Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 29: Đại Nghịch Bất Đạo


Bạn đang đọc Nghịch Thiên Thần Y Phi – Chương 29: Đại Nghịch Bất Đạo


Hắn trước đó bị trọng thương, sử dụng đan dược xong đã tốt lên một chút.
Hắn không dám đi đối phó với tên nam nhân cường đại kia, nhưng đối phó với tiểu nha đầu ngưng thể cảnh tam trọng Sở Cửu Ca thì thừa sức.
Nguy hiểm lại gần, lần thi triển sát chiêu này của Sở đại bá khiến cho Sở Cửu Ca tránh cũng không tránh được.
Mặt Sở Cửu Ca trầm xuống, lão già biết xấu hổ này vậy mà vẫn không chịu từ bỏ.
Thời khắc nguy hiểm, ngay khi cô chuẩn bị thả Hắc Viêm ra, đột nhiên một thân hình vàng nhạt xuất hiện.
Trường kiếm vừa huy, trong không trung vung ra vài đạo kiếm hoa, kiếm khí băng lạnh tựa hàn nguyệt công kích đến Sở đại bá.
“Sở Huyền Hồng, ngươi thử động đến nữ nhi ta xem?”
Người đến thân hình mảnh mai, tóc đen búi cao, kiểu dáng đơn giản, da dẻ như tuyết, ngũ quan tinh tế, sở hữu tư thế khuynh thành, đẹp đến động lòng người.
Sở Huyền Hồng nhận ra người nữ nhân này, đây chính là muội muội của hắn.
Nay cô biến đổi rất nhiều, trên gương mặt không còn vẻ già nua và thất hồn lạc phách nữa, so với vẻ chói lòa của hơn mười năm trước không khác mấy.
Sở Huyền Hồng như thể trở lại thời điểm hơn mười năm trước, cái người thiên phú ngạo thế thiên tài Sở gia ngũ muội đã trở lại rồi.
Phong hoa như vậy, cho dù hắn đại ca của cô trước mặt cô cũng trở nên ảm đảm thất sắc, cảm thấy tự ti.
Sở đại bá nói: “Ngũ muội, Sở Cửu Ca trong đại hội gia tộc ra tay tàn độc, xém chút đã giết chết tỷ tỷ cô ấy là Y Y.

Gia chủ ta đây tuyệt đối không bỏ qua cho một người như vậy trong Sở gia.


Muội tránh ra cho ta, nếu không đừng trách ta không khách khí.”
Trường kiếm của Sở Tuyền Nguyệt vừa động, cô lạnh giọng nói: “Ta lại muốn xem xem, ngươi tính không khách khí thế nào?”
“Bang!”
Thực lực hiện nay của Sở Tuyền Nguyệt tuy rằng không bằng Sở Huyền Hồng, nhưng Sở Huyền Hồng đã bị thương, hai người giao thủ, không ngờ lại không hơn không kém.
Sở Huyền Hồng rất ngạc nhiên, Sở Tuyền Nguyệt lần trước chấp hành nhiệm vụ bị trọng thương, vốn dĩ đã bất lực không còn hy vọng gì rồi.
Sở Cửu Ca cho dù có cầu xin được Cửu chuyển hoàn hồn đan, đan dược đó có thể giữ được sinh mệnh của cô, nhưng cô chí ít cũng phải mất nửa năm mới có thể hồi phục.
Vậy mà chỉ không đến nửa tháng, Sở Tuyền Nguyệt đã hồi phục đến trình độ đỉnh phong khi xưa, có khi còn mạnh hơn.
“Đó..

đó là Tuyền Nguyệt đại nhân phải không?”
“Là mẫu thân của Sở Cửu Ca Tuyền Nguyệt đại nhân, cô ấy rất đẹp, cũng cực kỳ lợi hại, lại có thể đánh ngang tay với gia chủ.”
Ngay lúc đó một giọng nói quái dị vang lên: “Một nữ nhân mất đi sự trong sạch lại còn sinh ra một dã chủng, có lợi hại hơn nữa cũng chỉ là thứ không thể dẫn ra cho mọi người xem được.”
Đối với lời đàm tiếu như vậy, sắc mặt Sở Tuyền Nguyệt chẳng có chút phản ứng nào.
Nữ nhi nói với cô đại hội gia tộc lần này vị trí thứ nhất cô quyết lấy được, không thể có ngoài ý muốn, bảo cô tại nhà đợi tin tức tốt của cô là được, Sở Tuyền Nguyệt vốn không có đến xem tỷ thí.
Cô biết nữ nhi xót cho cô, không muốn cô nghe thấy những lời đàm tiếu này, nhưng cuối cùng cô vẫn là muốn xem xem nên đã đến.
Không ngờ rằng lại nhìn thấy cảnh hỗn loạn trên đài tỷ võ, đại ca tốt của cô lại muốn giết chết nữ nhi cô.
Có sự giúp đỡ của đại thúc thần bí và mẫu thân, khiến cho áp lực của Sở Cửu Ca nhẹ đi không ít.
Sở Cửu Ca tránh khỏi công kích của một số người, trực tiếp bay đến chỗ Sở lão gia tử.
Sắc mặt Sở lão gia tử đột biến, không ngừng chuyển động con mắt.
Bên cạnh hắn có hai cao thủ canh chừng, cửu nha đầu đây là sói vào động hổ.
Hai lão giả đó lạnh giọng nói: “Sở cửu tiểu thư, bản thân ngươi cũng khó bảo toàn, vậy mà lại muốn cứu Sở lão gia tử, nằm mơ!”
Hai lão gia hỏa này sát khí bộc lộ, Sở Cửu Ca nói: “Các ngươi tự tìm đường chết!”
Một đạo lửa đỏ vút qua, lửa màu đen thổi bay qua phía hai lão giả, sắc mặt hai lão giả đột biến!
“Yêu..

yêu thú..”
Không chỉ là yêu thú, khí thế này chí ít là yêu thú cấp cao.
Trong mắt Hắc Viêm tràn đầy lửa, yêu thú, yêu cái đầu nó thú, nó là thứ đồ chơi cấp thấp thế sao?

