối với phế vật Sở Cửu Ca lại nói chuyện nhỏ nhẹ như vậy.

Sở Cửu Ca nắn nắn tay nói: “Không đánh nữa, da mặt tên này quá dày đi, đánh đến đau cả tay.”
“Phụt!” Mọi người nghe thấy lời này không nhịn được cười thành tiếng.
Tần Hàn đôi mắt phun lửa, Sở Cửu Ca đáng chết lại dám nói hắn da mặt dày.
Nhưng mà có thể tránh bị đánh thêm vài tát, hắn thở phào nhẹ nhõm.
Kết quả Sở Cửu Ca cười nói: “Nếu vị đại ca này nguyện ý thay thế ta, thì làm phiền đánh hắn thành đầu heo hãy kéo đi.”
Mặc Nhất nhỏ giọng nói phía sau lưng chủ tử của hắn: “Chủ tử, dù sao đó cũng là Tần gia thiếu chủ, người..”
“Nàng muốn đem người đánh thành đầu heo, vậy thì đánh! Chỉ là Tần gia, cho dù là giết, Tần gia có là người kế nhiệm vị trí thiếu chủ.” Giọng nói lạnh lùng truyền lại, mang theo sự cuồng vọng ngạo thế.
Mặc Thất nhận lệnh, liền lập tức động thủ.
Tay không cần chạm đến mặt, từng đạo từng đạo mắt thấy linh lực đem Tần Hàn đánh thành đầu heo.
Mọi người mắt chữ A miệng chữ O nhìn thấy một người tuấn tú tích tắc biến thành đầu heo, Tần thiếu chủ đây là bị đánh đến phụ mẫu cũng không nhận ra!
“Kéo đi!”
Tần Hàn bị kéo đi, tỷ võ chiêu thân vẫn tiếp tục diễn ra.
Những nữ tử tham gia sau khi thấy thủ đoạn tàn nhẫn mà Sở Cửu Ca đối phó tiểu Điệp và Tần Hàn, sợ bị Sở Cửu Ca ra tay tàn độc, không một ai dám lên lôi đài.
“Ta..

Ta không thi nữa..”
“Tiểu nữ bỏ quyền!”
“…”
Nữ tử báo danh tham gia từng người run cầm cập mở miệng, sau đó lập tức rời khỏi, giống như phía sau có quỷ dữ rượt theo họ.

Đây là tỷ võ chiêu thân của con bệnh Dung Vương, lại không phải là tỷ võ chiêu thân của thái tử, tam hoàng tử, họ dù thân phận không cao, cũng không đáng vì vị trí vị hôn thê Dung Vương mà không tiếc mạng sống.
Thế là, Sở Cửu Ca đạt được hạng nhất.
“Ngươi mạnh hơn ta, lợi hại hơn ta, ta tin ngươi nhất định có thể cứu mẫu thân, ta..

ta sắp tan biến rồi..” Âm thanh hư nhược của Sở Cửu Ca truyền lại.
“Được, Cửu Ca ta tuy không phải là người tốt, nhưng trước nay rất giữ chữ tín, những việc đáp ứng ngươi nhất định làm được.

Đây là thù lao ta chiếm dụng thân thể của ngươi, sống thêm lần nữa tại dị thế này.

Kiếp sau ngươi lau kỹ mắt, đừng tin nhầm, yêu nhầm tra nam nữa.”
“Cảm ơn!” Sở Cửu Ca hướng cô cúi lạy, sau đó biến mất trước mặt cô.
Cửu Ca cảm giác cô thật sự đã biến mất, từ nay về sau, cô chính là Xích Linh Quốc một trong tứ đại gia tộc – Sở gia cửu tiểu thư, Sở Cửu Ca.
“Chúc mừng Sở cửu tiểu thư, chúc mừng cửu tiểu thư, nô gia đây sẽ đưa người đến Dung Vương phủ.” Một thái giám giọng câm cười tươi rói rói đi đến.
Sở Cửu Ca nói: “Vâng!”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.