“Aaaaaa!”
Lửa vươn lên người bọn họ, khiến họ đau đến sống không bằng chết.
Thực lực hai người này còn không bằng Sở đại bá, Hắc Viêm một chọi hai hoàn toàn không hề hấn gì.
Mọi người kinh hô!
“Yêu thú đó là do cửu tiểu thư khế ước sao? Quá lợi hại đi.”
“Trời ơi! Cô ta rốt cuộc làm thế nào làm được vậy?”
Sở Cửu Ca đi đến bên Sở lão gia tử, bắt mạch cho Sở lão gia tử, sắc mặt trầm xuống, quả nhiên là trúng độc.
“Phụt!” Một cây ngân châm đâm vào huyệt vị trên tay lão gia tử.
Lão gia tử cuối cùng cũng có thể nói chuyện rồi, hắn phẫn nộ hét: “Sở Huyền Hồng, ngươi cái thứ đại nghịch bất đạo, lại dám hạ độc lão phu, lại dám giết cháu gái ruột của mình!”
Sở lão gia tử hét lên, khiến mọi người ngơ ra.
Thì ra lão gia tử một mực không lên tiếng, ra là do bị gia chủ âm thầm hạ độc.
Gia chủ ngay cả phụ thân mình cũng ám toán, quả là súc sinh cũng không bằng.
“Gia gia đừng giận, đây là giải độc đan, ăn xong giải độc đan người rất nhanh sẽ có thể hồi phục lực lượng, tới lúc đó thu thập lão già không biết xấu hổ đó báo thù cho con.” Nhìn thấy lão gia tử bị tức đến không nhẹ, Sở Cửu Ca vội vuốt ve ông.
Sở Huyền Hồng không dám tin nhìn bọn họ, độc này rất khó giải, rốt cuộc là ai giải độc cho ông?
Là Sở Cửu Ca, Dung Vương tặng cho cô nhiều y thư như vậy, cô ta không lẽ thật sự học được chút gì rồi sao!
Lòng hắn nôn nóng, tuyệt đối không thể để lão gia tử giải độc động thủ với hắn, nếu vậy ván cờ này hắn sẽ thua không còn gì.
Sở đại bá nói: “Đại nghịch bất đạo? Ta đã là Sở gia gia chủ rồi, ngươi khi xưa thiên vị thì đã thôi, bây giờ vẫn luôn chỉ tay những việc ta làm.

Sở gia ta không cần dã chủng này bôi đen danh tiếng Sở gia, ngươi lại nhất quyết muốn giữ nó lại, ta không có làm sai! Sở gia không có thứ lão già như ngươi, ta xử lý sẽ càng tốt hơn.”
Vốn dĩ mọi người chỉ nghĩ gia chủ chỉ là muốn giết đi Sở Cửu Ca giúp nữ nhi của mình báo thù mà thôi, không ngờ mục đích thật sự của hắn là hoàn toàn đoạt đi quyền trong tay Sở lão gia tử.

“Xem ra ta vẫn là quá nhẹ tay rồi, sớm biết vừa nãy khi vừa đắc thủ, thì nên trực tiếp lấy luôn cái mạng của ngươi!” Sở đại bá tàn độc nói.
“Sở Huyền Hồng, lúc trước đã biết ngươi không phải là thứ tốt lành gì, không ngờ ngươi lại độc ác đến nhường này!” Được biết Sở Huyền Hồng hạ độc phụ thân, lại còn muốn giết chết người, Sở Tuyền Nguyệt phẫn nộ cực điểm, kiếm chiêu càng lúc càng dữ dội.
“Sở Tuyền Nguyệt, ngươi một nữ nhân thương phong bại tục mau tránh ra cho ta, đừng cản trở việc của ta!” Sở Huyền Hồng nộ nói.
Hắn nhất định phải tranh thủ giải quyết lão già kia, tuyệt đối không thể cho ông ta có cơ hội hồi phục.
Sở Huyền Hồng đối phó Sở Tuyền Nguyệt càng thêm hung tàn, ngay lúc đó, một đạo đạo phá không truyền đến, trong lúc hỗn chiến như vậy thế mà lại có người phóng ám tiễn!
“A! Cẩn thận!”
“Nguy hiểm!”
Mọi người đều trở nên kinh hãi, đây là một đợt công kích bừa bãi.
Sở Cửu Ca phản ứng linh mẫn, lợi tiễn vừa phóng ra cô đã phát giác, nhanh chóng kéo theo lão gia tử tránh khỏi.
“Phụt phụt phụt!”
Nhưng mà..
“Mẫu thân!” Mẫu thân cô bị Sở Huyền Hồng giữ chân, tập trung trăm phần trăm tinh lực đối phó với công kích của Sở Huyền Hồng.
Lợi tiễn tập kích lại cô phân tâm né tránh, kết quả bị Sở Huyền Hồng nắm được cơ hội, vung kiếm đâm về phía tim của Sở Tuyền Nguyệt.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.